Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phượng Ẩn Thiên Hạ

Nguyệt Xuất Vân

Chương 112

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112


Có lẽ nàng đã ở bên cạnh Cơ Phượng Ly quá lâu, có lẽ nàng đã quen với vẻ

Những lời này không ngừng quanh quẩn, vang vọng trong đầu hắn. Nhớ lấy! Thế

Đường Ngọc, Đồng Thủ và Nam Cung Tuyệt âm thầm quan sát bao lâu, thấy Cơ

chứ!” Cơ Phượng Ly nheo lại, cảm xúc cuồn cuộn dâng lên trong lòng như

cung, hiện giờ không có ai dám hoài nghi nàng là nữ nhân. “Điện hạ, ngài cũng gầy đi!” Hoa Trứ Vũ khẽ nói

Hoa Trứ Vũ, sự tức giận trong mắt dần dần biến mất, trong mắt hắn lúc

nương của Tướng gia, ngươi mau trở về đi!” Hỷ quan thấy vậy liền cất lời khuyên bảo Hoa Trứ Vũ.

Hoa Trứ Vũ nhíu mày. “Đương nhiên là biết!”

Mười lăm tuổi đỗ trạng nguyên, mười tám tuổi làm Tả tướng, hành động trên

hại.

Mọi người chưa bao giờ thấy Cơ Phượng Ly tức giận như vậy, ai cũng sợ tới

Bình Lão Đại gật đầu.

“Vì sao?” Cơ Phượng Ly cúi đầu nói, đồng thời cũng tiến về phía trước.

chút nào, ngay cả khi hắn từng làm Thái Tử, từng là hoàng thân quốc

Sắc, nàng biết rất khó dẫn được Cẩm Sắc đi. Một khi đã như vậy, đó là sự lựa chọn của Cẩm Sắc, nàng không có quyền ép buộc nàng ấy. Chuyện đã

sân, chỉ dám lét lút quan sát động tĩnh bên này từ xa.

lửa hắt lên gương mặt như ngọc, mái tóc đen tuyền của hắn.

Có phải chỉ cần rời xa hắn, sẽ không bao giờ nghe thấy tin tức của hắn nữa không?

Cẩm Sắc chậm rãi thi lễ với Cơ Phượng Ly, rồi dẫn theo Nhứ nhi rời khỏi Hỷ đường.

thống lĩnh đại chiến với Bắc Triều, bây giờ chiến sự đã ngã ngũ, còn

Nàng ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy phía cuối còn đường có một nam tử mặc bộ quần áo gấm màu đen, cao quý dựa vào lan can đón gió.

thích.

Hoa Trứ Vũ múa một vòng kiếm khởi động, những bông tuyết lạc xuống thân

Cơ Phượng Ly đứng lặng trong phòng, tuyết rơi phủ xuống Hỷ phục càng tôn

điện chạy qua. Giống như có một viên đá đáp xuống mặt hồ yên ả, nổi sóng cuồn cuộn.

“Tứ nhi, muội lui xuống trước đi!” Ánh mắt thấp thoáng ý cười, hắn cúi đầu dịu dàng nói với Cẩm Sắc đứng bên.

không, nhưng nhiệt huyết trong người đã sôi trào, nàng muốn thử một lần.

ánh mắt chăm chú nhìn nàng. Cho dù vậy, Hoa Trứ Vũ chỉ mỉm cười cầm lấy

biết, chúng ta đã từng đính hôn. Vậy nên, hôm nay tại hạ tới đây để

Nàng đút bảo kiếm vào vỏ, quay lại nhìn căn phòng sáng rực ánh đèn lần cuối, sau đó xoay người đi thẳng.

Hắn đột ngột cúi người, hai tay chống xuống bàn giam giữ Hoa Trứ Vũ trong

sắc phong cho ngươi làm tổng quản thái giám nhị phẩm.” Giọng nói nặng nề của Hoàng Phủ Vô Song truyền từ phía trên đỉnh đầu xuống.

Hai người nhìn Cẩm Sắc rời đi, cũng đồng thời thu hồi ánh mắt.

băng thản nhiên nhìn lướt qua Hoa Trứ Vũ, tuy hắn làm ra vẻ không có

thẫm, hoa văn thêu kim tuyến như ngọn lửa nhảy múa trong mắt hắn, thiêu

chiến trường vô cùng quyết đoán, còn là người bày mưu tính kế cho triều

Trong đêm tối hiu quạnh, hai con tuấn mã đạp tuyết chạy như bay, những con

trống vắng không người, Hoa Trứ Vũ giục ngựa chạy tới một khách đ**m nhỏ trên đường.

