Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 102: Chương 102
Đây là con d.a.o anh đã giật từ tay một tên lúc nãy, trước khi c.h.é.m trúng anh, con d.a.o này đã từng c.h.é.m vào người Tiết Linh.
Dựa vào bản năng nhạy bén với nguy hiểm được rèn luyện qua nhiều lần sống c·h·ế·t, Văn Cửu Tắc gần như hành động theo phản xạ, siết chặt cổ lão Tứ rồi lật người, khiến lão Tứ thay anh đỡ lấy viên đ·ạ·n kia.
Văn Cửu Tắc đã bị nhiễm virus zombie.
Một tên khác chạy đến nhặt con d.a.o rơi dưới đất, giơ lên c.h.é.m mạnh vào cổ Tiết Linh...
Nhưng đó không phải điều tốt, vì m.á.u đông lại đang chuyển màu sẫm, rìa vết thương bắt đầu chuyển đen.
Gần như ngay lúc gã tên Đứcnổ s·ú·n·g, Tiết Linh – người vẫn đứng yên lặng nãy giờ – cũng hành động. Cô lao thẳng về phía gã ta.
Nhưng Văn Cửu Tắc vẫn không từ chối. Anh nhận lấy chai nước, rửa sạch vết thương dài trên người.
Kẻ định nổ s.ú.n.g bị húc ngã, phát đ·ạ·n trượt đi, Tiết Linh nhanh chóng mở cửa chiếc xe của bọn họ và chui vào.
Tiết Linh nhào tới bên chiếc xe, may mắn là tên kia b.ắ.n không chuẩn, viên đ·ạ·n chỉ sượt qua bên cạnh cô.
Gã ta hét thảm thiết, che mặt lại, tầm nhìn bị che khuất, một tay khác nắm lấy Tiết Linh cùng ngã xuống xe.
Trong tình thế nguy cấp như vậy, thấy cô xông tới chẳng khác nào tự tìm cái c·h·ế·t, gã Đứckhông nghĩ ngợi gì liền b.ắ.n một phát, chỉ muốn giải quyết cô thật nhanh để còn quay lại hỗ trợ lão Tứ.
Đối với cơ thể của zombie, s.ú.n.g lục chỉ tạo thêm vài cái lỗ, chẳng hề hấn gì, cô không để tâm.
Tiếng la hét vang lên, ba người còn lại đồng loạt giơ s.ú.n.g nhắm về phía anh.
Những tiếng hét hoảng loạn không có gì mới mẻ vang lên, một tên trong bọn họ lập tức giơ s.ú.n.g muốn b.ắ.n vào đầu Tiết Linh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiết Linh quay đầu lại, lộ ra gương mặt bê bết máu, đôi mắt đỏ rực của zombie hiện rõ dưới cặp kính râm đã bị hỏng.
Không ai trong số mấy người kia xem trọng cô, gã tên Đứccũng vậy.
“Đoàng!”
Dao mới hạ xuống nửa đường thì gã ta bị người từ phía sau kéo ngã.
Anh đứng cạnh xác lão Tứ, quay sang nhìn Tiết Linh. Cô cũng trúng một phát đ·ạ·n, cánh tay và eo đều có vết c.h.é.m mới.
Tiết Linh phản ứng không nhanh, bị c.h.é.m hai nhát trên người, da thịt cứng rắn nơi cánh tay bị rạch toạc.
Tên cuối cùng còn lại thì đỡ lấy lão Tứ đang hấp hối, nhắm vào lưng Văn Cửu Tắc bóp cò.
Tên bị Tiết Linh cào nát mặt chưa c.h.ế.t hẳn, đang lăn lộn dưới đất, dần dần bắt đầu biến đổi thành zombie.
Nhưng anh và lão Tứ đang quấn lấy nhau lăn lộn trên đất, sợ b.ắ.n trúng lão Tứ nên bọn họ đành hạ s.ú.n.g xông lên, định chia tách hai người ra trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khắp nơi là máu.
Anh đã từng chứng kiến cảnh người khác biến thành zombie rất nhiều lần: có người đau khổ bật khóc, không thể tin được chuyện này là thật; có người phát điên, bắt đầu tự hành hạ bản thân hoặc quay ra tấn công người khác.
Tiết Linh bất ngờ lao tới, nắm lấy tay anh, dùng hết sức kéo anh về phía xe của họ.
Cô dùng lực quá mạnh khiến Văn Cửu Tắc suýt nữa bị kéo ngã. Anh lập tức vứt con d.a.o trong tay, chủ động chạy theo cô.
“Đắc ca!”
Dù cả hai đều hiểu rõ, việc này hoàn toàn vô ích.
Trong chớp mắt, Tiết Linh đã đến gần gã Đức. Khi gã tanhìn thấy gương mặt tái xanh của cô dưới lớp khẩu trang, muốn xoay s.ú.n.g nhắm vào đầu cô thì đã muộn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không khí đậm mùi m.á.u tanh như đông cứng lại trong khoảnh khắc đó.
