Quân Hôn Bí Mật
Scotland Chiết Nhĩ Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8
này.
Nhất thời trong giây lát,
cười. Mà hai đương sự được hai người nhắc tới thì một người sắc mặt không thay
nhận.
Là Thẩm Mạnh Kiều. Cước bộ
là cảm kích, “Tôi cũng đã nói chuyện với hiệu trưởng rồi, đến lúc đó tôi sẽ cố
lát nữa đi gọi cháu dậy. Cháu không bị muộn chứ?"
Đây là vấn đề mà anh cũng
văn phòng lâm vào tình trạng khó xử, Vạn Nhụy vỗ vỗ bả vai Nghiêm Chân, trấn an
từng thứ đều nói với người ta thì họ lại bảo mình làm cao kiêu căng. Vạn chủ
"Muốn tôi nói thì
về nhà chờ tin tức.
nói cháu đang là nghiên cứu nhưng dù sao
môi, "Anh Hoài Việt, anh còn nhớ rõ em chứ?"
đi, sắp đến giờ dạy, cô cũng đừng tức giận nữa.”
Vạn Nhụy Điệt vừa nói ba từ được, đối với thái độ sảng khoái của Nghiêm Chân rất
Nói xong xoay người rời
thở dài một hơi, "Nếu không tìm được người, theo ý tứ của hiệu trưởng thì
nói, "Thế nhưng là đàn ông cũng chỉ là đàn ông, không phải là bất cứ cái
Hai người nhìn nhau nở nụ
Trong phòng không khỏi có
nói chuyện cùng mẹ anh là Lý Uyển. Mẹ thấy anh về liền gọi.
Mạnh Kiều vài giây, rồi sau đó cảm thán, "Mới đảo mắt mà Kiều Kiều đều đã
chủ nhiệm." Nghiêm Chân thấp giọng nói, đối với Vạn chủ nhiệm là người đã giúp
đối với cô mà nói là rất khác thường, cô dạy học ở tiểu học, tuy nói tiết dạy không
hòa ái cười cười lộ ra khuôn mặt bảo dưỡng rất tốt, thật nhìn không ra dấu vết
xuôi mọi thứ đứng đó ngơ ngẩn nửa ngày, không biết có nên nói hay không. Cố
Dường như có một chút xíu
tìm người giúp đỡ xem?"
sinh nhật duy nhất mà anh ở bên cạnh con, chính vì vậy mà quà sinh nhật này cũng
cho tôi hít phải một đống bụi.”
ấn tượng nên anh gật gật đầu, rồi sau đó nói, “Chơi vui chứ, tiệc chiêu đãi đêm
sớm nhưng là nằm thật lâu trên giường cũng không ngủ được. Loại tình huống này
hay không?
Tuy về nhà đã lâu, Kiều Kiều còn luôn miệng nhắc tới anh Hoài Việt của nó.”
gắng thử xem có thể tìm được người có thể giúp cháu sắp xếp một vị trí khác được
Chương 8
Nghiêm Chân mỉm cười đánh gãy lời của chủ nhiệm, "Cám ơn cô, Vạn chủ nhiệm.
Chân.
"Còn cái
ráp được một nửa để ở bên giường. Đây chính là bảo bối của tiểu tử kia.
ra, sắc mặt của cô ấy không được tốt lắm.
Đứng trước người có hai gạch
nói, "Cô Nghiêm có phải chung văn
chút loạn. Tuy nói anh hàng năm ở bên ngoài tham gia quân ngũ nhưng một lần diễn
lớn như vậy, bây giờ vẫn còn đang đi học phải không?"
bước tiếp theo là vị trí của cháu sẽ để cho một người khác đảm nhiệm."
không phải yếu hơn trước kia nhưng là đạo lí đối nhân xử thế này sao có thể
là con thích, con rất quan trọng với anh nên anh vẫn mua cho thằng bé.
mang con bé tới đây một lần, khi đó chính là Hoài Việt mang theo con bé đi chơi.
Phùng Trạm thu dọn xong
liền thúc giục cô ăn sáng, "Bà thấy cháu ngủ say như vậy, đang nghĩ đợi
"Cháu… cháu đồng ý rồi
hỏi vấn đề này.
Ứng phó xong cũng đã hết
Lúc ấy chỉ cho rằng Tịch
Nghiêm Chân cúi đầu trầm
"Làm phiền cô rồi, Vạn
chào hỏi, đi đến trước bàn làm việc của mình mà ngồi xuống, còn chưa kịp kéo
Thứ khác
của con trai, trong phòng đầy ắp món đồ chơi quả thực làm cho anh không có chỗ
Chân khẽ nhíu mày, đứng dậy đi đến văn phòng chủ nhiệm khoa Vạn Nhụy.
ràng, chưa tốt nghiệp đại học sư phạm lại không có chứng nhận giáo viên, tuy
ngươi xinh đẹp của Nghiêm Chân chợt lóe lên, Vạn Nhụy lại nói tiếp, "Tôi
"Cháu đã hiểu."
con lớn lên trong cô đơn như vậy nữa hay không?
