Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37


Tống Vân và Phúc Gia công chúađigặp Hoàng Quý phi.

Kiếp trước khi Dương Thiệu tới cầu hôn,khôngbiết mẫu thân vui mừng đến nhường nào, bà rất vừa lòng đối với Dương Thiệu, đương nhiên, đến nay ngườikhôngvừa lòng với Dương Thiệuđãít lại càng ít.

đitới trước cửa Kỷ gia, giọngnóinhàn nhạt của tiểucônương truyền ra: "Đa tạ Hầu gia đưa tiễn."

"Hoài Viễn Hầu sao?" Liêu thị kinh ngạc, "sao ngài phải tặng hoa đăng?"

Tiểucônương xấu hổ rồi, Dương Thiệu cong khóe miệng.

Kiều An quỳ xuống tạ ơn.

Sắc trời ngày càng tối, Kỷ Nguyệtnói: "Dao Dao, tỷ đưa muội về, tránh cho cha nương lo lắng."

Liêu thị thấy nha hoàn xách hai chiếc hoa đăng vô cùng đẹp đẽ, ôi chaomộttiếng: "Cái này mua ở đâu vậy, chắc là tốnkhôngít ngân lượng phảikhông?" Tiểu quỷ tinh nghịch này, lại phá sản rồi.

Kỷ Dao thầm nghĩ, vậy nương thựcsựnghĩ sai rồi, đợi thêm ba năm năm nữa, ca ca vẫn tiêu dao trong thiên địa như vậy, huynh ấy muốn kết bạn,thìbạn bè đều đếmkhônghết, nếukhôngsao kiếp trước còn có thể mắc nối với Tam hoàng tử được?

Trong đầu Tống Vân xẹt quamộtbóng người, khuôn mặt trắng nộn, mắt mũi lông mày....hắntakhôngbiết mình thíchcônương nào, nhưng làmhắnta cứ luôn nhớ đếnthìcómộtngười, lần trước sau khi thân phậnhắnta bị bại lộ, vẫn luôn muốn gặp Kỷ Dao, nhưng mãi chưa có cơ hội.

Ngày tân hôn đầu tiên của Thái tử, đám người Tống Vân đều vào cung chúc mừng, ănmộtbữa cơm đoàn viên, thấy Tống Diệm quan tâm chăm sóc cho tiểu thê tử, Tống Thụy cười cười, nhìn về Tống Vân: "Đại hoàng huynhđãthành thân rồi, tiếp đến, là đến lượt Nhị hoàng huynh rồi?"

"Chưa, cả cái bóng cũngkhôngthấy đâu,khôngbiết lạiđiuống rượu với ai rồi, con cứ xemđi, nhất định là nửa đêm mới về." Liêu thị thở dài, "takhôngquản được nữa rồi, phụ thân con lại dung túng cho nó, liền truyền ra danh tiếng tham rượu ham chơi, cócônương nhà nào nguyện ý gả tới chứ?"

Kỷ Đình Nguyên cúi đầu, nhìn muội muộikhôngnóigì, liền hỏi: "Muội ngược lạikhônggiục ta?"

Kỷ Dao chuyển chủ đềnói: "Nương, ca cađãvề chưa?"

Loại ý nghĩ này càng ngày càng mãnh liệt.

Kỷ Đình Nguyênkhôngđể ý, chỉ coi như gió thoảng bên tai.

Trượng phu thăng quan, nữ nhi lại gả vào vọng tộc, gần đây đến dự tiệc ở các nhàkhôngcòn lo lắng thấp thỏm như trước nữa, đến nay chỉ có hai chuyện làm bà lo âu,mộtlà nhi tửkhôngnghe lời, chuyện khác chính là tiểu nữ nhi. Kỷ Đình Nguyên kiệt ngạo bất tuân, bàkhôngcó biện pháp quản thúc, cho nên tất cả tinh lực đều đặt lên người Kỷ Dao.

Dương Thiệu gật đầu.

Tống Thụy cười ha ha: "Đệ phải đợi huynh thành thân xong, tửu lượng của đệ tốt,đangđợi cản rượu cho huynh đấy. Đại Hoàng huynh thành thân, cũngkhôngcó đất dụng võ của đệ, đệ phải cúc cung tận tùy với huynh."

Nghĩ tới lúchắnta đưa đèn hoa đăng tới trước mặt mìnhnói: "Nếu thích, đương nhiên có thể tặng cho ngươi."

Mộc Hương lại gầnnóimộtcâu.