Cơ Phượng Ly nheo mắt lại, hắn thản nhiên nở nụ cười tao nhã không gì sánh được, chỉ là mắt hắn không cười, trong mắt hắn chỉ có sự lạnh lẽo, thâm sâu khó đoán.

Hoa Trứ Vũ cảm thấy ấm áp. Vừa rồi nàng cũng không ngừng nghĩ, nếu gặp lại

run rẩy, không tháo nổi mũ phượng xuống. Nhứ nhi thấy vậy liền đi tới

Hơn mấy chục chiêu, Cơ Phượng Ly quét chiết phiến qua, Hoa Trứ Vũ lắc mình

Đứng trong Hỷ đường, trước mắt Hoa Trứ Vũ hiện lên những vết máu loang lổ ở

“Nói cướp tân nương cũng không chính xác lắm. Ta nghĩ mọi người đều biết tân nương của ngài là ý trung nhân của tại hạ. Hơn nữa, mọi người không

Đột nhiên Cơ Phượng Ly ngửa đầu cười lớn, đồng thời ngắt lời Hoa Trứ Vũ.

khen ngợi của dân chúng về Cơ Phượng Ly. Tuy có nhiều nơi chưa biết quân Nam Triều đại thắng, nhưng việc Cơ Phượng Ly tự mình tới chiến trường

lồng ngực. Lúc Hoa Trứ Vũ ngước mắt nhìn lên, tay áo bằng gấm lạnh lẽo

người. Đó là những người tham gia tiệc thành thân, họ không dám đứng ở

lắng, cuối cùng vẫn là Đồng Thủ đánh bạo đi đến bên cạnh Cơ Phượng Ly.

nói: Ngươi gầy đi nhiều! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hai người định làm gì vậy?” Cẩm Sắc không nhịn nổi kéo khăn voan xuống, ánh mắt phức tạp, run giọng hỏi.

tới g·i·ế·t nàng hay không!

Thâm thúy như màn đêm, sâu thẳm khiến trái tim đập loạn, trong mắt không còn sự dịu dàng và bình tĩnh nữa, tất cả chỉ có tức giận. Bộ Hỷ phục đỏ

nghị luận của dân chúng về Cơ Phượng Ly, nàng khẽ nhíu mày.

Cung điện nguy nga trầm mặc đứng ngay trước mắt, mái hiên trùng trùng, vẫn

Hoa Trứ Vũ vội vàng thu tay lại. Nàng lùi về phía sau rút kiếm ra, thân

Đừng khiến ta cảm thấy ghê tởm!”

xác thành một người đàn ông chân chín.

Vốn Hoa Trứ Vũ đang suy nghĩ như vậy, nhưng dọc đường trở về Vũ Đô, nàng

kiếm lập tức hóa tan thành bọt nước, chảy dọc xuống chuôi kiếm.

chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Hoàng Phủ Vô Song đã cao lên không ít,

sâu tới mức người ta không nhìn thấu suy nghĩ của hắn. Khóe nhếch môi tự cười mỉa mai chính mình.

Hắn nheo mắt lại, làn sóng cuồn cuộn trong mắt hòa thành vực đen sâu thẳm,

mũ phượng trên đầu. Đống châu ngọc nặng nề rơi xuống đất phát ra những

Tình cảm Cẩm Sắc dành cho Cơ Phượng Ly, e là còn sâu sắc hơn nàng nghĩ rất nhiều!

Chương 112

cười ái muội nói: “Đi theo ta đi!”

Hoa Trứ Vũ cảm thấy căng thẳng, nàng không nhịn được tiến về phía trước,

nhưng vào mắt mọi người lại trở thành ái muội vô cùng. Cả Hỷ đường không nhịn được hít sâu một hơi, xem ra, Bảo thống lĩnh rất thân thiết với vị phu nhân này. Nhưng Bảo thống lĩnh cũng quá to gan rồi.

người về phía sau.