Cố Hoài Việt không nhanh
đặt chân, có thể thấy được ông bà nội rất chiều đứa cháu nội này.
Tưởng Di buông chén trà,
gia quân ngũ rồi.
Lý Viện buông gương xuống,
Mà hiện tại, cô lại mất
Gia đình Thẩm Nhất Minh
thành, con cũng muốn vác s·ú·n·g trên vai!"
"Cũng không biết cô như
gì, anh cứ đi đi."
Nói xong đẩy Thẩm Mạnh Kiều bên cạnh, "Tôi nhớ rõ khi Kiều Kiều còn nhỏ có
tử kia đã lớn như vậy . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
cuối tuần cô còn phải gặp phụ huynh của bọn trẻ. Mỗi ngày về nhà, dính vào gối
đổi đứng ở tại chỗ, một người lại thẹn thùng cúi đầu.
Cố viên, đã là 10 giờ rưỡi tối. Hơn phân nửa khách đều đã về nhà, đèn phòng
Lý Uyển nhịn không được mà
được."
thời đi lên lầu với anh còn một bóng người im ắng đi theo lên, anh nhanh người
Thẩm Mạnh Kiều cắn cắn
nói, "Tưởng Di, đây là con lớn của tôi, cô còn nhớ rõ chứ?"
Đẩy cửa đi vào, liền thấy
của mình, lên giường nghỉ ngơi.
Nghiêm Chân lắc lắc đầu, "Học
(thân kinh bách chiến: tự mình trải qua quá rất nhiều lần chiến
gì cũng đều không có, có thể vào được đây cũng là nhờ vào mối quan hệ của học tỷ,
đang cầm gương nhỏ mang theo người trang điểm, Nghiêm Chân thản nhiên đi vào
hiện tại hiệu trưởng muốn chứng thực mà cháu không có bằng chứng chỉ là không
Kiều lại hô một tiếng, đợi anh quay đầu lại, lúc này cũng không biết phải nói
khách thì vẫn còn sáng.
đầu, cúi đầu ăn sáng.
sáu mươi, năm đó là chủ nhiệm được trường học mời về, bên dưới mái đầu bạc kia
ngoài, liền giới thiệu cô đến đây làm .
Cô vì chuyện của cháu mà phải lo lắng như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
khó coi như vậy?" Cô vội hỏi.
Vạn chủ nhiệm năm nay gần
Đây là món quà mà hôm
vội nói, "Theo như cách nói của đội trưởng, phu nhân đây là vung lưới một
tỉnh lại, nhìn đồng hồ, đã bảy giờ năm phút. Cô sửng sốt trong chốc lát, mới giật
mặc vài giây, rồi sau đó ngẩng đầu, cười cười nói, "Khổ ai cũng đều có nhưng nếu như từng thứ
Hoài Việt cũng không giục cậu ta, chỉ nhìn vẻ mặt này của Phùng Trạm cũng hiểu
đợi cho đến khi anh dừng bước thì người phía sau kia mới dám sợ hãi kêu một tiếng,
dừng một chút, quay đầu lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn cô ta, "Có việc gì sao?"
chuyện gì, hiệu trưởng bỗng nhiên nhắc tới cháu, muốn xem lý lịch sơ lược của
Vạn chủ nhiệm? Nghiêm
tập quân sự có thể làm cho anh suốt mấy tháng đem lều trại làm nhà, cũng chưa
sánh bằng thế chiến đấu đánh trận được, nghĩ đến đây anh liền trở lại phòng ngủ
cũng không yếu ớt.
cũng không thừa bao nhiêu, do nhu cầu cấp bách nên cô cần phải tìm được một
cũng có ý của bà ấy, chính là…chính là..."
sinh nhật bốn tuổi của Gia Minh anh đã mua cho nó, lần đó cũng xem như là lần
tỷ đi nước ngoài, cháu không có phương thức liên hệ cùng chị ấy.”
Đương nhiên lão thủ trưởng
sao?" Vạn Nhụy có chút kinh ngạc, bà lại còn chuẩn bị cả một cái sọt đầy lời
nay có chỗ nào không tốt thì mong được thứ lỗi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiêm Chân nhìn nhìn cô ấy
Tưởng Di cũng không tính là quen thân, tất cả đều là do hai ông chồng nhà mình
Nhưng cô thấy tiền còn lại
hồi lâu, rồi sau đó nhẹ nhàng cười, đưa qua một cái khăn tay sạch sẽ, "Lau
"Làm sao vậy? Sắc mặt
"Ai, Được được được."
có ổn định được nên căn phòng này từ đó đến nay giờ đại khá đã trở thành phòng
đối tượng cho mình rồi.
trường vừa mới nhập về một lô sách, muốn nhờ cháu tới trông coi." Đôi con
cô nhiều nhất, cô rất thật tâm mà kính trọng .
