Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41: Kiều Kiều, đây là cậu con!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Kiều Kiều, đây là cậu con!


Trầm Thanh Thu vui mừng nhìn Mễ Kiều, dù có tư thái duyên dáng,điđường cũngkhôngngả ngớn, dù có giọngnóinhẹnhàng nhưng vẫn đàng hoàng.thậtsựlà càng xem càng thuận mắt, càng xem càng có nhân dạng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trầm Nghê Trần tìm theo tiếng mà gọi, ngũ quan xinh đẹp nháy mắt trở nên cứng ngắc lên. Mắt đẹp nhíu lại, ánh mắt rốt cuộckhôngthể nhìn theo Mễ Kiều.

Mễ Kiều xa xa liếc mắtmộtcái, chỉ cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

nóiđến cũng lạ, bình thường đều là Mễ Kiềuthìthầmnóixong, Trầm Nghê Trần mặt mang sủng nịch cùng mỉm cười im lặng nghe, nhưng là, trong khoảng thời gian này, Trầm Nghê Trần trong lờinóiđặc biệt nhiều, mỗi lần nhìn thấy Mễ Kiều đềuđãhỏi các loại chuyện trước kia chưa từng có đề cập qua trong lờinói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong trường học, hoa quếđãbắt đầu lụi tàn, hương thơm dần nhạtđi. Từng đợt mưa thu quađi, thời tiết dần trở nên mát mẻ.

Lòng tràn đầy hoan hỉ nghĩ, kỳthật, mỗi ngày có thể như vậy vượt qua, coi như là chuyện tình thích ý.côcó thể thấyanh, cùng nhau ăn bữa tối, cùng nhau ngắm tịch dương, cùng nhaunóivềhiệnthực cuộc sống, đủ loại tư tưởng.

Đây là thời gian mỗi ngày Mễ Kiều chờ mong nhất. Có đôi khi còi báo hiệu dưới lầu vừa mới cất lên gọi học viên rời giường, vừa mở mắt, Mễ Kiềusẽyên lặng cầu nguyện: Thời gian nhanh chútđiquađi, nhanh chútđiquađi!

Hồi tưởng Trầm Nghê Trần ở trong thời điểm này, cáccônương cho dù mỗi ngày mặc quân trangkhôngcho phép hoá trang, cũngsẽtrăm phương nghìn kế xoa xoa gì đó lên mặt cho đẹp hơn. Quân huấn lại khổ lại mệt, chỉ cần thân ảnh Trầm Nghê Trần ở đội ngũđiquađilạimộtlần, liền giống như xuân phong thổi vào mặt, bách hoa nở rộ, đem mệt mỏitrênngười cáccôtrở thành hưkhông.

"Kiều Kiều, đây là cậu con!"

Chương trình học thực tế hơi khác so với tưởng tượng của Mễ Kiều. Năm nhất đại học, phân nửa đều là chương trình học chính. Chính trị viênnói, chỉ có học giỏi, mới có thể dần dần thêm tiến quânsựhóa chương trình học.

Tỷ như,anhhỏi Mễ Kiều nhà trang trí theo phong cách gì? Mễ Kiều đáp, Bohemian phong cách.

Tương tư đậu đỏ vì ai lưu? Tổng đem đậu đỏ đổi vũ trụ.

Mễ Kiều nhìn lên, nghĩ chắc là thời tiết chuyển lạnh, mẹ đến đây đưa chocôquần áo. Xoay mặt nhìn về phía đội trưởng Hoắc Đình Đình, Mễ Kiềunhỏgiọngnói: "Đình Đình, mẹ tôi đến đây."

Này, nghiêm túc chính là luyến áiđi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thời gian luôn trôi quakhôngbao dừng lại. Nhoángmộtcái, lạimộttháng trôi qua.

Bên này, Mễ Kiều tính toánnhỏnhặt chưa xong, bên kia, mẹcôđãhưng phấn kéocôđivề hướng Trầm Nghê Trần, vừađivừa vẫy tay.

đigầnmộtchút, Mễ Kiều vừa định hỏi mẹ là như thế nào nhận raanh, tay của Trầm Nghê Trầnđãbị Trầm Thanh Thu bắt lấy.

Lúc hai mẹ con sắpđiđến cửa sau,mộtchiếc xe Audi sang trọngđãđứng yên ở nơi đó.

"Nghê Trần! Trầm Nghê Trần! Xem này! Nơi này!"

Xoay người sang chỗ khác,anhtrong lúc đó vẫnkhôngngừng lo lắng thu xếp mọi việc chocô, mỗimộtviệc đều là vìcômà chuẩn bị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lại tỷ như,anhhỏi Mễ Kiều thích khu náo nhiệt hay im lặng vùng ngoại thành, thích nhà riêng hay chung cư cao cấp? Mễ Kiều luôn mỉm cười lôi kéo cánh tay c*̉aanh,mộtbên làm nũngmộtbên nhất nhất giải đáp. Mà Trầm Nghê Trần cũng làthậtsựnghe, có khi thậm chí lấy điện thoại ra lặng lẽ ghiâmlại lời Mễ Kiềunói.

cônói,anhđiđi,côbiết dù choanhbận rộn thế nào,khôngthể bêncô,côcũngkhôngthể quênanh. Xoay người sang chỗ khác,côcố nén trụ mất mát, vì tìnhyêumà trở nên cường đại nội tâmkhôngngừng la lên: Mễ Kiều, cố lên!

hiệntại, mỗi ngàyđihọc, bị đội trưởng như vậy hướng dẫn, mang độiđidạy học, cáccôcũngkhôngdám ngẩng đầu mặt mày rạng rỡ,mộtđám đem quân mạo ép tới cúi đầu, bằngkhôngliền nhìn chằm chằm lên cao.

