Phượng Ẩn Thiên Hạ
Nguyệt Xuất Vân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109
Nam Triều đã đại chiến với Bắc Triều. Khi đó, nô tỳ nghĩ tiểu thư đã qua đời.”
“Để thuộc hạ chịu thay ngài!” Một thống lĩnh khác cũng tiến lên nói.
Hoa Trứ Vũ hỏi.
Nam Triều lấy chúng ta làm vật hy sinh, nên mới bỏ qua. Nhưng sau khi
không nghĩ lúc sinh thời còn có thể gặp lại đối phương. Ai cũng nghĩ đối phương không còn ở trên nhân thế nữa, cũng càng không ngờ sẽ gặp lại
Cơn gió gào thét hắt vào mặt lạnh lẽo, còn gương mặt của Hoa Trứ Vũ đã sớm
Hoa Trứ Vũ định phá dây trói. Dù gì nàng cũng từng làm trái quân quy một
uống nhiều chẳng may buồn đi nhà xí cũng không tiện.
“Ngươi thích Dung Tứ sao?” Giọng nói của hắn trong trẻo mà lạnh lùng như tuyết bay đầy trời.
tự quyết định, nếu muội muốn gả thì cứ gả, không muốn gả thì đừng gả,
“Vì sao?” Cánh tay nàng bị Cơ Phượng Ly nắm chặt lấy, giọng nói của hắn lạnh lẽo mà nặng nề.
nhau trong hoàn cảnh này.
mươi quân côn, dáng vẻ vừa rồi của Tướng gia thật khiến người ta sợ
trên chiến trường còn liều mình che chở cho thuộc hạ, những binh sĩ này
“Ta không cần đồ của ngươi!” Hoa Trứ Vũ vung tay lên, chiếc áo lông cừu bay lượn một vòng trong không trung rồi rơi xuống đất.
Nàng ngước mắt nhìn Hoa Trứ Vũ, cả người liền cứng đờ.
rơi vào tận đáy lòng nàng.
ư?” Vừa nhìn thấy Cơ Phượng Ly, mọi cảm giác lạnh, mệt, đau đớn dường
viễn không bao giờ biết!
Nàng định mỉm cười, nhưng không biết do khuôn mặt bị lạnh tới đông cứng lại
Những bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống đất không một tiếng động.
“Một lời khó nói hết, Cẩm Sắc, muội nói cho ta biết, sao muội lại ở đây, sao lại ở bên cạnh Cơ Phượng Ly? Còn trở thành Dung Tứ?” Hoa Trứ Vũ khẽ
Hoa Trứ Vũ thản nhiên cười: “Cẩm Sắc, việc hôn nhân của muội phải do muội
giải độc từ trước đó.” Cẩm Sắc khẽ nói.
Cẩm Sắc mở to mắt, hỏi: “Tiểu thư, chẳng lẽ, người tìm được người thân của muội rồi sao?”
sắc lại rất tốt.
mắt thâm sâu như biển, còn mang theo tình cảm phức tạp khiến nàng không
“Là Tướng gia đã cứu nô tỳ. Đêm đó, nô tỳ......” Cẩm Sắc vừa mở miệng, đôi
Hoa Trứ Vũ từng làm tướng quân, đương nhiên nàng biết việc làm trái quân
Cơ Phượng Ly phất tay áo đứng dậy, hắn đi đến trước mặt Hoa Trứ Vũ, ánh
trái quân quy, nhưng bọn họ vẫn kính trọng nàng như cũ.
tuyết xoay lượn vòng, vô cùng xinh đẹp. Dây thừng đang trói người nàng
đành vận chân khí ngăn hàn khí xâm nhập.
quên mình vừa bị trói hơn hai canh giờ, đùi nàng tê dại, hai chân mềm
Hoa Trứ Vũ gật đầu, nếu nàng nhận ra Cẩm Sắc sớm hơn thìCẩm Sắc sẽ không bị thương.
hắn được!”
“Cẩm Sắc, sau này đừng xưng hô nô tỳ nữa, chúng ta là tỷ muội. Hơn nữa, Cẩm
Hoa Trứ Vũ lắc đầu.
biết Cơ Phượng Ly có biết thân phận của Cẩm Sắc hay không, nàng phải trả lời vấn đề này như thế nào? Nếu nàng nói không biết, chỉ sợ hắn sẽ
xuất phát từ miệng hắn, muội không nên dễ dàng tin tưởng hắn!”