Nàng ta vô cùng ngoan ngãn, làm người ta sinh ra d*c v*ng muốn bảo vệ, nghĩ tới vẻ nhu thuận yểu điệu vào buổi tối của tiểucônương, Tống Diệmnói: "Nàng rất tốt,khôngnên tự coinhẹmình, Hoàng Tổ mẫu nhìn thấy nàng nhất địnhsẽthích."

Chuyển lời? Kỷ Dao tìm cớ cáo từ các phu nhân,đixa vài bước liền hỏi: "Lời gì?"

Nếukhôngsao lại thay đổi lớn tới như vậy? Nhưng cũngkhôngcó liên quan gì tới nàng, dù sao Kỷ gia tuyệt đốikhôngbị cuốn vào vòng tranh đấu này.

khôngcó lí do gì mà tặng hoa đăng đắt như vậy, Liêu thị nhịnkhôngđược có chút suy nghĩ lệch lạc, nhìn nữ nhimộtcái.

Kỷ Dao ngồitrênkiệu, lại nhìn Dương Thiệumộtcái.

Hai vị Hoàng tử lĩnh mệnh.

.....................

"Vậy Phụ hoàng giao việc cho Nhi thần mới được!"

Kỷ Chươngnói:"Đúng đấy, Đình Nguyên, hôm naytrênnúi Ngọc Sơn có nhiềucônương như vậy, con nhìn nhiềumộtchút, nếu có người vừa ý sớm cưới về nhà, cũng tránh cho nương con suốt ngày than ngắn thở dài."

Thúc giục có tác dụng gì đâu, hơn nữa, vạn nhất giục gấp, miễn cưỡng cướimộtthê tử về cãi nhau tới nghiêng trời lệch đất, cònkhôngbằng để ca ca sốngmộtmình, nàngkhôngtin huynh ấy có thể cả đờikhônglấy thê tử, sớm muộn gì ngày đó cũng tới.

Liêu thị thấy hai huynh muội hòa thuận vui vẻ, vừa tức vừa buồn cười, lúc ngồi lên xethìnóivới Kỷ Dao: "Con với Đình Nguyên quan hệ tốt như vậy, nên giúp vi nương khuyên nó mới phải!"

Kỷ Nguyệt vẫn còn muốnnóitiếp, Dương Thiệuđãmở lời: "Ta thuận đường, để ta đưa Kỷcônương trở về." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe liền biết bàđangnghĩ tới cái gì.

So với năm ngoái, dáng người của nữ nhi hình như uyển chuyển cao hơnmộtchút, khuôn mặt cũng càng ngày càng xinh đẹp, trừ phi Dương Thiệu có ý với nó? Con người đều tham lam, cómộtcon rể tốt, liền muốn có người thứ hai, bà cười híp mắtnói: "Hầu gia và con thựcsựcó duyên, hôm nay có bao nhiêu ngườitrênđường, đều có thể gặp được nhau."

"Nên gọi là Hoàng Tổ mẫu rồi."

Liêu thị tức giận, hất tay màđi, Kỷ Chương vộiđitheo an ủi.

Kỷ Nguyệt và Tạ Minh Kha cũngkhôngngồi xe, hai người tay nắm tay từ từ mà trở về.

Từ sau khihắnchạm vào môi nàng, tiểucônương liền cứ trộm đánh giáhắnmãi, Dương Thiệu tự nhiên cũng có chú ý tới điểm này,hắnnghiêng mắt nhìn Kỷ Dao: "Kỷcônương có lời muốnnóisao?"

Tống Vân đáp: "Ta và đệ tuổi táckhônghơn kém nhau bao nhiêu, Tam đệđãhỏi, trừ khi Tam đệ cũng có ý này?"

Tiểucônươngnhỏnhắn yếu ớt đơn thuần, bề ngoài cũngkhônglàm người khác chán ghét, nhưng nghĩ tới xuất thân Thái Hậu liềnkhôngthích, cho nên sắc mặt cũngkhôngôn hòa, chỉ lệnh cung nữ đưamộtchiếc hộp coi như là quà gặp mặt.

Cho nên mớinói, trước mặt các phu nhân, lớn lên xinh đẹpthìcó ích gì? Còn phải xem xuất thân phía sau, trong lòng Kỷ Dao vô cùngrõràng, nếu như tỷ tỷkhônggả cho Tạ Minh Kha, tình hìnhsẽkhôngthay đổi nhiều như vậy. Dù sao thiên tư của phụ thân còn bày ra đó, làm đến chức Tri phủ Thuận Thiên phủ e rằng là điểm cuối rồi, ca ca còn trẻ,hiệnnay cũngkhôngphải lúc thểhiện.

Mộc Hươngnói: "Là Hầu gia tặng chocônương ạ."

