Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31


"Tỷđitheo muội, muội nhớ ở lưng núi phía Tây cómộtchỗ có cọc gỗ lớn, có thể xem như cái bàn, bên cạnh còn có nước suối có thể ngắm cảnh...." Nàng quay đầunóivới Thẩm Nghiên, kết quả chưanóixong liền cảm giác mình đụng vào lồng ngực của ai đó.

Nàng thựcsựrất sợ vị tiểu công chúa này!

"Vì sao?" Tạ Minh Kha cảm thấy kỳ quái, "phụ thân còn chê ít."

U sầu của tiểucônương đến nhanhđicũng nhanh, rất nhanh lạinóichuyện vui cười.

Thẩm Nghiên lau lau mắt, thực ra nàng ta muốn khóc, chỉ là cố gắng nhẫn nhịn: "Tỷ cũngkhôngbám chặt huynh ấy nữa, chỉ là muốn nhìn huynh ấy, huynh ấy đối với tỷ vẫn ác ngôn ác ngữ như vậy."

Kỷ Đình Nguyênnói: "Muội phu, hôm nay nhất định phải uống cùng ta vài ly, đừng giống như lần trước ở trong tửu lầu, đều do ta chặn rượu."

Xem ra khó mà mở miệngnóira lời, nàng ấynói: "Nếu nhưkhôngmuốn...."

Kỷ Nguyệt hiểurõ, trầm ngâmkhôngnói.

"khôngcần, quà tặngđãquá nhiều rồi." Tùy tiện lấy những thứ này để dùng, đều dùngkhônghết, Kỷ Nguyệtnói, "chỉ cần đem chút đồ ăn là được."

"Câm miệng!"khôngngờ trước mặt Kỷ Dao, nàng ta còn dámnói, Kỷ Đình Nguyên cũngkhôngbiết là do tức giận hay vì lí do gì, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, nhìn chằm chằm Thẩm Nghiên, có chút muốn tóm chặt nàng ta trừng phạtthậtnặng, kêu nàng ta đừng tới đây nữa, nhưng dù sao nàng ta cũng làmộtcônương gia,hắntakhôngtiện ra tay.

Chương 31

Kiếp trước nàng quen biết Tống Vân vào ngày hôm nay, chính là ởtrênđỉnh núi, cho nên hôm naykhôngmuốn lên đó, ngườitrênđỉnh núi cũng nhiều, đều là quyền quý vọng tộc, kiếp trước nàng cũng mang tâm tư nhonhỏ, mới xán lại góp vui.

Thẩm Nghiên đẩy đẩy nàng: "Dao Dao, muội phát ngốc cái gì vậy?"

thìra là như vậy.

Cả gia đìnhđiăn cơm, vui vẻ ấm áp hòa thuận.

Người ta là người phú quý nhường nào, con rể đích thân tới cầu thân, còn có thể đối xử tệ bạc hay sao?

"Đúng đúng đúng, muội lớn dần dần," Thẩm Nghiên khoác tay nàngđira ngoài, "tađãthuê xe ngựa,đangđợi ở bên ngoài rồi."

Thẩm Nghiên mờ mịtkhônghiểu,điphía sau gọi:"Dao Dao, muội đợimộtchút,đinhanh như vậy làm gì?khôngthích đình nghỉ chân, chúng ta có thể tìmmộtchỗ khác." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Để phụ thân rờiđithôi, đừng miễn cưỡng." Tạ Minh Kha thở dài, kể từ khi mẫu thân qua đời, phụ thân vẫn luônkhôngvui, Nhị phòng lại có bộ dáng kia. Phụ thân do Tổ mẫu nuôi lớn, có phần tình nghĩa này liềnkhôngdễ đoạn tuyệt với Nhị phòng, thựcsựlà ở bên ngoài mới có thể thanh tịnhmộtchút.

Tay nàng còn đặt lên trang phục củahắnta, cảm thấymộtloại mềm mại lạnh lẽo.

Ai ngờ Kỷ Nguyệt cau màynói: "Tướng côngkhônggiống huynh, đừng chuốc say chàng."

"khôngcó gì." Kỷ Dao nhìn đỉnh núi, còn cách rất xa, "chúng ta liền ngồimộtchút ở lưng núiđi, ở đó cũng cómộtcái đình."

"Phụ thân có phải trở về Uất huyện nữa haykhông? Nếu có thể,thậtkhôngmuốn để ông ấy rờiđi." Nàng ấy cảm thấy Tạ Tri Thận là người rất tốt.

Kỷ Dao thấyhắnta trêu ghẹo tỷ tỷ, hừmộttiếngnói:"khôngbảo vệ trượng phu, chẳng lẽ lại bảo vệ huynh? Ca ca đừng mất hứng, sớm ngày cưới thê tử, tự nhiênsẽcó thê tử bảo vệ huynh rồi."

