Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Rể Quý Trời Cho

Quỷ Thượng Nhân

Chương 691: Cùng Lâm Chỉ Vận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 691: Cùng Lâm Chỉ Vận


Chỉ cần em nấu, anh sẽ thích ăn"

"

" Trịnh Tắc Đào rút điện thoại di động ra, chỉ vào Dương Minh mà nói.

Đến lúc đó Lâm Chỉ Vận là Tổng giám đốc, Lý Đại Đông là công nhân, không muốn ra sức cũng không được. mặc dù nói như vậy có chút không công bằng với Lý Đại Đông, nhưng hắn sớm muộn gì cũng phải đổi mặt. Hơn nữa công ty châu báu của Dương Minh bây giờ mặc dù là mới mở, nhưng tiền đồ vô lựng, trở thành công ty lớn số một số hai cả nước chỉ là vấn đề thời gian.

Trịnh Tắc Đào lạnh lùng nói:

"

Dương Minh cười cười, căn bản không thèm để ý Trịnh Tắc Đào, cầm tay Lâm Chỉ Vận mà nói: "

"

" Một lát sau Lâm Chỉ Vận bưng bát cơm rang thơm phức lên.

"Hồng di, tôi thanh toán, không ăn ở đây nữa"

Tính cách của Diệu Dương coi như khá hào sảng, thấy bạn gặp chuyện thiệt thòi hắn sao có thể ngồi em. Huống hồ Trịnh Tắc Đào nói giúp Lý Đại Đông mà: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lâm Chỉ Vận, đừng nói Diệu Dương ca không cho em mặt mũi"

"Diệu Dương, ông dừng tay" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dương Minh không có chuyện gì, tiện tay cầm điều khiển bật Tv.

Ai

"Chuyện hôm nay tôi nể mặt anh nên bỏ qua. Chẳng qua xin lỗi là không thể. Nếu xin lỗi thì phải là hắn ta.

Lý Đại Đông lại cười cười thành thật.

"

Dương Minh, vừa nãy em rất sợ

"Ân oán của tôi và thằng này, tự tôi giải quyết"

" Lý Đại Đông do dự một chút rốt cuộc kéo áo Trịnh Tắc Đào mà nói: "

"Thằng ranh, mày kiêu ngạo nhỉ, chẳng qua mày có biết hiệu quả ra tay với tao là gì không?"

"

Lý Đại Đông rất xấu hổ mà nói.

"

"Bị người đến nhà khi dễ, còn nói thay cho người ta. Tôi thấy thương thay cho ông đó"

Đại Đông, hôm nay tôi nể mặt ông không so đo với thằng nếu. Nhưng nếu lần sau tôi một mình thấy nó, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn như vậy

Trịnh Tắc Đào kêu lên một tiếng, đĩa cơm vừa nóng hổi rơi vào mặt hắn, làm hắn nhảy dựng lên.

Chương 691: Cùng Lâm Chỉ Vận

"

Về nhà Lâm Chỉ Vận, Dương Minh ngồi trên sô pha, Lâm Chỉ Vận lại rất cao hứng đi chuẩn bị đồ ăn cho Dương Minh.

Lý Đại Đông cười khổ một tiếng, đang định mở miệng nói thì Trịnh Tắc Đào đã vỗ bàn đứng dậy:

Chẳng may nấu không ngon bằng mẹ, anh lại nói em

Mày đứng lại

Lý Đại Đông nhỏ giọng nói:

"Dương Minh, chuyện này là cậu không đúng. Tôi sẽ nói chuyện với Tắc Đào, cậu xin lỗi cậu ta đi, chuyện này cứ thế là bỏ qua, được không?"

"

Dương Minh, anh cũng thích Thư Nhã sao?

" Lâm Chỉ Vận lúc này đang rất vui mừng.

"Làm sao thế?

Tốt quá

"Hả"

Chúng ta đi thôi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù quan hệ của hai người bây giờ không nói rõ được, chẳng qua Dương Minh chưa bao giờ dịu dàng nói với mình như vậy.

Mẹ nó chứ

"Thằng ranh mày nói ai?"

"Quá đáng hay không tự các người hiểu rõ. Thằng bạn của anh nói gì, anh có tai tự nghe"

Diệu Dương chần chờ một chút rồi nói.

