Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 801: Chương 801
Nghe Bạch Du nói vậy, trong lòng mọi người như được nhét một cục than hồng, ai nấy đều nóng ran. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Viện nghiên cứu đã nuôi cấy được viên ngọc trai lớn lớn hơn ngọc trai của Nhật Bản!"
TBC
Ra khỏi viện nghiên cứu, các ký giả ồ ạt đổ về công xưởng trang sức Thái Hồng, họ muốn phỏng vấn Bạch Du!
Dù là tin nào cũng đủ để mọi người một lần nữa ghi nhớ cái tên Bạch Du này! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Các ký giả của tòa soạn ồ ạt đổ về viện nghiên cứu, muốn tận mắt chứng kiến viên ngọc trai lớn đủ sức làm chứng cho lịch sử này, còn muốn biết viện nghiên cứu đã làm thế nào để trong thời gian ngắn như vậy mà tăng sản lượng lên gấp bội, đây sẽ là một tin tức chấn động cả nước, chấn động quốc tế!
Tin tức viện nghiên cứu nuôi cấy được ngọc trai lớn, cùng với sản lượng tăng gấp đôi như thể mọc cánh, nhanh chóng truyền khắp mọi miền đất nước.
Lúc này Bạch Du đang làm chính là thịt trai mang về từ viện nghiên cứu.
Chủ nhiệm Liên cúi đầu thật sâu với Bạch Du: "Cảm ơn cô, đồng chí Bạch, cảm ơn sự cống hiến không cầu lợi của cô, tôi thay mặt quốc gia, thay mặt toàn thể viện nghiên cứu cảm ơn cô!"
Cô ta không ngờ được việc Lương Thiên Vũ dám đụng vào thuốc phiện, cô ta càng không ngờ được việc Lương Thiên Vũ muốn dùng con gái để đổi lấy thuốc phiện!
"Xin hỏi Bạch Du mà ông nói, có phải là Bạch Du đã xây dựng công xưởng khi còn là sinh viên năm nhất, đồng thời đưa đồ khảm xà cừ đến Hội chợ Quảng và đưa ra quốc gia không?"
Món thịt trai hầm gà vừa làm xong tỏa ra mùi thơm nồng nàn, thịt trai không hề dai mà ngược lại rất dai, thịt gà cũng không bị lẫn mùi, tươi ngọt, giòn tan khiến người ta không thể cưỡng lại.
"Thu hoạch được 12 kg ngọc trai từ năm nghìn con trai ngọc, ngành nuôi cấy ngọc trai của nước ta sẽ mở ra một trang mới!"
Con gái của họ bị dọa đến mức khóc òa lên, khóc đến khản cả giọng.
Theo thỏa thuận, tất cả những viên ngọc trai được nuôi cấy nhân tạo từ lô trai ngọc Mã Thị này đều thuộc về Bạch Du, tất nhiên cũng bao gồm cả viên ngọc trai lớn 11 li này.
"Mẹ nấu ăn ngon nhất, con muốn ăn cả đời." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lương Thiên Vũ không ngờ được việc Giang Hựu Hàm dám dùng bình bông đập mình, cậu ta duỗi tay sờ cái ót của mình, lòng bàn tay dính nhớp, mùi m.á.u tươi xộc vào mũi.
Giang Hựu Hàm sợ tới mức sắc mặt trở nên trắng bệch, cô ta run bần bật, nhưng vẫn không buông bình bông trong tay xuống: "Thiên Vũ, Ninh Ninh là con gái của chúng ta, anh không thể làm như vậy!"
"Xin hỏi Bạch Du mà ông nói, có phải là Bạch Du đạt thủ khoa tỉnh Phúc Kiến trong kỳ thi tuyển sinh đại học, đạt điểm tuyệt đối môn tiếng Anh và được Đại học Trung Sơn tuyển thẳng vảo năm đó không?"
Sau khi tốt nghiệp, Bạch Du từ chối sự phân công của nhà nước, không vào Bộ Ngoại Giao, cũng không đến đơn vị nào khác, còn từ chức ở công xưởng đồ khảm xà cừ.
Trong lòng Bạch Du cũng rất xúc động: "Thành quả này không phải của riêng tôi, mà là của mọi người, hai năm, bảy trăm ba mươi ngày đêm, là mỗi người có mặt ở đây đã tận tâm vun đắp nên viên ngọc trai lớn này, vun đắp nên lô ngọc trai này, vì vậy tôi cũng muốn cảm ơn mọi người!"
Nếu không tặng viên ngọc trai lớn này, để Bạch Du giữ lại thì chắc chắn cô có thể bán được với giá rất tốt, thậm chí có thể thu hồi vốn đầu tư xây dựng công xưởng ngay lập tức.
Trong lòng ông ấy có ngàn vạn lời muốn nói nhưng lúc này ngoài một tiếng cảm ơn, những lời khác dường như đều thừa thãi.
Nhưng ai mà ngờ được, hai năm trước cô đã bắt đầu hợp tác với viện nghiên cứu, âm thầm làm nên một tin tức chấn động!
Ngày đó khi bọn họ từ thủ đô trở về Thâm Châu, còn chưa vào nhà cô ta đã cảm thấy Lương Thiên Vũ có chỗ không đúng, nhưng cô ta lại không nhận ra có chỗ nào không đúng, sau đó Lương Thiên Vũ lấy ra một tờ Đại Đoàn Kết đưa cho một người đàn ông, bảo gã ta vào nhà lấy đồ, kết quả người đàn ông kia vừa mở cửa ra thì đã bị đồng chí công an ẩn núp gần đó nhào tới đè tay chân lại, Lương Thiên Vũ thấy thế thì quay đầu bỏ chạy.