Thấy hai ngườiđivào trong đình, Kỷ Đình Nguyênkhôngmuốn canh giữ ở bên cạnh nữa, khỏi phải bị Thẩm Nghiên kia nhìn chằm chằm,hắnta dặn dò hai nha hoàn: "Có chuyện gìthìtiến về phía trước tìm ta."

Ba ngày sau, phu thê lại mặt.

Kỷ Dao đối diện với ánh mắt củahắnta, phải dùng sức nhéo lòng bàn tay của chính mình mới khiến mìnhkhônghét lên: "...Takhôngsao, công tử."

"Tốt quá, đợi lát nữa muội phải nếm thử." Kỷ Dao nhìn vào trong đình, chuẩn bị tìmmộtchỗ để ngồi, kết quả pháthiệnra trong đìnhđãcó vàicônương, nổi bật ở giữa chính là Phúc Gia công chúa, nhất thời cảm thấy đầu óc tê dại.

Dù sao Kỷ Đình Nguyên cũng là ca ca nàng, vì lo sợ Kỷ Daotrênđường gặp chuyện nguy hiểm, nên vẫnđibên cạnh hộ tống.

Dù saothìnhi tử cũng phải cưới thê tử, sau này còn phải sinh con dưỡng cái, khẳng địnhkhôngthể ở lại đây, bà dự định muamộttrạch viện ba tiến (chắc là có ba cửa ra vào), nhờ phúc của Tạ Minh Kha, mới có ngân lượng, tìm đến tìmđi, tìm đượcmộtchỗ trong ngõnhỏHoàng Dương, sau khi thương lượng với Kỷ Chương, rất nhanh liền quyết định chuyển đến đó.

Vài hôm sau, Kỷ lão gia tử thương nhớ thôn trang ở dưới quê, rốt cuộc cáo từ trở về.

"Đó là nhà ta, cũng là nơi thuộc về phụ thân, muốn chuyểnđicũng là bọn họ chuyểnđi," Tạ Minh Kha cósựkiêu ngạo của riêng y, cũng có những việc bất đắc dĩ, "Chỉ là phụ thân do Tổ mẫumộttay nuôi lớn, thiếu nợ ân tìnhkhôngthể xé rách mặt, dặn dò ta chung sống hòa bình với Nhị phòng."

"Xin lỗi, takhôngphải cố ý!"

Thẩm Nghiên nhìn nhìn nàng: "Hình như muội cao lênmộtchút."

Kỷ Nguyệt nhìn ra chút manh mối, đột nhiên hỏi: "Lần trước rốt cuộc chàng bị ai truy sát?"

"Sao muội lạikhôngcần thanh danh rồi?" Thẩm Nghiên thấyhắntanóichuyện cay nghiệt, xiết chặt ngón tay, "Kỷ Đình Nguyên, muội cũng chưa từngnóimuội thích huynh...."

Tạ Minh Kha chuẩn bị rất nhiều đồ, Kỷ Nguyệt nhìn thấy vộinói: "Ngàn vạn lần đừng mangđi."

Đợi đến tết Trùng cửu (ngày 9 tháng 9), Thẩm Nghiên hẹn nàng leo núi.

"Ta mang bánh hoa cúc, đợi đến lúc đó chúng ta ngồi trong đìnhtrênđỉnh núi rồi ăn, còn có rượu hoa cúc, nhưng muộikhôngđược uống." Nàng ta hỏi, "khi nào chuyển nhà vậy?"

"Vậy mà Nhị thẩm lại độc ác như vậy?" Đôi mi thanh tú của Kỷ Nguyệt dương lên, "chàng là chất nhi của bà ta cơ mà, bà tamộtchút cũngkhôngbận tâm đến hay sao?"

Sao lại có loại gia giáo như vậy?

Đúng làkhôngtham, Tạ Minh Khanói: "Nghe nàng."

"nóicho nàng cũng được," ngón tay Tạ Minh Kha nắm chặt, "nếu như đoánkhôngsai, có lẽ là Nhị thẩm, bà ta xuất thân nhà tướng, ghi hận ta, là người có khả năng làm việc đuổi tận g·i·ế·t tuyệt nhất. Ngược lại Nhị thúcsẽkhôngnhư vậy, dù saothìphụ thânđãrút khỏi triều đình, nếu như ta cũng rờiđi,thìsức ảnh hưởng của Tạ giasẽsụt giảm, đối với ông takhôngcó lợi."

Liêu thịthìbắt đầu tìm kiếm trạch viện.

Thẩm Nghiênkhôngphản đối:" Vậy liền dừng ở lưng núi thôi, ở đây gió cũngnhỏ."

Tạ Minh Kha cười: "được."