Hoắc Đình Đìnhnhẹnhàng gật đầu, cho phép Mễ Kiều bước ra khỏi hàng.

anhlại hỏi,côthích máy tính để ở phòng riêng hay để luôn trong phòng ngủ? Mễ Kiều cườianh,hiệntại đều có laptop, ôm nó ở trong ổ chăn ấm áp vẫn thích hơn.anhsẽhiểu ý cười, có khác đăm chiêu đứng lên.

4 giờ rưỡi, chuông tan học vang lên, các học viên trẻ tuổiđangtrầm lặng bỗng sinh động hẳn lên. Mễ Kiều thân là liên trưởng, đứng ở đầu đội ngũ, tập hợp mọi người xếp thẳng hàngđivề đội.

Người đàn ông này, nhìn xa nhìn gần đềukhôngbiết chán.

{Mình nghĩ đây là 2 câu thơ nên để nguyên} (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn Mễ Kiều nghe như sấm đánh bên tai, Trầm Thanh Thu lại bổ sungnói: "Ha ha, conkhôngnghĩ tớiđi, người cậu này của con mới từ Mỹ trở về liền vào trường làm đội trưởng của con. Mẹ phải cảm ơn cậu ấyđãchiếu cố con."

Trầm Thanh Thu đau lòng hỏi Mễ Kiều ở trong này [ăn, mặc ở,đilại] có vấn đề gìkhông? Mà Mễ Kiều trong lòng thầm lo, sao chuyệncôcùng Trầm Nghê Trần, ông ngoạiđãbiết, sao lạikhôngnóicho mẹ biết?

Hai tay nhàn nhã bỏ trong túi quần, đứng dựa vào xe nhưđangchờ đợi ai đó.

mộttuần nghỉ lễ nhanh chóng trôi qua. Chương trình học chính thức bắt đầu.

Bởi vì đội trưởng mới tới vóc người thấp bé, trông giống củ khoai tây, diện mạo xấu xí còn toànnóitiếng địa phương, mang quân hàm trung úy. Đội viên đối với mệnh lệnh củaanhcơ hồ cũng đều là có lệ hoàn thành.

Trong lòng Mễ Kiều tính toán, hôm nay có nên haykhôngcho mẹ gặp Trầm Nghê Trầnmộtchút. Dùkhôngnóiđây là bạn traithìcũng để mẹ biếtanh, để mẹ có cảm tình trước.

anhtự mình lái xe,khôngcó mang lái xe, luôn mặc thường phục, kiên trì mỗi ngày đón Mễ Kiều tan học lúc 4 ở cửa sau, bọn họ cùng nhau ăn xong,sẽởmộtgóc khuất trong trường học yên lặng cùng nhau nhìn ánh tịch dương, cho đến giờ tự học của Mễ Kiều,anhmới đuổicôvề đội,nóihẹn gặp lại, sau đó rờiđi.

anhnói, tức khắcsẽđiquân khuđinhậm chức,khôngbằng để chocôvề nhà nghỉmộttuần. Rất nhiều quân vụđangchờanh, nghỉ lễ Quốc Khánh bảy ngàykhôngthể bêncôđược.

Chủ nhân chiếc xe mặcmộtchiếc áo thun màu đen, khoác thêm chiếc áo da bên ngoài màu trắng bạc, quần bò mầu xanh đen, mái tóc cắt tỉa dọn gàng thoải mái. Nhìnanhanhtoán đến tận cùng. Anhs nắng cuối ngày cũngkhôngthể làm mờ hết khí chất tôn quý từ ngườianhphát ra, làm người kháckhôngthểkhôngchú ý đếnanh.

Như chú chimnhỏ, Mễ Kiều vui vẻ chạy về phía mẹ.côthân thiết cầm lấymộttay của Trầm Thanh Thu, tay kiathìtiếp nhận hành lý, mẹ con nhìn nhau mỉm cười, cùng nhauđivề ký túc xá.

Chương 41: Kiều Kiều, đây là cậu con!

Mễ kiều mới vừađimộtnửa, liền nhìn thấy Trầm Thanh Thu mang theomộttúi hành lý, đứng ở dưới tàng cây ngô đồng cách đókhôngxa, mỉm cười nhìncô.

Trầm Nghê Trần hoàn tất việc chuyểnđitrong bảy ngày, mỗi ngày buổi tối đều cùng Mễ Kiều ăn bữa tối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Kiều Kiều, đây là cậu con!