Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Cậu là heo à?
"Cậu không ở đó cũng tốt, biết đâu những người khác vẫn chưa phát hiện ra thân phận của bọn họ, chỉ cần không bị phát hiện, có lẽ bọn họ còn chưa ra tay."
Hình Tử Văn: "..."
Sợ Lăng Thanh lại gặp chuyện gì đó.
"Cậu là heo à?" Trên lưng cậu, Lăng Thanh không ngần ngại châm chọc.
"Chẳng thành khí hậu gì."
"Nếu cậu ở đó thì khác, xem cái diễn xuất tệ hại của cậu kìa, nếu thật sự ở lại, có lẽ các cậu đã bị bắt hết rồi."
Hình Tử Văn đột nhiên cao giọng.
Hình Tử Văn muốn ở lại, nhưng tâm có thừa mà lực bất cập, không phát hiện thì thôi, đã phát hiện ra tất cả, cậu thật sự khó đối mặt.
Ngay cả tự lừa dối bản thân cũng không được.
Những kẻ có thể dùng m.á.u người tưới cây, chắc chắn là lũ quỷ không chớp mắt trước sinh mạng.
Người cuối cùng từ nãy đến giờ im lặng, giờ mới lên tiếng, lắc lắc phong bì giấy da trên tay.
"Cái bộ dạng của tiểu bối kia, không giống như được bà ta truyền thụ."
"Hoặc, có thể họ đã phát hiện ra bí mật gì đó, tạm thời không thể quay lại."
Hình Tử Văn bị cô nói mặt biến sắc.
Nếu không bị bắt làm con tin, đội một có lẽ cũng khó toàn mạng.
"Giống như đã biết trước chúng ta sẽ hành động hôm nay, thậm chí cả lộ trình và phân công của chúng ta cũng nắm rõ."
"Chưa đến mức đó, ảo cảnh của ta không dễ dàng để họ phá vỡ."
Đúng vậy, vì lời của Tô Nhiễm, đứa trẻ trong bệnh viện được bảo vệ nghiêm ngặt, ngay cả người nhà họ Lâm cũng khó gặp được nó.
Mộng Vân Thường
"Bên này có dấu chân." Thẩm Tịch Nhượng tìm ra hướng đại bộ phận rời đi.
"Trực tiếp chọn đội yếu nhất để ra tay."
Chính giữa, người này không chỉ ngồi vị trí trung tâm, mà mặt nạ cũng lộng lẫy nhất, nhìn qua là biết địa vị của hắn trong nhóm này cao nhất.
"Nhưng trong đó, có đệ tử của bà ta."
"Có lẽ ngoài các cậu, không ai nhận ra thân phận giả mạo của bọn họ, đều là đồng đội thân thiết, muốn dẫn người đi chẳng phải dễ dàng sao?"
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Một cuộc họp từ đầu đến giờ, từ tranh cãi đến giờ bắt tay hòa giải, cuối cùng cũng kết thúc.
"Nhưng cậu cũng đừng tự trách quá."
"Còn cái gọi là ảo cảnh của ngươi, không phá được chỉ là người khác, tiểu bối kia cũng trực tiếp nhìn thấu."
Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trên mặt nạ sắt, không khí dưới lớp mặt nạ mang theo vẻ quỷ dị.
Thẩm Tịch Nhượng kiểm tra kỹ, đưa ra kết luận.
"Tôi nghiêng về khả năng thứ hai hơn."
"Đúng vậy, cậu còn là đội trưởng, phân đội cũng không biết phân." Lăng Thanh không ngần ngại bổ sung.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
"Hy vọng họ bình an."
"Tôi luôn cảm giác cách họ hành xử như đã chuẩn bị trước."
——
Dù sao Lăng Thanh cũng vì cô mà xuống núi, nếu dưới núi xảy ra chuyện gì, Tô Nhiễm về cũng khó giải thích.
Nhưng thực lòng mà nói, cậu cũng rất sợ.
"Bọn họ canh giữ nghiêm ngặt, căn bản không có cơ hội ra tay."
"Cậu xem, cậu phân đội như vậy không đáng tin chút nào."
Lúc đó có lẽ còn cần người khác chăm sóc cậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mấy lần ra ngoài trước đều như vậy, đợi khi quen rồi sẽ ổn, Hình Tử Văn không dám để người không có kinh nghiệm đến gần hiện trường nguy hiểm.
"Giờ tranh cãi những chuyện này cũng vô nghĩa." Tô Nhiễm lắc đầu, "Chi bằng nhanh chóng lên đường, may ra còn có kết quả tốt."