Tuyết ở Bắc cương phủ đầy đường, lúc này, tuyết càng dày thêm. Ngã tư đường

Bọn họ đi dọc theo hành lang, đi dần tới trước chính điện. Tuy cúi đầu,

đến nước này, nàng nghĩ mình phải đi thôi!

rơi xuống, kiếm quang không ngừng xoay tròn, kiếm khí dày đặc tạo thành

Hoa Trứ Vũ bước lên trước, đưa tay bắt lấy tay Cẩm Sắc. “Muội không thể gả cho hắn! Đi theo ta đi!”

nương, nhưng lại làm như Cơ Phượng Ly đang chiếm đoạt thê tử của nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nếu không có những thứ này, nàng đã có thể đâm trúng hắn. Còn hiện tại,

ngài ấy, nhưng hôn lễ cũng dừng lại ở đây, được không?”

rời khỏi quân đội, sau này không được xuất hiện trước mặt bản tướng

Hoa Trứ Vũ vừa lui lại vừa nói: “Ngươi biết mà!”

Cơ Phượng Ly nhìn Đồng Thủ, im lặng chắp tay bước vào phòng. Vừa đi vừa duỗi tay phủi đám tuyết rơi loạn trên quần áo xuống.

nếu không...” Giọng nói Cơ Phượng Ly bé dần, những lời còn lại liền tan

nhận lời nói của Cơ Phượng Ly. “Ta sẽ chờ tới ngày đó!”

này, vì sao lại không cho hắn cơ hội. Hắn nhìn gương mặt tuyệt mỹ của

này chỉ có vẻ đau xót vô hạn. Ánh mắt thâm trầm của hắn sắc bén như một

một chiêu “Hoa rơi vô tình” xông về phía Cơ Phượng Ly.

Bên tai hắn đột nhiên vang lên lời cảnh báo từ nhiều năm trước: “Tình ái là chi, chỉ là thứ hại người. Chỉ có bạc tình bạc nghĩa, đại sự mới thành

phiến Cơ Phượng Ly như đóa hoa quỳnh nở rộ che chắn trước người Cẩm Sắc, ngăn cản Hoa Trứ Vũ.

giành lại phu nhân của mình!” Hoa Trứ Vũ cười, nhưng trong giọng nói dịu dàng ấm áp lại mang theo sự khiêu khích.

lên màu đỏ chói mắt. Gió đêm thổi qua, quần áo tung bay phấp phới.

Vì sao? Chẳng qua hắn thành thân là để thoát khỏi mớ cảm xúc hoang đường

né tránh, một kiếm đang đâm tới đột ngột bị ngăn lại, thế kiếm đứt đoạn. Kiếm dừng giữa không trung, Cơ Phượng Ly lắc mình né tránh, xoay người

“Ta đã quyết định rồi, hai người đừng tranh cãi nữa!” Cẩm Sắc đưa tay tháo

mà hắn lại quên mất. Không những thế, hắn không còn là hắn, cũng không

Các tướng vẫn đứng ngây ra đó, Cơ Phượng Ly hừ lạnh, một cơn gió đảo qua, chiếc ghế dựa lập tức càn quét về phía cửa Hỷ đường.

Cơ Phượng Ly cứ đi về phía trước, Hoa Trứ Vũ lùi lại phía sau, đến khi

Cơ Phượng Ly đột nhiên cầm lấy tay Cẩm Sắc, giữ nàng lại bên cạnh.

một ngày, nàng vượt qua hắn! Tối nay, khi nhìn thấy phản ứng của Cẩm

nguy nga hùng tráng như xa. Nhưng lúc này, hoàng quyền đã thay đổi, cảnh còn người mất.

“Cướp tân nương?” Hắn nhìn thẳng về phía nàng, màu đen trong mắt sâu hun hút như muốn hấp thu hồn phách nàng.

“Ngươi - thua – rồi.” Từng chữ một chậm rãi thốt lên, mang theo khí lạnh bức người.

pháp trường Lương Châu. Nàng không nhịn được nắm chặt vỏ kiếm, vỏ kiếm

“Biết?” Hắn nhếch môi cười, ánh mắt trở nên sắc bén,“Nếu đã vậy, rất tốt! Các

ngược, lông bông thành một người đàn ông trầm ổn, cao quý.

Cẩm Sắc nhìn Hoa Trứ Vũ rồi nói với Cơ Phượng Ly: “Tướng gia, muội có thể

đối mặt với một đối thủ cường đại như Tiêu Dận, hắn cũng không hề để lộ

đốt ánh mắt nàng.

“Được, ta nhận thua!” Thua dưới tay hắn, nàng tâm phục khẩu phục. Nhưng sẽ có

cao.

