Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 416: Chương 416

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 416: Chương 416


Nếu anh ta có tiền mua những thứ này thì đã không bị Giang Lâm sỉ nhục như vậy, nếu có tiền hơn Giang Lâm thì anh ta cũng có thể sỉ nhục lại Giang Lâm một cách thậm tệ.

Những thứ này đều liên quan đến bí mật quân sự cao nhất, cái nào cũng có thể lấy mạng anh ta, chỉ một chút xe đạp và đài phát thanh mà muốn mua chuộc rồi, anh ta không ngốc đến vậy.

Nghĩ đến cảnh tượng đó, cả người anh ta phấn khích hẳn lên, hận không thể để khoảnh khắc đó xảy đến ngay bây giờ.

Ôn Tĩnh Uyển bước tới, nắm lấy tay anh ta đặt lên bụng mình: “Anh Dược, vì chính anh, vì con trai của chúng ta, hãy gia nhập cùng chúng em đi.”

Người tí hon gian ác: Cậu im đi, nghe tên đó mới là ngu, nhìn Giang Lâm kìa, chỉ vì có gia thế như vậy mà tuổi trẻ đã làm phó đoàn, xe đạp, đài phát thanh và tủ lạnh muốn mua là mua, hôm nay mặt mũi cậu đều bị Giang Lâm giẫm đạp dưới chân, ngày sau cậu có muốn con trai mình cũng bị con trai Giang Lâm giẫm đạp dưới chân không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tề Diệp Chu lại cười, giọng nói nhỏ nhẹ: “Danh sách những người cấp cao và nhân viên cốt cán của hải quân, bản đồ căn cứ và tình hình trang thiết bị mới nhất.”

Người tí hon gian ác: Đừng khờ khạo, tố cáo rồi cậu được lợi gì? Cậu được thăng chức hay phát tài? Cho dù lần này cậu được thăng chức, thì vẫn không đấu lại được Giang Lâm, cậu ta có một ông nội quyền lực, cậu có liều mạng cũng không đấu lại được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người tí hon chính nghĩa: Đinh Dược, cậu không thể thỏa hiệp như vậy được! Cậu là đảng viên, cậu không thể phụ lòng đất nước, mau chạy đi, mau ra ngoài tố cáo bọn họ đi!

Đinh Dược hít sâu một hơi, ánh mắt do dự vừa rồi trong nháy mắt này đã trở nên kiên định, ngẩng đầu nhìn Tề Diệp Chu: “Nếu tôi gia nhập với mấy người thì mấy người sẽ cho tôi cái gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người tí hon chính nghĩa: Đừng nghe tên kia nói! Mọi thứ cậu có hôm nay đều do đảng và đất nước ban tặng, nếu cậu phụ lòng đảng và đất nước, cậu còn tệ hơn cả s·ú·c· ·v·ậ·t!

Tề Diệp Chu nhìn anh ta, im lặng một lúc lâu mới nói: “Được, sau khi thành công, người của chúng tôi sẽ sắp xếp cho mấy người đến Hương Cảng trước, sau đó từ Hương Cảng đến Mỹ, nhà cửa xe cộ tiền bạc cùng với công việc ở bên đó, sẽ có người giúp mấy người lo liệu, như vậy được không?”

Anh ta! Không! Muốn!

Anh ta không bao giờ cho phép điều đó!

Mỗi lần Tề Diệp Chu nói một câu thì đôi mắt Đinh Dược lại sáng lên một chút.

Theo lời của Ôn Tĩnh Uyển, Đinh Dược lại nhớ đến sự khó xử vào buổi sáng, n.g.ự.c anh ta từ từ phập phồng lên xuống, hai tay cũng từ từ nắm chặt thành nắm đấm.

Đinh Dược im lặng một lát: “Tôi có thể đưa được nhưng tôi muốn mấy người đưa một nhà ba người chúng tôi ra nước ngoài.”

Nếu thật sự có thể đến Mỹ thì từ nay về sau cô ta sẽ thật sự sống cuộc sống của người trên người, nghe nói ở Mỹ cái gì cũng có, đồ ăn thức uống đồ dùng, chỉ cần có tiền là có thể mua được mọi thứ, hơn nữa còn rất tự do, muốn nói gì thì nói, không sợ nói sai lời bị người ta bắt bẻ, nghe nói ngay cả mặt trăng ở đó cũng tròn hơn ở trong nước.

Chỉ là trên đời này không có bữa trưa miễn phí, anh ta nói: “Vậy thì mấy người cần tôi làm gì?”

Đinh Dược đặt tay lên chiếc bụng phẳng lì của Ôn Tĩnh Uyển, mí mắt rũ xuống, tâm trạng vô cùng d.a.o động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Câu cuối cùng này hoàn toàn phá vỡ phòng ngự của Đinh Dược.

Tề Diệp Chu mỉm cười, lần đầu tiên ông ta nói chuyện sau khi đi xuống: “Những gì cậu muốn tôi đều có thể cho cậu, xe đạp mới toanh, đài phát thanh hãng Hồng Tinh, tủ lạnh mới cóng, còn có tiền gửi tiết kiệm không đếm xuể.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong đầu anh ta có hai người tí hon đang đánh nhau dữ dội.

Mỗi lần Tề Diệp Chu nói một thứ, mí mắt Đinh Dược lại giật một cái.

Lần này, không chỉ Đinh Dược phấn khích, mà Ôn Tĩnh Uyển đứng bên cạnh anh ta cũng mắt sáng rực.

Chương 416: Chương 416

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 416: Chương 416