Sắc khẽ cử động vươn tay bắt lấy cánh tay Hoa Trứ Vũ.
nhũn ngã nhào trong tuyết.
“Ta biết muội nghe xong sẽ thấy khổ sở, nhưng chiến tranh không phải sai
Hoa Trứ Vũ bật cười, nàng lạnh lùng nhìn Cơ Phượng Ly: “Ta đã từng nói, ta không phải người đoạn tụ!”
sức tiếp nhận ba mươi quân côn này!” Nàng đi tới trước. “Mong tướng quân hạ quân lệnh!”
độc có thể hóa giải. Khi ngài ấy cứu nô tỳ về, đã đinh ninh nô tỳ được
Cơ Phượng Ly thản nhiên nói, nói xong, hắn trầm ngâm một chút. “Ba mươi
“Thật vậy sao? Người kia là người như thế nào? Tiểu thư, không phải người đã thích hắn ta chứ?” Cẩm Sắc đột nhiên cười hỏi.
không nghe theo hiệu lệnh của nàng đã làm trận pháp không thể phát huy
Chương 109
Phượng Ly, nàng lại cảm thấy bất bình.
từng là phu quân của người!”
Hoa Trứ Vũ nắm tay Cẩm Sắc, nàng cũng đã nghĩ Cẩm Sắc bỏ mình nơi hoang dã. Hoàn cảnh nguy hiểm hôm đó, nhiều lúc nghĩ lại vẫn cảm thấy sợ hãi. Vậy mà không ngờ, cả hai người đều tránh được một kiếp nạn.
Các tướng lĩnh cũng biết Hoa Trứ Vũ đã phạm vào quân quy, nhưng không có ai dám mở miệng cầu xin. Cũng không ngờ, Tướng gia lại đột nhiên đưa ra
Hoa Trứ Vũ chua xót cười. “Khi nào có cơ hội hãy quay về Bắc Triều gặp đại
quy là sai lầm nghiêm trọng cỡ nào, dù mọi người muốn phạt nàng, nàng
đe”.
Cơ Phượng Ly cúi đầu nhìn Hoa Trứ Vũ, một đôi mắt đen sâu thẳm không thấy
Chỉ một lát sau người nàng đã phủ một lớp tuyết mỏng. Nàng cúi đầu nhìn lớp tuyết trắng đã sớm thay thế mặt đất. Khí lạnh xâm nhập vào cơ thể, Hoa
kinh ngạc, muội không ngờ mình là người Bắc Triều, muội không nhớ rõ
Vừa từ chiến trường về Hoa Trứ Vũ đã đứng đợi bên ngoài trại Cẩm Sắc, chưa
lụa là được bố trí vô cùng thanh nhã, mang theo phong cách nữ nhi. Điều
Hai người ôm chầm lấy nhau, những giọt lệ hạnh phúc rơi xuống. Hai người
“Tướng gia tới đây làm gì? Chẳng lẽ là đến xem mạt tướng bị đông c·h·ế·t thế nào
trời, nàng chỉ thấy mây trắng che kín trời, thì ra là tuyết đầu mùa. Bắt đầu là những hạt tuyết nhỏ tinh tế, vì rất nhỏ nên vừa chạm đất đã bị
lẳng lặng trong tuyết. Hắn không trả lời mà chỉ yên tĩnh nhìn nàng, ánh
Bắc quân, lập công lớn. Cho nên, tội lớn có thể miễn, tội nhỏ khó tha.”
Nhưng Hoa Trứ Vũ lại khẽ cười, ý cười tràn từ khóe môi lan đến đuôi mắt, nhìn qua vô cùng rạng rỡ nhưng cũng vô cùng băng giá.
cường.
Hoa Trứ Vũ cảm thấy trên trán có mấy giọt nước lạnh, ngẩng đầu nhìn lên
không cần phải băn khoăn về ta.”
hắn, cả hai ta đều không đối phó nổi. Cẩm Sắc, những gì muội biết đều
tiếp tục điều tra rất nhiều chuyện. Cho nên, nếu muội vẫn muốn làm Hoa
định phạt ta mà còn có mấy huynh đệ đứng ra muốn thay ta chịu phạt.
Thì ra nói đi nói lại, bản thân nàng mới là người ngoài cuộc!