Phế Thái Tử Hoàng Phủ Vô Song!

lạnh: “Cơ Phượng Ly, ta từng nói, ta thích nàng...”

trời đất đều nằm hết trong đôi mắt hắn. Hắn thản nhiên cười. chiết phiến mở ra, hư chiêu ngăn lại toàn bộ kiếm chiêu của Hoa Trứ Vũ.

đình, người như vậy, võ công của hắn sao có thể để nàng nhìn thấu một

“Cơ Phượng Ly, hy vọng ngươi để Tứ nhi đi theo ta!” Hoa Trứ Vũ cố gắng áp chế sự xúc động trong lòng, lạnh lùng nói.

Hoa Trứ Vũ khẽ cười, chỉ thấy chuỗi kim tuyến đính ngọc trên khăn voan thêu uyên ương hí thủy thoáng run lên, Cẩm Sắc nâng tay định vén khăn ra.

xem ra hắn còn khó đối phó hơn nàng tưởng rất nhiều. Rõ ràng tối nay hắn không muốn dây dưa với nàng, nên mới kiên quyết dùng hết huyền cơ của

Đôi mắt thu thủy cong cong như làn gió xuân tươi mát dừng lại trên người Cơ Phượng Ly.

không mau đi sẽ gặp nguy hiểm.

chim đậu trên cành cây ven đường chấn kinh giương cao cánh bay lên trời.

nàng thật lâu, sau đó chậm rãi nói: “Tiểu Bảo Nhi! Ngươi gầy đi nhiều.”

Trên cây treo đầy đèn lồng màu đỏ, một màu đỏ quỷ dị.

lại là tĩnh mịch. Sự tĩnh mịch căng như dây cung ở mức cực hạn, có thể

Trải qua gió lạnh sương giá ở Bắc cương, quả thật nàng đã gầy đi rất nhiều,

Hoa Trứ Vũ ngồi trong tửu quán ăn cơm với Bình Lão Đại, vừa nghe những lời

Lần Bắc chinh này là một phương thức để Cơ Phượng Ly đoạt hết binh quyền về tay. Nhưng hôm nay nghe được những lời dân chúng bàn tán, nàng có

Trong hỷ đường, một tiếng thở mạnh cũng không có, không khí đóng băng, vô số

“Được! Không phải ngươi muốn cướp tân nương sao, nếu hôm nay ngươi có thể

của Cơ Phượng Ly lướt qua gò má nàng, kinh sợ nói: “Cơ Phượng Ly, ngươi

Hỷ đường trở nên yên tĩnh vô cùng.

Hoa Trứ Vũ bước dọc theo từng bậc thang một, càng lúc càng nhìn rõ vẻ mặt của nam tử này.

Chạy suốt ngày đêm, đến hơn một tháng sau, Hoa Trứ Vũ và Bình Lão Đại dầm

hắn tầm mấy trăm chiêu, không ngờ chưa đầy trăm chiêu đã bị đánh bại,

Phượng Ly vẫn không có ý định bước vào trong phòng. Ba người vô cùng lo

“Nếu không, không phải ngươi c·h·ế·t thì ta c·h·ế·t, đúng không?” Hoa Trứ Vũ tiếp

Tà áo dài phần phật tung bay trong đêm tối. Ngày càng có nhiều bông tuyết

Một chiêu, hai chiêu, ba chiêu....

này khiến mọi người trong phòng cảm thấy bừng sáng, hoa rơi đầy phòng.

Hoa Trứ Vũ vừa đến Vũ Đô liền thay một bộ trang phục thái giám, đi theo An

Cẩm Sắc không muốn đi theo nàng, nhưng chỉ cần rời khỏi Cơ Phượng Ly,

“Ngươi có thể rời khỏi đây, về sau, không được xuất hiện trước mắt bản tướng,

cây chiết phiến này!

Nhứ nhi đứng bên thấy vậy liền đỡ tay Cẩm Sắc, muốn dìu nàng rời đi.

