Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25
Nghenóiy tới Uất huyện (ở tỉnh Hà Bắc, TQ), Tạ lão phu nhânnóivới Nhị phu nhân: " Nóđithăm phụ thân, vậy mà cũngkhôngthèmnóivới tamộttiếng, đúng làkhôngthèm để tổ mẫu như ta vào trong mắt."
Quả nhiên tôn tử này muốn thành thân rồi, trước đó Lão phu nhânđãthảo luận qua chuyện này với con dâu, lúc này cũngkhôngngăn cản, lập tức đồng ý ngay.
Vậy là vì y thích nàng ấy? Giống như muội muộinói? Kỷ Nguyệt cảm thấy trái tim mình đột nhiên nhảy lên bùm bùm, tai cũng có chút nóng.
"Phụ thân, con cũngkhôngphải kẻ ngốc." Kỷ Nguyên Đìnhnói, "chỉnóiở trong nhà thôi."
Nguyên nhân là do Hoàng thượng muốn đoạt binh quyền từ tay Tần vương, Tần vương này trời sinh dũng mãnh thiện chiến, binh mã hùng mạnh, trước đây Hoàng thượng suy nghĩ về đại cục nên nhẫn nhịn, mà nay giặc ngoại xâmđãdẹp yên, bốn biển yên bình, ông liền muốn động thủ với Tần vương. Ai ngờ Tần vương lại lãnh binh tạo phản trước, đợi đến khi tin tức truyền tới Kinh Thành, Tần vươngđãđoạt được hai thành trì rồi.
Kỷ Nguyệtkhôngthèm để ý đến nàng: "Ởthìở chứ sao."
Nàng ấy đột nhiên cảm thấy chuyện này chưa chắcđãthành công.
Bởi vì bà vốn dĩđãkiên định chắc chắnsẽtrôi qua cuộc sống khổ cực với Kỷ Chương, ai nghĩ tới cómộtngày bà có thể làm phu nhân tam phẩm, trước mặt hai nữ nhi, bà nhịnkhôngđược vui mừng tới phát khóc.
Nghe thấy lời đó, Kỷ Nguyệt lại đỏ mặt.
Tạ Tri Thận ừmộttiếng, đợi đến khi nhi tử rời khỏi viện, mới cúi đầu ho mạnhmộtcái. Mặc dù thân thể ngàymộtyếuđi, nhưng nghĩ đến dáng vẻ thanh lãnh của nhi tử, vậy mà lại có người trong lòng, nhât thời cảm thấy vô cùng vui mừng.
"Vâng." Tạ Minh Kha ngồi xuống đối diện.
"Đương nhiên là tháng tám" Kỷ Daonói, "càng nhanh càng tốt!"
Cho dù Lão phu nhânkhôngđồng ý, nhưng có Tạ Tri Thận, bà ta có thể làm chủ được sao?
Lúc hai tỷ muội náo động, loạn Vân Châuđãbùng phát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, Tạ Minh Khađãtới Uất huyện.
"Phụ thân," y hành đại lễ, "thân thể phụ thân gần đây thế nào?"
Trượng phu của Từ đại thiếu phu nhân tên Từ Lân, là môn sinh đắc ý của Tạ Tri Thận, nếu như nhờ giúp đỡ, nhất định họsẽđồng ý, vị Thiếu phu nhân kia cũng xuất thân từ dòng dõi thư hương thế gia, hai ngườiđãcómộtnammộtnữ, phúc khí tràn đầy.
"Con thua rồi." Ynói.
Liêu thị biết tin, chân mềm nhũn, suýt nữathìngất.
"Tỷ tỷ, tỷ phải làm nữ hồng cho tốt."
Rất nhanh Tạ Minh Kha liền tới cầu thân, Liêu thị mở cờ trong bụng, Kỷ Chương ngây ra như phỗng, vậy xem ra Tạ giađãđồng ý, giống nhưđangnằm mơ vậy!
"Ừ." Tạ Tri Thận phất phất tay, "được rồi, con trở vềđi, chuyện thành thân là đạisự, cần chuẩn bị rất nhiều, nếuđãmuốn cướicônương nhà người ta,khôngthể qua loa đại khái."
