Rể Quý Trời Cho
Quỷ Thượng Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 280: Mẹ con tâm sự
"
" Phương Thiên cười nói.
"A. Phương lão, sao bác không để ý đến cháu?"
Alo, là cô Trầm ạ? Cháu là Dương Minh
"
" Lâm Chỉ Vận kinh ngạc, không biết mẹ đang nói gì.
Ha ha, người ta quan tâm đến con mà
"Hả?"
Được rồi, mẹ biết con xấu hổ, nhưng những lời này tốt nhất con phải nói rõ với Dương Minh, chuyện này quan hệ đến hạnh phúc cả đời con mà
Dương Minh vừa gọi điện tới, nói muốn đưa con về trường. Mẹ bảo cậu ta tới đây
Cháu vẫn chưa về nhà, cháu vừa đi được nửa đường thì quay lại. Cháu cảm thấy dù sao ngày mai Chỉ Vận cũng phải đi học, không bằng tối nay cháu đưa cô ấy về trường. Chứ ngày mai cô ấy lại phải chen lấn trên xe bus
"
Mẹ, có chuyện gì thế?
" Dương Minh ngạc nhiên.
Nhưng Trầm Nguyệt Bình nghe lại hiểu lầm, nghiêm túc nói: "
Ồ? Là Dương Minh à, cháu đã về nhà rồi à? Cháu tìm Vận nhi có việc gì?
" Phương Thiên nói: "
" Trầm Nguyệt Bình nghe điện.
Bọn con không có.
"
Lúc trước, Lâm Chỉ Vận cứ đến chủ nhật là đi dạy thêm tới tận tám giờ tối. Mà nơi dạy thêm lại không gần trường, cho nên tối chỉ có thể về nhà. Bây giờ thời gian dạy thêm đã sửa lại, vậy tối chủ nhật có thể trực tiếp về trường.
" Dương Minh tò mò hỏi.
"Được rồi, ở đây có mấy cái đĩa liên quan đến các ngành các nghề, có kiến thức về đánh bạc, lái máy bay. Bác bảo Đổng Quân lấy từ mấy cơ sở huấn luyện sát thủ chuyên nghiệp trên thế giới về đó. Cháu cầm về xem"
"
Là, lúc bọn con ****, cậu ta có đeo bao cao su không?
Được, vậy cháu đến đi
" Dương Minh gật đầu, biết Phương Thiên nói rất có lý.
" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như con xấu hổ không thể nói ra, hôm nào mẹ tìm cậu ta đến đây, mẹ nói với cậu ta"
Đêm nay lúc về trường, Dương Minh trực tiếp lái xe đến trường. Bởi vì hôm nay Trương Tân nhất định cũng sẽ về trường. Trước khi đi, Dương Minh đột nhiên nghĩ đến ngày mai Lâm Chỉ Vận cũng đi học, cùng với việc sáng mai chen chúc trên xe bus, không bằng tối nay cùng về.
"
"
Biện pháp an toàn?
Dương Minh kể chuyện ở Hồng Công ra một lần:
Dương Minh không biết nói gì.
"
Vậy cháu về đi, thời gian này không cần đến chỗ bác. Sau khi cháu xem hết tài liệu thì gọi điện cho bác. Bác có việc phải đi làm, thời gian này không có ở đây
"Có người muốn tìm cháu, thời gian này cẩn thận một chút"
"
"
Lâm Chỉ Vận nghe mẹ nói vậy, chỉ muốn tìm một lỗ lẻ mà chui vào. Mẹ nói với mình mấy thứ này làm gì.
Phương Thiên lạnh nhạt nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ừ, không sai. Cháu nếu PK thực sự với sát thủ của một số tổ chức nước ngoài, đối phương có thể một chiêu g**t ch*t cháu"
" Dương Minh nói.
"
Hả? Đã muộn như thế này, anh ấy còn đến đây làm gì?
Còn chưa ai có thể g·i·ế·t được bác đâu, cháu yên tâm. Hơn nữa bác chỉ đi du lịch mà thôi
"Bác, sao bác biết được?"
