Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20
Hiện tại con đường nhỏ không ai, cõng đi cũng không sao, nhưng trên đỉnh núi có người, nếu bọn họ bị nhìn thấy sẽ rất phiền phức.
Cố Nam Ngạn đối mặt với Cao Phỉ đang tùy hứng đột ngột không nói nên lời, định đi vòng qua cô, nhưng Cao Phỉ đột nhiên lùi lại, giữ chặt tay anh kéo về phía trước.
Có người trả lời: [đúng vậy, đúng vậy]
[Mấy người có nghĩ Cố Nam Ngạn có nguyện ý cõng Hồ Y Tịnh của mấy người không vậy? Toàn thấy sự ghét bỏ của Cố Nam Ngạn chiếm đầy màn hình.
Đạo diễn thở phào nhẹ nhõm: "Không có gì là được rồi."
Lúc lên núi, mọi người chia nhau đi riêng, lúc xuống núi một đoàn đi cùng nhau.
Bọn họ lấy ảnh chụp màn hình "Cố Nam Ngạn" vào buổi sáng nói phương diện tình cảm với Cao Phỉ không có khả năng, ảnh chụp màn hình "Cố Nam Ngạn" lo chơi với điện thoại mà không quan tâm Cao Phỉ bên cạnh, lần lượt ném chúng trước mặt fans Cao Phỉ.
]
[Hoàn toàn không có khả năng, năm chữ này còn cần chúng tôi dạy mấy người viết sao?]
Cao Phỉ nghe xong liền giữ chặt anh trên lưng: "Không cho."
Tim đập thình thịch trong lồng ngực.
[Thật kinh tởm, bong gân mắt cá chân một chút ghê gớm lắm sao? Rõ ràng gây phiền phức cho người ta mà còn bày đặt nói được mọi người sủng ái, cạn lời]
Thật đáng tiếc những bình luận này nhanh chóng bị fans của Hồ Y Tịnh công kích lại, buộc những người bình luận này phải xóa bình luận.
[ Chính mình nhân duyên kém còn trách người khác, Cao Phỉ mời bạn tốt đến, kết quả người bạn tốt đấy lại cùng Hồ Y Tịnh có quan hệ tốt hơn, người mất mặt là Cao Phỉ ha ha ha ha ]
Cô ta đi khập khiễng, bộ dáng vô cùng thê thảm.
[Tôi mà là Cao Phỉ chắc nôn ra máu 2333333]
Chuyện gì đã xảy ra?
[ Chỗ nào ghét bỏ, Cố Nam Ngạn vẫn luôn như vậy? Chà, mấy người không biết anh ấy nổi tiếng lạnh lùng trong giới sao]
Sau đó, nhịn không được nói: "Cố đại ca, tôi nhẹ quá."
Cố Nam Ngạn: ...!điên rồi.
Vì vậy Cao Phỉ hít hít cái mũi, nhịn xuống vẻ mặt buồn bực, nói với ba người Thạch Tử An, Nghiêm Chuẩn, Triệu Vũ: "Tôi sẽ thay phiên cõng với mọi người."
Anh mau an phận đi, bằng không hai chúng ta sẽ té đấy."
"hí hí!
Phong cảnh thật đẹp, đầu óc anh hiện giờ đều là Cao Phỉ, đáng yêu muốn c·h·ế·t.
Cao Phỉ: " Hắc hắc."
]
Cao Phỉ chân chính hiện đang ở nhà, chắc sẽ rất tức giận.
Nó được đăng bởi một blogger du lịch ít người biết.
Hơn nữa cô là phụ nữ đó! Cô chỉ là một người phụ nữ sống trong cơ thể Cố Nam Ngạn thôi!
[Cô nghĩ cái gì vậy! Cố Nam Ngạn nào phải loại phàm phu tục tử th* t*c ấy! ]
Khi Cố Nam Ngạn phản ứng lại, anh đã ở trên lưng của Cao Phỉ.
Cố Nam Ngạn đầu đầy vạch đen: "Tôi không cần cô cõng, cô tránh ra đi."
Hồ Y Tịnh có vẻ kiên định nở nụ cười: "Không sao, tôi có thể theo kịp mọi người."
Hồ Y Tịnh gặp được "Cao Phỉ", cô ta nâng cằm mình lên, trên mặt nở một nụ cười thuộc về người chiến thắng.
