Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Huy hiệu Rừng
“Đừng quá khiêm tốn, không tôi sẽ thấy cậu là một người kiêu ngạo đấy.” Gardenia lấy từ trong túi của mình ra một tấm huy hiệu với ba hình vuông xếp lên nhau, ở giữa mỗi hình vuông là một hình vuông nhỏ màu xanh bị cắt hình tam giác nhọn phía dưới:
Gardenia thu Torterra trở lại, cô bước đến chỗ Fuyu mỉm cười nói. “Cậu đúng là một đối thủ mạnh, nếu cậu sử dụng Salamence trong hình thái kỳ lạ kia chỉ sợ tôi sẽ thua thảm hơn.”
Còn Fuyu thì bất ngờ, không khỏi lắc đầu, nhà vô địch cùng tứ thiên vương, cậu hướng về cô gái nói. “Cynthia đã lâu không gặp.”
Fuyu cười khổ nói. “Rất tiếc Cynthia, lần này tôi không mang theo Infernape, ở trên người tôi cũng không có đủ sáu pokemon.”
“Tiếp theo cậu định đi đâu?”
Khu xưởng sắt thép Fuego được bao quanh bởi rừng cây và những ngọn núi, phía tây hơi chếch về biển là những ngọn núi đá hiểm trở, người ở gần đều chẳng ai muốn lên nơi nguy hiểm như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đây là huy hiệu Rừng của hội quán thành phố Eterna.”
Chương 30: Huy hiệu Rừng
“Tại vùng Sinnoh thì khó ai không biết đến bà.”
“Bớt nói mấy lời khiến cho người ta hiểu lầm, tại sao cậu lại xuất hiện ở đây?” Fuyu hỏi Lucian.
Fuyu hiểu được ý nghĩ của Cynthia, cậu nói. “Để lần sau đi, lúc đó chúng ta sẽ có một trận chiến thực sự.”
Tuy có Gardenia đánh dấu nhưng mất một ngày tìm kiếm mà Fuyu chẳng thể tìm thấy được bóng dáng của Metagross thay vào đó cậu phải liên tục bị các pokemon hệ thép và hệ đá bất ngờ t·ấn c·ông.
May mà thân thể của cậu do hệ thống cùng thường xuyên luyện tập nên tố chất không tệ, nếu không đã bị pokemon đả thương không nhẹ.
Nhìn chàng trai nhiều năm đã thay đổi chỉ có pokemon đằng sau dường như chẳng thay đổi bao nhiêu, Fuyu đứng dậy mỉm cười nói. “Đúng là bất ngờ khi gặp cả hai ở đây, nhìn cả hai đều vẫn rất khỏe mạnh, phải không Bronzong?”
Bám trên lưng Salamence, cậu vỗ vỗ cổ nó. “Đi.”
Trở về trung tâm Pokemon, Fuyu để Infernape cùng với Kirlia cho Alune chăm sóc, cậu dặn dò cô vài câu liền chạy ra ngoại ô thành phố gọi Salamence ra.
Fuyu nghe thấy giọng nói trầm phía không xa, cậu không tự chủ đưa mắt nhìn về phía đó.
Fuyu nhìn bà lão một chút liền mở miệng chào hỏi. “Chào bà, không biết bà có phải là tứ thiên vương Bertha không?”
“Cảm ơn cô.” Fuyu nhận lại chiếc Pokedex của mình rồi cảm ơn, nơi Gardenia miêu tả cho cậu cũng giống với nơi Metagross xuất hiện trong phần phim.
“Chàng trai trẻ, cậu nói chuyện thật giống với Lucian, bảo sao hai cậu lại là bạn của nhau.” Bertha đánh giá Fuyu mà nói.
“Bron…z.”
Suy nghĩ một hồi cậu nghĩ mình nên đến buổi triển lãm xem một chút cũng không mất mát gì, lại có thể mở mang đầu óc, cậu nói với Gardenia. “Tôi trước sẽ đi thu phục Metagross, sau đó sẽ quay lại.”
Phía sau chàng trai là một pokemon hình chuông lớn đang lơ lửng trên không trung.
“Đành vậy, để tôi dẫn đường cho anh đến chỗ Metagross.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Dĩ nhiên là biết, con Metagross đó rất nổi tiếng, tôi cũng đã từng giao đấu với nó, có điều nó yếu hơn Torterra của tôi khá nhiều mà nó lại không phải hệ cỏ nhưng cậu yên tâm, với thực lực của nó, những huấn luyện viên bình thường khó mà bắt được nó.”
“Ồ! Cậu cũng biết tôi?” Bertha mỉm cười nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lucian mỉm cười. “Không nghĩ cậu còn nhớ quả tôi thích.”
“Palkia và Dialga?” Fuyu lẩm bẩm tự nói một mình, cũng để nhớ lại chi tiết diễn ra nhưng sau từng ấy năm thì những tình tiết không gây ấn tượng như diễn biến tại buổi triển lãm cậu cũng đã quên mất.
Gardenia thấy Fuyu muốn rời đi liền hỏi. “Cậu sẽ đi ngay sao? Nếu được hãy ở lại thành phố thêm vài ngày, vì sẽ có một buổi triển lãm về hai viên Pearl và Diamond của bộ đôi sáng tạo không gian và thời gian.”