Đồng Thủ nhíu mày. “Tướng gia trăm phương nghìn kế phong tỏa quân tình không phải để che giấu những người ở Vũ Đô? Tướng gia không phải vẫn sợ Vũ Đô sinh biến sao?” Đồng Thủ cảm thấy khó hiểu hỏi, lúc trước, vì sợ tin

ngờ, Hoa Trứ Vũ nhận ra sự tham lam muốn trằn trọc dây dưa của hắn. Nàng theo bản năng, không chút suy nghĩ há miệng cắn hắn, mùi máu tươi quanh quẩn nơi hai người tiếp xúc. Nhưng dường như Cơ Phượng Ly không có ý

Cơ Phượng Ly ngồi trên ghế khẽ nhếch môi cười, trong mắt thoáng hiện lên sự sắc bén.

Nàng có cảm giác, Cơ Phượng Ly đã hoài nghi nàng là Doanh Sơ Tà từ lâu. Lần

thắng ta, ta sẽ để ngươi dẫn Dung Tứ đi, nếu không ngươi phải lập tức

chỉ cần hắn khẽ dùng lực, những lưỡi dao kia có thể xuyên thủng quần áo, đâm sâu vào ngực nàng.

không dám quyết đấu, chẳng lẽ ngươi sợ thua sao...”

Cơ Phượng Ly nở nụ cười mê hoặc chúng sinh, chậm rãi thu hồi chiết phiến

Còn ánh mắt của Cơ Phượng Ly lại lạnh lẽo thấu xương khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

trong đêm. Tuy Cơ Phượng Ly đã nói sẽ buông tha cho nàng, nhưng nàng

chiến thắng lan tới đế đô, Cơ Phượng Ly mới cho phong tỏa quân tình.

Cơ Phượng Ly cầm một bên dây, yên lặng đứng trong hỷ đường, ánh nến chập

Nàng không ngờ chiết phiến của Cơ Phượng Ly còn có huyền cơ như vậy, cho dù

bên cạnh Cơ Phượng Ly không, có thể sai người đánh nàng năm mươi đại bản không, chuyện gì cũng nghĩ tới, nhưng lại không nghĩ tới chuyện hắn sẽ

dịu dàng như gió xuân của hắn, mà đã quên mất hắn là người như thế nào.

mặt xinh đẹp, nhưng không phải của một thiếu niên non nớt, hắn đã lột

Cơ Phượng Ly lạnh lùng nhìn Hoa Trứ Vũ, bốn mắt giao nhau như có luồng

Đang nghênh đón ánh mắt sắc bén của hắn, đột nhiên nàng mỉm cười, nụ cười

Trên cánh chiết phiến, trước mỗi đoạn khung chiết phiến đều có lưỡi dao vươn ra, một cánh cung lớn khảm đầy lưỡi dao găm đang đặt trước ngực nàng,

tử.

xuống hương án Hỷ đường.

Khi đứng trước mặt Hoàng Phủ Vô Song, nàng mới biết mình không nhìn lầm,

không thể nói thành lời.

ra chiêu này.

Hoa Trứ Vũ chấn động, chẳng lẽ Cẩm Sắc vẫn chưa hiểu ý nàng? Cũng có lẽ,

công! Nhớ lấy, nhớ lấy!”

Ngón tay chưa đụng tới vạt áo Cẩm Sắc đã có tiếng lướt gió xông tới, chiết

Cơ Phượng Ly ôm ngực lùi về sau hai bước mới ổn định lại được, hắn định đi tới đỡ Hoa Trứ Vũ dậy. Nhưng Hoa Trứ Vũ đã kịp chống tay xuống đất,

mưa dãi nắng chạy về tới Vũ Đô. Trên đường đi còn không ngừng nhận được

Cơ Phượng Ly dừng bước, nếu lúc trước Hỷ đường là yên tĩnh, thì bây giờ

“Ầm” Chiếc bàn đổ về phía sau, Hoa Trứ Vũ nương theo chiếc bàn ngã xuống mặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hoàng Phủ Vô Song đứng cao hơn nàng hai bậc thang, hắn đứng trên cao nhìn

Nàng ngước mắt phát hiện nụ cười hờ hững trên môi Cơ Phượng Ly. Dường như

tiếng đinh đang. Có lẽ vì quá xúc động, bàn tay Cẩm Sắc vẫn không ngừng

“Tướng gia, đắc tội rồi!” Nàng ôm bảo kiếm cười nói.

Đường Ngọc bưng một tách trà tới, Cơ Phượng Ly nhận lấy, chậm rãi nói: “Truyền ra cũng tốt.”

Chỉ là, Cẩm Sắc! Nhớ tới Cẩm Sắc, nàng lại thấy đau lòng!

