Rể Quý Trời Cho
Quỷ Thượng Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 680: Mua nhà
"Bản thân em tình nguyện, thà là anh không có nhiều tiền như vậy."
Dương Minh nói:
"Tiên sinh, tiểu thư, nếu cảm thấy hài lòng, như vậy chúng ta đi xem nhà thực tế, thế nào?"
Trong lòng Trần Mộng Nghiên bây giờ đang rất loạn, cho nên ăn nói cũng lung tung.
Trần Mộng Nghiên ngẩng đầu lên nhìn Dương Minh, có chút không tin tưởng hỏi.
"Anh nghe được còn hỏi em sao?"
"Em cảm thấy căn nhà này rất đẹp."
"Nhà thì rất nhiều, có nhiều loại ba mươi mét vuông, cũng có loại hơn sáu mươi mét vuông, hoặc là chín mươi mét vuông hoặc hơn thế nữa. Mặt khác, còn có biệt thự với một vườn hoa và ga ra xe riêng biệt, nếu tiên sinh muốn có thể đến xem nhà, giá cả chênh lệch từ mười ngàn đến năm mươi ngàn!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nếu anh mà bỏ em, em đi méc cho mẹ anh nghe, đến lúc đó không phải là mẹ anh đánh c·h·ế·t anh sao?"
Nơi này là khu dân cư cao tầng, cho nên giá cả cực kì đắt, vì thế trung tâm này cũng biết làm ăn, ngoài cửa cũng có nhân viên tiếp khách và bảo vệ đứng chờ.
"Em vừa mới nói, thà là anh không có tiền, là ý gì? Anh đã nghe được!"
"Loại nhà này bình thường được chia làm năm khu, ba tầng lầu, thiết kế vô cùng xa hoa, tổng diện tích hơn ba trăm năm mươi mét vuông, giá cả là bảy triệu năm trăm ngàn một căn"
"Lúc này yên tâm chưa?"
"Mộng Nghiên, em đang nghĩ cái gì vậy? Em nghĩ anh là loại người như vậy sao?"
"Mộng Nghiên, giá cả không phải là vấn đề, mấu chốt là chúng ta ở thoải mái, hơn nữa, còn có Giai Giai nữa, nàng cũng phải tĩnh dưỡng ở đây, anh cảm thấy hoàn cảnh rất quan trọng"
"Anh có nhiều tiền như vậy, anh còn thích em sao?"
Trần Mộng Nghiên đương nhiên không muốn lập lại.
Dương Minh cười rộ lên, nói:
"Anh xem, còn có hồ nước nữa!"
"Căn nhà kia cũng không tồi, nhưng mà, anh nghĩ biệt thự không phải là tốt hơn sao?"
Người bán hàng vừa nghe Dương Minh nói vậy, hai mắt sáng lên, nhiệt tình bùng nổ, đi đến bên cạnh nói:
Trần Mộng Nghiên lập tức bị khu vườn bài trí theo kiểu Trung Hoa cổ hấp dẫn, chỉ vào mô hình nói:
Người bán hàng nghe Dương Minh nói xong, liền biết rằng chàng trai trẻ trước mặt này mới là người giữ tiền, còn cô gái bên cạnh, có thể gia cảnh không được tốt, cho nên mới do dự. Nhưng mà, người ta có thể tìm một bạn trai có tiền, mình thật là hâm mộ may mắn của nàng ta, vì thế nói:
Sau khi so sánh, Trần Mộng Nghiên cảm thấy mình rất tầm thường. Vốn dĩ nàng còn có một chút tự tin, ít nhất là mình cũng xinh đẹp, thành tích học tập lại tốt, chẳng qua, trong nháy mắt, những cái này đều chẳng còn gì.
Cô phục vụ dẫn Dương Minh và Trần Mộng Nghiên đi vào bên trong.
"Không có gì."
"Vậy có cả căn nhà kia à? Bao nhiêu tiền?"
Trần Mộng Nghiên nghe xong, khóe miệng nhất thời lộ ra một nụ cười:
"Em làm sao vậy?"
Người bán hàng nghe Trần Mộng Nghiên nói xong, cũng không lộ ra vẻ xem thường hay là hờn giận gì cả, chỉ mỉm cười nói:
Ở giữa đại sảnh lớn có một mô hình cao ốc thật to, dưới ánh sáng của ngọn đèn, bày ra vẻ vô cùng xinh đẹp.