Chỉ là, có phải mẫu thân nghĩ hơi xa rồi haykhông, chỉ là hai chiếc hoa đăng mà thôi, đối với Dương Thiệu cũng chẳng là gì, có thểhắnxem nàng như tiểu hài tử, hoặc là tiểu muội muội... Kỷ Dao cắn cắn môi, nàng thựcsựkhôngmuốn tự mình đa tình, dù sao Dương Thiệu cũng rất khác so với kiếp trước, nàngđãkhôngcòn hiểurõcon người ấy nữa.

"Nương, thuận theo tự nhiên thôi." Kỷ Daonói, "tính tình của ca ca ra sao người cònkhôngbiết hay sao? Đợi qua hai năm liền đổi ý thôi,khôngphải nương tự mìnhnói, đợi bạn bè của ca ca đều thành thân rồi ca ca liềnkhôngcó chỗ nào đểđihay sao."

Hoàng thượng nhìn Tam hoàng tử, trầm ngâm: "Năm nay Khánh Châu lại có nạn hạn hán, phải trợ cứu lương thực, Ngươi và Diệm nhi giám sátthậttốt cho Trẫm, nếu như có kẻ to gan dám nuốt vào bụng, giếtkhôngcần hỏi!"

"Đại ca sao lạikhôngvui?" Phúc Gia công chúa cảm thấy kì quái, "ba người cùng nhaukhôngphải càng náo nhiệt hay sao?"

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Muội muội ngây thơ đơn thuần, từ trước đến naykhônghề biết lòng người hiểm ác, nhưng Kiều An thựcsựkhôngtệ, Tống Vân khuyên bảo: "Muội cũng đừng cả ngày từ sáng đến tốiđiquấy rầy, chọc cho Đại cakhôngvui."

Hôm nay, Sở vương điện hạ cư nhiên tư hẹn gặp mặt nàng, trong lòng Kỷ Dao hỗn loạn phức tạp

Bởi vì trong ánh mắthắnphảng phất như chứa đựngsựcưng chiều, giống y như kiếp trước, chỉ là lúc đó nàng làm ngơ, chưa từng để ý tới, Kỷ Dao sờ mặt mình, nghiêng đầu nhìnhắn.

cônương mà mình thích?

Màtrênthực tế, ai biết được trong lònghắnta nghĩ như thế nào!

Phúc Gia công chúa lôi kéo tay áohắnta: "Vừa rồikhôngphải Tam cađãnóirồi sao, đợi ca ca thành thân đó, ca ca, huynhđãcócônương mà mình thích chưa? Dù sao chúng ta cũngđigặp Mẫu phi, ca ca có thểnóivới Mẫu phi, Mẫu phisẽcầu Phụ hoàng ban hôn."

trênđường, Phúc Gia công chúanói: "Hoàng tẩuthậtđángyêu, độngmộtchút liền đỏ mặt, chẳng trách Đại ca thích như vậy, cuối cùng cũng xem như có người chơi với muội!"

Kỷ Dao xã giao với mọi ngườimộtlát, đột nhiên Mộc Hương ở sau lưng nàngnóikhẽ: "cônương, vừa rồi cómộtnha hoàn tới, chuyển lời chocônương."

"Cái này ngược lại khónóilắm, ca ca sinh rađãthông minh, còn viết chữ rất đẹp." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sợ bên muội muội còn chưa đủ náo nhiệt, Kỷ Đình Nguyên còn mang tới cho nàng hai chú chim hoàng oanh, cả ngày đều kêu hót véo von dễ nghe.

"Ca ca, nếukhônghuynh cũng sớm lấy thê tử, như vậy muội có thể đón tẩu tử vào cung rồi." So với Thái tử phi, quan hệ giữa nàng ta và Sở vương phi đương nhiên là càng thân mật hơn.

"Muộikhônggiục huynh," Kỷ Dao nháy mắt, "ca ca, xem muội thương huynh chưa này?"

Cũng chỉ có thể như vậy, Liêu thị thở dàimộthơi, may mà có hai đứa congáitốt.

Nàng lắc lắc đầu.

Lại tới thời tiết đạp thanh.

Chương 37

Đợi đến đầu tháng ba Thái tử thành thân, Kinh Thành lại được dịp náo nhiệt, Kiều gia vì sinh ramộtvị Thái tử phi nên được mọi người cực kỳ hâm mộ, chỉ có Kỷ Dao là trăm mốikhôngcó cách giải. Tống Diệm này vốn cưới nữ nhi Hầu phủ, từ đómộtđườngđixuống, đợi đến giữa năm liền bị phế, kết quả kiếp nàyhắnta cưới Kiều An vốn dĩ chỉ làmộtthiếp thất, nàng đều có chút hoài nghi Tống Diệm cũng giống nàng, đều là trùng sinh!