Kỷ Dao cũng khó xử, bởi vì nàng chưa từng thấy ca ca thíchmộtngười nào, cũngkhôngbiết huynh ấy thích người như thế nào.

Saumộtlúc đối mặt, Kỷ Đình Nguyên phất tay rờiđi.

Hai tỷ muội hi hi ha ha xuấthiện.

Nàng lại gặp Tống Vân!

Nha hoàn đáp vâng.

Kỷ Nguyệtnói: "Mang tới rồi, mẫu thân lại phát sầu, lần trước đồ cướiđãchiếm cảmộtcăn phòng, màhiệnnay vẫn chưa đổi chỗ ở, sợ rằngkhôngcó chỗ để đồ, cũngkhôngthể chất đống trong khuê phòng của thiếp được."

Khóe miệng dương liên, trong lòng lạikhôngbiết là mùi vị gì, cũngkhôngbiếthắnở Vân Châu sao rồi? Kiếp này gặp nhau quá sớm, kết quả hoàn toàn tương phản.

"A, nơi khác cũng lớn hơn chút," Thẩm Nghiên thẳng ngực, "nhưng vẫnkhôngbằng ta...."

Mọi người đều cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong nháy mắt, Kỷ Dao như chứng kiến bộ dáng bất hòa của hai người họ trong kiếp trước, đều là mớinóimấy câu, ca ca liềnkhôngmuốnnóinữa, quay đầu rờiđi, Thẩm Nghiên lại bụm mặt khóc lóc.

Tạ Minh Kha thần sắc lạnh lùng.

Kỷ Daokhôngphục: "Tỷ lớn hơn tamộttuổi có thừa đó!"

Kỷ Đình Nguyên cười ha ha: "Ái chà, nhanh như vậyđãbảo vệ trượng phu của muội rồi!"

Thẩm Nghiên này đúng làkhôngphải người thường, sau khi bịhắntanóivào mặt,khôngnhữngkhôngthấy khó mà lui, ngược lại còn ân cần hơn so với trước đây,hắnta lạnh mặtnói: "Ngươi coi đây là nhà ngươi hay sao, suốt ngày đến?"

Tạ Minh Kha nhìn thấy Kỷ Nguyệt ngồi cách xa mình, liền kéo nàng ấy ngồi gầnmộtchút, nắm lấy tay thê tử.

Tiểu trứng thối, Kỷ Đình Nguyên nhéo nàngmộtcái.

khôngmuốn bồi nàng tathìsợ đắc tội, bồi nàng tathìlắm chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người ngồi xe ngựa tới Kỷ gia.

"Tháng sau, trạch viện đó có chút cũ kỹ, vẫn chưa sửa xong." Kỷ Dao cắmmộtcây trâm ngọc lên tóc, lại treo thêm ngọc trụytrêneo.

Tạ Minh Kha nhướng mày: "Văn An Bá phủ nhà bà ta suy thoái, e rằng nợ nhiều ngân lượng, ta c·h·ế·t rồi, phần tài sản kia tự nhiên là thuộc về Nhị phòng."

"Vậy tỷ...." Thẩm Nghiênkhôngcó kinh nghiệm, "vậy tỷ phải làm sao?"

Thời gian này sửa chữa nhà mới, sắp xếp đồ đạc, bận đến tối tăm mặt mũi, mặc dù đồ đạckhôngnhiều, Kỷ Dao vẫn tỉ mỉ thu dọn, nghĩ tới việc có thể ở trong viện rộng lớn, sau này trước phòng sau phòng đều có thể bày vài chục bồn hoa, nàng vô cùng mong đợi.

Thẩm Nghiên nhìn bóng lưng của Kỷ Đình Nguyên, tức tới mức hừmộttiếng,nói: "hắnkhôngcó lộc ăn, Dao Dao, nhà tỷ đổi đầu bếp mới, lần này làm bánh hoa cúc rất ngon, vừa ngọt vừa thơm."

"Nhưng dù sao cũng chung sống trongmộtphủ đệ," Kỷ Nguyệtnói, "chàng chưa từng nghĩ tới chuyện chuyển nhà?"

Tống Vân thấy môi nàng run run: "Ngươi thựcsựkhôngsao?"

Nghĩ tới câu "muội thích huynh", Kỷ Đình Nguyên cảm thấy phiền,khôngphảihắntakhôngmuốn cưới thê tử, chỉ là thê tử lý tưởng củahắnta phải là người yên tĩnh, ôn nhu, lúchắnta uống rượuthìở bên cạnh bồihắnta, rót rượu chohắnta, cũng có thể phá giải nỗi sầu củahắnta, màkhôngphải loại hình như Thẩm Nghiên, xông lên phía trướcnóilờiyêuthích với nam nhân.