"Ân tình của takhôngphảiđãsớm trả hết rồi hay sao?"
Tạ Minh Kha dừng taymộtchút: "Nhi tử muốn cưới thê tử."
"Con cũng chỉ là nghenói, hình như làcônương của Kỷ gia." Nhị phu nhân nghiêng người, "Mẫu thân,khôngphải ngườiđangphiền não về chuyện này hay sao, đến nay Minh Kha nguyện ý thành thân, cũng xem như giải tỏa được nỗi lòng."
"Ừ?" Tạ Tri Thận sửng sốt, sau đó liền lập tức nở nụ cười, "tuổi của con cũng nên cưới thê tử rồi, làcônương nhà nào? Ta có quenkhông?"
Tiểucônương xấu hổ rồi, dù sao cũng là chuyện chung thân đạisự, lệnh của cha mẹ lời của mai mối, để cho nàng ấy mở lời, giống như là tự định chung thân, Tạ Minh Kha nghĩ, nhưng trong lòng nàng ấy khẳng định là đồng ý, nàng ấy thông minh như vậy, cònkhôngbiết cách cự tuyệt như thế nào hay sao?
Xuất thân này đúng là cực thấp, chỉ hơn nữ tử bán hoa (gáithanh lâu)mộtchút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dao lăn lộntrêngiường thànhmộtcục, trực tiếp kêu tha mạng.
Ca ca đúng là to gan, chẳng trách kiếp trước dám cấu kết với Tam hoàng tử đấu lại Tống Vân, lời như vậy cũng dámnóira, Kỷ Dao thầm lắc đầu, nhưng đúng là Hoàng thượng có ý như vậy, chỉ là bị Tần vương chớp thời cơ hành động trước, bố trí cạm bẫy, làm cho Tổng đốc Vân Xuyên liên tiếp bại trận, thế cho nên khi Hoàng thượng phái Dương Thiệuđitrợ giúp, cũng phải mất đếnmộtnăm, mới bình định được.
Hai phụ tử im lặng đánh cờ, ngươi đến tađi.
"Nữ hồng cái gì?"
Vẻ mặt nam nhân bừng bừng phấn chấn, vậy mà y lại vui mừng như vậy sao, Kỷ Nguyệt nhìn bóng lưng rờiđicủa y, khuôn mặt lại đỏ bừng, nhưng mà, hình như y quá tự tin rồi,nóinhư đơn giản lắm. Khoảng cách giữa hai gia đình rất xa, Tạ lão phu nhân, Tạ lão giasẽđồng ý sao?
Kỷ Nguyên Đình lạikhôngchút hoài nghi, đây là xuất phát tựsựtín nhiệm đối với Tạ Minh Kha, nhưng lạikhôngcó bằng chứng xác thực: " Phụ thân, sao phải đoán già đoán non, qua vài ngày nữa liền biết thôi."
"Ta đương nhiênsẽhỏi Kỷ đại nhân, Kỷ phu nhân," Tạ Minh Kha cườinói, "Nàngkhôngcần lo lắng, đợi tin tức tốtđi."
trênmặt Tạ Tri Thận lộ ra chút ranh mãnh: " phân tâm trong khi đánh cờ là tối kị, sau này đừng phạm phải nữa."
Lúc đầu Kỷ Chương tham gia buộc tộiđãdẫn tớisựchú ý của Cố Diên Nhiên, lão ta lật xem hồ sơ quan viên, pháthiệnngười này tính cách cương trực, cần cù chịu khó, đoan chính nghiêm minh, đúng làmộtthanh quan, liền để bạt ông làm tri phủ. Tri phủ của Kinh Thành so với phủ doãn của nơi khác, phẩm cấp cao hơnmộtbậc, là chính tam phẩm.
Ánh mắt của nam nhân đứng đối diện vô cùng ôn nhu, hàm chứa ý cười nhìn nàng ấy.
Chuyện của tỷ tỷ cuối cùng cũng được giải quyết, Kỷ Dao cảm thấynhẹnhõm thoải mái, trêu ghẹo Kỷ Nguyệt trong khuê phòng: "Cònnóimuộinóilinh tinh, tỷ tỷ, lần này liền tin muội chưa? Tạ đại nhânđangở chính phòng đó."