Tất nhiên, tiền đề là Cao Phỉ không trên lưng anh ngâm nga < Trư Bát Giới cõng vợ > .
Ngay cả khi hai người trong chương trình biến mất giữa chừng, hiện tại được mọi người giải thích là do Cố Nam Ngạn e ngại máy quay và một lần nữa làm bẽ mặt Cao Phỉ.
Cao Phỉ đã sớm chuẩn bị, lập tức giữ chặt người phía sau, trực tiếp đứng dậy.
Người đàn ông giả bộ làm người tốt kia cuối cùng cũng ngừng giãy giụa, Cao Phỉ nghiêm túc cảm nhận trọng lượng của “Chính mình”.
[Hai người này đầu tiên lừa Thạch Tử An sau đó tới nhiếp ảnh gia, mục đích muốn ở cùng một chỗ]
Tất nhiên Cố Nam Ngạn không thể để một người phụ nữ làm chuyện này, nói với người đang trước mặt: "Cao Phỉ, tránh ra."
Cao Phỉ tháo micro trên người trả lại cho ê-kíp chương trình, chào tạm biệt mọi người.
Hiện tại cả hai lại xuất hiện.
Cố Nam Ngạn dựng lỗ tai nghiêm túc lắng nghe, nghe Cao Phỉ nhẹ nhàng ngân nga: "giọt, giọt, giọt, giọt, giọt, giọt, ......"
Chương trình chuẩn bị rất đầy đủ, có bác sĩ mang theo dụng cụ y tế, anh ta lập tức đến chỗ Hồ Y Tịnh kiểm tra.
Cao Phỉ: "Chờ l*n đ*nh núi phía trước, tôi thả anh xuống đi dạo một lát được không?"
Ai mẹ nó là Trư Bát Giới, không đúng, vợ?
Cao Phỉ nghĩ đến đây, lập tức sững người., sợ hãi mà nhìn qua
Cao Phỉ: "..."
Anh cảm thấy cả thế giới đột nhiên trở nên ôn nhu, máu nóng ấm áp chảy ra.
...!Cố Nam Ngạn trước đây dường như không có.
Cậu ta hầm hừ: "Chị Cao Phỉ, tại sao buổi sáng chị lại bỏ rơi em!"
[Kia là như thế nào, các người không cảm thấy Cao Phỉ có thể mời Cố Nam Ngạn làm bạn thân trong giới đến tham gia chương trình quá không hợp tình hợp lý sao ? ! ]
Cố Nam Ngạn hít thở một hơi, chuẩn bị liên lạc với người đại diện của mình để giải quyết vấn đề.
Đường xuống núi dốc hơn khi lên núi, đường bằng, bậc thang lác đác đá.
[Tuyệt đối là trò mèo của hai người bọn họ! ]
[Không đúng, Cố Nam Ngạn có thể coi trọng Cao Phỉ ở điểm nào? Chả lẽ b* ng*c khủng kia? ]
Nghiêm Chuẩn, Triệu Vũ, Thạch Tử An, cả ba đều nói sẽ thay phiên cõng cô ta.
Nếu là đàn ông chắc chắn sẽ cõng, mà Cố Nam Ngạn là một người đang ông đỉnh đỉnh, lại không có thái độ gì thì không được
[Cố Nam Ngạn rõ ràng được Cao Phỉ mời làm bạn tốt trong giới của cô ấy ngày hôm nay, tại sao các người lại trói cp Cố Nam Ngạn với Hồ Y Tịnh ...]
...
Thật không may, Cao Phỉ đang sử dụng cơ thể của anh, sức lực cực lớn, cánh tay gắt gao khoanh chân anh lại, Cố Nam Ngạn giãy giụa vài cái vẫn không xuống được.
Cố Nam Ngạn trao cho Cao Phỉ một ánh nhìn an ủi.
Blogger du lịch nhỏ đã hỏi người hâm mộ của mình: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cao Phỉ không biết trong số những người la hét ngọt ngào này, thủy quân được thuê chiếm bao nhiêu so với đại chúng, kéo xuống, cuối cùng cũng thấy bình luận giống người:
Rõ ràng là Cố Nam Ngạn sắp điên rồi, nhưng lại nhịn không được mà cười, không biết tại sao.
Đường xuống núi vẫn còn một đoạn đường khá xa.
"Cố..." Hồ Y Tịnh dường như muốn nói điều gì đó, nhưng "người đàn ông" này bước đi mà không nhìn lại.
