Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 48: Dịch bệnh và tương lai

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Dịch bệnh và tương lai


- Điều ta lo lắng nhất là chỉ huy của bọn chúng - kẻ điều khiển Hắc Thần Long. Tuy rằng trước đây ta đã tiêu diệt được một tên nhưng bọn chúng chắc chắn sẽ có người thay thế. Sức mạnh của ta giờ đây cũng đã suy yếu hơn nhiều so với 5 năm trước... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Chưa đủ. Chúng ta thiếu đi một vị chỉ huy. Ta e một mình ta là không đủ. Trận chiến trước đây ta còn có anh ấy giúp sức. Ta cũng đã dựa dẫm vào anh ấy quá nhiều... Còn con, Hương Lan, dù tài năng và lòng quả cảm của con rất đáng ghi nhận nhưng con vẫn ngây thơ và hiền lành lắm, con chưa thể chỉ huy được cả một đội quân lớn như vậy được...

- Còn cháu thì sao?

Cô Tuyết Linh đưa mắt sang tôi rồi nói tiếp:

Lan liền an ủi mẹ:

- Chúng ta không có cơ sở khẳng định chắc chắn điều này. Nhưng tập đoàn chúng ta có quan hệ với rất nhiều phòng nghiên cứu sinh học và dược phẩm. Những nghiên cứu của họ đều chỉ ra một điểm: virus này không có nguồn gốc từ tự nhiên. Nó đã được trải qua một quá trình nghiên cứu, cải tiến gene để trở nên đặc biệt nguy hiểm đối với loài người chúng ta. Có nhà khoa học còn cho rằng nó không có nguồn gốc từ Trái Đất. Tuy nhiên đáng buồn thay những báo cáo nghiên cứu của họ đều không được công nhận và công bố rộng rãi. Có một tổ chức nào đó giữa các chính phủ đã che dấu nó...

Tôi đáp lại có phần rụt rè:

Cô Tuyết Linh nhìn tôi và nói:

- Cháu nghe nói là từ loài dơi trong tự nhiên và xuất phát từ Vuzan - một nơi ở gần nước ta thì phải.

Kể tới đây cô Tuyết Linh nhắm mắt lại, giọng nói của cô có chút nghẹn ngào khi nhắc tới sự việc đó. Nãy giờ tôi và Lan im lặng lắng nghe câu chuyện một cách chăm chú, đến lúc này em mới lên tiếng:

Cô Tuyết Linh xua tay:

---

- Đó là do truyền thông nói vậy thôi. Liệu cháu có nghĩ rằng đó là một âm mưu của một tổ chức nào đó muốn tiêu diệt loài người bằng cách làm chúng ta suy yếu và mâu thuẫn với nhau, từ đó dễ dàng ra tay không?

- Khi đó chúng ta tưởng như sắp chiến thắng trong cuộc chiến thì một kẻ khác xuất hiện... Một người phụ nữ... Cô ta đã dùng toàn bộ linh lực của mình để phá hủy cánh cổng nơi lối ra của Metagate nhằm ngăn chặn chúng ta vượt qua cánh cổng đó. Lúc này Metagate đã bị tàn phá nặng nề và có nguy cơ bị hủy diệt hoàn toàn. Chúng ta đành phải rút lui trở lại Trái Đất để bảo toàn lực lượng. Nhưng ta vẫn theo dõi Metagate và phát hiện bọn chúng đã sửa chữa lại nó và đang chuẩn bị cho một cuộc xâm lược khác, lần này nó tinh vi và nguy hiểm hơn nhiều so với trước đây...

- Cháu cũng biết tới dịch bệnh này.

- Từ khi dịch bệnh xuất hiện, chúng ta đã đầu tư rất nhiều tiền cho việc nghiên cứu vacxin và thuốc chữa bệnh. Nhờ đó mà sự nguy hiểm của dịch bệnh đã được giảm đi đáng kể. Nhưng những hậu quả của nó đối với kinh tế, xã hội và chính trị giữa các quốc gia thì vẫn thật nặng nề. Nó gián tiếp đẩy loài người tới bờ vực của nghèo đói và chiến tranh... Khi ấy bọn chúng mở cuộc xâm lược thì chúng ta sẽ không đủ khả năng chống lại được nữa rồi. Bởi thế chúng ta cần phải tấn công bọn chúng trước khi âm mưu đó được diễn ra.

- Khi ấy con còn quá nhỏ để hiểu được những điều này... Bây giờ con đã trưởng thành nên ta cũng không muốn giấu con nữa. Cuộc chiến sắp sửa diễn ra một lần nữa nên con cần biết sự thật để sẵn sàng với nó.

- Vậy chúng ta có thể làm được gì không hả mẹ?

- Ta đã dùng tất cả những gì còn sót lại để tấn công hắn. Đó là một trận chiến vô cùng ác liệt và gây ra sự tàn phá nặng nề tới Metagate. Và với sự giúp sức của Hải, ta đã thành công trong việc tiêu diệt được hắn...

