Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Tiêu Thất Gia
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1292: Hồ Li giận (2)
“Đại ca, ngươi cuối cùng cũng tới.”
“Ha ha ha!”
Càng quan trọng là, Thiên bảng học viện Tây Châu đại biểu cho cái gì, chỉ sợ không có người không rõ ràng lắm.
Nam nhân trung niên cười lạnh nhìn về phía lão giả, khóe môi gợi lên một đường cong châm chọc: “Ngươi nợ tiền ta, khi nào trả?”
Nhưng mà, Hồ Li mất tích ba năm, nếu thật sự hắn lăn lộn ra tên tuổi, còn không trở lại khoe ra một phen? Sao lại ba năm chưa về?
Ngay tại thời điểm Hồ Hựu Vũ trào phúng ra tiếng, một âm thanh âm u từ phía sau hắn truyền đến.
Hiện tại thực lực Hồ Li là thánh vương, tuy rằng ở Đại lục đã không tính là tồn tại ở tầng dưới chót, nhưng cũng đều không phải là mạnh đến không mạnh hơn.
Rốt cuộc Hồ Li ở tuổi này, dù sao cũng là một người trẻ chỉ hai mươi lăm tuổi, cũng đã tới thánh vương, toàn bộ Tây Châu Đại lục, chỉ sợ cũng chỉ có những người ở học viện Tây Châu mới có thực lực này.
Nếu Vân Lạc Phong ở chỗ này, khẳng định liền nhận ra, lão giả nâng người, rõ ràng đó là Hồ Lâm mình khiêu chiến chiến thắng lần đầu tiên!
“Được.”
Hồ Hựu Vũ cười nhạo một tiếng, bên môi gợi lên châm chọc: “Là phụ thân ngươi y thuật không tinh, trị liệu c·h·ế·t người, có quan hệ gì với ta đâu? Y thuật hắn vốn dĩ chính là gà mờ, không có tinh thông thứ gì, càng không có cách nào so sánh với ta ta.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Editor: Tiểu Ly Ly. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồ Lâm tức giận nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hung tợn gắt gao nhìn chằm chằm Hồ Hựu Vũ.
“Ngươi nói ai mất tích ba năm?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 1292: Hồ Li giận (2)
“Ngươi……” Hồ Lâm gắt gao nắm chặt đấm tay, “Hiện tại uy tín đệ đệ ta rất cao, chờ hắn trở lại, hắn nhất định sẽ vì phụ thân ta báo thù, đến lúc đó, ngươi khẳng định sẽ c·h·ế·t thực thảm!”
……
Vân Lạc Phong nhìn mắt Hồ Li, ra tiếng nói.
Giờ phút này, trong gian nhà ở khu bình dân, lão giả khom thân thể xuống, được một nam nhân nâng đỡ đi ra.
Đây cũng là nguyên nhân Hồ Hựu Vũ không có đặt Hồ Li ở trong mắt.
Cho nên, Hồ Li chỉ cần hỏi một câu, là có thể đủ để biết được chính xác nơi phụ thân mình đang ở.
Nếu Hồ Li thật sự tới Thiên bảng, hắn khẳng định không dám làm như vậy.
Lúc trước Hồ gia ở chỗ này cũng coi như là danh môn vọng tộc, đặc biệt là phụ thân Hồ Li, càng được xưng là một thế hệ danh y, người được chữa khỏi bệnh ở trong tay hắn nhiều đếm không xuể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hồ Hựu Vũ, ngươi đừng cho là ta không biết, là ngươi cố ý thiết kế hãm hại phụ thân ta! Năm đó, ngươi vì tranh đoạt quyền thế Hồ gia, thiết kế đuổi phụ thân ta ra gia tộc, phụ thân ta đã dừng lại không tranh, một mình ra cửa tự lập, hiện giờ ngươi thấy ông y thuật cao minh, ở Lạc thành rất có quyền uy, ngươi liền ghi hận trong lòng, lại lập gian kế, khiến cho phụ thân ta trị bệnh cho người xảy ra ngoài ý muốn, ép buộc ông vay tiền của ngươi!”
Một khi tiến vào Thiên bảng, tất nhiên sẽ đưa tới chú ý của trưởng lão học viện, càng sẽ được những trưởng lão đó thu làm đệ tử, lúc đó, chẳng phải là tương đương với việc các thế lực cùng cấp của học viện Tây Châu sẽ do hắn điều động?
Lão giả này đầu tóc hoa râm, sắc mặt già nua, trên mặt che kín nếp nhăn, lại còn giống như một đóa cây hoa cúc.
Sắc mặt Hồ Li tái nhợt, hắn nhìn về phía Vân Lạc Phong, nói: “Ta muốn đi giải quyết một chút chuyện cá nhân, các ngươi ở chỗ này chờ ta đi.”
Hồ Li gật gật đầu, hắn đi nhanh ra viện môn, nhanh chóng đi đến xóm nghèo.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, xem nhẹ tuổi tác của hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đi chung đi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.