Dương Minh tò mò hỏi, hắn biết bây giờ cũng có vài trung tâm để sẵn mô hình lên trước, mà trên thực tế còn chưa đào móng nữa là, bình thường phải mất từ nửa năm đến một năm sau mới có thể xong toàn bộ.
"Hai vị, có thể xem qua mô hình này trước, nếu thấy co hứng thú, thì có thể tiếp tục chọn!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người làm việc ở đây đều có con mắt và cái đầu cả, tuy rằng Dương Minh và Trần Mộng Nghiên thoạt nhìn vẫn còn rất trẻ tuổi, quần áo trên người cũng không phải hàng hiệu, nhưng người ta lái BMWx5 đến đấy.
"A? Bảy triệu năm trăm ngàn? Sao đắt quá vậy?"
"A?"
" Haha, em là vợ lớn mà, đương nhiên có đặc quyền này!"
"Anh bây giờ chỉ có Lam Lăng và Lâm Chỉ Vận, không phải là vẫn yêu em sao?"
"Đúng vậy, chổ chúng tôi vừa mới hoàn thành xong, liền đem ra trưng bày, nơi này là khu dân cư cao cấp, cố gắng làm hài lòng kháng hàng!"
"Hay là như vậy, tiểu thư xuyên nghĩ về loại nhà chung cư được không? Loại nhà này cũng không khác gì một phòng của khách sạn, rất thích hơn cho những người trẻ tuổi gây dựng sự nghiệp trong thành phố, bây giờ đang bán rất chạy, giá cũng rẻ, chỉ hơn ba trăm ngàn một căn!"
Trần Mộng Nghiên nhìn nhìn một lát, sau đó hỏi:
"Hả?"
Trần Mộng Nghiên nhíu mày, sau đó nói:
"Dương Minh, nơi này thật đẹp!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cũng được!"
"Dương Minh. những chuyện anh vừa nói với em, đều là sự thật?"
"Yên tâm đi, Mộng Nghiên"
Trần Mộng Nghiên vui vẻ cười, làm ra vẻ nữ chủ nhân, đứng trước bàn mô hình nhìn qua nhìn lại. Dương Minh để cho nàng quyết định, đã nói lên trong lòng vô cùng coi trọng nàng, Trần Mộng Nghiên làm sao mà không vui được?
Trần Mộng Nghiên cắn lưỡi, sau đó lắc đầu nói:
Chương 680: Mua nhà
"Đã xây xong chưa?"
Nhưng bây giờ, đùng một cái, Dương Minh đột nhiên trở thành một người rất quyền lực và giàu có, điều này làm cho Trần Mộng Nghiên không tiếp thụ nổi! Sự chênh lệch ban đầu của hai người đã trở thành xa không thể tả.
"Ừ, nếu em thích thì chúng ta mua nha!"
"Tiên sinh, tiểu thư, hay là chúng ta đi xem nhà trước, sau đó quyết định mua hay không mua, thế nào?"
"Mộng Nghiên, em nghĩ chúng ta nên mua nhà khoảng bao nhiêu?"
Dương Minh bây giờ thuộc loại giàu không thể đỡ nổi rồi, căn bản là không để ý chút tiền đó, lấy được một mớ lớn thật lớn từ tay của ông trùm m* t** kia, cho dù dùng thế nào cũng không hết.
Xinh đẹp, học tập tốt thì đã sao? Bây giờ lên đại học đã khác xưa rồi, một khi bước ra đời, tầm mắt của Dương Minh chắc chắn sẽ mở rộng, khi đó, còn có thể thích mình hay không? Hơn nữa, mình thường xuyên nổi nóng, lại hay ghen, một thời gian sau, Dương Minh có còn thích mình nữa không?
Gần đại học Tùng Giang đều là khu công nghệ cao, những công ty máy tính điện tử mọc lên san sát, giá đất của khu này cực kì cao. Cho nên, người đến đây mua nhà quả thật không nhiều lắm, bình thường đều là những ông chủ tập đoàn hoặc công ty đến mua để mở công ty hay xây chi nhánh thôi.