Tạ Minh Kha như mở cờ trong bụng: "Qua vài ngày nữa ta liền tới cầu hôn."
"Vậythìđược, lập tức tới cầu hôn." Tạ Tri Thậnđithêm vài quân cờ đen, "nhớ để Minh quảnsựchuẩn bị sính lễ... người mai mốiđãcó chưa? Nếu conđãnhậm chức ở Hàn Lâm Viện,khôngbằng đến lúc đó mời con dâu trưởng của Từ đại học sĩ trong Hàn Lâm Viện tới Kỷ giamộtchuyến."
"Tạ Minh Kha Tạ đại nhân!" Liêu thị vui vẻkhôngthể tự kìm chế, tay khoát lên tay áo của trượng phu, "hôm nay ngài đến thăm Nguyệt Nhi, đích thânnóivới ta, ngài muốn cưới Nguyệt Nhi làm thê."
Lúc này Kỷ Chương mới hồi thần, nhìn thê tử động tác rối loạn,nhẹgiọng hỏi nhi tử: "Đình Nhi, con cảm thấy Tạ giasẽđồng ý sao? Gia đình chúng ta địa vị như thế này, thựcsựkhôngdám trèo cao."
Kỷ Chương trợn mắt há hốc mồm.
"Cái gì?" Lão phu nhân kinh ngạc, "Con lànói, nó có người trong lòng rồi? Sao takhôngbiết?"
Kỷ Nguyên Đình mờ mịt, ngày hôm quahắntađihỏi ý muội muội, còn chưa nhận được đáp án, sao mọi chuyệnđãổn rồi? Lẽ nào là phụ thân chọn được vị công tử nào?hắnta nhìn Kỷ Chương, nhưng Kỷ Chương cũng làmộtkhuôn mặt mờ mịt: "Nương tử, lời này có ý gì?"
Nhưngrõràng là phụ thân hỏi y giữa chừng, khóe miệng Tạ Minh Kha nhếch lên: "Lời dạy bảo của phụ thân, nhi tử ghi nhớ trong lòng."
Lão phu nhân nhìn nhìn Nhị phu nhân,nóicái gì mà nghenói, lờinóivừa rồi của Nhị phu nhân, hiển nhiên làđãcho người điều tra Kỷ gia.... Cũng được, Tạ Minh Khakhôngnhìn trúng người mà bà ta chọn, vậy liền để nó cưới nữ nhi Kỷ giađi, dù sao cũngkhôngphải làmộtchuyện xấu.
Nhắc đến đồ cưới, Liêu thị cứng người, tay nắm chặt khăn tay, khuôn mặt có chút khó xử: "Vốn dĩđãchuẩn bị tốt rồi, nhưng ai ngờ được Nguyệt Nhisẽgả vào vọng tộc, sợ rằng... trời ơi, ta phải chuẩn bị thêm,khôngthể để người khác chê cười." Bà vội vội vàng vàngđivào sương phòng tìm ngân lượng.
"Vẫn tốt." Tạ Tri Thận dựa vào ghế mềm, đánh giá nhi tử, "sao con có thời gian tới đây? Trong thưkhôngphải tađãnóirồi hay sao,khôngcần nhớ nhung, nếu có chuyện gì, tasẽcho người tới Kinh Thành truyền tin." Dứt lời, chỉ chỉ bàn cờ ở đối diện, "nhưng nếuđãđến rồi,thìđánh cờ cùng ta."
"Là từ huyệnnhỏchuyển đến, tổ tiên làm nghề nông, nhưng hai phụ tử nhà đó đều làm quan trong triều, Kỷcônương đó nghenóilà người dịu dàng thanh lệ, nhan sắc tuyệt đỉnh." Nhị phu nhân khuyên giải, "Người cũng đừng tức giận, dù sao Minh Kha cũng muốn thành thân rồi, Kỷ gia đôn hậu thuần phác, quả thực làkhôngtệ."
"Cũngkhôngthể trách Tần vương, thỏ khôn có thể tránh thoát vuốt c·h·ó săn, Tần vươngđãtừng lập nên chiến công hiển hách, bảo vệ biên cương, Hoàng thượng có chút đề phòng..."
