Quỷ Nô
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Ngươi Đủ Hung Ác
"Có chút tò mò."
Khải thở dài lắc đầu:"Haizz, ngài thật giống với một vị đồng hương của ta, luôn luôn không đáng tin tại mấy lúc quan trọng, thôi ta nhận mệnh," dừng lại một chút hắn hỏi:" còn có chuyện gì ngài nói luôn đi."
Khải ngưng niệm lực ở tay sờ sờ chiến giáp, cảm giác...không có gì cảm giác, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khải thu hồi nụ cười nghiêm túc gật đầu rồi chuyển thân rời đi.
Phiêu miểu âm thanh hờ hững hỏi:" ngươi rất muốn biết sao?"
Khải giật mình vội hỏi:" vậy không phải là hai người các nàng tiếp cận ta sẽ gặp nguy hiểm sao?"
Giọng hắn phiêu miểu lên tiếng:" nhiệm vụ của ngươi kết thúc," dứt lời bàn tay hắn khẽ vạch, một sợi dây vô hình nào đó vây quanh đại thụ bị cắt đứt.
Đại thụ cao thâm nhìn phía bầu trời một chút rồi nhìn về phía Khải:" bất cứ lúc nào, ngươi đi đón các nàng đi, không cần phải từ biệt ta, cũng đừng cho Mẫu Đơn biết, ta sợ đến lúc đó nàng không nở."
"Biết sử dụng chưa?"
"Đúng vậy, còn thực tiễn thì ngươi tự mình đi xác nhận chứ ta chưa thử."
Đại thụ quơ quơ cành lá lạnh nhạt nói:" ta là vì cứu cháu gái ta cũng không phải vì ngươi."
Đại thụ không để lại dấu vết liếc hắn một cái:"ừm."
Chương 34: Ngươi Đủ Hung Ác
"..."Khải nói:" ta bây giờ từ bỏ nó được không?" Hắn hiện tại khát khao duy nhất là có thể lần nữa ngưng tụ lại nhục thân, mà muốn ngưng tụ được nhục thân thì phải chân chính bước vào Tiên cảnh mới có thể, hắn không cho phép một yếu tố không xác định nào ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của hắn.
Khải bừng tỉnh ôm quyền:" a, vậy xin chúc mừng tiền bối nha."
Khải gật đầu, thoáng điều động niệm lực dung nhập vào viên cầu, viên cầu chớp động một cái biến mất, một bộ giáp chậm rãi bao phủ lấy hắn lại thu hồi niệm lực bộ giáp biến mất, viên cầu lại xuất hiện ở chỗ cũ.
Đại thụ dường như cũng nhận ra, hắn lắc một cái hoá thành một ông lão râu tóc bạc phơ, hắn vặn vẹo bản thân mấy cái cảm thán:" ai u, thoải mái," hắn lại quay đầu nhìn xem bóng người kia khó hiểu hỏi:" ngươi cứ liên tục cho hắn cơ duyên, có thể nào đối với hắn trưởng thành bất lợi không?"
Hắn vừa mới biến mất không lâu thì bên cạnh đại thụ không biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người, hắn một thân quần áo thô sơ không đáng chú ý, xung quanh nơi hắn đứng không gian không ngừng vặn vẹo, khuôn mặt lại bị che khuất bởi một luồng đạo vận,
"Được rồi, vậy ta đi, ngài cũng bảo trọng, đừng có phi thăng vô cái bếp lửa nào ở tiên giới đó nghe."
Mặc dù đại thụ phi thăng thì hắn lại mất đi một dựa nhưng mà không có cách, chỉ có thể nói:"Ngài yên tâm đi đi, đây là việc ta phải làm." Dừng một chút hắn mới hề hề cười nói:"tiền bối, ngài ở tiên giới cố gắng lăn lộn một tý nha, sau này có cơ hội phi thăng ta cũng có cái chỗ dựa."
Đạo vận lần nữa che khuất khuôn mặt bóng người, hắn nhợt nhạt cười một tiếng nói:" không quan trọng, ta có nhiều thời gian, nếu mà hắn nữa đường c·h·ế·t mất ta lại quay về tìm hắn của lúc ban đầu một lần nữa bồi dưỡng hắn, đến khi nào hắn trưởng thành mới thôi."
Đoàn khí cuối cùng hoàn toàn biến mất, Khải một lần nữa mở mắt ra, trong đôi mắt hắn quang mang ẩn hiện, linh hồn lại mạnh hơn một chút,
Bóng người không lên tiếng chỉ là đạo vận che giấu khuôn mặt hắn tán đi, mà đại thụ nhìn thấy khuôn mặt này thì tròng mắt co lại, nhưng rất nhanh hắn nghĩ tới cái gì đó thì dần dần bình tĩnh lại, hỏi:"ngươi nói không quản tâm vậy ngươi không sợ hắn nữa đường thì c·h·ế·t sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bộ giáp này giữ lại một phần đặc tính của Phệ Linh Giao, hấp thu linh thể sẽ mạnh lên." Đại thụ gật đầu rồi từ tốn nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đại thụ trầm mặc lung lay đầu.
Đại thụ nhẹ lúc lắc ngọn cây:"đúng vậy," dứt lời trước mặt hắn không gian nhẹ nhàng ba động, một bộ bạch ngân chiến giáp chậm rãi xuất hiện trước mặt Khải, thấy hắn hồ nghi nhìn bộ giáp trước mặt đại thụ nói:"đây là dùng vảy của Phệ Linh Giao thêm một ít tài liệu đặc thù luyện chế mà thành, cho ngươi."