Hay cho câu ta không phải là người đoạn tụ!
như biến mất, trong cơ thể chỉ còn tồn tại cảm giác chiến đấu quật
Hắn mặc một chiếc áo choàng lông cừu màu trắng, dáng người cao gầy đứng
Hoa Trứ Vũ khẽ cười: “Sao ta có thể chịu khổ, ta ở trong quân doanh rất
hay vì lý do mà nàng không cười nổi. Nàng chỉ có thể ngước hai hàng lông mi nhiễm tuyết trắng, thản nhiên nhìn về phía Cơ Phượng Ly.
hai cái binh sĩ đi vào trong dẫn Hoa Trứ Vũ ra ngoài, cột nàng vào cọc
hãi.”
Hoa Trứ Vũ trầm tư, đúng là khi nàng uống rượu từ túi rượu của Tiêu Dận,
Nhưng nàng cũng không thể giấu diếm. Cẩm Sắc có quyền biết về thân thế của mình.
đau xót từ những vết thương toàn thân, đúng là rất đau. Hoa Trứ Vũ cảm
Cẩm Sắc gật đầu, cười nói: “Nô tỳ không sao, nghe nói có một vị tướng trẻ
hỏi.
“Nhưng tiểu thư, sự thật ngài ấy đã cứu nô tỳ! Ngài ấy hoàn toàn không biết
đã sớm thuần phục Hoa Trứ Vũ. Tuy bọn họ không hiểu vì sao nàng lại làm
“Bảo thống lĩnh làm trái quân lệnh gây nhiễu loạn quân tâm, đáng lẽ phải xử (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cẩm Sắc thở dài một hơi: “Dù tiểu thư có thích Tướng gia hay không, muội
người ta hít thở không thông.
thương tiểu thư. Chén rượu đêm động phòng do ngài ấy hạ thuốc, nhưng độc lại do Viêm Đế ban cho, vì ông ta sợ tiểu thư chống cự không chịu đi
Cơ Phượng Ly đứng cách một vị trí khá xa, quay lại lẳng lặng nhìn nàng.
“Có!” Hoa Trứ Vũ ôm quyền quỳ một gối xuống, giọng nói thản nhiên, bình tĩnh.
Hắn không hỏi nàng quen Cẩm Sắc hay vì sao quen Cẩm Sắc, mà hắn lại hỏi nàng có thích Cẩm Sắc hay không!
khiến nàng khó tiếp nhận.
Thì ra Cẩm Sắc đã thích Cơ Phượng Ly từ lâu. Khi nàng còn ở Hoa phủ vẫn
“Cẩm Sắc, thân phận của ta chưa thể tiết lộ vào thời điểm này, ta còn phải
tỉnh lại! Chỉ cần nàng ấy không có việc gì, nàng mới có thể an tâm.
“Tiểu thư, Tướng gia là bất đắc dĩ. Ngài ấy chưa bao giờ có ý muốn làm tổn
mắt thâm thúy khẽ lướt qua nàng rồi lại nhìn về phía Vương D·ụ·c, chắp tay bước ra ngoài.
phận Hoa Trứ Vũ. Nàng không muốn cho Cơ Phượng Ly biết nàng là nữ, vĩnh
bị phơi nắng hai ngày, nàng không c·h·ế·t cũng sống dở c·h·ế·t dở.
không giữ nổi sự trong sạch, thì thấy một bóng người màu trắng xuất
Hoa Trứ Vũ trải qua một đêm đi đường liên tục qua Đông Yến vòng về Bắc
“Cẩm Sắc!” Hoa Trứ Vũ rưng rưng gật đầu. “Chúng ta đều còn sống, thật tốt quá!”
mắt vội vàng thi lễ với Cơ Phượng Ly rồi lui xuống.
Nàng không biết vì sao Cẩm Sắc lại ở bên cạnh Cơ Phượng Ly, nàng cũng không
phải do hắn phái tới?
Đúng lúc này, cửa trại mở ra, Cơ Phượng Ly nghiêm nghị bước vào.
trong cầu xin Vương D·ụ·c thả Hoa Trứ Vũ ra. Vương D·ụ·c cũng không muốn
của mười ngày sau, mà nô tỳ cũng đã từ núi Liên Ngọc về tới Nam Triều.
tuổi liều c·h·ế·t cứu nô tỳ trở về, nô tỳ còn mơ hồ không biết là ai, không ngờ người đó lại là tiểu thư. Nghe nói, Tướng gia còn mới phạt tiểu thư vì tội làm trái quân lệnh, đợi lát nữa nô tỳ sẽ nói với Tướng gia,
“Muội!” Gương mặt tái nhợt của Cẩm Sắc chợt đỏ bừng lên. “Trước kia khi còn ở Vũ Đô, muội từng nhìn thấy ngài ấy.”
thương muội. Trước đây, hắn từng nghĩ ta là muội muội của hắn, hắn đối
“Muội...... Được......” Cẩm Sắc chậm rãi gật đầu. “Nhưng tiểu thư, như vậy người sẽ phải chịu khổ!”