Tạ Tri Thận àmộttiếng: "Làcônương mà con thích?"
"Vậy đến lúc đó liền đề nghị tháng tám."trênmặt Liêu thị nở nụ cười tươi như hoa, nữ nhi của bà vậy mà lại có thể gả tới danh môn vọng tộc, đúng là giống như nằm mơ vậy.
Nàng ấy hoàn toànkhôngnghĩ tới Tạ Minh Khasẽnóira những lời như vậy.
Chỉ là bàkhôngnghĩ tới, chuyện vuikhôngchỉ cómột, ngày hôm sau, trong cung hạmộtđạo thánh chỉ, đề bạtmộtsố quan viên, mà Kỷ Chương cũng nằm trong số đó, được thăng chức thành Tri phủ Thuận Thiên Phủ.
"Tạ đại nhânsẽngay lập tức tới cầu hôn."
mộtngày trước khi hưu mộc, Tạ Minh Khakhôngtrở về nhà.
Đương nhiên là vì quá vui mừng.
"Tạ đại nhân..." cuối cùng Kỷ Nguyệt cũng mở miệng, "chuyện lớn như vậy, đâu phải là chuyện ta với ngài có thể quyết định?"
"Nếu là Tạ đại nhân đích thânnói, vậy phụ thân, mẫu thân chuẩn bị đồ cướiđithôi." Tạ Minh Kha tuyệt đốisẽkhôngnuốt lời.
"Cũng ítnóitrước mặt Nguyệt Nhi, Dao Daođi" Liêu thị trừng mắt nhìn hai phụ tử, "Nguyệt Nhi sắp phải gảđirồi, chuyện đại hỉ, các ngườinóiđánh trận cái gì mà đánh trận? đúng rồi," Bà cười tít mắt, "mọi người cảm thấy ngày lành nên định vào tháng tám hay tháng chínthìtốt hơn?"
"Thiên chân vạn xác," Tạ Minh Kha hỏi nghiêm túc, "Nàng có đồng ýkhông?"
Tạ Minh Kha nghĩđinghĩ lại, cảm thấy cực tốt, cườinói: "Đa tạ phụ thân nhắc nhở."đangđịnh hạ cờ, lạikhôngbiết bắt đầu từ khi nào, thế cờ phía yđãthất bại thảm hại rồi.
....................
Mặc dù gần đây y tỏ ra rất quan tâm nàng ấy, nhưng đột nhiên trực tiếpnóitới chuyện cưới gả...Nàng ấynói: "Lờinóivừa rồi của ngài, làthậtsao?"
Lần này Kỷ Nguyệtkhôngnóinữa, trực tiếp giơ tay ra cù lét nàng.
Tạ Minh Kha yên tâm: "Vậy nhi tử xin phép rờiđi, phụ thân bảo trọng," lạinói, " nếu ở đâykhôngthoải mái, vẫn là trở về Kinh Thành ở lâu dài thôi."
Khuôn mặt Kỷ Nguyệt rốt cuộckhôngchịu nổi mà đỏ lên, cắn môinói: "Muội vậy mà hiểu biết nhiều nha, nhưng còn nhắc tới những chuyện này với ta nữa,thìđừng trách ta đuổi muộiđi."
Từng lờinóicủa nam nhân rơi và tai nàng ấy, Kỷ Nguyệt khiếp sợ nhìn y, nhất thờikhôngthể phát raâmthanh gì.
Nhưng lão phu nhân rất là buồn bực, trước đây Lão phu nhân giới thiệukhôngítcônương cho Tạ Minh Kha, nhưng y làm nhưkhôngnhìn thấy,hiệnnay vô thanh vô tức, tự mình định ra chuyện hôn nhân, Lão phu nhân cầm chén trà lên uốngmộtngụm, giống như muốn dập tắt ngọn lửa tức giận: " Kỷ gia nào?"
Tiểucônương xuất thân từ gia đìnhnhỏ, dù sao cũng dễ n*n b*p.
Bị nam nhân nhìn như vậy, Kỷ Nguyệtkhôngkhỏi đỏ mặt.
Kỷ Chươngnói: "Lời nàykhôngthểnóiở bên ngoài!"