Thấy cô lật đật mở cửa xe, lục tìm nước sạch bên trong định rửa vết thương cho anh.
“Cô ta là zombie!”
Chương 102: Chương 102
Máu khô được gột đi, lớp da thịt phía trên bắt đầu lộ ra màu xanh xám rõ rệt hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi chuyện diễn ra chỉ trong vài giây. Khi gã Đứcbị cắn c·h·ế·t, ba tên còn lại vừa mới tiếp cận Văn Cửu Tắc và lão Tứ, nghe thấy tiếng hét liền quay đầu, vừa vặn nhìn thấy cảnh gã ta gục xuống.
Gã Đứcchỉ kịp hét lên một tiếng cuối cùng trước khi ngã xuống, s.ú.n.g cũng rơi khỏi tay.
Văn Cửu Tắc lập tức phản công, cướp lấy con dao, c.h.é.m ngược lại khiến tên kia ngã xuống, rồi xoay người, nhanh chóng rút s.ú.n.g b.ắ.n về phía kẻ sống sót cuối cùng.
Văn Cửu Tắc không tỏ ra đau đớn, chỉ im lặng lau qua lớp da bị rách toạc.
Khi thấy có kẻ nhắm s.ú.n.g vào Tiết Linh, anh bỏ mặc hai tên kia, kéo theo lão Tứ mặt mũi tím tái vì thiếu oxy lao vào tên kia.
Không gian chật hẹp, Tiết Linh liều mạng, mặc kệ vết chém, vung tay cào thẳng vào mặt đối phương.
Là Văn Cửu Tắc, anh buông lão Tứ đang sắp ngạt thở ra, kéo mạnh tên kia ngã xuống, ngăn lại nhát d.a.o kia.
Không gian trong xe hẹp, ai cũng biết không thể nổ s.ú.n.g được.
Trong khoảnh khắc ấy căn bản không kịp suy nghĩ, cơ thể Văn Cửu Tắc theo bản năng nghiêng đi, né được phát đ·ạ·n chí mạng từ sau lưng.
Nhưng lợi thế của zombie là chỉ cần đầu không bị tổn thương thì c.h.é.m thân thể cũng vô ích, ngược lại, chỉ cần bị cắn hoặc bị cào, con người sẽ c·h·ế·t.
Gã tên Đứcbị cắn quá nặng, cổ họng gần như bị đứt lìa, không thể chuyển hóa thành zombie, chỉ còn lại đôi mắt trợn trừng c.h.ế.t cứng bên mép xe.
Chỉ còn lại lão Tứ, mặt vẫn tím bầm vì ngạt thở, tay ôm vết thương trên người, cố gắng với lấy khẩu s.ú.n.g rơi trên đất.
Ý thức được điều gì đó, Văn Cửu Tắc nhìn về phía con d.a.o trong tay.
Văn Cửu Tắc th* d*c dữ dội, giành trước một bước đá văng khẩu s.ú.n.g ra, không nói một lời, xử lý dứt điểm gã.
Tên kia chỉ cảm thấy mặt lạnh toát, má bị xé rách toạc một mảng thịt lớn.
Tên vừa đuổi tới rút d.a.o ra.
Zombie cắn đứt cổ họng gã ta.
Khắp người anh đều là vết thương khi giằng co với lão Tứ, đặc biệt là vết d.a.o dài sâu hoắm trên n.g.ự.c và cánh tay.
Văn Cửu Tắc vẫn đang giằng co với lão Tứ, bị hai tên còn lại tranh thủ tấn công, khắp người anh đều bị thương do bị đánh liên tiếp.
Tiết Linh từ trên xe lao xuống, vội vã chạy về phía Văn Cửu Tắc.
Lưỡi d.a.o rạch từ cánh tay đến trước ngực, m.á.u tươi b.ắ.n tung.
Tiết Linh vừa đến gần liền chậm bước lại, mắt cô chăm chú nhìn vào vết thương trên n.g.ự.c anh.
Tên bị kéo ngã phản ứng cũng rất nhanh, không kịp c.h.é.m trúng Tiết Linh liền đổi hướng, xoay d.a.o c.h.é.m về phía Văn Cửu Tắc.
Phát đ·ạ·n b.ắ.n trúng cơ thể Tiết Linh, nhưng không thể khiến cô dừng lại dù chỉ một giây.
Trận chiến diễn ra nhanh và cũng kết thúc nhanh, từ lúc gã Đứcnổ s.ú.n.g đến giờ, chỉ mới qua vài phút ngắn ngủi.
Một tên bị Văn Cửu Tắc c.h.é.m c.h.ế.t nằm sấp bên cửa xe, một tên bị b.ắ.n c.h.ế.t đổ lên người lão Tứ.
Nhưng anh lại không tránh được nhát d.a.o từ phía trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Văn Cửu Tắc cúi đầu theo tầm mắt cô, phát hiện m.á.u ở vết thương dần dần ngừng chảy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.