Hai nhiếp ảnh gia đi cùng Cao Phỉ và Cố Nam Ngạn nhìn thấy hai người, nước mắt lưng tròng chạy tới.
Anh đời này chưa từng trải qua cảm giác này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Nam Ngạn hình như nghe thấy Cao Phỉ đang hát.
[Hồ Y Tịnh được mọi người sủng nhất! ]
[Nhưng Cố Nam Ngạn sáng nay vừa nói về phương diện tình cảm với Cao Phỉ hoàn toàn không có khả năng? ]
Cô ta ngã xuống đất, Đàm Hân và Nghiêm Chuẩn dang tay đỡ cô ta.
Tôi sẽ không để anh xuống đâu.
Anh cao giọng: "Cao Phỉ!"
Cố Nam Ngạn biểu cảm mặt thối: "Cô tốt nhất bây giờ bỏ tôi xuống."
[Woo, bức ảnh này càng xem càng thấy xứng đôi]
Trước khi lên đến đỉnh núi, Cố Nam Ngạn cuối cùng cũng được như ước nguyện, được thả xuống đất.
Cô vẫn luôn buồn rầu không biết làm sao để trả ơn Cố Nam Ngạn, cũng may, hôm nay cuối cùng cơ hội cũng đến, Cố Nam Ngạn ngã đập mông, cô có thể cõng anh lên núi?
Cao Phỉ đỏ mặt, không dám nói với Cố Nam Ngạn buổi tối lén vén áo lên đếm số cơ bụng.
Cậu ta dường như đã tha thứ cho hành vi bỏ rơi cậu ta vào buổi sáng của Cao Phỉ và Cố Nam Ngạn.
Cao Phỉ nổi da gà tiếng“Cố đại ca" này.
Lưng Cao Phỉ vững vàng hơn, sau đó quay đầu nói với người đang không yên phận kia: "Cố đại ca, đừng giãy giụa nữa.
Cao lãnh ảnh đế và tiểu hoa xinh đẹp, cp này quá đẹp]
Nhưng cũng không phải đang hát, mà đang ngân nga.
Thạch Tử An nửa tin nửa ngờ: "Thật sao?"
Mặc dù Thạch Tử An cùng Hồ Y Tịnh không nói qua nhiều, nhưng với tư cách là một trong ba nam khách mời thuê chung, cậu ấy vẫn giơ tay: "Thêm em nữa."
Đoàn người muốn tiếp tục xuống núi, nhưng mắt cá chân của Hồ Y Tịnh bị bong gân, tuy không tổn thương gân cốt, nhưng thoạt nhìn vẫn rất đau.
Cùng lúc đó, ở căn hộ thuê chung.
Fans phi cơ đương nhiên không thể nuốt được cơn tức này, sôi nổi phản kích:
Trách không được có cơ bụng tám múi.
[Cố Nam Ngạn thái độ như thế nào với chị của mấy người, mấy người còn không rõ sao? ]
Cố Nam Ngạn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhíu nhíu mày.
[Ai mà không chiều chuộng một cô em gái xinh xắn, dễ thương lại tốt bụng như vậy? ]
Bởi vì lần trước Hồ Y Tịnh tỏ tình với Cố Nam Ngạn trước mặt Cao Phỉ, fans Hồ Y Tịnh và fans Cao Phỉ đã xé nhau trong nhiều ngày.
Vị trí là một thung lũng, phong cảnh tươi đẹp, trên con đường nhỏ yên tĩnh, người đàn ông cõng người phụ nữ, người đàn ông cười rạng rỡ bước đi nhẹ nhàng, người phụ nữ trên mặt cũng mang ý cười, ngoan ngoãn nằm trên lưng người đàn ông, thế giới phảng phất ôn nhu cùng ấm áp, hai người vui vẻ leo lên núi.
[Đừng nói chuyện buổi chiều Cao Phỉ và Cố Nam Ngạn biến mất cùng nhau nữa.
Một bức ảnh.
Cao Phỉ đắc ý lắc đầu: "Như vậy không được."
Cố Nam Ngạn rõ ràng đã làm Cao Phỉ bẽ mặt một lần trước máy quay rồi, cô ta rõ ràng muốn làm trò trên màn ảnh mà hahahahahaha]
Cô bắt gặp ánh mắt của Hồ Y Tịnh, một lần nữa nhớ tới tập trước trong chương trình phát sóng trực tiếp, cô ta nói cô ta cũng thích Cố Nam Ngạn, còn cùng với fans cô xé nhau, công kích cá nhân cô.
