Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150
Hai cái đầu thây ma rơi xuống đất, Tô Hàm vung xẻng công binh, trong lòng có chút cảm ngộ. Tốc độ phản ứng của cô nhanh hơn rồi, có lẽ bây giờ nếu như gặp phải loại thây ma da đỏ như lúc trước, cô cũng có thể chiến đấu được rồi?
Có lẽ là tích lũy đủ rồi, lần này cuối cùng cũng có thay đổi rõ ràng, sau khi ăn xong cô luôn cảm thấy người không thoải mái, lăn qua lộn lại mãi không ngủ được.
Quay người trở về trại, con cáo trắng đi theo cô đột nhiên dừng lại, cảnh giác nhìn về phía sau bên phải. Đồng thời Tô Hàm cũng cảm nhận được một ánh mắt ác ý, lập tức quay người làm tư thế phòng thủ.
Cáo trắng nhe răng, để bảo vệ con người hương hương mà nó yêu thích nhất, nó định cắn c.h.ế.t con quái vật da đỏ c.h.ế.t tiệt này.
Quá trình này chỉ mất ba bốn giây, rất nhanh thứ đó đã lao ra khỏi đám cỏ, đập vào mắt Tô Hàm là màu đỏ chói mắt.
Cả đêm trôi qua, có hai con thây ma lảo đảo xuất hiện ở không xa, thấy Tô Hàm lập tức lao đến như được tiêm m.á.u gà. Tô Hàm nhìn chằm chằm chúng, chậm rãi, tốc độ chạy của thây ma trong mắt cô bắt đầu chậm lại, cô có thể nhìn rõ từng bước chân của chúng.
Cỏ dại chuyển động, từng bụi rung lên, rõ ràng có thứ gì đó chui ra từ sau đám cỏ, tiến về phía Tô Hàm.
Con thây ma da đỏ này giống hệt con đã xuất hiện ở làng Tô trước đó, toàn thân da đỏ, tay chân dài ngoằng, cái đầu to tướng há to, cái lưỡi dài chẳng khác gì con cóc.
Trại cũng bị thây ma da đỏ tấn công, nó lặng lẽ tấn công những người chưa thức dậy, mãi đến khi mùi m.á.u tanh tràn ngập trong không khí mới khiến những người sống sót khác cảnh giác phát hiện ra.
Sột soạt.
Sức mạnh, cô cảm thấy cơ thể mình có thêm một chút sức mạnh, chút sức mạnh này tuy mới xuất hiện nhưng lại dung hợp với cơ thể cô rất triệt để, tự nhiên như xương cốt của cô, nếu không cảm nhận kỹ sẽ không phát hiện.
Công viên đã xuống cấp, cỏ dại mọc um tùm, dây leo chằng chịt, cỏ dại cao đến nửa người. Tô Hàm không nhìn thấy nguy hiểm ở đâu nhưng trực giác của cô cho biết nó ở trong đám cỏ đó.
Cáo trắng nhẹ nhàng đáp xuống, bối rối quay đầu lại.
Lửa bùng lên, bao trùm toàn bộ cục thịt đen, nó không ngừng giãy giụa, giãy giụa, cuối cùng không còn động đậy nữa. Để phòng ngừa vạn nhất, Tô Hàm còn dùng xẻng đ.â.m nó hơn chục nhát, xác định nó đã biến thành tro, mới lấy một cái túi đựng nó lại, ném vào không gian.
Trong đám cỏ đó có thứ gì đó, mang đến cho cô cảm giác đe dọa khiến lông tóc dựng đứng. Cô nhìn chằm chằm vào đó, một tay ấn vào bộ đàm ở thắt lưng: “Chú ý cảnh giác, có nguy hiểm chưa biết ở gần đây.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa dứt lời, nơi đó liền phát ra tiếng động.
Cáo trắng phát ra tiếng gầm gừ tức giận trong cổ họng, nghe hoàn toàn không có chút nũng nịu nào, ngược lại còn lộ ra sát khí.
Cô muốn thử xem sự thay đổi của mình.
“Không phải đã nói mỗi nhà phải để người canh đêm sao?” Chú Đông mắt đỏ ngầu: “Đội ngũ nhiều người như vậy, đừng lúc nào cũng nghĩ đến việc để người khác canh đêm cho mình! Đều là người, không ai có mười đôi mắt mười đôi tai, có thể canh giữ cho các người được! Bản thân không cảnh giác, c.h.ế.t rồi cũng chẳng ai biết!” Trong số sáu người c·h·ế·t, có bốn người là một nhà, đều ngủ trong xe, bị thây ma da đỏ lẻn vào g.i.ế.c sạch, ngay cả một tiếng kêu cứu cũng không phát ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một nhát d.a.o nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đ.â.m trúng trán con thây ma da đỏ, nó còn chưa kịp phản ứng từ sự bối rối vì cắn hụt thì đã hoàn toàn mất hết ý thức, ngã gục xuống đất.
Cô nắm chặt tay, khống chế vảy cá biến mất, cẩn thận cảm nhận những thay đổi khác trên cơ thể.
Công viên buổi sáng trở nên ồn ào, khi Tô Hàm chạy đến, con thây ma da đỏ đã cắn người cuối cùng và bỏ chạy.
Trong lúc nguy cấp, Tô Hàm vẫn còn tâm trạng phân tích, đứng im không nhúc nhích. Cô không căng thẳng, không sợ hãi, bóng dáng của thây ma da đỏ dù có nhanh đến đâu, trong mắt cô cũng giống như chiếu chậm, cô có thể nhìn thấy độ cong của đôi tay nó, có thể nhìn ra tư thế cắn xé của nó, cũng như cái lưỡi dài sẽ đ.â.m vào đầu cô từ góc độ nào...
