Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23
Kỷ Nguyệt cũngkhôngche dấu: "Là kế sách của Tạ đại nhân, sau đó Hoàng Thái hậu biết tỷ bị thương, miễn cho tỷkhôngphải tiến cung nữa, nếukhôngsợ rằng đến bây giờ còn chưa trở về..."
Tiểucônương này tốt biết bao, trong lòng Liêu thị nghĩ, nếu như đổi thành người khác,đãsớm hận nhi tử đến c·h·ế·t rồi.
Tạ Minh Kha sững sờ.
"Có lẽkhôngđược chọn lựa quá khắt khe," Kỷ Chương thở dài, "ví dụ như gia thế, có thể thấpmộtchút, gia cảnh cũngkhôngcần phải giàu có..."
Nàng mớikhôngnghĩ linh tinh đâu, Kỷ Dao cười híp mắt: "Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy Tạ đại nhân là người thế nào?"
Nếu là trước đây, Kỷ Nguyên Đìnhsẽrất kinh ngạc, nhưng vìđãđoán ra nênhắnta tỏ ra rất bình tĩnh: "Đa tạ đại nhân, lần trước sau khi muội muội vào cung, chúng ta liền có chút đoán ra. Hôm nay ngài cũng thấy rồi, ta mời vài vị công tử, chính là muốn chọn vị hôn phu cho muội muội."nóixong lại có chút sáng kiến, "Tạ đại nhân ngàikhônguống rượu, ắtsẽnhìn thấy tình hìnhrõràng hơn, theo như ngài thấy, vị công tử nào xứng đôi với muội muội nhà ta?"
Những người khácđãsớm bị Kỷ Nguyên Đình hạ gục, có người được gã sai vặt nâng về nhà, có người say tới mơ mơ hồ hồ, tự mìnhnóilời say.
Lúc đầu nàng ấy có chút oán giận Tạ Minh Kha, nhưng y cứu nàng ấy hết lần này tới lần khác,đãsớm hòa nhau rồi, nghĩ tới ánh mắt ôn hòa của nam nhân ngày hôm nay, Kỷ Nguyệt đỏ mặt, trách mắng: "cônương gia sao có thể hồ ngôn loạn ngữ, cònnóilinh tinh nữa, tỷkhôngtha cho muội."
Mẫu thânkhôngđược sủng ái, đương nhiên nhi tử cũng thất sủng theo, liềnkhôngcó năng lực cạnh tranh với Thái tử nữa!
Lờinóikhéo léo, làm Kỷ Nguyệt vui vẻ nhếch khóe miệng.
Đợi khi đến lầu hai, Tạ Minh Kha còn chưa mở miệng,đãthấy có vị công tử ngồi cùng bàn với Kỷ Nguyên Đình kêu lên: "Đókhôngphải là Tạ đại nhân hay sao?"
Lời này làm chomộtđám công tử hâm mộ ước ao.
"Tranh gì?"
Kỷ Dao dỗ tỷ tỷ xong, liền lui ra ngoài.
Kỷ Nguyên Đình đáp: "Cũngkhôngphải làkhôngđược," liền rótmộtly rượu, "ai muốn kính rượu Tạ đại nhân, đều tới đâyđi."
khôngkhí vô cùng náo nhiệt, mọi người nâng ly cạn chén, vung quyền chơi tửu lệnh, trong lầu đầy ắp tiếng cười của những người đàn ông trẻ tuổi, Tạ Minh Kha nhìn Kỷ Nguyên Đìnhmộtly lạimộtly uống cạn, khuôn mặt cũngkhôngđỏ lên tý nào,khôngkhỏi nghĩ tới Dương Thiệu,hắnuống rượu cũng rất hào sảng,khôngbiết hai người này ai uống lợi hại hơn?
Liêu thị nghẹn lời, nếu chuyện này bà phải đích thânnóira, có chút khó khăn, chính là lúc này, Thẩm Nghiên xuấthiện: "Kỷ phu nhân, người tới rồi! Đều là conkhôngtốt, lần trước conkhôngnên làm đổ rượu của Kỷ công tử, đổ ra đầy đất, làm bẩn đình viện, ngườisẽkhôngtrách con chứ?"
Khi kiệuđiđến ngõnhỏBách Phúc, y phân phó Lý Ngọc: "Ngươi tới Kỷ gia xem xem, Kỷ công tử có ở nhàkhông?" Dù sao Kỷ Nguyệt cũng làmộtcônương,khôngtiện gặp mặt, liền muốn gặp Kỷ Nguyên Đìnhnóimộtchút.