Fuyu vỗ vỗ đầu Infernape nói. “Không thể nói thế, cô là một chủ hội quán, có lẽ cô vẫn đang nhường tôi.”
“Đã lâu không gặp, Fuyu.” Cô gái xinh đẹp với mái tóc vàng rủ che một mắt, cả người mặc bộ đồ đen kết hợp với thân hình quyến rũ khiến người ta không khỏi lại muốn nhìn cô thêm vài lần, cô gái này chính là nhà vô địch vùng Sinnoh, Cynthia.
Trọng tài nhìn Torterra nằm xuống mà không thể tin nổi, xong cô ta vẫn giơ một chiếc cờ xanh về phía Fuyu. “Torterra mất khả năng chiến đấu, người thách đấu Fuyu dành chiến thắng.”
“Cháu muốn tìm con Metagross ở đây.” Fuyu nói. “Có điều thật tiếc, đã tìm một ngày mà vẫn không thấy dấu vết của nó.”
“Ồ, cậu muốn tìm con Metagross có màu khác lạ đó sao?” Gardenia vừa nghe Fuyu nói liền đoán ra ý định của cậu, xem ra Fuyu không phải là người đầu tiên muốn tìm con Metagross đó.
Gardenia nhiệt tình cầm lấy Pokedex, cô chỉnh vị trí đến gần xưởng sắt thép Fuego rồi đánh dấu tại một vị trí cách xưởng khá xa. “Nơi con Metagross xuất hiện lần trước là tại một rãnh núi đá, cậu nên cẩn thận khi đi tới đấy.”
“Bronz…” Bronzong kêu lên một tiếng máy móc.
“Đúng vậy, cô biết nó ở đâu sao?”
“Thua một người, đi thực hiện lời hứa với người ta.” Fuyu cười nói.
Bertha lại nói. “Thứ cho bà lão nhiều chuyện, chàng trai trẻ, cậu đến dãy núi này làm gì?”
Fuyu bỏ Pokedex của mình ra chỉnh đến phần bản đồ, cậu đưa nó cho Gardenia. “Có thể chỉ địa điểm chính xác giúp tôi được không?”
Lucian một tay chống lên người Bronzong với dáng đứng ưu nhã, anh ta hỏi Fuyu. “Cậu không phải nói chỉ ở đền Snowpoint chăm sóc người tình nhỏ của cậu sao? Giờ lại xuất hiện ở đây rồi.”
Lucian trên mặt xuất hiện nụ cười khổ.
Fuyu nghĩ vậy liền có ý định buông tha Metagross, hiện giờ chỉ có thể ở đây chờ đợi Salamence trở về rồi cậu sẽ trở lại thành phố Eterna.
Fuyu nói. “Tôi dự định xuống khu vực xưởng sắt thép Fuego.”
“Thật không ngờ lần gặp lại của chúng ta lại ở đây?” Đang lúc Fuyu nghỉ ngơi một giọng nói cất lên gần phía cậu.
Salamence gầm lên một tiếng, liền đập cánh vụt mất phía chân trời.
Fuyu phất phất tay nói. “Tôi có cách của tôi, chắc chắn sẽ quay về đúng hẹn.”
“Là tôi.” Một giọng nói lạnh lùng của một người cô gái từ phía sau Lucian vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Fuyu cũng chỉ cười không đáp.
Fuyu cầm huy hiệu đầu tiên trong tay khiến cậu không khỏi mỉm cười. “Cảm ơn.”
“Đi du lịch thôi, còn cậu, vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi?” Lucian đến bên cạnh Fuyu hỏi.
Một chàng trai với khuôn mặt điển trai, mái tóc màu tím bồng bềnh, cặp kính bầu d·ụ·c với tròng kính màu tím, bộ vest đỏ có phần phá cách nhưng không thiếu sự chỉn chu, từ hình thể đến động tác đều mang phong cách của một quý tộc sang trọng.
Fuyu không có trả lời Lucian mà ném cho cậu ta hai quả berry giống với quả cam. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lucian cắn một miếng trên quả berry. “Là ai có thể khiến cậu thua? Tôi cũng muốn gặp.”
“Tôi chỉ sợ không kịp, đi bộ đến chỗ công xưởng cũng mất vài ngày, ở thành phố của tôi, phương tiện đi lại không thiếu nhưng người ta đều không nguyện ý đi xa.” Gardenia nói.
Cynthia nghe vậy trên mặt cũng hơi thất vọng.
Dựa vào vách đá, cậu đánh dấu các địa điểm tìm qua, Fuyu nhíu mày lại nhìn trên trời không thấy bóng dáng Salamence đâu, cậu thầm nghĩ. “Salamence đã đi lâu như vậy vẫn chưa có tìm được, có lẽ con Metagross đã bị ai đó thu phục dẫu sao cũng không thể tin hoàn toàn vào anime hay trí nhớ kiếp trước được.”
Nó kêu lên một tiếng dè dè như muốn chào hỏi Fuyu.
Cynthia ở một bên lúc này mới lên tiếng. “Bỏ qua chuyện ấy đi, Fuyu đấu với tôi một trận, tôi có thể chỉ cho anh chỗ ở của con Metagross đó.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.