Cánh tay của cô để xa tôi ra, đừng có ôm cổ tôi ...!Ngực cô nữa đừng đè lên lưng tôi!
Sự ôn nhu trong lòng vừa rồi biến mất, nghe xong tức đến nghẹn ngực, chỉ cảm thấy chính mình sớm muộn gì cũng bị tim mà c·h·ế·t.
Anh cũng có chuyện muốn nói với cô.
Cao Phỉ cuối cùng cũng cõng được người trên lưng, giọng điệu đắc thắng: "Tôi không bỏ!"
Cao Phỉ đang nghiêm túc đi xuống cầu thang, đột nhiên, cô nghe thấy "Ầm!"
Làn đ·ạ·n: [Nhiếp ảnh gia đợi lâu như vậy, làm sao không tìm được]
Cố Nam Ngạn thấy cô cuối cùng cũng dừng lại không ngâm nga nữa, quay mặt đi và nói: "Không có gì."
Rõ ràng cậu ấy rất tức giận vì bị lừa.
Hồ Y Tịnh nghe thấy trong mắt hiện lên một tia vui mừng.
Cô dường như cũng là một người đàn ông!
Cố Nam Ngạn đầu đầy vạch đen, sau đó dùng ánh mắt nói với cô, cô không muốn cõng thì không cần cõng, đừng nghĩ nhiều như vậy.
Sau đó lại thấy fans Hồ Y Tịnh đem fans Cao Phỉ giẫm dưới chân, càng cau mày.
Sáu khách mời trở về căn hộ thuê chung, trong khi Cố Nam Ngạn tạm biệt mọi người , một mình trở về.
“Tôi không cho!” Cao Phỉ cứng đầu, “Anh ngã đập mông, tôi hôm nay phải cõng anh”.
Nghiêm Chuẩn thấy Cố Nam Ngạn cũng muốn theo bọn họ thay phiên nhau cõng, đáp: "Được rồi."
Cố Nam Ngạn nhìn Cao Phỉ, người chủ động đề nghị cõng Hồ Y Tịnh, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ lại chua xót, lắc đầu.
Spam các mục "Hồ Y Tịnh được mọi người sủng ái", "Hồ Y Tịnh được Cố Nam Ngạn cõng", và" cảm giác cp Hồ Y Tịnh Cố Nam Ngạn".
Mặc dù có mặt rất nhiều nhân viên công tác và các nhiếp ảnh gia đi cùng nhưng theo qui định của chương trình truyền hình thực tế thì nhân viên công tác không được phép tham gia.
Chương trình sẽ kết thúc sau hai ngày nữa, anh cũng coi như được giải thoát.
Còn nói với hai nhiếp ảnh gia là không tìm thấy mọi người.
Cao Phỉ đột nhiên muốn nhớ lại cảm giác khi còn bé, nói: "Cố đại ca, tôi cõng anh chạy thế nào?"
[Chuẩn rồi! Hơn nữa buổi sáng Cố Nam Ngạn đối với Cao Phỉ rất lạnh lùng, anh ấy cứ nhìn vào điện thoại và không để ý Cao Phỉ ngồi bên cạnh.]
Cố Nam Ngạn: "..."
Nhưng lần này, fans Hồ Y Tịnh không cam lòng yếu thế, thậm chí như hổ thêm cánh.
Sau khi chào tạm biệt, Cao Phỉ đang đi một mình về hướng bãi đậu xe, đột nhiên cô nghe thấy phía sau có người gọi: "Cố Nam Ngạn."
Cố Nam Ngạn không nói chuyện bởi vì anh cảm thấy xấu hổ khi được Cao Phỉ cõng.
Ngay khi cô xuất hiện vào buổi sáng, cô đã nói Cố Nam Ngạn và Cao Phỉ về mặt tình cảm là không thể nào, họ chỉ là bạn bè bình thường, cho nên hiện tại mọi người suy đoán như thế nào, cũng chỉ là suy đoán.
Cố Nam Ngạn mặt tối sầm lại: "Muốn cõng thì cõng cho tốt."
"
Cô dừng bài hát mà mình đang ngâm nga: "Cố đại ca, anh sao vậy?"