“Không bắt được! Động tác của nó nhanh quá!” Anh Từ hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t nó: “C·h·ế·t tiệt, thật không cam lòng!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nó cũng lao lên, đây là hương hương của nó! Của nó! Của nó! Không ai được cướp, không được tranh với nó!
Chương 150
Sắc mặt thay đổi, Tô Hàm lập tức chạy về trại.
Đợi đến khi hai con thây ma lao đến trước mặt, cô vung vũ khí—
Cục thịt đen thực sự đã to hơn!
“Con ra ngoài kiểm tra xung quanh một chút.” Tô Hàm thu dọn lều trại, nói với gia đình một tiếng rồi vội vã ra ngoài tìm thây ma.
Sau khi cục thịt đen chui vào, hộp sọ của con thây ma da đỏ phát ra tiếng động kỳ lạ, sắc mặt Tô Hàm hơi thay đổi, lập tức lấy xẻng công binh xúc cục thịt đó ra.
“Tí tách...”
Không đáng sợ, tất cả đều không đáng sợ, chỉ cần cô có thể di chuyển một bước——
Cô rất kinh ngạc, thật là khéo quá! Vừa mới nghĩ đến thây ma da đỏ thì đã có một con đến để cô thử nghiệm sao? Cô không hề sợ hãi, ngược lại còn hừng hực khí thế!
Mở đèn pin ra soi, vảy cá màu vàng óng ánh dưới ánh sáng. Từ khi cô có ý thức kiểm soát vảy cá xuất hiện thì vảy cá không còn đột nhiên xuất hiện nữa, ban ngày gặp phải đàn thây ma cô liều mạng như vậy, vảy cá cũng không xuất hiện, bây giờ xuất hiện chắc chắn có liên quan đến số ngọc trai cô ăn trước khi ngủ.
Cô lại lục lọi hộp sọ của con thây ma, phát hiện bên trong đã trở thành vỏ rỗng, ngay cả não đen thối cũng không cánh mà bay. Cúi đầu nhìn lại cục thịt đen đang bị xẻng công binh đè trên đất, Tô Hàm sợ hãi, thứ này còn kỳ quái hơn cả thây ma da đỏ, nó có thể hút tủy não của thây ma da đỏ, nếu cô mặc kệ nó, liệu nó có ăn hết xác của thây ma da đỏ không? Ăn hết rồi thì sao? Nó sẽ biến thành thứ gì?
“Tí tách... Chị! Có thây ma da đỏ, nó ăn thịt người! Chị mau về đi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Năm ngoái, dân làng Tô Gia dưới sự chỉ đạo của trưởng làng đã đốt cục thịt đen thành tro ngay lập tức, bây giờ nghĩ lại thì đúng là vô tình làm đúng rồi! Không thể để thứ này tồn tại, đây chắc chắn không phải là thứ tốt lành gì!
Đột nhiên linh cảm mách bảo cô bò dậy sờ mặt và những chỗ khác trên người, phát hiện quả nhiên là vảy cá mọc ra rồi.
Nó lao đến như tia chớp, tay chân dài ngoằng trong khoảnh khắc bật nhảy lên đã cong lại thành tư thế ôm, nó dùng bốn chân của mình làm lưới săn, muốn trói Tô Hàm lại như một con mồi. Tô Hàm không hề nghi ngờ, trong khoảnh khắc nó lao vào cô, cái miệng to của nó sẽ c*n v** c* họng cô, cái lưỡi dài sẽ đ.â.m vào đầu cô hút tủy não, giống như con thây ma da đỏ lúc trước gặm bộ não của con lợn vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Hàm đào một cái hố, đá cục thịt đen vào, lấy xăng đổ xuống, quẹt một que diêm ném vào.
Phập phập.
“Em cũng có thể!” Tô Hiểu Bội giơ tay, thế là để hai người họ canh gác trước.
“Cảm ơn Bạch Đông, nhưng tao có thể đối phó được.” Tô Hàm cười với nó, ngồi xổm xuống nắm lấy cán dao, vặn vài cái, rạch mở hộp sọ của con thây ma da đỏ, quả nhiên lại có một cục đen ngòm mềm nhũn nửa rắn nửa lỏng bò ra, cô chọc chọc, xác định là thịt, đây là một cục thịt. Cô lạnh lùng nhìn cục thịt ghê tởm này ngọ nguậy, đột nhiên nó lại chui vào.
Cảm nhận chút sức mạnh này, Tô Hàm học cách sử dụng nó, thử một lần là lĩnh ngộ được sự huyền diệu trong đó. Cô cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng, không khí như nước, khiến cô cảm thấy thoải mái chưa từng có. Cô đắm chìm trong sự huyền diệu này, không biết trời đã sáng, cô bị tiếng nói chuyện bên ngoài đánh thức, lúc này mới phát hiện mình đã ngồi xếp bằng cả một đêm.
Trước khi ngủ, Tô Hàm theo thường lệ ăn một ít ngọc trai do cát trắng biến thành. Cô đã ăn gần hết một chậu rồi, tương ứng cũng đã khóc rất nhiều, tối nay vốn chỉ là ăn theo thường lệ, ăn xong rồi ngủ.
Tô Hàm không nhúc nhích, con ngươi màu xanh của cáo trắng co lại, móng vuốt sắc nhọn duỗi ra.
Tô Hàm nghiêng người, cổ tay khẽ động, con d.a.o rừng đã nằm gọn trong tay cô, mắt không chớp lấy một cái, đ.â.m thẳng vào trán con thây ma da đỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.