Liêu thị liếc xéohắnta: "Takhôngôm được cháu nội, có thể có biện pháp gì, chỉ có thể nghĩ tới chuyện khác."

Sáng sớm, Liêu thị sai Chu ma ma trang điểm từ đầu tới chân cho Kỷ Dao, cho dù là Kỷ Daoyêuthích cái đẹp, trong lòng lại có chút mâu thuẫn, dướisựcực lực phản đối của nàng, rútđinhững trang sức phức tạp.

..............

Chỉ thấy cách đókhôngxa, dưới gốc cây bạch quả, Tống Vânđangđứng ở đó,hắnta mặc cẩm bào màu nguyệt bạch thêu hoa lan bằng chỉ bạc, đầu đội ngọc quan,nhẹnhàng như tiên.

Đầy vẻ vui sướng phồn thịnh.

Cái này....

Bởi vì Dương Thiệuđãtới nhà mình hai lần, là bạn tốt của Tạ Minh Kha, Kỷ Nguyệt liềnnói: "Làm phiền Hầu gia."

Kỷ Dao thấy thế vội vàng bước từtrênkiệu xuống: "trênđường gặp được Hầu gia, ngàinóitặng cho con chơi."khôngthể để mẫu thân biết chuyện đó được.

hắnquay người rờiđi.

"Được."

Nghe thấy lời này, ánh mắt Kỷ Dao lập tức nhìn mặt Dương Thiệu, thựcsựrất hoài nghi có phảihắncó ý đồ gì với nàng haykhông, nếukhôngsao lại kì lạ như vậy, tự nhiên hung dữ với nàng, lại mua hoa đăng bồi thường, còn lau miệng cho nàng,hiệntại muốn đưa nàng về....

Mộc Hương ngơ ngác, nghĩ tới bộ dángcônương bị Dương Thiệu áp lêntrêntường, nhất thờikhôngbiết trả lời như thế nào, ấp a ấp úng, bởi vì Nhịcônương tùy hứng nên nàng takhôngdám đắc tội.

Đợi đến núi Ngọc Sơn, bà hãnh diện mang theo Kỷ Daođigặp mặt các vị phu nhân, hôm naykhônggiống trước đây, các phu nhân nhìn thấy Kỷ Dao, đều khen ngợi, cho dùkhôngnể mặt mũi Liêu thị, cũng phải nể mặt mũi Tạ phủ.

"Muộisẽkhông," Phúc Gia công chúa lắc đầu, "tốt nhất là có người ngày ngày bầu bạn với muội, đáng tiếc ca ca xuất cung rồi, chỗ Mẫu phi, Phụ hoàng lại thường xuyên tới, suốt ngày đuổi muội ra ngoài."

Ăn sáng xong, mọi người rờiđi.

Hai huynh muội vui vui vẻ vẻ ngồi lên xe ngựa.

Vừa rồitrênđường trở về, Kỷ Dao vẫn luônkhôngnóichuyện, có lẽ là cảm thấy ngại ngùng,hắncảm giác được nàng ở trong kiệu vẫn luôn quan sáthắn, khóe miệng Dương Thiệu nhếch lên, theo tình hình tiếp diễn sớm muộn gìhắncũng chiếm được trái tim của Kỷ Dao, đợi khi nàng vừa cập kê, liền tới Kỷ gia cầu thân.

Kiệu liền được nâng vào trong.

Tống Diệm nắm lấy cánh tay nàng ta, cổ vũ nàng takhôngcần sợ hãi.

Ba người cùng nhau?

Kỷ Dao ngẩn người, ngẩng đầu lên xem.

Tống Vân đau đầu.

"Được rồi, conkhôngphải an ủi ta, ta chính là muốn xem nó có thể trải qua như vậy tới khi nào, đợi đến khi mấy đứa bạn thịt rượu của nó đều thành thân, xem nó có thểđiuống rượu với ai!"

Hoàng thượngnói: "mộttửu quỷ cũng dám mở miệng tự khoe khoang? Ngươi ấy à, phải học tập Đại ca, Nhị ca ngươi nhiều vào, đừng có suốt ngày ănkhôngngồi rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trước khi tới, phụ mẫuđãdặn nàng ta phải đề phòng Hoàng Thái hậu, bởi vì nghenóiHoàng Thái hậukhôngvui đối với việc Thái tử cưới mình làm thê, trong lòng Kiều An thấp thỏm bất an, nhưng lời của Thái tử làm nàng ta cảm thấy rất an tâm, nàng ta tiếp thêm dũng khí gật gật đầu: "Thiếp thânđãrõ."

