Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 196: Chương 196
Đoàn Tuệ Quân, mẹ ruột của Tần Tâm Hủy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông ấy chưa từng thấy con hổ bông nào lớn như vậy, cũng chưa từng làm.
Ông ấy chỉ vào một trong những kích thước hỏi, nếu làm theo kích thước này thì con hổ bông có lẽ cao bằng nửa người lớn.
Bạch Du quay lại nhìn anh, vội vàng nói: “Anh Giang Lâm, hình như em thấy mẹ của Tần Tâm Hủy rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lần trước đến thành phố Quảng, hành trình vội vã, Bạch Du không kịp đi thăm anh cả và chị Ánh Chi, lần này cô muốn nhân cơ hội đi thăm họ, tiện thể xem có thể nghe ngóng được gì không.
Sau khi nhà họ Tần xảy ra chuyện, bà ấy không màng đến lời khuyên can của mọi người, cũng không màng đến Tần Tâm Hủy khi đó còn nhỏ, vội vàng ly hôn tái giá rồi rời khỏi thủ đô.
Người thợ may già nhận tiền và phiếu vải, cẩn thận cất bản vẽ vào ngăn kéo: “Một tháng sau đến đây lấy.”
Bạch Du không biết Giang Lâm đã làm gì cho mình, bốn ngày sau, họ lên tàu đi thành phố Quảng.
Tay nghề của ông ấy nổi tiếng ở khu này, gia công tinh xảo, từng đường kim mũi chỉ đều làm thủ công nhưng ông ấy làm việc chậm, hơn nữa giá cả cũng đắt hơn người khác một chút.
Giang Lâm ừ một tiếng, sau đó mới quay người bước ra khỏi tiệm may.
Lần trước cô và Tiêu Vũ Kỳ đi tàu đến căn cứ hải quân, họ chỉ có thể ngồi ở ghế ngoài, lần này đi cùng Giang Lâm, không biết anh đã dùng cách gì mà lại có được một khoang riêng.
“Bạch Du, em đang làm gì vậy?”
Giang Lâm còn có một số việc phải làm ở thành phố Quảng, vì vậy ngày hôm sau Bạch Du một mình đến cửa hàng bách hóa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay sau đó, cô xách đồ đuổi theo.
Nói xong, anh lại lấy ra một tờ tiền đoàn kết và vài tờ phiếu vải từ trong túi đưa cho ông ấy.
Người thợ may già buông công việc trên tay, khom lưng đi tới, cầm tờ giấy xem kỹ, không trả lời mà ngẩng đầu nhìn Giang Lâm: “Chàng trai, đây là cậu vẽ sao?”
Nhưng đúng lúc giờ tan tầm buổi trưa, lượng người rất đông, bóng người đó lập tức chìm vào dòng người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong, anh lấy ra một tờ giấy từ trong túi, trên đó dùng bút chì phác họa hình dáng của con hổ bông, ngay cả các chi tiết cũng rất rõ ràng.
Bạch Du mở to mắt nhìn khắp nơi nhưng người đó như cá xuống biển, lập tức mất hút, ngay lúc này, tay cô bị người ta nắm lấy từ phía sau…
Có khoang riêng, 36 giờ dường như cũng không quá khó chịu.
Chương 196: Chương 196
Vì vậy, những người bình thường đến đây may quần áo, hoặc là có chút địa vị, hoặc là may quần áo để chuẩn bị mặc trong đám cưới, còn loại hổ bông này, lần đầu tiên ông ấy thấy có người đến làm.
Giang Lâm gật đầu.
Đến thành phố Quảng, họ ở tại nhà khách và mua được vé tàu về thủ đô sau ba ngày.
Giang Lâm: “Không phải may quần áo, nghe nói tay nghề của ngài đặc biệt tốt nên tôi muốn hỏi xem ngài có thể làm ra một con hổ bông giống như mẫu này không?”
Là Giang Lâm.
Giang Lâm lại gật đầu: “Đúng vậy, làm hai con, một con nhỏ, một con lớn, đây là tiền đặt cọc.”
Cô khựng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TBC
Giang Lâm nghe vậy, dường như anh không hề ngạc nhiên: “Tôi muốn làm giống hệt như trong mẫu, vì vậy vẫn phải nhờ ngài làm giúp.”
Ra khỏi cửa hàng bách hóa, hai tay Bạch Du xách đầy đồ, khi cô đang suy nghĩ xem nên về nhà khách trước hay đi dạo thêm thì đột nhiên một bóng người vụt qua trước mặt cô không xa.
Người thợ may già nghe vậy, lại cúi đầu nhìn kỹ các chi tiết trên đó, mới gật đầu nói: “Có thể làm, chỉ là con hổ bông như thế này, cậu đi mua ở cung tiêu xã hoặc nhờ người khác làm sẽ rẻ hơn.”
Người thợ may già thấy vậy cũng không khuyên nữa: “Vậy kích thước thì sao, thật sự muốn làm lớn như vậy sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.