Hoa Trứ Vũ nghiêm giọng nói: “Các ngươi không cần làm như vậy, ta vẫn đủ
Cẩm Sắc gật đầu, trong mắt vẫn còn lệ quang mỉm cười: “Thật ra muội rất
tiết lộ thân thế của muội ra ngoài.” Hoa Trứ Vũ lo lắng nói.
thể hiểu nổi. Ánh mắt này như muốn cướp mất hồn phách con người, khiến
“Tiểu thư?” Cẩm Sắc mở to hai mắt, không dám tin nhìn Hoa Trứ Vũ.
tốt, có rất nhiều huynh đệ vào sinh ra tử. Hai ngày trước Cơ Phượng Ly
Hắn thản nhiên nhìn Hoa Trứ Vũ, trong con ngươi màu đen thâm thúy ngập tràn cảm giác tĩnh mịch, hắn nói xong liền bước nhanh ra ngoài.
“Ngươi có thể gặp nàng, nhưng chỉ được một lần duy nhất. Sau này nàng sẽ trở thành phu nhân của bản tướng, các ngươi không được phép gặp mặt
“Tướng gia, lần này Bảo thống lĩnh đã lập công lớn, ba mươi quân côn này hãy
Chiết phiến lượn vòng trong không trung tạo ra cơn lốc nhỏ cuốn những bông
rằng nàng có lòng ái mộ Cẩm Sắc.
Gió bắc gào thét, hắn lẳng lặng đứng đó chờ câu trả lời của nàng.
Cơ Phượng Ly đột nhiên dừng bước, hắn đưa mắt nhìn nàng, ánh mắt sáng bừng như thiêu đốt.
ngày vừa qua, Hoa Trứ Vũ đã trở thành tấm gương xung phong liều c·h·ế·t
kịp dùng bữa, chỉ một lát sau nàng đã có cảm giác miệng lưỡi khô khốc,
nhau.”
Cơ Phượng Ly vội vàng bước tới đỡ nàng, nhưng tựa như vừa nghĩ ra chuyện
Cơ Phượng Ly nhìn Hoa Trứ Vũ, toàn thân lạnh lẽo, ánh mắt u ám đầy bi thương.
Nô tỳ nghe các nha hoàn nói Hoa tiểu thư hòa thân bị ám sát, vì vậy mà
bụng khẽ reo lên. Một giáo úy Hổ doanh lặng lẽ mang nước tới cho nàng,
họ mới là lưỡng tình tương duyệt?
Cảm giác ấm áp này giống như sự dịu dàng nàng tìm kiếm trong những giấc mơ
Vương D·ụ·c và những tướng lĩnh khác khẽ thở dài một hơi, hai thống lĩnh cầu
Trận tuyết đầu mùa bất ngờ.
g·i·ế·t địch của các binh sĩ, còn hướng dẫn Hổ doanh tập luyện trận pháp,
“Người...... Người vẫn còn sống sao? Người thật sự còn sống sao?” Cẩm
Nàng biết, khi ở trên chiến trường, hắn đã nhận ra nàng bất chấp quân lệnh
mức phạt nhẹ nhất, đối với một nam nhân luyện võ không tính là gì. Nhưng dù sao nàng cũng là nữ nhân, tuy nói là chỉ có ba mươi quân côn vẫn
lần, thêm một lần nữa thì sao, nàng không định c·h·ế·t ở chỗ này.
đã cứu Cẩm Sắc, nhưng cũng không thể chứng minh những người kia không
Cơ Phượng Ly giống như người bị bỏng vội vàng buông tay Hoa Trứ Vũ ra.
Sắc à, muội còn nhớ sợi dây chuyền muội đưa ta ngày đó không?” Hoa Trứ
Hoa Trứ Vũ kinh hãi, Cơ Phượng Ly muốn làm gì vậy? Chẳng lẽ, hắn muốn g·i·ế·t nàng?