"Cho nên ta mới bảo nàng cẩn thận,khôngnên thân cận bọn họ."

Đợi đến khi tới Kỷ gia, liền thấy phụ thân và những người khácđãđứng đón ở cửa.

"khônghề," trực giác của Tống Vânnóichohắnta biết nàng lại muốn chạyđinhư lần trước, liền nhịnkhôngđược tâm tư bỡn cợt, cười khẽmộttiếng, "có điều vịcônương này, ngươi vừa mớinóiđến cọc gỗ lớn ở đâu, có thể dẫn tađixem đượckhông? Ta đến Núi Ngọc Sơn nhiều lần, chưa từng nhìn thấy."

Kỷ Đình Nguyên cảm thấy đau đầu.

Kỷ Dao:......

"Cũng do tađinhanh," giọngnóiđó rất ôn hòa, giống như tiếng suối róc rách trong rừng rậm, "ngươikhôngsao chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đương nhiên, gần đây nàng ăn nhiều, Kỷ Daonói: " Đâu chỉ có mỗi việc tăng chiều cao."

"Muội đến gặp Dao Dao," Thẩm Nghiênnói, "chỉ cần muội chưa gả cho người khác, liền có thể ngày ngày tới." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Dao cứng người, vội vàng quay lại xin lỗi.

Cuối cùng cũngkhôngcó được đáp án, hai người im lặng ngồi lên xe ngựa.

Kỷ Dao bước lên thềm đá, xem phong cảnh lá phong ở hai bên, mắt thấy mấy đứa trẻ cầm cành trúc rượt đuổi nhau, nàng nghĩ tới cómộtlần mình đến đây chơi với Dương Thiệu, nàng muốn ngắt lá phong,hắnkhôngnóilời nào liền ôm nàng, nâng lên cao, dọa nàngmộttrận, nhưng thựcsựvẫn chưa hái được lá phong.

"Vâng," Kỷ Dao hỏi, "Công tửthìsao? Takhôngđâm làm ngài bị thương đấy chứ?" Lễ phép hỏimộtcâu, nàng muốn chuồnđicho nhanh.

"Ngươi!" Kỷ Đình Nguyên giận dữ mắng mỏ, "Ngươikhôngcần thanh danh, cũng đừng làm hư Dao Dao."

Gặp Kỷ Đình Nguyên ở bên ngoài cổng, Thẩm Nghiên cười vớihắnta: "Kỷ đại ca, huynh cũng muốnđileo núi sao?"

Núi Ngọc Sơn ngày thu rất đẹp, lá phong đỏ khắp nơi, nhưng vẫn còn có nhiều lá màu vàng, màu sắc giao thoa.

Liêu thị tiến lên nắm lấy tay của nữ nhi,khôngngừng đánh giá, chỉ thấy nữ nhi cũngkhôngkhác gì so với lúc ở nhà, lúc này mới yên tâm, nhưng liếc nhìn bộ dáng tuấn tú của con rể, bà lại nghĩ bản thân mình nghĩ nhiều rồi.

Bao nhiêu năm tích lũy của Tạ phủ, Đại phòng chiếm quá nửa, mấy đời dùng cũngkhônghết, cho nên Tạ Tri Thận vừa ý con dâu này, xuất ra rất hào phóng.

"Vậy tỷ lại tặng đồ cho huynh ấy?"

"Đừng!"

Kỷ Nguyên Đình cau mày.

Tạ Minh Kha cườinói: "Vậykhôngbằng tặngmộttrạch viện?"

"Ngày tỷ tỷ, tỷ phu lại mặt là ngày vui, ai bảo huynh muốn chuốc rượu, ca ca, nếu là ngày thường muội nhất địnhsẽgiúp huynh!"

Nàng cau mày: "A Nghiên, sao tỷ phải cứng đối cứng với ca ca? Thực ra huynh ấy chỉ là cứng miệng nhưng mềm lòng, tỷ càng như vậy, huynh ấy càngkhôngvui."

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Kỷ Nguyệt hơi đỏ mặt, nhưngkhôngrút tay lại.

Kỷ Nguyệt lắc đầu,khôngngờmộtngười nhìn rất hòa ái thân thiện như Nhị phu nhân lại đáng sợ như vậy.

Giọngnóicủa muội muội ngọt mà mềm, gọngnóicủa Thẩm Nghiên có chút cao, rất trong sáng,khôngngừng chui vào lỗ taihắnta.

Chỉ có Kỷ Đình Nguyên bị nghẹn tới mức trợn mắt, liếc xéo Kỷ Dao: "Ca ca thương muội vô ích rồi, cư nhiên dám đối phó huynh như vậy?"

"Chúng ta đổimộtchỗ khác." Kỷ Dao vội vàng quay người,đitheomộtphía khác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31