Tuy Hoa Trứ Vũ không nắm chắc bản thân có thể thắng được Cơ Phượng Ly

chỉ cần khi đứng trước mặt Cơ Phượng Ly, có thiên ngôn vạn ngữ cũng

hắn đột ngột cúi đầu hôn nàng. Hoa Trứ Vũ ngây dại như bị sét đánh, nàng không ngờ Cơ Phượng Ly sẽ hôn nàng, trong khi nàng vẫn còn là một nam

Hoa Trứ Vũ nhíu mày, nàng cầm bảo kiếm đi xuyên qua đám đông, đi tới trước mặt Cẩm Sắc, kiên định đứng yên đó.

chuyện gì, nhưng với Hoa Trứ Vũ đó như một mũi nhọn đâm thẳng vào lòng

kiếm trong suốt như nước, phản chiếu lên sắc đỏ của hỷ phòng tạo nên một luồng ánh sáng hư ảo.

vòng ra phía trước, chiết phiến trong tay chỉ thẳng vào ngực nàng.

Đúng là Hoàng Phủ Vô Song gầy đi không ít, cuộc sống lao ngục không dễ dàng

Hoa Trứ Vũ đưa mắt nhìn Cẩm Sắc.

vào trong gió.

nàng, chỉ là nàng không rời mắt đi, nàng không muốn ngay cả ánh mắt cũng thua kém hắn.

thân hình chạm vào cạnh bàn không còn đường lui, nàng ngồi lên đó, cười

Sát ý dần lan rộng giữa hai người.

Những lời còn lại đã lọt hết vào môi hắn, mọi việc diễn ra nhanh như chớp,

Kiếp sống lao ngục như một chất xúc tác biến hắn, từ một thiếu niên ngang

mượn lực đứng thẳng lên, nàng lạnh lùng nhìn Cơ Phượng Ly: “Cút ngay!

cây định khiến hai mắt Hoa Trứ Vũ cảm thấy đau đớn.

cách dễ dàng đây?

Chiêu thức của Hoa Trứ Vũ vừa nhanh vừa độc. Từng chiêu đầy chuẩn xác đâm về phía Cơ Phượng Ly.

lĩnh thị vệ hoàng cung, nếu không có hắn, chỉ e ngay cả cửa hoàng cung

Nàng ngoái đầu nhìn lại một chút mới chậm rãi bước vào trong. Gặp mặt Bình

dừng lại, họ liên tục chạy xuyên qua rừng cây, chạy ra ngoài cổng.

không chỉ đen đi mà da mặt cũng thô ráp. So với hồi làm thái giám trong

“Bảo thống lĩnh, ngươi... kể cả như vậy, ngươi cũng không thể đến cướp tân

cảm xúc trong lòng hắn. Hoa Trứ Vũ đột nhiên thấy lạnh cả sống lưng.

Giọng nói, vẻ mặt, thậm chí là cả động tác của nàng đều dịu dàng vô cùng,

nữa!” Hắn hờ hững nói, giọng nói đầy quyết đoán, không chút do dự.

không bao giờ soán ngôi đoạt vị, tự hủy hoại danh dự của mình.

Nhớ lấy, nhớ lấy!

ra trong kinh thành.

quay lại thời điểm mới quen, đó là nụ cười khiến nàng không nhìn thấu

gia tin tưởng hắn đến mức đó sao?”

không sợ... hắn đem tin thắng trận truyền ra ngoài sao? Chẳng lẽ Tướng

“Một lời đã định!” Hoa Trứ Vũ lạnh lùng nói, nhanh chóng bước ra ngoài.

Tiểu Nhị vào cung. Bây giờ An Tiểu Nhị đã được tấn phong làm tổng thống

cảm giác không ổn.

nàng cũng không bước vào nổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tiểu Bảo Nhi, ngươi có công lao không nhỏ, sau khi đăng cơ, bản điện hạ sẽ

Danh tiếng của Cơ Phượng Ly trong lòng dân chúng tốt đẹp như vậy, hắn sẽ

trước hắn không g·i·ế·t nàng là để lưu giữ nhân tài, phong cho nàng làm

Sân viện vô cùng yên tĩnh. Trên mấy nóc nhà bên cạnh thấp thoáng bóng

đứt bất kỳ lúc nào.

lui xuống, nhưng hai ngươi không được đánh nhau. Muội sẽ không đi theo

Lão Đại ở tầng hai, sau khi thảo luận mới quyết định chạy về Vũ Đô ngay

“Nếu đã đến cướp tân nương, chắc ngươi phải biết chữ cướp được viết thế nào

Hoàng Phủ Vô Song nhìn thấy An Tiểu Nhị, cũng thấy được Hoa Trứ Vũ đứng phía sau An Tiểu Nhị, hắn nhếch môi cười với Hoa Trứ Vũ.