Cho dù nàng nghi hoặc, nhưngkhôngdám hỏi, vạn nhất là saithìmất mặt biết bao? Kỷ Daokhôngđể ý tớihắn, trốn ở sau mành kiệu.

"Vâng, Hoàng Tổ mẫu."

Hai người nắm tay nhauđigặp Thái Hậu.

"khôngcần, cũngkhôngxa, muội ngồi kiệumộtlát là về đến nơi rồi." Kỷ Dao khoát tay, "tỷ tỷ và tỷ phu trở về nhà thôi, cẩn thận trời lạnh."

Giọngnóicủa Thái tử ôn hòa, khuôn mặt Kiều An hơi đỏ: "Thiếp sợ Thái Hậu nương nươngkhôngthích...."

Dương Thiệu đáp: "đừng khách sáo."

Động tác vừa rồi bị thân hình cao to củahắncheđi, phu thê Tạ Minh Kha lạiđangbận ân ái, cho nênkhôngai pháthiệnra, chỉ nghe thấy muội muội muốn ăn súp gừng, Kỷ Nguyệt ngăn cảnnói: "Ăn bánh tiêu là được rồi, cẩn thận ăn nhiều quá tối lạikhôngngủ được." Trước đây muội muội cũng từng bị như vậy, Kỷ Nguyệt sợ nàngkhôngthoải mái.

Tống Vân honhẹmộtcái,hắnta có chú ý tới ánh mắt Tống Diệm nhìn Kiều An, hai người ở trong cung điện nhất định là keo sơn gắn bó, nếu muội muội thườngđitới đó, sợ làsẽkhiến Tống Diệm tức giận,hắnta vuốt vuốt đầu của Phúc Gia công chúa: "Chín quá hóa nẫu, cũng giống như việc đối nhân xử thế vậy, nếu như có người thường xuyên tới làm phiền muội, muội cũngsẽtức giận,khôngphải sao?"

Kỷ Đình Nguyên liếc nhìn muội muội: "Mới mười bốn tuổi, làm thànhmộtcon bướm hoa hoét, nương làm cái gì vậy?"

Kiều An hơi hơi gật đầu, lại tiếp tục tươi cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kiều An nữ nhi gia đìnhnhỏ, bởi vì gặp mặt Thái tử mấy lần, chưa bao giờ nghĩ tới mình có thể được ban hôn trở thành Thái tử phi, nàng ta cũng có chút lơ ngơkhônghiểu, nhưng Thái tử vô cùnganhtuấn, lần đầu tiên gặp mặt nàng ta liền thầm động tâm, chỉ là lúc đókhôngdám nghĩ tới trèo cao, đến nay vẫn có cảm giác nhưđangnằm mơ.

Tâm tìnhhiệntại của Liêu thị hoàn toàn khác so với năm ngoái.

Xem Hoàng thượng khó có khi phân việc cho Thái tử, trong lòng Hoàng Thái hậukhôngkhỏi vui mừng, liếc xéo Tống Vânmộtcái, nhưng thấyhắnta mặt mày hàm chứa ý cười, dường như vui thay cho hai vị Hoàng tử, sắc mặc của bà ta lại trở nên lạnh lùng. Trong lòng nghĩ đứa trẻ này thực đáng sợ, chẳng trách Hoàng thượngsẽyêuthươnghắnta, thựcsựlà tìmkhôngramộtkhuyết điểm nào của Tống Vân, nếu như có, vậy có lẽ làhắnta đối xử với người khác quá mức ôn hòa.

Kỷ Đình Nguyên nhu nhu mặt nàng: "thậtngoan, hôm nay ca ca câu thêm mấy con cá cho muội ăn!"

Kỷ Dao nghe lời tỷ tỷ,khôngđiăn nữa.

Thấy nàng ta cúi đầu, dịu ngoan nhưmộtcon nainhỏ, Tống Diệm nắm lấy tay nàng tanói: "Đừng sợ, cứ giống như trong nhà là được."

Sau Tết Nguyên Tiêu, thời tiết vẫn cực lạnh, mãi đến tháng hai mới có chút ấm áp, Kỷ Dao ở trong nhà bận tới mức bất diệc nhạc hồ, sai gã sai vặt trồng cây trồng hoa ở trong viện, lại sai Chu ma mađimua rất nhiều bồn hoađãnở hoa về, bày ở dưới mái hiên nhà.

Mọi người nghe thấy như vậy liền cười tomộttrận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37