"Tạ đại nhân, ngài có hẹn tới Xuân Phong Lầu sao?"
Thẩm phu nhân nghe vậy cảm thấy buồn cười, tính cách Kỷ Nguyên Đìnhkhôngđủ trầm ổn, thường ở bên ngoài gọi bạn gọi bè, nhưng được cái thông minh, biết cách thay đổi theo tình thế, ngược lại nữ nhi cònnhỏ, còn có thể đợi thêm vài năm nữa,nóikhôngchừng đến lúc đó Kỷ công tử cũng muốn thành thân.
Kỷ Nguyên Đình đáp: "khôngsao."
Lý Ngọc lĩnh mệnh.
Tỷ tỷ làmộtngười tính tình nội liễm, sợ rằngkhôngmuốnnóira suy nghĩ trong lòng, Kỷ Dao kéo tay áo nàng ấy lắc lắc: "Được rồi, tỷ tỷ, muộikhôngnóinữa, tỷ nghỉ ngơiđi." Buông màn giúp Kỷ Nguyệt, lại nhìnmộtlượt xung quanh xem có muỗikhông, "mộtcon cũngkhôngcó, tỷ tỷsẽkhôngbị muỗi đốt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Kỷ công tử làm sao?" Thẩm phu nhân kỳ quái, "có quan hệ gì tớihắnsao?"
"Ngủ rồi," Kỷ Daonói, "khôngbị thương, là giả vờ đó, vì sợ vẫn còn phải tiến cung."
Lý Ngọc vội vàng theo sau.
Chủ tử rất ít khi tới những nơi như thế này, trừ những trường hợpkhôngthể thoái thác, Lý Ngọc nghĩ, rốt cuộc là đạisựgì, mà hôm nay nhất định phải đến đây?
"Ca ca, huynhđangnghĩ cái gì?" Kỷ Dao giả bộkhôngbiết, nhìn chằm chằm Kỷ Nguyên Đình đặt câu hỏi.
"Đợi Kỷcônương dưỡng thương xong, liền chọn nàng ta, nhữngcônương khác, ngươi phải nhìn chorõ, nhất định phải kiều diễm xuất sắc, vạn dặm mới cómột. Nhớ kỹ,khôngđược lộ ra tin tức, trước tiên để họa sĩ vẽ xong đưa ta xem qua rồinói."
Kỷ Dao thăm dò: "Tạ đại nhân ba lần bốn lượt trợ giúp, có phải là bởi vì thích tỷ tỷ haykhông."
Vì chuyện của Kỷ Nguyệt, Tạ Minh Kha rất chú ý đến chuyện ở trong cung, mấy ngày nay ở Đông cung giảng bài cho Thái tử, sau khi giảng xong cũngkhôngrờiđingay, Tống Diệmâmthầm vui mừng, cho rằng Tạ Minh Kha nguyện ý đầu quân chohắnta, liền thường xuyên uống trà cùng y. Thực ra Tạ Minh Kha chỉ muốn lợi dụng khoảng thời gian đó, phân phó Lý Ngọcđithăm dò tin tức.
LạinóiKỷ Dao vừa xuống xe ngựa, liền chạy thẳng vào trong nhà.
Khó có khi Tạ Minh Kha nhìn thấy cảnh tượng như thế này, cũng có chút hứng thú.
Chương 23
"Nữ nhi biết rồi ạ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm phu nhân thở phào: "Vậythìtốt."
khôngđợi Kỷ Daonóichuyện, Kỷ Nguyệtđãcườinói: "Đa tạ muội, Thẩmcônương, ta và Dao Dao đều thích ăn."
Nếu như lưỡng tình tương duyệt còn tốt, mặc dù Tạ gia có Nhị phòng đáng lo ngại, tương lai nhất định là ngươi sống ta c·h·ế·t, nhưng cuối cùng vẫn là Tạ Minh Kha đại thắng, phất lên như diều gặp gió, nếu như tỷ tỷ gả cho y, so với tiến cungthìtốt hơn nhiều.
Bà lập tức trả lời: "Nào có, là nhất thờikhôngcẩn thận, Nguyên Đình tính khí cũngkhôngtốt, còn vì chuyện đó mànóicon, con đừng để trong lòng."
Tạ Minh Kha đánh giáhắntamộtchút: "thậtsựkhôngsay?"
"Đại muội muội sao rồi?"
Liêu thị nghe thấy trong lòng chua xót, cắn răngnói: "cũngkhôngthểkhôngxứng đôi với Nguyệt Nhi được, đáng tiếckhôngthể lại tìm Thẩm phu nhân, bà ấy giao tiếp rộng, quen biết nhiều người,"nóirồi lại như lăng trì mà liếc nhìn nhi tử, "đều là do conkhôngtốt!"
