Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng
Đông Phương Ký Bạch
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 166: Chương 166
Dù sao nhà ở chật hẹp, nhà họ Vương còn mấy đứa nhỏ, không thể sắp xếp chỗ cho con Đỗ Vãn Thu.
Thấy con trai biết điều như vậy, mẹ Giang vội nói: “Đến lúc đó mẹ sẽ đi đón thằng bé về cũng được.”
Trước kia Giang Xuyên rất yêu thương đứa bé, chỉ cần dùng đứa nhỏ để nói chuyện là có thể bắt chẹt được anh ta.
Nếu thêm mấy năm nữa, sợ là muốn gà bay c·h·ó sủa.
Ở bên ngoài một thời gian, bây giờ Đỗ Vãn Thu phải chăm đứa bé, cô ta rõ ràng không vui.
So với trẻ con, mẹ Giang càng chán ghét Đỗ Vãn Thu.
Lần này thái độ của Giang Xuyên rất cương quyết, cho dù Đỗ Vãn Thu nói như thế nào, anh ta đều không mềm lòng.
Đỗ Vãn Thu thoáng chốc đỏ hốc mắt: “Mẹ, con biết mẹ vẫn luôn không thích con, nhưng mẹ cũng không thể mắng chửi con chứ, dù sao con cũng là con dâu của mẹ, quan hệ của chúng ta nháo lớn như vậy, truyền ra ngoài không phải khiến người khác chê cười sao?”
Chương 166: Chương 166
Bọn họ kết hợp vốn dĩ là một sai lầm, Giang Xuyên cũng lười tranh luận với Đỗ Vãn Thu về chuyện ai đúng ai sai.
“Sao cô lại tới nữa?”
Đỗ Vãn Thu há miệng th* d*c, không biết nên nói cái gì.
Một lần rồi một lần vì cô ta mà thay đổi nguyên tắc.
Cuối cùng, Đỗ Vãn Thu một mình quay về nhà.
Cho dù cô ta dùng đứa bé để lấy cớ cũng không được.
“A Xuyên, anh về với em đi, hiện tại đứa bé đã nhận người, không có anh nó sẽ khóc.”
Mẹ Giang trợn trắng mắt: “Đó là con của cô, cũng chính cô dẫn nó về, bây giờ cô hỏi chúng tôi phải làm sao bây giờ, đầu óc cô có phải có bệnh không vậy?”
Cô ta vừa khóc, mẹ Giang liền không muốn nói chuyện với cô ta.
Người phụ nữ như vậy đáng để anh ta đối xử tốt sao?
Vẻ mặt Giang Xuyên không thay đổi: “Cô là mẹ ruột của nó, nó khóc thì cô không biết dỗ sao?”
Lúc trước cô ta thích dùng chiêu này nhất, lần nào cũng làm anh ta mềm lòng.
Chuyện quá khứ là do anh ta sai, sai rất nhiều, từ nay về sau anh ta sẽ không tùy ý để Đỗ Vãn Thu nắm thóp nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng đây là địa bàn nhà họ Giang, cô ta không thể tức giận được.
Mềm lòng vô độ với người khác, sẽ khiến họ được đằng chân lân đằng đầu.
Giang Xuyên nhìn Đỗ Vãn Thu, trong ánh mắt tràn đầy chán ghét.
Khi nhìn thấy bộ mặt thật của Đỗ Vãn Thu, Giang Xuyên mới biết trước kia mình buồn cười đến cỡ nào.
Ngoài mặt nhìn cô ta giống như uất ức, nhưng thực ra trong mắt toàn tính kế.
Đàn ông thích dáng vẻ này của cô ta, nếu họ tiếp tục tranh cãi, người có hại là bà ta.
Đỗ Vãn Thu cẩn thận đánh giá vẻ mặt Giang Xuyên, thấy anh ta không có phản ứng gì, trong lòng rất tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A Xuyên, chúng ta về nhà đi.”
“Cô về đi, đứa bé để chị dâu Vương trông, tan làm tôi sẽ đi đón nó.”
Hai người mới kết hôn mấy tháng mà mối quan hệ đã tệ như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ta giao đứa bé cho Đỗ Vãn Thu: “Trong khoảng thời gian này tôi rất bận, nếu cô muốn tôi trông đứa nhỏ thì phải thêm chút tiền lương.”
“Mẹ, con đến đón A Xuyên về nhà.”
* (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đỗ Vãn Thu bực bội gật đầu: “Đến lúc đó nói với Giang Xuyên là được.”
Người này thật biết giả vờ, khó trách có thể dỗ A Xuyên xoay vòng.
Thậm chí bà ta còn nghĩ rằng nếu Đỗ Vãn Thu không còn nữa, bà ta có thể cam tâm tình nguyện chăm sóc đứa trẻ.
Thấy dáng vẻ rụt rè sợ hãi của cô ta, mẹ Giang nói lẩm bẩm trong lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ cần cô ta đừng làm loạn, anh ta có thể hoàn toàn xem như người này không tồn tại.
“Ngày mai em còn phải về trong xưởng đi làm, đứa bé phải làm sao bây giờ?”
Hiện tại anh ta đã thay đổi rồi.
Chị dâu Vương nhìn sau lưng cô ta vài lần, không thấy Giang Xuyên đâu, trong lòng thầm biết Đỗ Vãn Thu ăn mệt ở nhà họ Giang rồi.
Dù sao người trả tiền cũng không phải cô ta, tiền trong nhà cũng không cần cô ta quản, chị dâu Vương muốn thêm tiền cũng không liên quan tới cô ta.
Ban ngày có chị dâu Vương hỗ trợ chăm sóc còn đỡ, buổi tối thì không thể.
Hiện tại mấy trò khôn vặt sài hết rồi, chỉ e những ngày tháng khó khăn sắp đến.
Sau đó, Thanh Như cũng bị anh ta đánh mắt.
“Đây là nhà của nó, cô muốn nó về nơi đó?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mẹ Giang hừ một tiếng, không nói nữa.
Cô ta cho Đỗ Vãn Thu một ánh mắt khinh thường, lúc trước có thể dỗ dành Giang Xuyên xoay quanh, cô ta còn tưởng người này lợi hại thế nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.