Đứng trên đỉnh núi quan sát, có thể nhìn thấy tất cả cảnh vật, họ phát hiện những người trong chương trình đều ở đó.
Cô hôm nay đến làm khách mời, người được “Cao Phỉ” mời đến lúc phải rời đi.
“Thả tôi xuống!” Cố Nam Ngạn giãy giụa muốn xuống.
Cao Phỉ nhìn ba người họ ở đó, quyết định thay phiên nhau cõng Hồ Y Tịnh xuống núi.
Mặc dù Cố Nam Ngạn nói không cần phải cõng, nhưng cô không thể nói với mọi người cô không cõng.
Hồ Y Tịnh cười ôn nhu: "Cố đại ca, hôm nay em đến đây là để nói lời cảm ơn anh."
Chỉ là anh thực sự sợ hãi khi chạy như thế này, Cố Nam Ngạn vỗ vai Cao Phỉ đang chạy vui vẻ: "Cao Phỉ! Cao Phỉ!"
Con mẹ nó, cô không muốn cõng Hồ Y Tịnh!
Buổi sáng là "Cao Phỉ Cố Nam Ngạn", buổi trưa là "Cao Phỉ Cố Nam Ngạn biến mất", buổi chiều trở thành "Cao Phỉ Cố Nam Ngạn xuất hiện" và "Hồ Y Tịnh bị bong gân.
Trách không được, vừa rồi bên ngoài mà, Hồ Y Tịnh nhìn anh, nhìn “Cao Phỉ”, dào dạt đắc ý mà nâng cằm..
"Cố Nam Ngạn", với tư cách là một người bạn thân được Cao Phỉ mời đến làm khách quý, hành trình ghi hình đến đây kết thúc.
Thẹn thùng.jpg]
Anh đang nghĩ Cao Phỉ thật có bản lĩnh làm anh tức hộc máu, nhưng nếu có thể đổi lại, về sau anh cũng muốn cõng Cao Phỉ như bây giờ .
Cố Nam Ngạn đưa tay ra véo véo Cao Phỉ, cũng là khuôn mặt của chính mình.
Cõng như chơi, không có nhiều gánh nặng, nhẹ đến mức Cao Phỉ cảm thấy cô có thể cõng Cố Nam Ngạn chạy 3000m.
Thường ngày Thạch Tử An nhìn thấy "Cao Phỉ", hận không thể lập tức dính vào, nhưng hôm nay nhìn thấy "Cao Phỉ", cậu ta chu miệng lên, quay đầu đi và "hừ" một tiếng.
Chỉ vào lúc này, một Weibo có sự xuất hiện nhân vật chính ngày hôm nay, hiên ngang xuất hiện.
Đi khập khiễng.
Anh cõng một mình mệt lắm."
Đúng là Cố Nam Ngạn đã được Cao Phỉ mời, "Cố Nam Ngạn" nói anh và Cao Phỉ hoàn toàn không có khả năng cũng là thật .
Khi Cố Nam Ngạn nhìn thấy hotsearch “Cảm giác cp Hồ Y Tịnh Cố Nam Ngạn, nội tâm chán ghét.
Cô bấm vào thì thấy tài khoản marketing đăng clip trưa nay Hồ Y Tịnh bị bong gân, sau đó 4 nam khách mời thya phiên cõng cô ta xuống núi.
Những người này nhìn cô làm gì?
Nghiêm Chuẩn thấy thế, nói với Triệu Vũ: "Chúng ta sẽ thay phiên nhau cõng.
Cách quản lý cơ thể và cân nặng của các sao nữ, cô có biết không vậy!
"Dù sao hôm nay tôi cũng không thả anh xuống"
Cô phát hiện người đàn ông này thể lực rất tốt, leo núi còn cõng người trên lưng, nhưng không hề mệt mỏi th* d*c, eo không đau, chân cũng không đau.
"Tạm biệt."
Hồ Y Tịnh được đỡ dậy lắc đầu: "Không sao đâu.
Thạch Tử An cứng rắn không bao lâu, liền bắt đầu dính vào "Cao Phỉ".
Không đúng, là ở trên lưng của anh.
Thạch Tử An: "Được rồi."
Cao Phỉ nhìn Cố Nam Ngạn xin giúp đỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Nam Ngạn sắc mặt tối sầm lại, nghiến răng nghiến lợi: "Cao Phỉ, thả ta xuống!"