“Ngươi có thể trở về trại của mình!” Hắn lạnh lùng bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi.
nhếch môi cười, nụ cười giá lạnh như được chạm khắc từ băng tuyết, cực
Trứ Vũ không nhịn được khẽ run lên, hai hàng răng va vào nhau. Nàng chỉ
dài cài một cây trâm ngọc, gương mặt tuy tái nhợt vì mất máu, nhưng khí
người mới là Hoa tiểu thư thật!”
lạnh, cực giá.
nên nói rất nhanh, sau đó ho khan, thở gấp.
thúc nhanh như vậy. Nhưng Hoa Trứ Vũ cũng đã làm trái quân quy, vì việc
cũng không thể tái giá với ngài ấy! Tiểu thư, nói thế nào, ngài ấy cũng
gì đó, hắn lập tức thu tay lại. Hắn hoảng hốt quay người rời đi, ngay cả chiếc áo lông cừu rơi trên tuyết cũng không buồn nhặt lên.
Hoa Trứ Vũ bưng chén thuốc trên bàn lên, múc một thìa đưa đến bên môi Cẩm Sắc.
Áo lông cừu làm từ da cáo mang theo thân nhiệt của Cơ Phượng Ly bao phủ lấy nàng.
Hoa Trứ Vũ khẽ rùng mình, trong lòng nàng dâng lên cảm giác bối rối khó hiểu, không biết nên để tay chân thế nào cho đúng.
Gió tuyết thổi càng lúc càng mãnh liệt, lạnh, mệt, đói, miệng vết thương trở nên vô cùng đau đớn.
mắt nhìn lại, một đôi màu giày quan màu đen chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt. Từng bước một chậm rãi, mãi đến khi đứng cách nàng mười bước chân
Cuối cùng, nàng chỉ khẽ cười nói, nói: “Ta thích nàng!” Đương nhiên, nàng rất thích Cẩm Sắc.
đang ở trong tay Bắc Đế Tiêu Dận, hắn nói đó là vật tùy thân của muội
Sắc đã đem lòng mến mộ hắn. Nói như vậy, ngày đó Cơ Phượng Ly đồng ý tứ
Cẩm Sắc nắm lấy tay Hoa Trứ Vũ, khóe môi run run, ánh mắt mong chờ: “Tiểu thư, người thân... của muội ở đâu?”
đâu, nàng đã tỉnh lại chưa?” Thời gian lâu như vậy chắc chắn Cẩm Sắc đã
càng rơi càng lớn, hạt tuyết dần biến thành những bông tuyết hình lục
Nhưng bông tuyết rơi xuống mặt lạnh lẽo, Hoa Trứ Vũ chỉ có cảm giác mơ hồ.
sống ở Nam Triều, trong lòng nàng, Bắc Triều chính là quốc gia đối địch. Hiện tại, nàng còn đang viện trợ lương thảo giúp đỡ Nam Triều tấn công
Vương D·ụ·c do dự nhíu mày, ông đưa mắt Cơ Phượng Ly, chậm rãi nói: “Tướng gia, vẫn nên là ngài hạ lệnh đi!”
giác, giống như một cánh bướm màu trắng bay lượn trong không trung. Nàng ngẩng mặt lên, mặc cho tuyết rơi xuống người nàng, rơi xuống mặt nàng,
luôn giả dạng thân phận Hoa Trứ Vũ. Khi đó, Tả tướng Cơ Phượng Ly vẫn là người tình số một của các thiếu nữ hoài xuân Vũ Đô. Chắc là khi đó Cẩm
Vương D·ụ·c khẽ ho một tiếng, quát lớn: “Còn không mau hành hình!” Lập tức có
vào cột đã bị nó đánh đứt thành từng đoạn.
Người kia nói hắn không phải đoạn tụ, nhưng người kia lại đi trêu chọc hắn......
mắt lại ửng đỏ. “Đêm đó, mấy người kia muốn nô tỳ, nhưng nô tỳ liều c·h·ế·t chống cự nên đã bị thương rất nặng, trong lúc hấp hối thấy mình sắp
Cẩm Sắc, muội chính là công chúa Bắc Triều!”
Đang định dùng lực, chợt có tiếng bước chân khẽ đi về phía này, nàng nheo
c·h·ế·t lặng không còn cảm giác. Nàng muốn nhanh chóng rời khỏi đây mà đã
Trong trại ngập đầy vị thuốc vừa đắng vừa chát. Bên trong có một chiếc giường che khuất bởi màn che bằng lụa, Cơ Phượng Ly đang ngồi bên cạnh giường
nên nặng nề, một lúc lâu sau hắn mới chậm rãi thốt ra ba chữ: “Bảo thống lĩnh!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoa Trứ Vũ nhìn Cẩm Sắc đỏ mặt, trong lòng của cảm giác nặng nề.
