Sao Chổi Không Khắc Nổi Tôi
Trương Nhược Dư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18
Lúc tôi chạy vào, hắn đang bốn mắt nhìn nhau với nhân viên thu ngân. Trì Viên che đầu, cố gắng kiềm chế khóe miệng đang run rẩy, nhỏ giọng nói:
Một con tôm đã bóc vỏ được nhét vào miệng tôi, trên đỉnh đầu vang lên giọng nói trầm thấp, có chút ngột ngạt.
Sau khi miễn cưỡng thuyết phục vị tổng giám đốc họ Bùi tiếp tục bàn chuyện hợp tác, ba người chúng tôi đi về phía phòng ăn, thể chất sao chổi của Trì Viên lại phát huy tác dụng ——Một chiếc SUV màu đen đột nhiên mất lái, lao về phía chúng tôi.
"Không được nhìn người đàn ông khác."
Mặt Trì Viên xanh mét. Hắn vội vàng giải thích con ch.ó kia không phải của mình, nhưng vị tổng giám đốc họ Bùi kia căn bản không tin.
Trì Viên: "..."
...
Vụ làm ăn đầu tiên, Trì Viên tự mình ra mặt, vừa gặp mặt đối tác, thì không biết từ đâu chạy đến một con ch.ó hoang, chạy đến bên cạnh vị tổng giám đốc họ Bùi kia, tè một bãi lên giày ông ta.
Rời khỏi nhà hàng, Trì Viên vẫn còn ngỡ như mình đang nằm mơ. Hắn sờ sờ mặt tôi, lo lắng hỏi, "Có đau không?"
May mắn thay.
Xuất phát từ tấm lòng muốn giúp đỡ con trai của bạn cũ, tổng giám đốc Bùi không chỉ quyết định hợp tác lâu dài với Trì Viên, còn giới thiệu cho hắn rất nhiều đối tác tiềm năng khác.
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, tôi đẩy Trì Viên ra, lao về phía tổng giám đốc Bùi...
Sao chổi cũng biết ghen.
Tôi đang đánh cược, dùng thể chất cá chép này để đánh cược một mạng người.
Huống chi ——Trì Viên còn mang thể chất sao chổi. Ngày đầu tiên tiếp quản, tầng trên cùng của công ty bị rò rỉ nước, ngập úng.
Vào thời khắc mấu chốt, người lái xe đã cố hết sức đánh lái, đ.â.m vào dải cây xanh bên đường.
Tổng giám đốc Bùi đứng yên tại chỗ, nhìn chằm chằm vào bàn chân vừa bị c·h·ó tè dầm, giờ lại được con ch.ó đó kéo ống quần qua một bên, sau đó thở dài, bản thân đúng là 'vận cứt c·h·ó', may sao vẫn cứu được một mạng.
Hắn thở dài, "Kính, tiền bồi thường." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn nào dám hé răng. Sợ hãi một hồi, ba người chúng tôi mới đi vào phòng ăn đã đặt trước.
Chậc.
Khả năng nghiệp vụ của Trì Viên không thể nghi ngờ, cuộc nói chuyện hợp tác diễn ra vô cùng thuận lợi, thậm chí còn có chút niềm vui bất ngờ ——Hoá ra, tổng giám đốc Bùi là bạn chiến đấu của cha Trì Viên. Họ là bạn tốt của nhau, cha Trì Viên còn từng cứu mạng tổng giám đốc Bùi một lần.
Chương 18
Buff chồng buff, hợp đồng này ký kết vô cùng thuận lợi.
Nhân viên thu ngân là một cô bé vừa mới ra trường, rụt rè nhìn Trì Viên một cái, sau đó đưa ra con số 8000 tệ.
Kỳ lạ nhất chính là… Con c·h·ó này trông rất sạch sẽ, hoàn toàn không giống c·h·ó hoang, sau khi 'hành sự' xong không những không chạy, ngược lại còn vẫy đuôi, cọ cọ vào ống quần Trì Viên.
Tiền Độ cũng ý thức được điều gì đó. Hắn kêu lên một tiếng, vội vàng giật lấy điện thoại.
Mắt thấy hợp đồng sắp đổ bể, Trì Viên vội vàng gọi điện thoại cho tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi nghiêm túc gật đầu. Không tin!!
Tôi thắng.
Tôi đ.ấ.m hắn một cái. Cú đ.ấ.m này không đau, hắn vừa cười vừa lùi lại một bước, vô tình giẫm lên ván trượt của cậu bé con nào đó ——Lúc tôi quay đầu lại, hắn đã trượt đi xa hơn hai mét. Cuối cùng đ.â.m vào cửa kính của nhà hàng.
Lần đầu tiên, tôi nhìn thấy khuôn mặt ngượng ngùng đỏ bừng của hắn, lắp bắp giải thích, "Anh không phải... Chỉ là… Vô tình lướt thấy thôi."
Tiền Độ nói năng lộn xộn, cũng không giải thích được gì, sau khi cướp lại điện thoại liền vội vàng bỏ đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trì Viên tiếp quản công ty gia đình đang trên bờ vực phá sản, hòm vàng kia bán được giá tốt, coi như cũng có chút vốn liếng. Thế nhưng tiếp quản một công ty sắp phá sản, mọi chuyện đều vô cùng khó khăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi nhìn theo bóng lưng hốt hoảng của Tiền Độ, nhịn không được muốn cười.
"Ăn cơm."
Không nhà, không tiền, tất cả lại bắt đầu lại từ đầu.
Tên nhóc ngốc!
Trì Viên kéo tôi né tránh, chiếc xe suýt chút nữa đ.â.m trúng vị tổng giám đốc kia. Nếu không kịp tránh, e rằng ông ta đã mất mạng.
"Tính tiền."
Đang định đứng dậy, bỗng nhiên bị người ta ôm lấy từ phía sau.
Nói xong, ông ta vỗ vai Trì Viên, "Cảm ơn con ch.ó của cậu."
Tôi vừa đến, con ch.ó hoang kia liền ve vẩy đuôi, vui vẻ chạy đến cọ cọ vào chân tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhân viên thu ngân: "Hả?"
Chiếc xe vốn đang lao thẳng về phía tổng giám đốc Bùi, cuối cùng chỉ sượt qua người ông ta ——Cụ thể là sượt qua bàn chân vừa bị c·h·ó tè dầm kia.
"Ừ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.