Lúc đó cô ta không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng trực giác bảo cô ta chạy theo Lương Thiên Vũ, Lương Thiên Vũ xông bừa, không quan tâm tới sống c.h.ế.t của mẹ con cô ta, sau khi chạy trốn thì bọn họ đang ở trong một căn nhà đơn sơ.
Niệm Niệm ở bên cạnh cau mày: "Em gái, như vậy là có hơi không hiếu thuận rồi." Không phải hơi đâu, là rất không hiếu thuận đấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"..."
Bên đảo Quỳnh Châu thì vui vẻ đầm ấm nhưng ở Thâm Quyến, lúc này Giang Hựu Hàm lại bị Lương Thiên Vũ đánh đến mặt mũi bầm dập.
Cái ót truyền tới từng cơn đau đớn nhức nhối, khiến khuôn mặt Lương Thiên Vũ không tự chủ được mà co rúm lại, cậu ta xoay người, trợn trừng mắt: "Con đ**m, mày dám đánh tao?"
Sau đó, cô nói tiếp: "Đồng thời, tôi có một tin muốn thông báo, tôi muốn tặng viên ngọc trai lớn này cho viện nghiên cứu!"
Chủ nhiệm Liên nắm tay Bạch Du và Vũ Bằng Hồng, nước mắt lưng tròng: "Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người!"
Còn lúc này Bạch Du đang ở nhà làm món thịt trai hầm gà.
Nói xong, cô cúi đầu với tất cả mọi người.
Chỉ là sau khi cân nhắc, Bạch Du vẫn quyết định tặng cho viện nghiên cứu và quốc gia, để viện nghiên cứu giữ thì có giá trị hơn nhiều so với để cô giữ.
Có người thấy tiếc cho cô, cũng có người cho rằng cô bị nước vào não, còn có người cho rằng cô quá kiêu ngạo, không ngừng gây chuyện, nhảy từ ngành này sang ngành khác, rồi sẽ có ngày cô phải gặp thất bại thảm hại.
Ngọc trai lớn, sản lượng ngọc trai tăng gấp đôi!
Giang Hựu Hàm vô cùng đau lòng, cô ta nghiến răng rồi cầm lấy một cái bình hoa ném mạnh về phía Lương Thiên Vũ!
Bạch Du bật cười, đưa tay véo mũi cô bé: "Nói như vậy, mẹ già đến bảy mươi đến tám mươi tuổi rồi vẫn phải nấu cơm cho con sao?"
Những người trước đây cho rằng Bạch Du sẽ thua lỗ đến mức mất cả chì lẫn chài đều không khỏi đỏ mặt, hóa ra không phải Bạch Du kiêu ngạo, mà là họ quá ngu dốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi các ký giả biết được thành quả lần này là nhờ hợp tác với Bạch Du, hơn nữa viên ngọc trai lớn này còn là do Bạch Du tặng cho viện nghiên cứu, các ký giả lại một lần nữa kinh ngạc.
Chương 801: Chương 801
Vốn dĩ chỉ có cô bé khiến người khác cạn lời nhưng lần này Minh Thư lại lần đầu tiên bị nói đến mức không biết phản bác thế nào.
Đúng vậy, đúng vậy, chính là Bạch Du đó!
Minh Thư ăn đến no căng bụng, những lời dễ nghe cứ tuôn ra như không cần tiền.
Ngoài các ký giả, còn có cả các thương nhân nước ngoài nghe tin mà đến, họ muốn mua ngọc trai!
"Xin hỏi Bạch Du mà ông nói, chính là Bạch Du đã sáng tác Liên Hoàn Họa “Anh Hùng Đời Thường” phải không?"
Không nói đến các ký giả tòa soạn ở đảo Quỳnh Châu, ngay cả các ký giả ở ngoại tỉnh cũng đang trên đường đến bằng xe, còn có các viện nghiên cứu khác cũng đang trên đường đến.
Bởi vì ông trời sẽ không mãi mãi ưu ái một người, cho nên sau khi Bạch Du tốt nghiệp, không ít người âm thầm theo dõi cô, biết cô đã đầu tư rất nhiều tiền để xây dựng trại nuôi ngọc trai và tòa nhà văn phòng nhưng lại không có một đơn hàng nào, không ít người cho rằng lần này cô chắc chắn sẽ thua lỗ đến mức mất cả chì lẫn chài.
Thịt trai rửa sạch, cho vào nồi chần qua nước sôi rồi vớt ra xào với dầu cho đến khi khô, tiếp đó cho thêm kỷ tử, táo đỏ, sò điệp và các loại gia vị khác vào, đợi nước sôi thì cho thịt gà đã cắt miếng vào, thế là một món thịt trai hầm gà vô cùng bổ dưỡng đã hoàn thành.
Đôi mắt cậu ta đỏ tươi, như muốn xé nát cô ta.
Năm nghìn con trai ngọc Mã Thị, ngoài một số ít bị hỏng hoặc quá già, thịt của những con trai khác đều có thể ăn được, viện nghiên cứu có hợp tác mở một trạm thịt, ngoài việc phân phát thịt trai cho nhân viên viện nghiên cứu và nhân viên công xưởng thì những phần còn lại đều bán cho trạm thịt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.