- Quả thật là nhờ có năng lực ấy mà cháu đã chinh phục được Hắc Kỳ Lân. Nhưng cháu cũng không biết làm cách nào để phát huy năng lực đó hay điều khiển được nó. Khi nó xuất hiện, cơ thể và tâm trí của cháu như biến thành một kẻ khác... Một con quỷ khát máu và vô cùng điên loạn...

- Dạ biết... mấy năm gần đây dịch bệnh này xuất hiện và nó đang tàn phá nặng nề tới người dân trên toàn thế giới. Thỉnh thoảng con cũng nghe tin tức về dịch bệnh này...

- Vậy điều gì đã xảy ra sau khi chú ấy mất? Làm thế nào mà trận chiến ấy lại kết thúc hả cô?

Lan đáp:

Lan lo lắng hỏi:

---

p/s: dù truyện có dựa trên ý tưởng từ bệnh Covid có thực nhưng những tình tiết trong truyện đều là giả tưởng nên mình sẽ không nhắc trực tiếp tới các địa danh khác ngoài Việt Nam hoặc tên gọi riêng của một số cơ quan tổ chức có thật trên thế giới. Những tên gọi này mình sẽ nói lái đi (nước M, NSA, Macrosoft, Vuzan...) để đảm bảo truyện không mang yếu tố chính trị. Mong độc giả không đánh giá, suy đoán và phán xét về các tình tiết này.

Tôi như hiểu ra điều gì đó, miệng lắp bắp:

Cô Tuyết Linh khẽ mỉm cười: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh Hải nói thêm:

Cô Tuyết Linh chỉ nhìn tôi và lặng im không nói gì. Lan cũng tỏ ý muốn nghe tiếp câu chuyện nên giục:

Cô Tuyết Linh đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Không lẽ...

- Theo cháu nguồn gốc dịch bệnh này từ đâu mà ra?

Cô Tuyết Linh vẫy tay ra hiệu cho hai chúng tôi bình tĩnh lại. Có lẽ cảm xúc trong cô cũng đang dâng cao nên không thể tiếp tục ngay được. Cô đứng dậy và đi dạo quanh khu vườn hoa. Cô hít một hơi thật sâu rồi kể:

Cô Tuyết Linh nói:

- Vậy mà trước nay mẹ giấu con về điều đó ư? Con cứ nghĩ rằng cha mất vì một t·ai n·ạn xe hơi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô Tuyết Linh gật đầu rồi hỏi tiếp:

Cô Tuyết Linh mở chiếc tivi trong phòng lên. Trên tivi xuất hiện bản tin hàng ngày về tình hình dịch Covid trên toàn thế giới. Cô cất tiếng hỏi:

Cô Tuyết Linh quay ra hỏi tôi:

- Lũ khốn ấy vẫn chưa bị diệt sạch. Chúng vẫn tồn tại và ngày càng lớn mạnh. Chúng định dùng quyền lực của mình để che dấu với cả thế giới. Chúng ta đã bị lừa khi tin vào thứ gọi là "truyền thông" và "khoa học" đó. Toàn một lũ dối trá...

Chương 48: Dịch bệnh và tương lai

Cô đưa mắt nhìn anh Hải một cách trìu mến rồi tiếp tục:

Anh Hải lúc này mới lên tiếng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Đúng vậy thưa chị. Quân đội của chúng ta cũng đã lớn mạnh và hùng hậu hơn cả trước đây nữa. Không chỉ bốn quân đoàn ở đây mà chúng ta còn có hàng trăm quân đoàn khác ở khắp nơi trên thế giới cùng hợp sức...

Anh Hải đặt lên bàn một tập tài liệu và nói:

- Mẹ yên tâm, bọn con cũng đã khôn lớn cả rồi.

Cô Tuyết Linh gằn giọng:

- Còn cháu, Long, ta thấy cháu có một năng lực rất đặc biệt... Năng lực ấy có thể khống chế được Hắc Thần Long cũng không biết chừng... Tuy rằng cháu chưa thể kiểm soát được năng lực ấy trong một thời gian ngắn nhưng nếu chúng ta có thể kiểm soát được nó, đấy sẽ là chìa khóa để chúng ta vượt qua được Metagate để tiến vào thế giới phía sau của nó - chính là sào huyệt kẻ thù của toàn thể nhân loại.

Tôi liền đáp ngay:

- Mẹ hãy kể cho chúng con nghe đi. Con cũng muốn biết nó kết thúc như thế nào và tại sao giờ đây chúng ta lại phải mở ra một cuộc chiến nữa?

- Các con biết điều này không?

- Chỉ còn gần một tháng nữa là cuộc chiến sẽ bắt đầu rồi. Trong thời gian tới chúng ta sẽ tập trung giúp cháu kiểm soát được năng lực đó. Ta hy vọng cháu hiểu được ý nghĩa của nó đối với cuộc chiến này và nỗ lực hết sức cùng chúng ta. Đó cũng chính là lý do ta gọi cháu và Lan tới đây để kể cho hai đứa bí mật này. Không phải nói quá nhưng ta cho rằng tương lai của nhân loại đang nằm trong tay hai đứa đấy.

Tôi cũng không giấu được vẻ tò mò liền hỏi:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Dịch bệnh và tương lai