Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58: Chuyện nực cười

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Chuyện nực cười


Trong lòng lại thầm tính toán: Bệnh thần kinh!côkhôngngốc như vậy chứ, hai lần xét nghiệm kết quảkhôngđồng nhất, có trời mới biết sao lại thế này, vạn nhất xét nghiệm lần thứ ba, lại có kết quả là ung thưthìlàm sao bây giờ?côcũngkhôngmuốn mạo hiểm như vậy!

"À, lệnh điều động vừa đưa đến, lúc này thượng táđãđiđến quân khu nhậm chức rồi, mớiđitrong chốc lát. Xin hỏi,anhlà ai?"

Tay cầm giấy nghỉ phép, tay cầm giầy. Mễ Kiều làm ra bộ dáng yếu ớt bệnh tật như Lâm Đại Ngọc, hữu khí vô lực hướng thẳng văn phòng chính trị viênđiđến. Lúcđiđến góc rẽ,cônghe thấy hai bạn học nữđangtrêu ghẹo lẫn nhau.

Mễ Kiều mơ màng trong chốc lát, sau đó nghiêm trang nhìn chằm chằm bác sĩ Chu, khuôn mặtnhỏnhắn xinh đẹp đầy vẻ đề phòng.

Trong tiềm thức, Mễ Kiều muốn trốn tránh.

15 phút sau, vẫn là vị chủ nhiệm quân y trước, ông ta xem kỹ hai bản báo cáo.trênđó đều ghi nhóm máu R H Bâmtính, hẳn là của cùngmộtngười, nhưng mà, vì sao tế bào bạch huyết, tế bào chuyển hoá a xít amin lại trái ngược nhau như thế?

Lo sợ hếtmộtbuổi chiều, kết quả lại làmộtchuyện nực cười. Mễ Kiều chỉ cảm thấy mệt mỏi. Cực kỳ mệt mỏi, rất muốnđingủ.côliềnđithẳng ra đường,đithẳng về ký túc xã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cái kia,côkhôngngại cho tôi kiểm tra máu lạimộtlần nữa chứ?"

anhrõràngđãthông báo với lính gác ở cửa ra vào doanh trại,khôngcó chỉ thị củaanh, bất luận là ai, từ binh nhì đến thủ trưởng, đềukhôngthể cho vào.

"Alô, thượng tá Chung Lan có ở đấykhông?"

Mễ Kiều cảm khái cho bóng đêm, quả nhiên,đãcuối mùa thu,côbỗng thấy nhớanh.

Bác sĩ Chu sửng sốt nghĩ lại, xét nghiệm của Mễ Kiều có độ chính xáckhôngcao, có lẽ xét nghiệm kia của Chung Lan cũng vậy, cho nênhắnmuốn báo chocôta biết, nhắccôta đến bệnh viện quân khu kiểm tra lại. Sau lại nhớ đến kết quả xét nghiệm nước tiểu củacôta là có thai, như vậy dạ dầy khó chịu hẳn là do phản ứng thai nghénđi. Nghĩ như vậy, trong lòng bác sĩ Chu lại cómộtchút an ủi, chuyện này, liền như vậy quađi.

Bên ngoài phòng làm việc của tham mưu trưởng quân đoàn J, tiếng đập cửa vang lên.

An toàn để đạt được mục đích, ông ta đưa cho Mễ Kiều kýmộtsố giấy tờ, rồi đưa chocômangđiđưa cho đội trưởng để lấy giấy nghỉ phép.

Hai cáicôgáicãi nhau ầm ĩ, cứ như vậyđiqua Mễ Kiều ởtrênhành lang thượng. Thân mình Mễ Kiềuđanggiả bộ yếu ớt bỗng cứng đờ, nghĩ lạimộtchút tình trạng của mình. Sau đó hóa thạch

Câu hỏi quá mức cẩn thận, còn có ánh mắt nhìn bác sĩ Chu như uy h**p.

Người ngoài cửa tuân lệnh,nhẹnhàng mở cửađivào.

Mễ Kiềuđirồi, bác sĩ Chu liền chạyđigọi điện thoại.

Chỉ cảm thấymộtcơn gió lạnh thổi qua, Trầm Nghê Trần ấn mạnh đầu bút,trênvăn kiệnhiệnlênmộtnét mực đậm.anhngước mắt lên, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

Chung Lan cườinhẹ, đứng chào theo tư thế quân nhân. Thấy giọngnóicủa Trầm Nghê Trầnkhônghờn giận, liền xấu xa cười, buông cánh tay, lấy trong túi ngực ra giấy điều động công tác đưa lên.

Yên lặng.

"Ôi ~ ôi ~ cánh tay đau quá ~ ôi~ ôi ~ đầu cũng bắt đầu hôn mê,khôngbiết có phải do mất máu quá nhiều haykhông?"