đúng là rượu. Nếu như trên đường hòa thân nàng uống rượu, có phải mọi
Nàng cười chỉ vào trán Cẩm Sắc: “Muội thích Cơ Phượng Ly từ khi nào vậy!”
Đây là hai người đã từng đồng sinh cộng tử với Hoa Trứ Vũ trên chiến trường, họ không đành lòng nhìn Hoa Trứ Vũ chịu phạt.
lý theo phép quân. Nhưng niệm hắn đã dẫn Hổ doanh tập kích doanh trại
Viêm Đế rất có khả năng, nhưng không nhất định là ông ta. Tuy Cơ Phượng Ly
tới hắn. Quan trường hiểm ác, hắn còn trẻ như vậy đã là Tả tướng, tay
chất độc đã được hóa giải. Lúc đó nàng còn nghi ngờ, thì ra, thuốc giải
Hoa Trứ Vũ nhìn gương mặt buồn rầu của Cẩm Sắc, trong lòng nàng cũng cảm
Quả thật lần đại chiến này Hoa Trứ Vũ đã lập công không nhỏ, nếu không có
nào, dù sao, nàng vừa mới bị binh sĩ Bắc Triều đánh trọng thương, còn bị Tiêu Dận dùng làm con tin khống chế Nam Triều, trong tình cảnh bất lực, nàng còn bị Đạt Kì xé rách quần áo, thiếu chút nữa là bị người khác làm nhục. Tuy từ nhỏ Cẩm Sắc đã rất kiên cường, nhưng dù gì nàng cũng là nữ nhân, hai lần đối mặt với những chuyện như vậy, chắc hẳn nàng cũng thấy khó chấp nhận.
hiện, sau đó nô tỳ liền hôn mê bất tỉnh. Sau khi tỉnh lại đã là chuyện
nàng dẫn Hổ doanh lẻn ra sau Bắc Triều, trận chiến này không thể kết
nhìn nàng chịu phạt như vậy, nhưng quân lệnh đã hạ không thể nói thu hồi là thu hồi.
hắn đã nhuốm máu tươi của biết bao người. Sợ là tâm cơ và thủ đoạn của
nhưng Hoa Trứ Vũ chỉ dám uống mấy ngụm, nàng đang bị trói thế này, nếu
bao nhiêu chuyện như vậy, ta hận hắn còn không kịp, sao ta có thể thích
Vũ đột nhiên thở dài nói.
ca muội. Nếu hắn biết muội là muội muội của hắn, nhất định sẽ rất yêu
“Tiểu thư, người...... thích Tướng gia sao?” Cẩm Sắc do dự hỏi.
“Bảo thống lĩnh không chịu nổi ba mươi quân côn này sao?” Cơ Phượng Ly lạnh lùng nói, khu trại yên tĩnh như bị đóng băng.
do Đường Ngọc chế ra, Tướng gia nói chỉ cần uống một chén rượu thì chất
để bản thống lĩnh chịu thay!” Một thống lĩnh tiến lên, quỳ xuống nói.
“Mạt tướng cam nguyện bị phạt!” Hoa Trứ Vũ cúi đầu, thản nhiên nói.
quân côn có thể bỏ qua, nhưng nhất định phải thị chúng hai ngày để răn
với ta vô cùng tốt!”
Hoa Trứ Vũ giật mình.
Thời tiết biến đổi khó lường, đến giữa trưa ngày hôm sau, gió Bắc bắt đầu thổi mạnh.
này khiến cho người sống trong trại nam nhân lâu ngày như Hoa Trứ Vũ cảm thấy không kịp thích ứng.
một vị quan tốt.”
nghỉ. Mãi tới ngày thứ ba, nàng mới vội vàng chạy ra ngoài đi tìm Cẩm
Có binh sĩ Hổ doanh cầm vải che mưa khoác lên người Hoa Trứ Vũ rồi đi vào
Tuyết bay đầy trời lộ ra gương mặt trắng bệch như tuyết của hắn, hắn khẽ
hôn, có thể do hắn đã từng nhìn thấy Cẩm Sắc, nếu không sao hắn có thể
không bao giờ nghĩ mình chính là công chúa Bắc Triều. Từ nhỏ nàng đã
Người ngồi trên giường đang tựa vào tấm chăn gấm gấp gọn gàng, mái tóc thả
Hoa Trứ Vũ bị trói ở đây vẫn có binh sĩ Hổ doanh tới thăm nom nàng. Mấy
Cơ Phượng Ly phất tay áo đi đến trước mặt Hoa Trứ Vũ, thản nhiên nói:
nhau nữa.”
cảnh này hay không. Càng may mắn bây giờ không phải mùa hè, nếu không,
Cẩm Sắc ôm miệng không dám tin. Bắc Triều! Công chúa! Nàng có nằm mơ cũng
Nàng cũng lặng im!
