Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 817: Chương 817
"Cộc cộc cộc."
Bạch Du lập tức tỉnh giấc nhưng ngay sau đó, cô phát hiện ra một điều bất thường hơn.
Cô không quan tâm đến những lời Lý Trân mắng mình nhưng cô ấy lại dọa Minh Thư như vậy thì cô không thể tha thứ được!
Bạch Du nói với Lại Mỹ Thanh: "Cô ngủ trước đi, nửa đêm tôi sẽ gọi cô."
Người đàn ông đội mũ trên đầu được che rất thấp, ánh đèn vàng hắt lên mặt anh ta làm lộ ra đường nét hàm dưới sắc bén.
Lại Mỹ Thanh thấy tổng giám đốc Bạch không trách mình, trong lòng cuối cùng cũng dễ chịu hơn một chút: "Vậy tổng giám đốc Bạch, khi nào chúng ta có thể về Đảo Quỳnh Châu?"
Nguy Hướng Bắc là con trai út của Nguy Hán Nghị và Lý Trân, cậu bé có thể nói ra những lời như vậy, hẳn là học theo người lớn.
Cô chớp mi chậm rãi mở mắt ra.
Trước đây cô thực sự rất thích tính cách của Lý Trân, cô ở thành phố Quảng bốn năm, cũng nhờ hai vợ chồng họ giúp đỡ rất nhiều, không ngờ mới nửa năm mà đã thành ra thế này.
Điều này rất không bình thường.
Bạch Du: "Chúng ta đều có lỗi trong chuyện này, tôi không tìm hiểu rõ tình hình nhà họ Nguy, nếu biết nhà họ Nguy như vậy thì tôi nên đưa cô và Minh Thư đi cùng."
Nhưng không hiểu sao, sau khi uống hai ngụm trà, cô lại thấy càng không tỉnh táo, đầu óc như bị đổ chì, nặng trịch, còn mí mắt như bị dán keo, cứ không kiềm chế được mà khép lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gần tối có hai đồng nghiệp của Nguy Hán Nghị đến, họ nói với Bạch Du rằng họ sẽ đổi thời gian tuần tra gần nhà khách rồi bảo họ không cần lo lắng.
Trước mắt là một tấm ván gỗ thô ráp cách cô chưa đầy nửa gang tay.
"Ừ, ngủ đi."
Bạch Du nghe vậy thì cau mày: "Trợ lý của ngài Kim ăn nhầm đồ ăn nên phải vào viện, e là chúng ta phải ở lại thành phố Quảng thêm hai ngày nữa."
Minh Thư nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ, tức giận nói: "Nguy Hướng Bắc cũng giống như mẹ cậu ấy, mắng mẹ là hồ ly tinh, cậu ấy còn muốn đánh con nhưng cậu ấy chỉ là gối thêu hoa, chẳng có tác dụng gì cả, bị con đ.ấ.m một phát là ngã lăn ra, dì Lý thấy Nguy Hướng Bắc chảy m.á.u mũi thì lập tức mắng con là con nhóc c.h.ế.t tiệt, còn nói sẽ ném con cho tên b**n th** đó để tên b**n th** đó trừng trị con, con nhân lúc dì ấy không chú ý thì đã lén chạy rồi lén trốn đi!"
Mà còn bị trói chặt bằng dây thừng nhét vào một cái thùng gỗ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ không ngờ đối phương lại vô liêm sỉ như vậy nhưng dù sao thì lỗi cũng là ở cô ấy, là cô ấy quá bất cẩn!
Cô cũng muốn về sớm nhưng cô cũng lo đối phương sẽ ra tay với họ trên biển nên cô đã gọi điện về vào buổi chiều, muốn Giang Lâm đến đón họ.
Một lúc sau, chỉ nghe "cạch" một tiếng, cửa bị mở ra từ bên ngoài, một bóng người cao lớn từ bên ngoài bước vào.
Nhưng trong phòng không có ai đáp lại.
Người đàn ông bước tới trước mặt Bạch Du rồi đưa tay chạm vào mặt Bạch Du, thấy cô không có phản ứng gì, anh ta nhếch miệng nở một nụ cười kỳ quái: "Bạch Du, lâu rồi không gặp."
Lúc chiều, Bạch Du đã đến Cung Tiêu Xã mua trà, cô bưng tách trà đã pha lên uống vài ngụm muốn cho mình tỉnh táo hơn.