Vốn, hai người là bạn học, luôn học tập chơi đùa với nhau, được xếp vào cái loại tình yêu thuần khiết, không có một tia vụ lợi bên trong, Trần Mộng Nghiên thấy Dương Minh, cũng không phải bời vì hắn có tiền hay gì đó, huống chi lúc đó Dương Minh cũng không có tiền, là một học sinh hư hỏng chuyên đánh nhau trốn học.
Người bán hàng gật đầu, Dương Minh cũng không để ý, dù sao thì để cho người ta biết chút chút, sẽ biết đề cử đồ tốt đến, bằng không thì mất công người bán hàng tốn nước miếng nói nửa ngày mà người ta không có ý định mua thì khổ.
"Đắt quá à, chúng tôi là sinh viên của đại học Tùng Giang bên cạnh mà, mua một căn vừa vừa là tốt rồi!"
"Ừ"
"Dạ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người bán hàng giới thiệu.
Dương Minh tuy rằng thấy được biểu tình của Trần Mộng Nghiên, nhưng làm sao mà biết được suy nghĩ của nàng? Còn tưởng rằng nàng đã bị dọa hết hồn. Trần Mộng Nghiên đờ đẫn lắc đầu, thở dài nói:
"Mộng Nghiên, em nói gì vậy?"
Trần Mộng Nghiên thấy Dương Minh không để ý giá cả, cũng có chút động tâm, dù sao thì biệt thự vẫn tốt hơn mà
Dương Minh dừng xem lại tại trung tâm mua bán nhà đất Hoa Tùng Văn Viên, sau đó cùng Trần Mộng Nghiên đi vào.
"Lái BMWx5 đến"
Dương Minh vội vàng hỏi.
Trần Mộng Nghiên sờ sờ sợi dây chuyền trên cổ áo, mỉm cười vui vẻ.
Dương Minh hỏi.
Dương Minh gật đầu.
"Vợ lớn?"
"Loại chuyện này, em tự quyết định đi!"
Trong lòng Dương Minh vui vẻ, chẳng qua ngoài mặt vẫn không biểu lộ gì. Xem ra, lần này mình nói chuyện của mình cho Trần Mộng Nghiên quả thật là một chuyện sáng suốt! Trần Mộng Nghiên tự nhiên bị biến thành không biết phải làm sao, đây chính là một dấu hiệu tốt.
Dương Minh gật đầu.
Trần Mộng Nghiên nói.
Lỗ tai của Dương Minh vốn cực tốt, hơn nữa, trong xe bây giờ chỉ có hai người, cho nên Trần Mộng Nghiên nói cái gì hắn đều nghe rõ ràng, vì thế khó hiểu hỏi:
Dương Minh nghe Trần Mộng Nghiên nói xong, nhất thời ngẩn ngơ, kinh ngạc nói:
Người bán hàng nói.
"Ừ, thì sao? Thấy chồng em có nhiều tiền quá, nên kích động hả?"
Dương Minh quay đầu lại hỏi Trần Mộng Nghiên:
"Đây chính là anh nói đó nha, mặc kệ về sau anh thế nào, thì anh cũng không được bỏ mặc em!"
Trần Mộng Nghiên dùng sức gật đầu, đúng vậy, mặc kệ là thế nào, thì mình vẫn là bạn gái chính thức của Dương Minh, trên người còn có đồ gia truyền của Dương gia mà!
Cô phục vụ dẫn Dương Minh và Trần Mộng Nghiên đến một khu nhà mô hình đang rao bán, sau đó nói.
"Xin mời!"
"Hai vị, xin hỏi là muốn mua nhà à?"
"Căn nhà này giá bao nhiêu?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhưng mà. em lại nổi giận, lại ghen với anh."
Cô phục vụ nói với người bán hàng hai câu, tuy rằng giọng nói rất nhỏ, nhưng khi Dương Minh nhìn qua, cũng thấy được, cô phục vụ nói rằng:
Dương Minh thấy Trần Mộng Nghiên trầm tư, không ngừng tự thì thào, nhất thời cảm thấy kì quái.
Dương Minh cười nói:
"Dạ."
"Ừ, để chúng tôi xem một chút"
Cho nên, khi Dương Minh xuống xe, cô nhân viên tiếp khách liền bước lại, mỉm cười nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.