"Báo cáo tham mưu trưởng, thư ký chuyên trách Chung Lan đến báo danh!"

"Tôi, cũngkhôngbiết phảinóivớicôthế nào, lần trước lấy máu xét nghiệm chocôthìthấycôbị ung thư dạ dầy, nhưng mà lần này kiểm tra lạithìchỉ có anbumin hơi hơi caomộtchút, còn chỉ số khác tất cả đều bình thường."

"Ngươi vào bằng cách nào?"

"khôngcó! Gần đây nội tiết của tớ mất cân đối, nên chậm mấy ngàythìsao?!"

Chương 58: Chuyện nực cười

"Vàođi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cái kia, bác sĩ cứ việcnóiđi, đây là lần thứ hai kiểm tra máu rồi, kết quả thế nào tôi cũng có thể chấp nhận."

Trong lòng lại nghĩ, vị chủ nhiệm viện quân yđãlàm chocôgiấy nghỉ phép, saocôkhôngnhân tiện đến quân đoàn J thămanh.cônhớ từng hơi thở củaanh, nhớ dáng vẻ hiên ngang củaanhdưới lá quốc kỳ. Về phần bệnh bao tử của mình,côcũng lười quan tâm.

hắnnghĩ nghĩ, lần kiểm tra máu trước đó là do tự tayhắnlấy để làm xét nghiệm, hơn nữa là chỉ làm cómộtxét nghiệm này,khôngcó khả năng có vấn đề. Vậy tại sao lần xét nghiệm trước và lần xét nghiệm này lại cách biệtmộttrời? Chẳng lẽ là máy móc bị hỏng?

- ----------------**8**-----------------​

Khóe miệng Mễ Kiều từng đợt run rẩy, rất nhanh xoa xoa chỗ bị lấy máutrêntay, vẻ mặt ai oán.

Bác sĩ Chu vừa nghe, khóe miệng khẽ nhếch, đứng lên trấn an: "khôngbằng như vầy,côđừng có gấp, tôiđixin chỉ thị của lãnh đạomộtchút, ông ấy có kinh nghiệm hơn tôi."

"Bắt đầu từ ngày mai, em chính là thư ký chuyên trách củaanh, hôm nay đến trước để báo cáo, sau này, còn thỉnh thủ trưởng vui lòng chỉ giáo."

"nóinhư vậy, kết quả lần này, tôikhôngbị ung thư, vẫn rất khỏe mạnh, đúng haykhông?"

Sao trời mông lung, xóađiphần nàosựâmu của đêm tối. Ánh sáng nhạt xuyên qua màn sương mỏng manh, chiếu lên tầng mây ngưmộtbức tranh tô điểm cho bầu trời đêm, làm cho người ta chỉ có cảm giác trống rỗng cùng mờ mịt.

Edit: Mẹ Mìn

Nghĩ đến đây, bác sĩ Chu cảm thấy mình cũng hồ đồ rồi,hắnhướng về phía Mễ Kiều ngượng ngùng cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà lúc này Mễ Kiều lại hoảng hốt, cũngđangđợi có người đến giải thích.

Ông ta lại hỏi lại Mễ Kiều các triệu chứng bệnh lý, suy tưthậtlâu, sau đố ông ta đưa ra kết luận: Do máy móc bị hỏng, nên kết quả kiểm tra sai.

"Cậu muốn c·h·ế·t à! Xem tớ có dám g·i·ế·t cậukhông!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anbumin hơi caomộtchút? Chẳng lẽ là docôthích ăn trứng?

"Vâng,khôngcó việc gì. Hẹn gặp lại."

Ngón tay trắngnhẹchạm lên khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên của bác sĩ Chu.

"Ha ha ha, xem ra tớnóitrúng rồi, gần đây cậukhôngcó kinh nguyệt, dạ dày lại khó chịu,khônglà có thai sao?"

"Ha ha,khôngphải chu kỳ kinh nguyệt của cậu vào mùng 6 hàng tháng sao, như thế nàođãquá ba ngày rồi mà chưa có,khôngphải là ở bên ngoài cậu có ngườiyêuđấy chứ?"

Trầm Nghê Trần khẽ nhíu mày,đãgần đến giờ tan tầm, hẳn làkhôngcó người đến quấy rầyanhchứ.

Mễ Kiều nhìn bác sĩ Chu lấy ramộtbản báo cáo có đóng dấu trong ngăn kéo ra, nhìn chằm chằm hồi lâu, trong lòng nghi vấn cùng khủng hoảng càng lúc càng tăng. Hơn nữa bác sĩ Chu cònkhôngnóigì, ánh mắt xấu hổ nhìn thẳng vào mắt Mễ Kiều làmcôthấy cứng cả họng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Khụ khụ,đãđược 35 phút, có phải có kết quả rồikhông?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Chuyện nực cười