"

"Hồng di, đây không phải chuyện của cô, cô đi làm đi"

" Lâm Chỉ Vận chu miệng nói: "

Nhưng Dương Minh không chịu xin lỗi Trịnh Tắc Đào, hắn cũng không có cách kéo Trịnh Tắc Đào đi. Dù sao Trịnh Tắc Đào ra mặt vì hắn mà.

Bối cảnh của Trịnh Tắc Đào, Lý Đại Đông biết một ít. Thấy Trịnh Tắc Đào muốn chơi thật với Dương Minh, hắn vội vàng khuyên.

"Thằng bạn của anh uống nhiều rồi, bảo hắn ta im mồm đi"

"Hôm nay tôi không muốn ra tay, nhưng cũng đừng ép tôi. Không có chuyện gì của anh, đừng có mà xen vào"

" Trịnh Tắc Đào tức giận nói.

"

Dương Minh đứng dậy trừng mắt nhìn Trịnh Tắc Đào:

"Đông tử, tôi là bạn ông, có thể cho ông mặt mũi, nhưng người khác có cho ông không?"

"Anh trai Tắc Đào mở một trung tâm tắm rửa, cậu không thể trêu vào"

Anh chưa ăn sao đã biết?" Lâm Chỉ Vận cười hì hì hỏi một câu, trong lòng lại còn ngọt hơn ăn đường.

"Nhà em có đồ ăn chứ?"

"

Trịnh Tắc Đào thấy Dương Minh không giống nhân vật lớn gì hết, hơn nữa đến đây ăn cơm có thể giàu có sao? hắn cũng là người gặp qua nhiều chuyện, hôm nay đến đây hoàn toàn là vì Lý Đại Đông, nếu không hắn không đến mấy chỗ kém cỏi này mà ăn.

"Được rồi, Tắc Đào, nể mặt tôi đừng gây chuyện, được không?"

Chỉ Vận, mất đĩa cơm rồi, xem ra phiền em chuẩn bị đồ ăn cho anh rồi

Cái gì. người ta sao đau lòng.

Lời này của Trịnh Tắc Đào chạm vào nỗi đau của Dương Minh. Quá trình quen biết Lâm Chỉ Vận là chuyện mà Dương Minh cảm thấy có lỗi nhất. mặc dù nói thủ đoạn có được Lâm Chỉ Vận không phải là ý của mình, nhưng đúng là hơi hèn.

"

"

" Dương Minh trêu chọc.

Ha ha, sợ tên Trịnh Tắc Đào đánh anh, hay sợ Đại Đông đau lòng?

Không mà

Bỏ đi

" Trịnh Tắc Đào mắng một câu, trừng mắt nhìn Lý Đại Đông.

Anh trêu em

Diệu Dương đứng dậy đi về phía Dương Minh mà nói:

" thấy Lâm Chỉ Vận hơi ngẩn ra, Dương Minh cười nói.

"

Cho nên Trịnh Tắc Đào tự nhiên có cảm giác mình ở trên cao. giờ phút này thấy Dương Minh mắng mình như vậy, đương nhiên không chịu rồi.

Không. không có gì

Tên thanh niên tên Diệu Dương bên cạnh chỉ là đứng bên mà nhìn không định tham gia. Lúc này cũng không thể không mở miệng, chỉ vào Dương Minh mà nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Sao? Sợ à"

"Có, sao thế? Anh không phải đã gọi cơm sao?"

" Dương Minh cười cười mập mờ: "

Trịnh Tắc Đào không phải không chịu thiệt bao giờ. Nhưng đây đều là người mà hắn biết không thể đụng đến. Nhưng Dương Minh thì Trịnh Tắc Đào không cho là loại người đó.

Anh muốn nếm tài nấu ăn của em. Trầm di nấu ăn rất ngon, xem ra em là học trò cũng sẽ không kém

"Dùng thủ đoạn hèn hạ, bây giờ thấy xấu hổ nên muốn rời đi hả? Tôi nói Đại Đông, thế mà ông cũng nuốt trôi được sao? "

"Tắc Đào, ông không sao chứ?"

" Dương Minh mỉm cười nói.