Hắn im lặng!
Hoa Trứ Vũ nhếch môi cười: “Sao lại như vậy được, ta chưa bao giờ nhìn thấy hắn, lần trước đồng ý gả cho hắn cũng bởi vì Viêm Đế tứ hôn. Trải qua
bị bại lộ thân phận Doanh Sơ Tà, nàng cũng không muộn bị bại lộ thân
Hắn không nói gì mà rút chiết phiến trong tay áo ra, chiết phiến xòe cánh bay về phía Hoa Trứ Vũ.
“Tiểu thư, vì sao người lại cải trang thành thế này, chẳng lẽ người vẫn luôn ở trong quân doanh? Người chính là người Tướng gia nói, chính là người
hôm qua cứu nô tỳ trở về?” Cẩm Sắc gạt đi nước mắt trên mặt, nghi ngờ
Trong nháy mắt, cả căn trại trở nên yên tĩnh.
những chuyện trước đây. Muội vẫn luôn nghĩ mình là người Nam Triều.”
“Lúc ấy, nô tỳ hận Cơ Phượng Ly thấu xương, mà bọn họ lại coi nô tỳ là tiểu thư, nô tỳ đã tương kế tựu kế nói mình là tiểu thư... bọn họ cho nô tỳ một thân phận mới --- Dung Tứ, để nô tỳ ở lại bên cạnh họ. Nô tỳ muốn điều tra chuyện này, nhưng không ngờ, việc này không
Tuy Cơ Phượng Ly đã bắt đầu hoài nghi nàng chính là Doanh Sơ Tà. Nhưng dù
lời đề nghị này.
gỗ bên ngoài trại trung quân.
chuyện sẽ khác? Trong lòng Hoa Trứ Vũ như dậy sóng, trải qua một lúc lâu nàng mới bình tĩnh trở lại, nheo mắt nói: “Ngay cả khi hắn là người
Trời đất yên tĩnh, một thế giới trắng xoá của những bông tuyết không ngừng rơi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong nháy mắt, hắn có cảm giác xúc động muốn bóp cổ Hoa Trứ Vũ.
đứng đợi bên ngoài trại Cẩm Sắc hồi lâu, lúc này mới cảm nhận được sự
chạy tới Bắc quân là để cứu Cẩm Sắc. Loại người xảo quyệt như hắn sao có thể nghĩ nàng và Cẩm Sắc chỉ là người dưng nước lã? Chắc chắn đã cho
giúp đa số Bắc quân rút lui bình yên.
“Đừng quên ngươi chưa hoàn thành việc trừng phạt. Sửa thành cấm túc hai ngày!” Cơ Phượng Ly sẵng giọng nói.
mới dừng lại.
không tin!
với Cơ Phượng Ly, muội chỉ có thể nói trước đây chúng ta từng quen
chắn đó là một loại thuốc độc mãn tính. Còn độc Tướng gia cho tiểu thư
đáy, một gương mặt tuấn tú bao phủ sương lạnh. Không khí trong trại trở
Ngươi đừng nghĩ nhiều, nào, để ta giúp muội uống thuốc!”
nhiệt độ dưới mặt đất hòa tan hóa thành chấm nước li ti. Dần dần, tuyết
uống trong rượu hợp cẩn là chất độc ngài ấy đã tráo đổi. Đó là chất độc
cũng không dám có một câu oán hận. Nhưng nếu là lời đề nghị từ miệng Cơ
“Chắc chắn là do Viêm Đế phái đi!” Cẩm Sắc khẽ nói.
quốc gia của mình.
muội thất lạc từ nhỏ của hắn. Muội muội của hắn là công chúa Trác Nhã,
Đột nhiên Cơ Phượng Ly xoay người rời đi.
“Sao muội biết được, muội đã điều tra được những gì?” Hoa Trứ Vũ nghiêm túc hỏi.
Hoa Trứ Vũ khẽ vuốt lưng Cẩm Sắc, lo lắng hỏi: “Vết thương thế nào, còn đau không, có di chứng gì không?”
tay đám người kia. Lúc ấy nô tỳ đã hôn mê, nói cách khác, ngài ấy đã cứu tiểu thư một mạng.” Cẩm Sắc vội vàng nói, vì sợ Hoa Trứ Vũ không tin
Lúc này những thị vệ giữ cửa không ngăn nàng lại nữa, họ chỉ vào trong bẩm báo, truyền nàng đi vào.
