Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Tiêu Thất Gia
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1197: Lão tổ Diệp gia (3)
Hộ vệ Lăng gia tay đấm chân đá lên người Cảnh Giang liên hồi, Cảnh Giang lại chỉ có thể dùng tay bảo vệ những vị trí trí mạng trên người mình, hai hàm răng cắn chặt, không kêu lên một tiếng.
Bốp!
Lăng gia chủ lạnh lùng nói: "Muốn bắt Lăng gia ta quy thuận? Không có dễ vậy đâu! Không phải chỉ mình ngươi nói là được! Hiện giờ, là do ngươi tự mình đến đây sinh sự với Lăng gia ta, dù sao này khi thành chủ trở về, thì đạo lý cũng nằm ở phía Lăng gia ta! Người đâu! Lập tức đánh tên tiểu tử này một trận thật nặng cho ta!"
"Chủ nhân!"
"Dạ, gia chủ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Như nhi không chê thực lực của ta yếu kém, một lòng một dạ đi theo ta, dựa vào diện mạo và năng lực của Như nhi mà nói, muội ấy hoàn toàn có thể dễ dàng tìm được một nam nhân khác tốt hơn ta, thế nhưng muội ấy vẫn lựa chọn ở bên ta! Vì Như nhi, đừng nói là bắt Lăng gia của ngươi quy thuận, cho dù có bắt ta xuống địa ngục, ta cũng sẽ lập tức nhảy vào!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ha ha.... Ta có nghe lầm không? Ngươi muốn ta quy thuận ngươi? Thiếu thành chủ, ta đây khách sáo với ngươi như vậy, ấy chẳng qua là do nể mặt của thành chủ mà thôi. Bằng không, ngươi cho rằng bản thân ngươi có bản lĩnh gì để ta để ngươi vào mắt hả?"
"Điều kiện gì?"
Chương 1197: Lão tổ Diệp gia (3)
Cảnh Giang nghe thấy như vậy thì không khỏi có chút phẫn nộ: "Ta không quản nhiều như vậy, ta chỉ biết, hôm nay, ngươi nhất định phải quy thuận ta! Chỉ có ngươi quy thuận ta rồi, Như nhi mới đồng ý gả cho ta!"
"Thiếu thành chủ, ngươi tức giận xông thẳng vào Lăng gia ta như thế, không biết là vì nguyên nhân gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ta muốn ngươi là thê tử nuôi từ nhỏ cho con trai ta!"
Cảnh Giang dừng lại, hắn ta nhìn thẳng vào Lăng gia chủ, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói: "Ta muốn Lăng gia các ngươi quy thuận ta!"
"Ngươi không được phép nói xấu về Như nhi! Muội ấy là nữ nhân tốt nhất trong thiên hạ này! Tất cả các ngươi không có ai hiểu con người của muội ấy như thế nào cả!" Cảnh Giang giận tím mặt, hắn quyết không cho bất cứ kẻ nào lăng nhục Như nhi của hắn.
"Muội thật sự muốn đi à? Cho dù lúc này muội có cứu hắn, hắn ta cũng sẽ không cảm kích muội đâu! Nói không chừng lại còn trách muội xen vào chuyện của người khác!"
Đáy mắt Lăng gia chủ bỗng xẹt qua một tia sáng kỳ lạ, khóe môi câu lên một nụ cười tươi: "Thả hắn? Không phải là không được! Bất quá, ta có một điều kiện!"
Lăng gia chủ đầu tiên là vì bất ngờ nên ngẩn ra, sau đó thì ông liền cười phá lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hỏa Hỏa khựng lại, rồi lắc đầu cười khổ: "Chủ nhân, muội chỉ cần nhớ lại những ngày tháng vui vẻ ở cạnh huynh ấy, thì muội liền không cách nào thờ ơ mặc kệ được. Huynh ấy không cảm kích cũng được, trách muội xen vào việc của người khác cũng được, muội cũng không muốn huynh ấy c·h·ế·t, không hơn không kém!"
Hỏa Hỏa không đáp lại lời Cảnh Giang, đôi mắt to tròn sáng ngời của cô bé lúc này đang nhìn Lăng gia chủ: "Có thể thả hắn ra không?"
"Dừng tay!"
Cảnh Giang có cảm giác như thân thể của mình đang bị người ta dùng búa nện vào vậy, đau đớn khó chịu vô cùng, nhưng cứ nghĩ đến vẻ mong mỏi của Tiêu Như, hắn ta chỉ đành cố gắng tiếp tục chịu đựng.
Chặc chặc, đứa bé lớn lên xinh đẹp đáng yêu như thế thật là hiếm có, con trai nhà mình hiện giờ mới được mười tuổi, mà đã thích đùa giỡn với nha hoàn, nếu đem tiểu nha đầu này đến con trai, nó nhất định là sẽ rất vui vẻ.
Mắt thấy Cảnh Giang sắp bị người ta đánh đến c·h·ế·t, khuôn mặt nhỏ của Hỏa Hỏa liền biến sắc, tái nhợt đến không còn giọt máu nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nháy mắt, sân viện vốn trống rỗng lại đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh, những người đó vừa hung hãn vừa lao nhanh về phía Cảnh Giang, từng quyền lại từng quyền nện xuống người hắn ta.
"Tại sao lại là ngươi!" Cảnh Giang phẫn nộ quát lên: "Ta không cần ngươi xen vào việc của ta, mau cút đi!"
Hỏa Hỏa định xông ra, thì Vân Lạc Phong lại vươn tay, kéo cô bé lại.
Bốp! Bốp! Bốp!
Lăng gia chủ cất tiếng nhạo báng: "Mọi người trong Cảnh Thành này đều nói thiếu thành chủ của chúng ta bị một con hồ linh tinh mê hoặc tâm trí. Không tiếc dấn thân vào nguy hiểm mà một mình đi đến Táng Thần Sơn, hiện tại xem ra, quả thật là đúng như lời đồn! Chỉ vì một nữ nhân mà dám đến Lăng gia ta gây sự, ngươi có từng xem xét qua thực lực của mình tới đâu hay chưa?"
Edit: Sahara
Vì Như nhi, hắn không thể bỏ cuộc!
Dứt lời, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hỏa Hỏa liền ngập tràn thần sắc kiên định, đi thẳng vào sân viện Lăng gia.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.