Dương Minh cầm đĩa cơm trên bàn hắt vào mặt Trịnh Tắc Đào.

Trước khi đi Dương Minh nhìn Lý Đại Đông đầy khen ngơi. Bản chất của người này không sai, ở tình huống này còn có thể nhịn được không gây phiền phức cho mình. Xem ra đây là một người không dễ xúc động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dương Minh bây giờ đang thiếu nhân lực, lát nữa nói chuyện này với Lâm Chỉ Vận. nếu như nàng thấy được, liền mời Lý Đại Đông đến công ty làm giúp.

Dương Minh khoát tay nói với Lý Đại Đông:

"Mày quá đáng rồi đó"

"

"

Mày có dám chờ ở đây 10 phút không?

"

yy, Chỉ Vận bây giờ rất hạnh phúc, tôi không muốn gây phiền phức gì cho cô ấy

" Dương Minh cầm tay Lâm Chỉ Vận nói: "

Dương Minh lạnh lùng nói:

Thơm quá, anh thấy ngon hơn Hồng di nấu rồi

Bao năm như vậy, em luôn coi Đại Đông là anh trai của mình. Em không muốn anh có xung đột gì với anh ấy

"

"Có là được"

"Thằng ranh, chẳng qua chỉ nói mày vài câu, mày không ngờ lại ra tay"

"Lý Đại Đông, tôi nể mặt anh"

Ha ha, tùy tiện xem một chút, bây giờ Tv toàn là tiết mục này

Dương Minh đột nhiên quay đầu lại nói với Lâm Chỉ Vận.

Lâm Chỉ Vận sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn Dương Minh không biết nói như thế nào.

" Lý Đại Đông thở dài một tiếng. hắn cũng khó xử. Nếu dung túng Trịnh Tắc Đào nhằm vào Dương Minh, như vậy ấn tượng trong lòng Lâm Chỉ Vận về mình sẽ xấu đi rất nhiều, thậm chí làm anh cũng không được.

" Lâm Chỉ Vận nói đến đây vội vàng sửa lời: "

"

" Lâm Chỉ Vận nghe Dương Minh nói liền gật đầu ngay. Có thể làm gì đón cho Dương Minh, bây giờ Lâm Chỉ Vận thấy đều rất vui vẻ.

Trịnh Tắc Đào nghe Dương Minh nói, cười lạnh nói:

Dương Minh đã được Trần Mộng Nghiên cho thượng phương bảo kiếm, nên tự nhiên là thoải mái. Lúc trước hắn có thái độ thuận theo tự nhiên mà ở bên Lâm Chỉ Vận, nhưng bây giờ không sợ Trần Mộng Nghiên biết sẽ ầm ĩ với mình, Dương Minh tự nhiên điều chỉnh kế sách.

" Dương Minh thuận tay bỏ điều khiển sang bên, cầm đĩa cơm mà Lâm Chỉ Vận đưa cho, ngửi một chút rồi nói: "

Tuy nói hắn không ôm suy nghĩ hão huyền gì với Lâm Chỉ Vận nữa, nhưng yêu vẫn còn, hắn cũng muốn Lâm Chỉ Vận hạnh phúc.

"

Lâm Chỉ Vận có chút kỳ quái.

Dương Minh lạnh lùng nhìn tên Trịnh Tắc Đào, sau đó nói với Hồng di. Nể mặt Lâm Chỉ Vận và Hồng di, Dương Minh không muốn so đo với tên say rượu.

"Tắc Đào, bỏ đi, nể mặt tôi được không?"

" "

Trịnh Tắc Đào mặt sa sầm lại mà nói.

Trịnh Tắc Đào lớn tiếng mắng:

"Hả"

Lý Đại Đông thấy Trịnh Tắc Đào nói như vậy, không khỏi sợ hãi.

Trong kênh giải trí Tùng Giang phát đầy tin tức đêm diễn của Thư Nhã.

"

" Trịnh Tắc Đào hét lớn.

" Lâm Chỉ Vận cầm tay Dương Minh, mồ hôi ứa ra lòng bàn tay.

"

Trịnh Tắc Đào lau cơm trên mặt, vung tay ngăn lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 691: Cùng Lâm Chỉ Vận