Nàng luôn nghĩ, Cơ Phượng Ly bồi dưỡng thiếu đế, có ý đồ soán ngôi đoạt vị.

cũng không còn là thiếu niên thấp hơn nàng một cái đầu nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hoa Trứ Vũ nở nụ cười, trong nụ cười mang theo tiếng thở dài! Đúng là nàng đã thua rồi!

đấm vào lòng bàn tay nàng đau nhức.

Hoa Trứ Vũ vội vàng đi tới thi lễ với hắn.

Áp lực khiến khiến người ta không hít thở nổi.... Còn nàng, dường như đang bị ánh mắt của hắn khóa chặt.

Lời của nàng khiến Hỷ đường càng thêm trầm mặc. Vốn là nàng tới cướp tân

bàn tay mềm mại của Cẩm Sắc. Cúi đầu khẽ hôn lên chiếc khăn hỷ màu đỏ,

Hoa Trứ Vũ vội vàng đứng dậy nói: “Chúng ta phải đi mau, về triều càng sớm càng tốt!”

nhưng Hoa Trứ Vũ vẫn có thể phát hiện ra một người đang đứng trên đài

“Nhứ nhi, mang phu nhân đi!” Ánh mắt Cơ Phượng Ly không hề rời khỏi Hoa Trứ Vũ dù chỉ một giây.

không dám khẳng định hắn có thể thay đổi chủ ý hay không, có sai người

chờn chỉ soi rõ được nửa gương mặt lạnh lẽo của hắn, ánh mắt như đóng

Vẫn là đôi lông mày cong vút, vẫn là đôi mắt đen xinh đẹp, chỉ là trong đôi mắt không còn lệ khí mà mang theo sự trầm ổn cẩn trọng. Vẫn như gương

Cảm giác mềm mại, ấm áp trên môi truyền khắp toàn thân, sau giây phút bất

mây đen cuồn cuộn trong cơn giông bão, càng lúc càng đậm.

Hắn lùi lại mấy bước, tựa người vào chiếc bàn phía sau.

“A Bình, ngươi đã truyền tin tức đại thắng cho An chưa?” Hoa Trứ Vũ đột nhiên hỏi.

Hắn đã không còn là người thiếu niên trước đây nữa.

như muốn phát điên. Câu chuyện nàng được nghe nhiều nhất chính là lời

Hắn không phải là Hoàng Phủ Vô Song trước đây, không còn sự ngang ngược do được nuông chiều nữa.

Cơ Phượng Ly đứng khuất dưới tàng cây, nhưng dường như mọi tinh hoa của

không thành thân với Cơ Phượng Ly sẽ không gặp nguy hiểm.

giống một người bình thường nữa.

giúp đỡ nàng. Lúc này, Cẩm Sắc mới tháo được mũ phượng, cẩn thận đặt

Một dây tú cầu đồng tâm màu đỏ nối liền hai người lại một chỗ.

hồn phi phách tán, chạy hết ra khỏi Hỷ đường, ra khỏi cửa cũng chưa dám

đeo bên cạnh hông, chiếc quạt màu trắng giờ giống y hệt hắn, tao nhã vô

Hoàng Phủ Vô Song, hắn sẽ nói gì với nàng? Hắn có truy hỏi việc nàng ở

“Tướng gia, cứ thả hắn đi như vậy sao? Tướng gia, ngài không sợ....

Từ khi nhìn hắn tỷ thí với Tiêu Dận, nàng còn nghĩ mình có thể cầm cự với

mật báo của An Tiểu Nhị, nàng đã biết được toàn bộ tình hình đang diễn

“Tứ nhi đi trước!” Nàng nhìn về phía Cơ Phượng Ly nở nụ cười yếu ớt, dường như chỉ cần một cơn gió cũng thổi nàng đi mất.

định buông tha nàng, Hoa Trứ Vũ dùng hết sức đẩy hắn. Đồng thời lui

đã nâng cao vị thế của hắn trong lòng dân chúng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112