Cao Phỉ hiểu được ý Cố Nam Ngạn, bẹp bẹp miệng, nhớ đến lòng tốt của anh mấy ngày nay.
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp rất mong đợi lần ghé thăm này của Cố Nam Ngạn, nhưng họ không ngờ ngay khi vừa mới đến nơi leo núi không bao lâu, Cố Nam Ngạn và Cao Phỉ đều biến mất.
Không ai trong số họ nói chuyện.
Vì vậy, kết quả cuối cùng là Cố Nam Ngạn nằm trên lưng Cao Phỉ với vẻ mặt đen thui được cô cõng đi.
Không biết cô có phải là con bò già mệnh không nữa? Lên núi thì cõng Cố Nam Ngạn, xuống núi thì cõng Hồ Y Tịnh.
Cố Nam Ngạn có chút bất đắc dĩ đáp: "Tôi không có bỏ rơi cậu, lúc trở về kiếm cậu lại quên đường.
[Đàn ông nào không thích ngực to, Cố Nam Ngạn lạnh lùng bức người cũng chưa chắc ngoại lệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây rõ ràng là xưng hô cô gọi Cố Nam Ngạn!
Cố Nam Ngạn, là một khách mời nam, sao lại không có thái độ gì?
Hai người sẽ cùng nhau thảo luận chuyện khác.
Coi như là trừng phạt.
Cô hiện tại là Cố Nam Ngạn, người đang ở đây với tư cách là khách mời.
Cao Phỉ lúc này mới nghe giọng nói Cố Nam Ngạn và thả chậm bước lại: "Cố đại ca xảy ra chuyện gì?" Cố Nam Ngạn che giấu nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc: "Thả tôi xuống!"
Người phụ nữ này vẫn la hét "Xông lên" "Hí hí".
Sau đó nhìn nhìn, thấy ánh mắt mọi người tập trung lên cô.
"Tạm biệt."
Anh trở lại phòng, lấy điện thoại di động ra, chỉ thấy fans Cao Phỉ và fans Hồ Y Tịnh đang xé nhau.
[Cảnh này như phim thần tượng, tôi cả người bắt đầu nổi bong bóng màu hồng]
Cô cảm thấy Cố Nam Ngạn lúc này cực kỳ ngoan ngoãn nằm trên lưng cô làm người ta vô cùng yêu mến, cô nhớ khi còn rất nhỏ, cô nằm trên lưng cha của mình, coi cha như ngựa dũng mãnh mà cưỡi, hihi haha làm cho cha chạy nhanh lên.
"Té về trước không sau, nếu té ngửa ra sau, tôi đè anh xẹp lép thì phải làm sao?"
Chương 20
Sau đó, fans Hồ Y Tịnh quăng thêm ảnh chụp chiều nay Cố Nam Ngạn cõng Hồ Y Tịnh:
Có độc!
Còn về Cao Phỉ ...
Đạo diễn: “Cô ngã ở đâu?"
Cao Phỉ biết chắc cô và Cố Nam Ngạn cùng biến mất cùng xuất hiện, chắc chắn nhiều người sẽ suy đoán mối quan hệ giữa hai người, nhưng cô đối với chuyện này rất bình tĩnh
Chương trình < phòng của chúng ta > hôm nay nội dung đặc biệt phong phú, gần như chiếm lĩnh hotsearch trong ngày.
...
Cố Nam Ngạn: "Mau thả tôi xuống!"
Đoàn người cũng dừng lại, Cao Phỉ nhìn thấy một vài người vây quanh lại, ở giữa là Hồ Y Tịnh.
Cao Phỉ nhịn xuống ánh mắt xem thường người phụ nữ này, giả vờ cao lãnh "hừ" bằng lỗ mũi, trực tiếp xoay người bỏ đi.
Cao Phỉ giọng điệu thương lượng: "Vậy tôi cõng anh đi từ từ?"
Cố Nam Ngạn mặt không đỏ tâm không nhảy nhìn nhiếp ảnh gia mà nói dối, "Chúng tôi đi toilet xong ra không thấy mọi người, cho nên tự mình lên núi."
Vì vậy, Cao Phỉ một lần nữa cảm thán cho đến bây giờ Cố Nam Ngạn còn chưa ăn thịt cô, anh thật sự quá nice.
Được rồi, hiện tại đã có, là cùng cô.