Lời Bạch Du còn chưa dứt, Lại Mỹ Thanh bên cạnh đã truyền đến tiếng ngáy.
Mối quan hệ giữa người với người đôi khi thực sự rất mong manh giống như một đứa trẻ sơ sinh bị một cơn cảm lạnh cũng có thể lấy mạng.
Nhìn vào tình cảm trước đây, cô sẽ không ghét Lý Trân nhưng tình cảm của hai người đến đây là hết.
Vì an toàn nên sau khi bàn bạc thì họ quyết định hai người tách nhau gác đêm.
Bạch Du không còn cách nào khác, cuối cùng chỉ có thể ở lại.
Lúc đó bụng cô ấy đau quặn từng cơn, cộng thêm cô ấy nghĩ rằng tuy tính tình Lý Trân không tốt lắm nhưng dù sao cũng là vợ của đội trưởng đội hình sự, hơn nữa hai nhà Bạch Nguy quen biết nhau, dù Lý Trân có thế nào cũng sẽ không trút giận lên một đứa trẻ.
Đến tối, Bạch Du và Lại Mỹ Thanh đóng chặt cửa sổ, xác nhận mọi thứ đều ổn, hai người mới nằm xuống.
Cô sửng sốt, quay đầu nhìn xung quanh, trên đầu, dưới chân, trái phải đều là những tấm ván gỗ thô ráp.
TBC
Bạch Du ôm con gái an ủi: "Con yên tâm, mẹ sẽ không để ai làm hại con đâu."
Nhìn hai đồng chí công an cao to vạm vỡ, Bạch Du cũng thấy yên tâm hơn đôi chút.
Nhưng không có tác dụng gì, mí mắt càng ngày càng nặng, không biết qua bao lâu, đầu cô nghiêng sang một bên, ngủ thiếp đi trên ghế.
"Không được ngủ!"
Trong nhà khách, Minh Thư nhanh nhảu kể lại đầu đuôi câu chuyện cho mẹ.
Tay chân cô đều bị trói.
Lại Mỹ Thanh đứng bên cạnh, một lần nữa áy náy nói: "Đều tại tôi, nếu lúc đó tôi không đau bụng thì tốt rồi, không đúng, tôi nên đưa Minh Thư đi cùng, xin lỗi tổng giám đốc Bạch."
Cô ấy thực sự không muốn ở đây thêm một phút nào nữa, vốn dĩ cô ấy tưởng là đi theo tổng giám đốc Bạch để mở mang tầm mắt nhưng không ngờ lại kinh khủng như này, bây giờ cô ấy chỉ muốn nhanh chóng quay về Đảo Quỳnh Châu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ai mắng mẹ của con, sẽ phải ăn nắm đ.ấ.m của con!
Bạch Du không nhớ mình đã ngủ bao lâu, đến khi cô tỉnh lại lần nữa thì cô chỉ thấy đầu rất nặng và đau, thái dương như có mũi khoan điện đang khoan vào trong.
Bạch Du thấy mềm lòng.
Mười mấy phút sau, bên ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa…
Cô nhóc áp mặt vào mặt mẹ: "Mẹ yên tâm, con cũng sẽ không để ai làm hại mẹ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mẹ ơi, con không thích dì Lý nữa rồi, dì ấy trở nên xấu xa lắm, dì ấy nói xấu mẹ, dì ấy nói mẹ là hồ ly tinh, dì ấy còn mắng mẹ là kẻ phá đám, nói mẹ giả tạo, dì ấy xấu xa lắm, sau này con sẽ không nói chuyện với dì ấy nữa!"
Cô thấy Lại Mỹ Thanh liên tục ngáp nên đã mở lời bảo cô ngủ trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng không khéo Giang Lâm vừa đi làm nhiệm vụ, không biết khi nào mới về. Bà nội đã lớn tuổi, cô cũng không dám nói chuyện này với Bà nội.
Bạch Du nhận lấy cốc nước ấm mà Lại Mỹ Thanh đưa cho, vừa lau mặt cho đứa nhỏ vừa gật đầu nói: "Được, sau này không nói chuyện với dì ấy nữa, vậy tại sao sau đó con lại trốn đi?"
Còn họ và nhà họ Nguy, sau này chắc chắn cũng không thể chung sống như trước được nữa.
Bạch Du lắc đầu để cho mình tỉnh táo hơn.
Chương 817: Chương 817
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.