"Vâng ạ." Sửa
trường g·i·ế·t địch sao?" Ông ấy đã ngừng một chút rồi lại có ý vị thâm trường
làm."
môi, không nói gì. Lúc trước thời điểm cô tốt nghiệp thì vội vã tìm việc, cho
là giờ phút này tất cả biểu tình trên mặt Vạn Nhụy đều là xin lỗi.
phòng bếp liền thấy bà nội đã nấu cháo xong rồi, trên bàn đã bày biện ra rồi.
phòng cùng với Lý Viện hay không?"
Nghiêm Chân hơi nhếch
và chiếu cố tới Nghiêm Chân. Nghiêm Chân đối với bà ấy cũng rất cảm kích, nhưng
Như là ngoài dự đoán,
giây, rồi sau đó bật cười, xem ra tất cả mọi người ở đây đều thật vội vàng tìm
...
Cố Hoài Việt đã thân kinh
cô không có nhưng nhẫn nại thì cô có thừa.
hỏi, "Còn có ai chưa đi vậy?"
Vương Dĩnh quyệt miệng mà
là gương mặt thường xuyên mang theo sự tươi cười hiền lành, bà ấy rất quan tâm
Nghiêm Chân cười lắc lắc
"Đưa con bé về rồi
đầu liền ngủ vùi.
chút, Nghiêm Chân ngẩng đầu cười cười, "Bỗng nhiên sao lại nói chuyện này?"
"Vâng, cháu đồng ý.
chuyển đến thành phố B cũng đã nhiều năm, cho dù ở thành phố C chỉ hai ba năm,
bên này quan hệ qua lại với nhau.
đã nói như vầy, "Nếu ai có cừu oán với cậu, trói con cậu lại, cho dù cậu
"Chờ con trưởng
cái gì, môi dưới đều cắn cho có dấu, mới nghẹn đi ra một câu, "Không có việc
nữa, vẫn giống như cũ đi đến trường.
"Cũng không biết có
gì?" Giọng nói trầm thấp vang lên.
Vạn Nhụy cũng rất lo lắng,
nên lý lịch sơ lược phỏng vấn đã có rất nhiều công ty trả lời thuyết phục là trở
nhưng biên chế của cháu vẫn còn và tiền lương cũng vẫn như cũ..."
Cô cố gắng không nghĩ đến
Nghiêm Chân vừa quay người lại, liền thấy từ trong gara Vương Dĩnh chậm rãi đi
tư lệnh là bị mẹ mình nhờ vả tới khuyên nhủ, cười cho qua mà thôi, nay con của
sao?" Mẹ anh cười tủm tỉm hỏi, nhưng cũng không nói rõ ra danh tính của Nghiêm
Cố Hoài Việt trầm mặc vài
Lý Uyển chăm chú nhìn Thẩm
có đủ các loại kỹ năng cũng không dám dùng, lúc đó còn có khí thế trên chiến
có thể xem như bảo bối. Tiểu quỷ này thường xuyên vác s·ú·n·g trên vai, đ·ạ·n lên
tốt nghiệp đại học. Năm nay cũng vừa tròn hai mươi tuổi."
giải quyết vấn đề cá nhân của thủ trưởng đó."
A, cô Lý? Nghiêm Chân
đó cũng nhanh, anh chậm người đó cũng chậm,
Trong văn phòng, Lý Viện
đấu, kinh nghiệm phong phú.)
Lại nói tiếp Lý Uyển cùng
cúi đầu, vuốt vuốt đuôi tóc, "Cháu đến trường sớm, lại nhảy mấy cấp, vừa mới
Nghiêm Chân cũng được xem như do một tay bà đưa vào, là một cô giáo thế hệ sau mà bà thích nhất,
vốn tưởng rằng không có việc gì nhưng thật không ngờ...
mỗi ngày ở trước mặt người ta khoe khoang. Chiếc xe mới vừa rồi rời đi kia khiến
lần, trọng điểm chính bồi dưỡng tình cảm, tranh thủ ở trong khoảng thời gian ngắn
nhiệm, cô yên tâm đi, không có việc gì đâu ạ ."
công việc, cũng thật may mắn là có một vị học tỷ vốn đang muốn tới trường học (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sáng sớm Nghiêm Chân liền
Cô tối hôm qua đi ngủ rất
cả buổi tối, Cố Hoài Việt cảm thấy cực kỳ mệt mỏi. Không phải nói thể lực, cũng
thật cùng làm chung với cô quả thật rất tốt ."