Fans phi cơ của Cao Phỉ bất ngờ lọt vào mắt cô.
Vẻ mặt của Cố Nam Ngạn khẽ run rẩy.
Cao Phỉ có chút ngốc, sau đó định thần, mới phản ứng được một chuyện.
Trợ lý Tiểu Chu lái xe qua đón cô, hiện tại người đã tới.
Đây dường như là khoảnh khắc gắn kết tình bạn của sáu vị khách mời.
Hồ Y Tịnh đứng đó mỉm cười.
Cố Nam Ngạn: "Cao Phỉ."
[Cố Nam Ngạn cõng Hồ Y Tịnh trên lưng! A A A A]
Kết quả kiểm tra không có gì nghiêm trọng, ngoại trừ việc mắt cá chân của cô ta bị bong gân.
Xúc cảm không tồi.
“Có chuyện gì vậy?” Đạo diễn vội vàng đi tới.
[Cảm giác cp ? Mắt mù hay sao mà thấy giống cp? Tôi thấy cp ghét bỏ cũng gần giống như vậy]
Cố Nam Ngạn bị sức lực mạnh mẽ kéo về phía trước, sau đó vững vàng rơi vào lưng ai đó.
Còn là ảnh đế nữa.
Vào buổi tối Cao Phỉ trở lại Tĩnh Nam Uyển, nhìn hotsearch đều là tin tức liên quan “Hồ Y Tịnh” thì kinh ngạc
Tiếc là Cao Phỉ không nhúc nhích, còn nhiệt tình mời: "Cố đại ca, mau lên đi, đừng xấu hổ, tôi cõng anh."
Cố Nam Ngạn thấy fans Hồ Y Tịnh lấy chuyện “Cố Nam Ngạn” cõng Hồ Y Tịnh, lập fans cp la hét nói ngọt ngào, nhướng mày bất mãn, môi mỏng mím chặt.
"Cố Nam Ngạn" trên xe nhìn điện thoại di động không để ý đến Cao Phỉ, lúc xuống núi lại cõng Hồ Y Tịnh, người bị bong gân.
Cao Phỉ không nghĩ tới Cố Nam Ngạn sẽ không thích loại cảm giác này, rõ ràng lúc nhỏ cô rất thích kia mà.
Hôm nay, sự xuất hiện của Cố Nam Ngạn dường như đã thắp lên một ngọn lửa khác cho cuộc chiến này.
Trong trận chiến giữa fans Cao Phỉ và fans Hồ Y Tịnh, trước mắt, fans Cao Phỉ chiếm thế hạ phong.
Ở chân núi, Cao Phỉ vẻ mặt ủy khuất nhìn Cố Nam Ngạn.
Bình luận:
Cao Phỉ nhìn những bình luận này tức đến mức không nói nên lời.
Muốn được mọi người sủng thì cũng được đi, còn bày đặt kéo giẫm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cao Phỉ hỏi, "Cố đại ca, mông của anh còn đau không?"
[Cố Nam Ngạn có biết Hồ Y Tịnh từng nói thích anh ấy trong chương trình không, mà anh ấy còn cõng cô ấy, thật sự có ý gì không đây? ]
Cao Phỉ cứng đơ cõng Hồ Y Tịnh trên lưng, nội tâm cực kỳ phong phú.
Triệu Vũ một bên nói: "Quên đi, nếu không tôi cõng cô."
Ban đầu, hầu hết các hotsearch đều được bao quanh Cao Phỉ và Cố Nam Ngạn, nhưng vào buổi tối, các tài khoản marketing đồng loạt nhất trí phát bản thảo.
Cô đang ngâm nga bài hát nào?
Một bài hát vui tươi quen thuộc với người dân cả nước, < Trư Bát Giớt cõng vợ >.
[Xứng đôi, thật xứng đôi.
Không thể để cô ta khập khiễng đi như thế này.
Cao Phỉ ngừng chạy, cõng Cố Nam Ngạn trên lưng, thong thả đi trên con đường lên núi.
Cao Phỉ giờ đã quen có người gọi cô là "Cố Nam Ngạn", quay đầu lại thấy Hồ Y Tịnh đang đi về phía mình.
Trong số đó, đoạn "Cố Nam Ngạn" cõng cô ta là nhiều nhất.
Anh nằm trên lưng Cao Phỉ trái tim treo lơ lửng, quan sát xung quanh, như thể sợ có người nhìn thấy.
