Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Chương 53
Bánh hoa quế thì dùng bột cao và bột nếp, thêm chút đường trắng và hoa quế là có thể làm xong
"Lại?"
Cuối cùng thì cô đang nghĩ linh tinh cái gì không biết nữa?
Trước đó anh ta có thể khẳng định chắc chắn là anh ba của anh ta không thích Bạch Du nhưng giờ nhìn lại thì anh ta lại không chắc chắn nữa.
Giang Khải nghe mà lạnh sống lưng: “
“Thế sao cô lại một mình trốn ở đây thế này?”
khác.
Mới sáng sớm Bạch Du đã đi ra chợ mua thịt gà mới về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Khải hơi ngừng lại: “Anh ba, có lời này, người làm em như tôi không biết có nên nói hay không.”
Vốn dĩ Bạch Du còn sợ bà nội không vui, ai ngờ bà lại nói: “Cháu cứ chờ đó mà xem, không tới hai ngày mẹ cháu lại xám xịt quay về thôi.”
Trộn xong gia vị với thịt gà thì cô lại nhồi nhân bánh, sau đó cho vào lò nướng.
Ông nội anh ta thích anh ba nhà anh ta nhất, theo lý thuyết thì anh ba không cần cưới Bạch Du cũng đã có cả mối quan hệ lẫn tài nguyên to lớn. Vậy thì tại sao anh lại đột nhiên tiếp cận Bạch Du như thế? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TBC
Còn sau này...
Xúc cảm như thể vẫn còn trên đầu ngón tay... Càng nghĩ lại càng đỏ mặt.
Bạch Du lắc nguầy nguậy đẩy hết đống hình ảnh không nên có trong đầu, để sát mặt vào gần quạt một lúc mới thấy độ nóng trên mặt giảm đi đôi chút.
**
Mấu chốt là còn! Lớn! Hơn! Cô! Nữa!
Trời nóng quá, đồ ăn không để lâu được nên cô không tính làm nhiều.
Giang Khải dừng bước chân, lạnh lùng nhìn anh ta: “Có chuyện gì?”
Cho tới khi bóng hình Giang Lâm biến mất ở chỗ ngoặt, Giang Khải vẫn chưa hỏi câu muốn hỏi: “Anh ba, anh thích Bạch Du hả?”
**
Vào phòng, Bạch Du nằm thẳng cẳng lên giường, giang rộng thành hình chữ đại. Nghĩ lại cảnh mới nãy Giang Khải bị mắng không khác gì cháu trai người ta thì cô không nhịn được mà nở nụ cười.
Giang Khải: “Tôi biết ông nội và các trưởng bối trong nhà đều coi trọng anh ba. Nhưng từ nhỏ, tôi đã là người khá bá đạo. Chỉ cần là thứ thuộc về tôi thì ai cũng đừng hòng tranh cướp!”
Thôi, chắc có khi anh buột miệng nói vậy chứ không có ý nghĩa gì đặc biệt đâu.
Bạch Du hơi chạm ngực, cúi đầu nhìn, trong đầu hiện lên hình ảnh mình chạm vào n.g.ự.c anh.
nữa.
Khi mà Giang Lâm đỡ lấy cô thì hình như cô chạm vào n.g.ự.c anh thì phải.
Bạch Du nghĩ ngợi, những không nhớ ra cái gì.
Đột nhiên Bạch Du ngồi phắt dậy, mặt đỏ như tôm luộc.
Cứng đờ đờ, vô cùng rắn chắc hữu lực.
Quạt vang lên tiếng kêu kẽo kẹt.
Mới nãy cô không để ý tại sao Giang Lâm lại dùng từ “lại” khi nói chuyện với cô, chẳng lẽ trước đó cô cũng đã từng như thế này rồi sao?
Cơ mà bánh hoa quế Bạch Du làm thơm hơn người khác làm, bí quyết chính là khi rây bột cô có cho thêm chút sữa mạch nha.
Ánh mắt của Giang Lâm như một cây kiếm sắc bén đ.â.m vào mặt anh ta, anh gằn từng chữ: “Bạch Du là người, không phải đồ vật.”
Nghĩ lại cảnh ban nãy Bạch Du suýt chút nữa tựa vào lòng anh ba thì trong lòng Giang Khải dâng lên cảm giác vô cùng nguy cơ.
Giang Khải: “Cậu cứ nói đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 53: Chương 53
C·h·ế·t! Mất!
Cô quyết định làm bánh thịt gà, ít hoa quế phơi khô đợt trước để làm bánh hoa quế, cộng thêm mấy cái bánh màn thầu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Lâm cũng tính rời đi, chẳng qua vừa mới nhấc chân đã bị Giang Khải gọt lại: “Anh ba, chờ đã.”
Ngày hôm sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đầu cô vang lên cuộc đối thoại với Giang Lâm khi nãy.
Bạch Du lọc bỏ xương và da gà, ướp nửa tiếng với rượu hoa quế. Sau ba mươi phút thì cho thêm cà rốt cùng với hành lá đã được băm nhỏ, thêm một lòng đỏ trứng, thêm chút mỡ heo, muối, đường cùng với tiêu xay và một số loại gia vị
Tốc độ nhịp tim mãi mà không giảm xuống.
Về tới nhà, bà nội đã biết chuyện mẹ của Bạch Du đi theo Tần Tâm Hủy từ miệng người ngoài rồi.
Nhưng Bạch Du lại ra vẻ không biết!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.