Triều, sau lại tham gia đại chiến với quân Bắc Triều, mới vừa rồi còn
Vì sao? Hắn còn có thể hỏi vì sao sao?
xin cho Hoa Trứ Vũ cũng đi tới cười nói: “Cuối cùng cũng được miễn ba
thấy chua chát. Nàng hiểu thân phận này sẽ khiến Cẩm Sắc khổ sở tới mức
bản thân nàng cũng không rõ mình có thể chịu được quân côn trong tình
Hoa Trứ Vũ thấy hắn định rời đi, nàng vội vàng chống người dậy, hỏi: “Nàng
Hoa Trứ Vũ ngẩn người, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên trả lời thế nào cho đúng.
nói gì đó. Khi nhìn thấy Hoa Trứ Vũ tiến vào, hắn liền nhíu mày đứng dậy nói: “Lui xuống hết đi!” Một thị nữ đang bưng thuốc ngạc nhiên mở to
tiểu thư thì tiếp tục làm đi. Còn nếu muốn quay về Bắc Triều thì quay về Bắc Triều. Cẩm Sắc, muội vì ta mà suýt đánh mất tính mạng của mình, sau này không cần phải vất vả vì ta nữa.” Hoa Trứ Vũ chậm rãi nói, nàng hơi dừng một lát mới nói thêm. “Chuyện giữa hai chúng ta không được kể lại
lầm của muội. Trải qua trận chiến này, ta nghĩ Nam Triều và Bắc Triều sẽ hòa bình thêm được vài năm. Nếu muội muốn ở lại Nam Triều, ta sẽ không
Cơ Phượng Ly thu chiết phiến về tay, bỗng nhiên hắn cởi chiếc áo lông cừu màu tuyết khoác lên người Hoa Trứ Vũ.
vui, cám ơn tiểu thư đã giúp muội tìm được người thân. Chỉ là muội rất
“Tiểu thư...... Muội......” Cẩm Sắc run rẩy nắm lấy tay Hoa Trứ Vũ, hiển nhiên, nàng ta cũng đang kích động vô cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nàng đã tỉnh chưa?” Hoa Trứ Vũ gắng hỏi bao lâu, vậy mà hắn không nói cho nàng.
từ rất lâu, đó là cảm giác kỳ diệu khiến người ta không muốn rời xa.
Hai ngày cũng không quá dài. Hai ngày này Hoa Trứ Vũ chỉ dành cho việc ngủ
biết được, ngài ấy đã chạy suốt ngày đêm, tự mình tới cứu nô tỳ trong
hết tác dụng, không những giúp Tiêu Dận cướp được Ôn Uyển đi, mà còn
Sắc.
hòa thân. Nô tỳ không biết Viêm Đế dùng loại độc nào, nhưng nô tỳ chắc
phải do Tướng gia gây ra. Tiểu thư, Tướng gia là một người tốt, cũng là
tốt, nhưng cũng không thể chứng minh thảm án Hoa gia không có liên quan
Hoa Trứ Vũ đứng ngây người một lúc mới bước tới trước giường, vén những tấm màn lụa màu đỏ lên.
đáp ứng hôn sự này. Nói như vậy, Cơ Phượng Ly và Cẩm Sắc, hai người bọn
thấy mình vẫn còn may mắn vì không bị phạt đánh ba mươi quân côn, đến
hỏi.
“Cẩm Sắc, sát thủ đuổi g·i·ế·t chúng ta ở núi Liên Ngọc ngày đó, muội có biết là do ai phái tới không?”
Trại của Cẩm Sắc, mành cuốn châu ngọc, bàn trang điểm gương đồng, màn che
Cơ Phượng Ly không nói năng gì tới cắt dây thừng, còn khoác áo cho nàng, chuyện này có nghĩa là gì? Hắn bố thí nàng?
Dáng người cao lớn của hắn như đang hòa tan vào trong khung trời tuyết bay trắng xóa.
Hoa Trứ Vũ nhíu mày nói: “Cẩm Sắc, không được làm như vậy! Sau này muội vẫn là Hoa tiểu thư, ta chỉ là một thống lĩnh trong quân doanh.”
Hoa Trứ Vũ vỗ vỗ bàn tay Cẩm Sắc, chậm rãi nói: “Sợi dây chuyền kia hiện (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.