Lúc hoàng hôn, cuối cùng đoàn người cũng xuống núi.
...
Cao Phỉ: "Hả?"
Anh nằm trên lưng một người phụ nữ, gió mạnh thổi đến, tóc bay hết về phía sau, cảnh vật nhanh chóng bỏ lại phía sau.
Má!
[+ 1 + 1 + 1 + 1 + 1]
Sau khi Cố Nam Ngạn trở thành cô, cô có rất nhiều fans phi cơ, hiện tại đứng trước máy quay, dù có thế nào, cô cũng không thể để Cố Nam Ngạn bị bôi đen.
Cao Phỉ dừng bước, nhìn về hướng phát ra giọng nói.
Lúc ẩn lúc hiện như hải tặc.
[Cùng là công khai thổ lộ, Cố Nam Ngạn đối Cao Phỉ lạnh lùng, vậy mà lại chủ động cõng Hồ Y Tịnh, ngẫm lại thấy ngọt quá trời]
Cao Phỉ cõng Cố Nam Ngạn trên lưng một hơi leo từ sườn núi l*n đ*nh núi.
[Trời ạ, mọi người đều sủng Hồ Y Tịnh! ]
Fans Hồ Y Tịnh dạt dào đắc ý tuyên bố thắng lợi, đang cân nhắc có nên nói cho Cố Nam Ngạn nghe về siêu thoại cp Hồ Y Tịnh Cố Nam Ngạn này không.
Vừa rồi tôi giẫm lên đá, không cẩn thận bị ngã."
Không có cách nào."
Nhưng làm sao mở miệng đây, t-t
Hồ Y Tịnh, người phụ nữ này hàng ngày ăn gì sao lại nặng như vậy?
"Đây là Cố Nam Ngạn và Cao Phỉ hả?"
Cố Nam Ngạn dường như đã chấp nhận số phận của mình, nằm trên lưng của Cao Phỉ, bình tĩnh lại.
Cô nói: "Cố đại ca, anh để tôi cõnganh đi mà."
Sau đó, không đợi Cố Nam Ngạn đáp lại, cô trực tiếp cõng Cố Nam Ngạn chạy theo con đường nhỏ lên núi.
Nói cái gì mà đối Cao Phỉ thì lạnh lùng, nhưng lại chủ động cõng Hồ Y Tịnh ?
Cố Nam Ngạn: "..."
Cố Nam Ngạn: "Thật.".
Cô tiếp tục đi về phía trước.
[ Cố Nam Ngạn thật sự cõng Hồ Y Tịnh, Cố Nam Ngạn chỉ thích Hồ Y Tịnh của chúng tôi, không phục sao]
Cao Phỉ bắt gặp ánh mắt vui mừng của Hồ Y Tịnh, trong lòng mắng không biết bao nhiêu lần mẹ nhà cô.
Phía trước vẫn còn một đoạn khá xa.
Dù sao, cô hiện tại là Cố Nam Ngạn, cao lãnh bức người đều không sao.
...
Cái này mà cũng được gọi là mọi người sủng?
Cố Nam Ngạn không nói nên lời, chỉ cảm thấy mình đang ở trên một con tàu hải tặc không thể xuống được.
Khi nào "Cố Nam Ngạn" lạnh lùng với Cao Phỉ, mấy người lúc nào thấy tôi chủ động cõng Hồ Y Tịnh? !
"Tôi" này tất nhiên là ám chỉ cơ thể của chính cô ấy.
Đầu năm nay muốn làm diễn viên, ai lại không có bất kỳ tin đồn tình cảm nào gây chú ý?
Một bên chạy một bên hét: “Xông lên!
[Hôm nay Cố Nam Ngạn rõ ràng được Cao Phỉ mời đến! Hành động cắn chặt bản thảo không buông của Hồ Y Tịnh quả thật rất vô liêm sỉ! ]
Cô chưa bao giờ biết cân nặng của mình đối với một người đàn ông là bao nhiêu, cho đến hiện tại cô trở thành một người đàn ông và cõng chính mình trên lưng, cô mới nhận ra cô thật sự rất nhẹ.
Vì vậy, trên đường xuống núi, "Cố Nam Ngạn", Thạch Tử An, Nghiêm Chuẩn, Triệu Vũ cõng Hồ Y Tịnh, người bị bong gân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.