Khải ỉu xìu gật đầu:" ta biết rồi, khi nào ngài đi?"
Đại thụ nhìn vẻ mặt hắn thì lên tiếng giải thích:"để tiện cho ngươi mang theo ta đã thêm một ít Hoán Linh Thiết, đặc tính của Hoán Linh Thiết là nó có thể chuyển từ thực thể sang linh thể và thực thể, bây giờ ngươi thử đưa một chút niệm lực vào nó thử coi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tỉnh rồi à?" Đại thụ âm thanh từ sau lưng hắn vang lên.
"Ta bảo bọn chúng đi đâu chơi đùa rồi."
"Cút."
"Đừng than vãn, trên lý thuyết là nó không chủ động tranh ăn với ngươi."
A, tiểu tử ngươi coi trọng ta, ta một cái cây lấy đâu ra lửa giúp ngươi luyện, nhưng đại thụ lại gật đầu:"đúng, ngươi có thể đưa một ít niệm lực vào xem thử."
Khải nhẹ gật đầu rồi thận trọng hỏi:"ngài có chuyện muốn nói với ta sao?"
"C·h·ế·t cái con moẹ ngươi," tố chất của một tiên vương nhưng đại thụ không nhịn được chửi bậy, chợt hắn ho khan hai tiếng:" khục khục, nhịn không được, ta nói sắp rời khỏi thế giới này là chỉ..." Nói nói hắn vươn cành lá chỉ chỉ lên trời.
Khải gật đầu, đây cũng không phải lần đầu hắn tiến hành nhận chủ, bộ giáp sau khi bị niệm lực của hắn chạm vào thì sáng lên một chút rồi từ từ vặn vẹo thành một viên cầu tròn, Khải đưa tay định bắt lấy thì viên cầu lại hóa thành linh thể rồi chui vào mi tâm của hắn, rồi chui vào vị trí của chân linh đan dược ban đầu rồi ổn định tại đó.
Mặc dù đoán trước nhưng hắn vẫn làm bộ như rất ngạc nhiên, chỉ chỉ mũi mình hỏi:"cho ta?"
Khải sửng sốt, hắn hồ nghi nhìn đại thụ chờ đợi đối phương giải thích.
Đại thụ rùng mình một cái, hắn giơ lên ngón cái nói:" ngươi đủ hung ác."
Đại thụ chỉ gật đầu một cái xác nhận lời hắn nói, Khải thở dài một cái:" ta hiện tại tu vi muốn tiến thêm đã chậm rồi, lại thêm nó, haizz."
Khải xoay người chắp tay:"đa tạ tiền bối cứu giúp." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngài thật sự không thể hoá thành hình người sao? Thành tiên cũng không được?"
"Ta đại khái biết."
Đại thụ gật đầu lại hiếu kì hỏi:" ngươi tại sao muốn bồi dưỡng hắn?"
"Trên lý thuyết?"
Đại thụ lại thở dài một cái nói:"haizz sự tình quá mức đột ngột, ta đã đột phá vạn năm tu vi lâu mấy ngàn năm mà vẫn không có dấu hiệu nào phi thăng nhưng bỗng nhiên hôm qua ta cảm giác được phiến thiên địa này đối với ta dần dần bài xích," dừng lại một chút hắn trịnh trọng nói:" ta ở thế giới này không yên lòng duy nhất chỉ có Bạch Mẫu Đơn, nàng hoá hình chưa lâu nên còn quá đơn thuần, ngươi giúp ta cẩn thận chiếu cố nàng."
"Ta hiểu." Hắn nhìn quanh một vòng rồi hỏi:" tiền bối, hai người họ đi đâu rồi?"
Lời này làm Khải giật mình, hắn kinh ngạc hỏi:" cái gì? Ngài sắp c·h·ế·t sao?"
"Ai mà biết được, đợi đến khi ta lên tới đó mới biết, nhưng mà ngươi cũng nên dự trù khả năng xấu nhất đi, tới đó khỏi thất vọng."
"A, để ngươi thất vọng, ta chỉ là một cái cây, phí thăng rồi thì bất quá cũng chỉ là đổi cái chỗ cắm rễ mà thôi, làm sao mà lăn lộn được như ngươi nói," Đại thụ từ tốn nói.
Khải thở phào một cái nhẹ gật đầu:" ta hiểu rồi, vậy sau này chẳng phải ta đi luyện hoá oan hồn lại thêm một kẻ tranh ăn."
"Không không, ngươi không nghe kĩ lời ta nói, ta nói chỉ giữ lại một phần mà thôi, nó chỉ có khả năng hấp thu linh thể, các nàng là có nhục thân nên không ảnh hưởng."
"Ta sắp rời khỏi thế giới này."
Khải cười hắc hắc chuyển thân định đi thì đại thụ gọi lại, hắn hồ nghi nhìn lại thì nghe đại thụ nghiêm túc nói:" thế giới này rất lớn, Lan quốc chỉ là trong đó một phần nhỏ đến không đáng kể, ngươi sau này hành sự cẩn thận một chút."
Sau một lúc hắn mới hỏi:"đây là ngài luyện chế sao?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.