Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 581: Chương 581

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 581: Chương 581


Ngụy Quang Diệu ở lại trên đó, thợ cả Ngũ và Bạch Du theo thang gỗ trèo xuống.

Điều đáng sợ hơn nữa là, trên sàn nhà có một số thứ giống như xương, nhìn không giống xương động vật, mà giống như...

Hình như hai chân Ngũ Hiểu Đường đã bị đánh gãy, cộng thêm suy dinh dưỡng và kích động nên cô ấy căn bản không thể trèo lên thang gỗ.

Ba người hợp lực, dùng hết sức chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng đẩy được người lên.

Rất nhanh, bí mật của chum đựng gạo đã được hé lộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà đương nhiên, cô ấy có thể nhận ra thợ cả Ngũ.

Đôi mắt âm u lạnh lẽo nhìn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lúc Bạch Du nói chuyện, thợ cả Ngũ đã tìm kiếm trong nhà.

"Thợ cả Ngũ, đồng chí Ngụy, hai người mau tới đây, tôi thấy cái chum đựng gạo này hơi kỳ lạ, hai ngươi mau lại xem."

Lượt xem: 51

Chương 581: Chương 581

Không đúng, có lẽ ngay từ đầu gã ta đã cố tình tỏ ra yếu đuối, chỉ để dụ họ ra, người này còn xảo quyệt hơn cô tưởng.

Nhưng căn nhà chỉ nhỏ như vậy, nhìn một cái là hết, căn bản không giấu được người.

Hơn nữa anh ấy là công an, nếu thật sự tìm được manh mối của Ngũ Hiểu Đường, cũng thuận lợi lập án.

Vào lúc đó, Bạch Du cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, toàn thân nổi hết cả da gà.

Anh ấy không giống anh họ Ngụy Quang Tông, không tự cho mình là đúng, đầu óc cũng bình thường, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện một cô gái nhìn anh ấy nhiều hơn một cái liếc nhìn đã cho rằng yêu anh ấy, đây cũng là lý do Bạch Du tìm anh ấy giúp đỡ trong lần hành động này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô không ngờ người đàn ông trung niên lại quay lại nhanh như vậy.

Nghĩ đến việc người đàn ông đó có thể ăn thịt người, Bạch Du cảm thấy mình suýt nữa thì nôn ra.

Cô bước tới, muốn bê chum đựng gạo ra, ai ngờ lại không bê nổi, cô mở nắp chum đựng gạo ra thì thấy bên trong không phải gạo mà là đá.

Bạch Du trợn to hai mắt: "Đừng nói với tôi nhưng thứ này đều là xương người."

Sau một hồi Bạch Du khuyên nhủ, cuối cùng thợ cả Ngũ cũng ngừng khóc.

Khi nhìn thấy một tầng hầm xuất hiện trước mắt, thợ cả Ngũ kích động đến mức suýt đứng không vững.

Bạch Du nhìn sang thì thấy một người phụ nữ bị trói chân vào cột giường, cô ấy gầy trơ xương, hai má hóp vào, nhãn cầu lồi ra, quần áo trên người rách nát, phía dưới còn loang lổ máu.

Bạch Du đi theo sau thợ cả Ngũ nhưng vừa đặt chân xuống đất, cô đã nghe thấy thợ cả Ngũ kêu lên một tiếng thảm thiết…

Người phụ nữ trợn tròn mắt, không thể tin nhìn họ, toàn thân run rẩy.

Nhưng từ sau khi vụ án b·ắ·t· ·c·ó·c bị triệt phá, gần đây không xảy ra vụ án trẻ em mất tích nào, ngay cả những đứa trẻ bị mất tích trước đó, cũng đều bị b·ắ·t· ·c·ó·c, chứ không phải c·h·ế·t.

Bạch Du vừa trèo lên thang gỗ thì ngay sau đó Ngũ Hiểu Đường phát ra tiếng hét kỳ lạ.

Bạch Du thấy thợ cả Ngũ sốt ruột như vậy, cũng tạm thời gác chuyện xương sang một bên, giúp tìm kiếm, rất nhanh, cái chum đựng gạo để ở góc nhà đã thu hút sự chú ý của cô.

Thợ cả Ngũ như ruồi mất đầu: "Người đâu? Tên b**n th** kia giấu người ở đâu?"

Thợ cả Ngũ và Ngụy Quang Diệu vội vàng đi tới, thấy một chum đá, hai người nhìn nhau, sau đó buông đồ trên tay, cùng nhau bê chum đựng gạo ra.

Bạch Du theo ánh mắt cô ấy nhìn, chỉ thấy người đàn ông trung niên đứng ở cửa.

Nếu không phải nhãn cầu vẫn còn chuyển động, Bạch Du suýt nữa đã tưởng rằng người trước mắt không phải là người, mà là một xác ướp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TBC

Ngụy Quang Diệu đi đến nhặt xương trên sàn, lật đi lật lại kiểm tra rồi ngẩng đầu nói: "Đây chính là xương người, hơn nữa hẳn đều là xương của trẻ em." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ sau khi Ngụy Quang Diệu giải quyết một vụ án lớn với Ngụy Quang Tông, không chỉ được thăng chức tăng lương, mà còn được xếp tên trước mặt cục trưởng, cho nên anh ấy rất biết ơn Bạch Du.

Bạch Du nghe nói như vậy thì cả người không nhịn được mà run rẩy: "Xương của trẻ em? Chẳng lẽ gã ta còn ăn thịt trẻ em sao?"

Sắc mặt Ngụy Quang Diệu cũng không tốt, đặt xương xuống lắc đầu nói: "Nhìn không giống ăn thịt người, chỉ là trong nhà này có nhiều xương trẻ em như vậy rất kỳ lạ, cụ thể chỉ có thể bắt được người mới nói được."

Người ta nói đàn ông có nước mắt không dễ rơi, chỉ là chưa đến lúc đau lòng.

Thợ cả NGũ nhào tới ôm lấy Ngũ Hiểu Đường, nước mắt giàn giụa: "Đường Nhi, cha là cha, cha là cha đây, con có nhận ra cha không?"

Chẳng trách nặng như vậy.

Bạch Du thấy thợ cả Ngũ khóc đau đớn như vậy, mũi cũng thấy cay cay nhưng đây không phải là nơi để ở lâu, người đàn ông đó có thể quay lại bất cứ lúc nào.

Nước mắt người phụ nữ như suối, miệng kêu ư ử nhưng không nói được gì.

May là lúc đến họ đã mang theo dây thừng, Ngụy Quang Diệu thả dây xuống, họ buộc dây thừng vào eo Ngũ Hiểu Đường, sau đó Ngụy Quang Diệu kéo người ở trên, Bạch Du và thợ cả Ngũ đẩy người ở dưới.

"Đường… Nhi! Con gái số khổ của cha!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 581: Chương 581