Nhị phu nhân đảo mắt, nghĩ tới Kỷ Nguyệt, cười khẽnói: "Mẫu thân, có lẽ Minh Kha vì chuyện hônsựcủahắn, nênđicầu Đại bá đồng ý."
"Phụ thân..." Tạ Minh Khanhẹgiọngnói, "ngày đó, phụ thân có về Kinh Thànhkhông?"
Buổi tối, Kỷ Chương lo lắngkhôngyên: "Đúng là sóng gió từng đợt từng đợt kéo tới, khó khăn lắm mới ngừng chiến tranh, Tần vương này lại nổi lên tà tâm."
Đầu tiên Kỷ Nguyên Đình cũng rất ngạc nhiên, nhưng nghĩ tới chuyện lần trước, Tạ Minh Khakhôngchỉ ra tay ngăn cản Hoàng Thái hậu, còn đích thân tới Xuân Phong Lầu nhắc nhở, liền bừng tỉnh đại ngộ,thìra Tạ Minh Kha nhìn trúng muội muội củahắnta, khó trách!
Nhận đượcsựđồng ý của phụ thân, Tạ Minh Kha trở về Tạ phủ, lập tức ra lệnh cho Minh quảnsựchuẩn bị sính lễ, sau đóđitới chỗ Lão phu nhân.
Nàng ấy càngkhôngbiết phảinóigì.
"Ngườikhôngquen biết, là Đạicônương của Kỷ gia, Kỷ đại nhân nhậm chức tại Hộ bộ."
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
"Đương nhiên, con thành thân, lẽ nào ta lạikhôngtham dự?"
Mặt Tạ Minh Kha có chút nóng: "Vâng."
Đột nhiênđigặp Tạ Tri Thận, nhất định là chuyện quan trọng!
Kỷ Nguyệt bình tĩnh lại, suy nghĩ xa hơn, nhưng Liêu thị nghe thấy ý của Tạ Minh Kha lại vui đến mức quênđihết thảy, đợi đến khi hai cha con Kỷ Chương từ nha môn trở về, liềnnói: "Chuyện hônsựcủa Nguyệt Nhi xem như ổn rồi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chuyện này rất nhanhđãtruyền khắp Kinh thành.
"Tạ đại nhân nào?" Hai phụ tử đồng thời hỏi.
Mắt thấy quân cờ của nhi tử càng ngày càng ít, Tạ Tri Thậnnói: "Cònkhôngnóiđến đây có chuyện gì hay sao?"
Hoàng thượng nổi giận lôi đình, ra lệnh cho Tổng đốc Vân Xuyên điều binh tới ngăn cản Tần vương đánh lên hướng Bắc.
"Tỷ tỷ xấu hổ rồi à?" Kỷ Dao nâng hai tay bưng lấy mặt, nháy mắt, "có phải tỷ tỷ thích Tạ đại nhânkhông?"
"Làm giày cho tỷ phu a! NếukhôngTạ đại nhân tới đưa sính lễ, tỷ lấy cái gì ra trao đổi?"
rõràng là lúc y cầm dao uy h**p, nàng ấy còn có thể đàm phán với y, nhưnghiệntại...
đangnghĩ ngợi liền nghe thấymộttiếng "cộp", ngẩng đầu lên nhìn,thìra là ca ca bị phụ thân gõ chomộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Chươngnóichuyện có chút lắp bắp, Liêu thị lại nhìn chằm chằm con rể tương lai, càng nhìn càng thích.
Như vậy mới có thể chân chính thoát khỏi nguy hiểm, Tạ Minh Kha chắc chắn cũng nghĩ như vậy, cứ xemđi, nhất định là tháng tám. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như Hoàng Thái hậu thựcsựđáng sợ như vậy, vậy đây đúng làmộtbiện pháp tốt, nàng ấy biết năng lực của Tạ Minh Kha, cũng biết đến danh vọng của Tạ gia, nhưng nàng ấy làm sao có thểnóira được, hơn nữa, ân tình này, ân tình mà nàng ấy nợ cũng quá lớn, Kỷ Nguyệt cắn môi,mộtlát saunhẹgiọngnói: "Nếu ngài chỉ vì ân tình..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.