Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 147: Chương 147

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147: Chương 147


Chẳng phải quá ghê tởm sao?

Nói xong, anh bắt đầu thu dọn chăn gối rồi định đi ra ngoài.

Tạ Húc Đông và Cát Đại Xuyên vẫn chưa ngủ, bọn họ vẫn luôn chú ý động tĩnh ở phòng bên cạnh, vì Bạch Du là đồng chí nữ, lại là nửa đêm nên bọn họ không tiện đi sang đó.

Chương 147: Chương 147

Chuyện hôm nay nằm ngoài sức tưởng tượng của anh, bao gồm việc cô đột nhiên xuất hiện ở đây và chuyện vừa rồi, tất cả đều xảy ra quá đột ngột.

Đã bảo là phải cùng độc thân với nhau mà anh lại lén lút thoát kiếp độc thân! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không thể không nói, lúc Giang Lâm mặc quần áo thì trông rất gầy nhưng c** q**n áo ra thì lại hấp dẫn, mạnh mẽ và... Gây sốc như vậy!

Aaa! Cô không phải người háo sắc đâu!

Giang Lâm nhìn vành tai đỏ bừng của cô thì biết ngay cô đang nói dối, cũng đoán được cô đang nghĩ gì trong đầu.

Hai người nhất thời im lặng, bầu không khí bất thường khiến người ta ngộp thở.

Giang Lâm liếc cô một cái rồi đi qua người cô ra ngoài.

TBC

Nhìn thấy Giang Lâm quay lại, hai người vội vàng hỏi: "Không sao chứ?"

Có người ngoài mặt nói xin lỗi nhưng trong đầu lại lặp đi lặp lại một vài hình ảnh khó nói.

Lúc đó, cô nhìn thấy một con gián giương cánh bay thẳng vào mặt cô, vì không gian quá tối nên cô cảm thấy con gián kia lớn một cách bất thường.

Lúc ở thủ đô, cô toàn nhìn thấy loại gián nhỏ tầm cái móng tay thôi, quan trọng là chúng nó không biết bay! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao cô cũng nhìn thấy hết những thứ không nên nhìn rồi, lại còn nhìn hết sạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cứu với! Cô không hề nói dối mà!

Bạch Du định thần lại, xấu hổ cúi gằm mặt xuống, hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào mắt Giang Lâm.

Bạch Du ngẩng đầu, hơi ngạc nhiên hỏi: "Anh định ngủ ở đây ạ?"

Đúng là trong phòng không bật đèn nhưng bên ngoài lại có ánh trăng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khí hậu ở đảo Quỳnh Châu nóng ẩm, có nhiều muỗi, kiến, rắn, may mà đêm nay chỉ có gián, nếu là rắn độc thì không thể lường trước được hậu quả.

Giang Lâm: "Ừm, tôi ngủ bên ngoài."

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng không tốt cho thanh danh của cô, anh vốn định ngủ ở phòng bên cạnh, nếu bên này có chuyện gì thì có thể chạy sang ngay, nhưng sau chuyện vừa rồi, anh đã đổi ý.

Giang Lâm: "Muộn rồi, cô đi ngủ sớm đi, tôi kiểm tra một lượt rồi, chắc không còn gián nữa đâu."

Nhìn ánh mắt đầy ẩn ý của Giang Lâm, Bạch Du cảm thấy m.á.u nóng lại vọt lên não, ngay cả nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Nhưng mà... Có lẽ là tôi nhìn nhầm, thị lực của tôi không tốt lắm, trong phòng lại không bật đèn. Anh Giang Lâm cứ yên tâm đi, vừa nãy tôi chẳng nhìn thấy gì cả, thật đấy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"...''

Nếu có chuyện xảy ra thật thì có chạy ngay đến cũng không kịp.

Mà thị lực của cô cũng không có vấn đề gì, có thể nói là lúc ấy cô đã ngẩng đầu lên nhìn, thật sự là...

Sau khi trải qua chuyện như vậy mà lại ngủ chung một phòng thì càng xấu hổ gấp bội.

Tạ Húc Đông ngẩn người vì hành động của anh: "Cậu làm gì vậy? Đừng nói là đêm nay cậu không định ngủ ở đây nhá?"

Giang Lâm: "Không sao."

Giang Lâm: "Tôi đi chút rồi quay lại."

Giang Lâm liếc anh ấy một cái rồi ôm chăn gối xoay người đi ra ngoài.

Chẳng qua hình ảnh đó quá sốc, cô không thể nhanh chóng loại bỏ ra khỏi đầu được huhuhu...

Anh chỉ cảm thấy mọi chuyện phát triển ra ngoài sự không chế của anh.

Thật ra anh không hề tức giận chút nào, dù sao cô cũng không cố ý.

Giang Lâm: "Ừm."

Vừa nãy cô hỏi anh có tức giận hay không nhưng anh không trả lời.

"À, vâng."

Lúc quay lại phòng bên cạnh, vẻ mặt Giang Lâm đã bình tĩnh lại, hoàn toàn không nhìn ra điều gì bất thường.

Đã nhìn thấy hết toàn bộ, không sót chỗ nào, rõ ràng rành mạch.

Bạch Du: "..."

Bạch Du xoa gương mặt nóng hừng hực của mình.

Tạ Húc Đông hít sâu một hơi lạnh: "Vậy là cái cây vạn tuế nhà cậu ra hoa thật rồi à?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147: Chương 147