Ra khỏi nhà Lâm Chỉ Vận, Dương Minh đi thẳng đến nhà Phương Thiên. Thời gian đi Hồng Công, đã chậm trễ việc tập luyện hàng ngày, không biết Phương lão gia tử, sư phụ này có tức giận không.
A.
Hiểu ạ
" Trầm Nguyệt Bình nói:
"
Dương Minh sửng sốt, không nghĩ đến Phương Thiên vừa thấy đã đi thẳng vào vấn đề. Chẳng qua hắn nghe xong không khỏi nhíu mày. Có phải Phương Thiên nhận được tin tức gì? Mình lúc ở Hồng Công quả thực bị người theo dõi:
"."
"
" Lâm Chỉ Vận chờ mẹ dập máy mới hỏi.
Trầm Nguyệt Bình bình thường cũng hay xem báo chí, thấy rất nhiều chuyện. Cho nên làm một người mẹ đủ tư cách, bà cảm thấy phải có nghĩa vụ nói rõ kiến thức này với con gái. Bà thấy con gái không nói gì, tưởng rằng Lâm Chỉ Vận đang tiếp thu giáo d·ụ·c của mình, vì vậy tiếp tục nói: "Nếu như chẳng may ở tình huống hai đứa không có chuẩn bị gì, xúc động làm chuyện đó. Như vậy sau đó con nhất định phải nói cho mẹ. Mẹ sẽ mua thuốc tránh thai khẩn cấp cho con, nhất định không được coi nhẹ. Đó là chuyện lớn đó
" Trầm Nguyệt Bình như cô giáo giảng giải.
Mẹ mẹ. con
Lúc Dương Minh đến, Phương Thiên đang xem Tv. Thấy Dương Minh tới, không để ý đến hắn, tiếp tục xem Tv.
Dương Minh thầm nghĩ đến bao giờ mình mới có thể như Đổng Quân?
Vâng. Bác Phương, bác muốn đi đâu?
Đi Châu Âu
Lâm Trường Thanh đang ngủ ngon, Trầm Nguyệt Bình và Lâm Chỉ Vận không uống rượu nên hai mẹ con cũng không quá mệt, đang ngồi ở phòng khách nói chuyện. Trầm Nguyệt Bình đang hỏi Lâm Chỉ Vận về Dương Minh thì điện thoại reo lên.
"
"
" Dương Minh gật đầu không hỏi nhiều. Bởi vì chuyện hắn có thể biết, Phương Thiên đều đã nói cho hắn. Dương Minh đoán có lẽ Phương Thiên đi tìm Đổng Quân, không phải là đi du lịch.
Phương Thiên nói:
"
"."
" Phương Thiên nói.
Dương Minh cười hắc hắc nói.
Kiến thức của bọn họ hầu hết xuất phát từ phim người lớn nước ngoài, cho nên cũng không hiểu rõ lắm là như thế nào mà có thai, điều này khiến cho rất nhiều cô gái chưa lấy chồng đã đến bệnh viện phá thai, rất nhiều người còn chưa trưởng thành.
" Trầm Nguyệt Bình nói thẳng ra.
" Trầm Nguyệt Bình trịnh trọng nói: "
"
Mẹ, mẹ, mẹ sao lại hỏi cái này.
Alo, alo
" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ha ha, cháu là một sát thủ. Bác đã nói cháu nhất định phải hiểu rõ rất nhiều thứ, nếu cần thì hiểu rõ một số thuật ngữ trên mạng cũng có gì là ngạc nhiên chứ. Chẳng những là bác, cháu cũng thế. Trước đây bác không có hứng thú với mấy thứ đó, cháu phải bắt đầu buộc mình tiến hành phân tích. Ví dụ như bộ phim ăn khách, ca khúc ăn khách, ai là ngôi sao nổi tiếng. Game nào đang nổi tiếng nhất trên mạng.
Vậy bây giờ cháu đến đón Chỉ Vận, cô nhé?
"
" Dương Minh hỏi.
Ồ, vậy bác cẩn thận
"
"
"
"
Phương Thiên nói:
Vì vậy Dương Minh sau khi ra khỏi nhà Phương Thiên liền gọi điện đến nhà Lâm Chỉ Vận.