"Các ngươi nghĩ cô ta sẽ là vũ khí bí mật mà người kia để lại?"
"Tạm thời không thể quay lại là sao?"
"Ta không biết các ngươi lấy đâu ra tự tin, nhưng ta nghĩ con người không thể kiêu ngạo, vẫn phải từng bước vững chắc mới được."
"Lần này tạm thời không tính toán với ngươi, mấy tên cảnh sát kia thả đi hay là..."
Mấy người vì câu này mà trầm mặc.
"Họ tìm đến đây rồi sao?"
Trong phòng kín, một nhóm người đeo mặt nạ sắt kỳ dị ngồi đối diện nhau.
"Nếu nói như vậy, vậy những người còn lại trong đội một thì sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lăng Thanh tiếp tục, "Dù sao phát hiện ra bất thường, cậu đã rất giỏi rồi, con người mà, ai cũng có thứ khiến mình sợ, chuyện này rất bình thường."
Giả thuyết này thật đáng sợ, Hình Tử Văn cắn răng.
Chương 74: Cậu là heo à? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ban đầu ngươi cũng nói, chỉ là tiểu bối thôi, chẳng thành khí hậu gì, kết quả thì sao?"
"Có thể giống như các cậu, họ cũng rơi vào một ảo cảnh nào đó, không thể thoát ra được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không thể không nói, câu này thật sự chạm vào điểm yếu của một số người.
Một người rồi hai người đều nói hết lời, để cậu còn gì để nói nữa?
"Ngươi nói hay như vậy, vậy ngươi đã có cách nào ổn thỏa chưa? Vậy ta muốn nghe xem phương pháp ổn thỏa của ngươi là gì?"
"Nào, đừng nghiêm trọng quá, mọi người họp bàn, hòa thuận một chút, bọn cảnh sát kia sắp tìm đến rồi, các ngươi không muốn bị phát hiện chứ?"
Một lúc lâu sau, có người lên tiếng.
Khi họ quay lại, đại bộ phận đã không còn ở đó, nhưng nơi họ từng đứng vẫn sạch sẽ, không có dấu vết đánh nhau.
"Ta nghĩ không phải."
Hình Tử Văn nghĩ đến một người khác, lông mày nhíu chặt.
"Giờ chúng ta đến thai linh cũng không lấy được!"
Biết vậy lúc đầu cậu đã không rời đi, ít nhất còn có thể hỗ trợ lẫn nhau.
"Họ rời đi tự nguyện." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vốn định để họ tích lũy kinh nghiệm, Hình Tử Văn từ đầu đã không nghĩ họ có thể đóng vai trò gì.
Vừa nói xong, hắn tưởng sẽ có người phụ họa, không ngờ tất cả đều im lặng, ánh mắt đổ dồn về phía hắn.
Nhưng Tô Nhiễm vẫn lo lắng, không rời nửa bước bên cạnh cô.
"Thôi vậy, thả họ đi, ngày dài lắm, dù sao chúng ta cũng đã đạt được thứ mình muốn rồi."
Ban đầu cậu phân chia như vậy là có lý do, cậu nghĩ khu vực tuần tra của đội một là an toàn nhất, nên mới xếp hai tân binh vào đó.
Mũi nhọn chĩa về phía người vừa lên tiếng, không khí lập tức căng thẳng.
Người trung tâm lạnh lùng đứng dậy, vừa nói vừa làm động tác cắt cổ.
Dù không ai phục ai, cũng không ai tin ai.
"Chưa chắc đâu." Càng xa nơi đó, Lăng Thanh dường như càng hồi phục nhanh, giờ đã có thể tự đi mà không cần Hình Tử Văn cõng.
"Vậy nên, có chuyện gì, mọi người nhanh chóng thương lượng, thương lượng xong rồi giải quyết là được chứ gì?"
"Tình thế hiện tại không thích hợp để chúng ta làm gì thêm, lùi một bước, đừng đối đầu với bọn họ, đối đầu rồi khó thoát lắm."
Tô Nhiễm kịp thời lên tiếng.
Có lẽ tình huống xấu nhất đã xảy ra, họ đã gặp phải tai nạn.
"Ngươi quên mất lúc trước bà ta đã hủy diệt chúng ta như thế nào rồi sao?"
"Hai nhóm của các cậu toàn người 'cũ' hoặc có năng lực, nhóm kia ngoài một người 'cũ', còn lại toàn lính mới."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.