ngạc nhiên một chút, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Mạnh Kiều lại thêm vài phần yêu
mình nhớ tới hôm nay còn phải đi làm, nhanh chóng xuống giường rửa mặt. Vừa vào
rồi, Vạn chủ nhiệm nói khi nào tới thì tới văn phòng bà ấy một chuyến."
vợ của Thẩm Nhất Minh Tưởng Di cùng con gái Thẩm Mạnh Kiều đang ngồi ở trên sofa
thế nào chịu được cô ta nữa, không phải gả cho một người có quyền thế thôi sao,
Bà nội vừa nhìn thấy cô,
Thấy anh phải đi, Thẩm Mạnh
Lý Uyển biết thời biết thế
tham mưu trưởng cũng đừng có gấp, phu nhân đem giữ gia đình Thẩm chủ nhiệm lại
tia cười, trong lúc ngủ mơ bạn nhỏ Cố Gia Minh đá bay chăn, đem khẩu s·ú·n·g lắp
anh đã chậm rãi lớn lên. So với hoàn cảnh khi còn nhỏ thì có phải anh lại nên để
Miệng của tiểu quỷ ẩn ẩn một
ngạc của cô, Vạn Nhụy có chút khó xử mở miệng, "Hiệu trưởng nói thư viện của
Cô quả thật là chứng chỉ
cháu." Vạn Nhụy nói, "Tiểu Chân, tình huống của cháu thì cháu cũng rõ
sang lại nút thắt quần áo, chào hỏi Tưởng Di cùng Thẩm Mạnh Kiều.
ngủ.
Thời điểm lái xe trở lại
sự uy h**p, lời nói này là cấp trên của anh Tịch tư lệnh nói, anh âm thầm chấp
khuyên, định bụng tới khuyên người nhìn qua trẻ tuổi nhưng tâm cao khí ngạo
này giảng dạy nhưng lại đúng lúc đó quyết định muốn theo bạn trai đi nước
nhận lấy.
chóng vào nhà mà bắt lấy Phùng Trạm đang ở trong vườn quét tước, làm vệ sinh mà
Đem xe đạp khóa cẩn thận,
bên ngoài những người khác cũng không biết, chỉ anh biết, con anh chính là một
của năm tháng, "Tôi cũng nhớ không rõ lắm, không nhớ rõ ràng nhiều được."
trường học, đừng có ngại gì cả."
Tuy rằng anh hàng năm ở
cô, "Nhưng cháu yên tâm, công việc cho cháu vẫn có."
biết chuyện này khiến cho người có tài như cháu cảm thấy không được trọng dụng,
Thẩm Mạnh Kiều ngượng ngùng
nhẹ rồi nói, "Con đi lên lầu trước, đi chào hỏi bác Thẩm một chút."
ngăn kéo ra thì chợt nghe Lý Viện ở đối diện nói một câu, "Cô Nghiêm, nói
"Vậy sau khi qua đó,
chưa khi nào nghĩ qua mặc dù đã lâu như vậy. Đây lần đầu tiên anh nghiêm túc tự
"Anh Hoài Việt."
được.
Thứ Hai.
thích.
Giọng nói non nớt trẻ con phảng phất giống như mới ngày hôm qua, đảo mắt, tiểu
đến nhà cũng không thường xuyên thấy Cố Hoài Việt, bởi vì khi đó anh đã tham
Vương Dĩnh hừ một tiếng,
chuyện công việc nếu có chuyện gì khó xử cùng khổ cực thì trực tiếp đề cập với
thâm ý liếc nhìn cô một cái, rồi sau đó quyến rũ cười, "Không có gì. Đúng
"Aiz." Vạn Nhụy
Nghiêm Chân ngẩng đầu có chút kinh ngạc mở miệng hỏi, "Là sao ạ?"
"Bây giờ còn có thể liên lạc với học tỷ của cháu hay không, có lẽ nhờ cô ấy
Bàn tay lấy đồ dừng một
nghĩ nghĩ rồi đáp, "Cùng một tổ, làm sao vậy?"
đi, để lại ba người phụ nữ ở dưới lầu bàn chuyện nhà. Nhưng là không nghĩ tới, đồng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giọng nói mềm nhẹ, nhưng
Tuần sau cháu sẽ trực tiếp nhận công việc mới.” Cô nhẹ giọng nói.
nòng ra trận nên anh đương nhiên biết rõ ràng những kỹ năng này là giả, nhưng
bách chiến, biết mẹ mình ở dưới lầu uống trà nói chuyện là có dụng ý gì, chỉ cười
Đối mặt với ánh mắt kinh
nhiều lắm nhưng là công việc mỗi ngày cũng rất mệt, lại càng không muốn nói đến
gì cũng đều có thể thay thế được, có một số việc còn phải nhờ tới người phụ nữ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.