Đến lúc đó bác sẽ liên lạc với cháu
"Hiện đại?"
Bây giờ bố con đã ngủ, mẹ có việc muốn nói với con. Vận nhi, con nói với mẹ xem, con và Dương Minh có dùng biện pháp an toàn không?
" Lâm Chỉ Vận ấp a ấp úng định nói"
"Lão đầu, bác có phải biết chuyện gì?"
"
Chương 280: Mẹ con tâm sự
"Bác có con đường của mình, con đường này sau sẽ nói cho cháu"
" Bác Phương, bác cũng cập nhật tin tức hiện đại đó nhỉ?"
Bọn con không làm gì
"Cụ thể bác không biết, chỉ nhận được tin tức có người muốn đối phó cháu"
Con xem, mẹ đoán hai đứa không dùng bao cao su. Vận nhi, như vậy không được đâu. Mẹ sẽ nói với con, thời kỳ an toàn của phụ nữ cũng không chuẩn lắm đâu, có đôi khi cũng khách biệt. Hoặc là nói mỗi lần cậu ta chuẩn bị xuất tinh ra ngoài cơ thể con, nhưng việc này cũng không hẳn là an toàn. Mẹ và bố con năm đó vì không cẩn thận nên có con"
" Lâm Chỉ Vận đỏ mặt: "
Dương Minh toát mồ hôi, từ này.
Từ các cơ sở sát thủ chuyên nghiệp lấy được? Dương Minh lắc đầu, những lời này nghe thì đơn giản nhưng nếu muốn làm lại khó khăn như thế nào? Trong các nơi đó có có thể như vân, bảo vệ nghiêm ngặt. Xem ra kỹ thuật của Đổng Quân đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.
Phương Thiên gật đầu.
Trầm Nguyệt Bình thực ra cũng vì lo lắng cho con gái nên mới dạy cho Lâm Chỉ Vận kiến thức về giới tính. Ở trong nước, rất nhiều trường cũng có môn giáo d·ụ·c sinh lý, nhưng không được coi trọng. Điều này khiến cho hầu hết sinh viên và học sinh thiếu kiến thức.
Dát? Du lịch?
"
" Lâm Chỉ Vận ngẩn người. Nàng không ngờ được Dương Minh lại quan tâm đến mình như vậy. Quan hệ giữa hai người bây giờ chỉ là giả vờ mà thôi.
" Trầm Nguyệt Bình suy nghĩ một chút rồi nói.
" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"
" Phương Thiên nói.
" Dương Minh nghe ra giọng của Trầm Nguyệt Bình trong máy.
Ừ, nói cũng đúng, Vân nhi đi dạy thêm đã chuyển sang ban ngày, sau này cuối tuần không cần về nhà nữa
" Trầm Nguyệt Bình cười ám muội: "
" Trầm Nguyệt Bình nhiệt tình nói.
"Một chiêu g**t ch*t?"
"Đúng, huấn luyện thân thể không đựng ngừng lại. Tốc độ, lực lượng và năng lực phản ứng của cháu vẫn chưa được. Ở trong nước có thể coi như không tệ, nhưng xếp trên bảng sát thủ toàn thế giới, có rất nhiều người một chiêu là g**t ch*t cháu"
"Mấy thứ này cháu cầm về xem trước. Đổng Quân bây giờ đang ở nước ngoài, tìm tài liệu về mấy ngành khác cho cháu. Làm một sát thủ đủ tư cách, cháu phải hiểu rõ tất cả các ngành nghề, không nói thành thạo thì cũng phải nắm giữ được nó. Nếu không cháu sẽ thua thiệt"
Phương Thiên nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Nhưng nghĩ lại thấy không đúng, mình đúng là đã ***, ai, không thể nói ra.
Đương nhiên phải hỏi, chuyện này rất quan trọng. Các con còn nhỏ, không được tham lam hưởng lạc, chẳng may xảy ra chuyện gì thì sao. vậy thì làm sao bây giờ?
"Sao, bọn chúng đã ra tay?"
" Lâm Chỉ Vận không biết nói gì.
"Có lẽ là vậy, lúc cháu ở Hồng Công."
"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.