Sao có thểkhôngđể trong lòng?
"khôngphải," Tạ Minh Kha đáp, "Ta nghenóingươiđangở đây, cho nên tới xem."
Đúng là đổi trắng thay đen,rõràng là nhi tử của bà làm đổ rượu của Thẩm Nghiên, lại bị ả tanóingược lại, nhưng Liêu thị cũng hiểurõtâm tư của Thẩm Nghiên, ả ta giấu diếm Thẩm phu nhân,khôngcónóira.
Mọi người đều cười ầm lên.
Tửu Lầu này nổi tiếng trong Kinh thành vì rượu ngon, là địa điểm mà nhiều công tửyêuthích tụ tập, Kỷ Nguyên Đình thường xuyên tới đó, lúc nàyđangmời vài vị công tử cùng nhau uống rượu, còn mời nhạc công kéomộtbài trợ hứng. Ở dưới lầu, cũng có thể nghe thấy tiếng cười sang sảng củahắnta, Tạ Minh Kha ngẩng đầu lên nhìn, mi tâm hơi nhíu lại.
Thẩm Nghiênnói: "Vì sao? Kỷ phu nhânkhôngcấm ta tới đây, còn có Nguyệt Nhi tỷ tỷ, Dao Dao cũngkhôngnóilà takhôngđược tới." Ả ta tươi cười càng sáng lạn, "Kỷ công tử, sau này còn gặp."
Kỷ Chương cũng phát sầu,đilại trong phòng: "Ta nghĩ, có thể tuỳ tiện chọn được hay sao? Tưởng công tử lần trướcđãkhôngthành, Từ lục công tử cũngkhôngthành, đến nay chuyện tình cấp bách, càngkhôngthể c·h·ó cùng..." suýt nữathìnóithành c·h·ó cùng dứt giậu, ông vuốt mồ hôi ở hai bên tóc, "vạn nhất chọn sai người, cũng làm lỡ dở chuyện chung thân đạisựcủa Nguyệt Nhi!"
Đó là vị công tử cuối cùng rồi.
Liêu thịnói: "Tuyệt đốikhôngđể Nguyệt Nhi tiến cung, ta mặc kệ cái gì mà Hoàng thượng, Thái tử, bất kể là con đường nào, Nguyệt Nhi mà tiến cung, chúng ta liềnkhôngthể gặp nữ nhi được nữa! Lão gia, ông nhanh chóng tìm cách để Nguyệt Nhi gảđi."
Ai dámnóigì thêm nữa, có vị Lý công tử trêu ghẹo: "khôngbằng mời Tán Minh uống thay,hắnchính là ngàn chénkhôngsay đấy."
Vậy mà bà ấy lạikhôngbiết?
Gương mặt của Kỷ Nguyên Đình vẫn rất trắng.
Có chútkhôngđúng, Liêu thị hồ nghi: "Cònkhôngphải Kỷ Nguyên Đình nhà ta..."
"khôngnghiêm trọng, đại phu có xem qua,nóinằmmộthai tháng là khỏi."
Kỷ Nguyên Đình lập tứcđitới chính phòng.
"Con thựcsựcó thể tìm được?"
Thẩm phu nhân nghe thấy Liêu thị nhắc tới Kỷ Nguyên Đình, biết được nữ nhi thíchhắnta, liền liếc nhìn nữ nhimộtcái, cườinói: "Nghiên Nhi từ trước tới nay đều ngang bướng, sao bà cònnóigiúp nó được cơ chứ? Đến đến đến, vào trong ngồi, bên ngoài quá nóng."
Kỷ Nguyên Đình nhướng mày: "Thẩm phu nhân có thể tìm được con rể tốt hay sao? Cònkhôngbằng dựa vào con, nương người yên tâm, con nhất địnhsẽchọn thay cho muội muộimộtngười thập toàn thập mỹ."
Lần trước nàng ấy tránh đượcmộtkiếp, lần này, y phải làm sao để giúp nàng ấy đây? Tạ Minh Kha nhắm mắt suy nghĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Liêu thị thở dài: "Nguyệt Nhi bị thương ở chân,trênđường gặp phải ngựa điên, Dao Daođangở cùng tỷ tỷ."
Cái nàykhôngđược, cái kiakhôngđược, Liêu thị lau nước mắt: "Vậy phải làm sao mới tốt?"
Vậythìkhôngphải danh họa, Tạ Minh Kha nghĩ, có thể giống với bức tranh lần trước y thấy ở trong đình, là tranh vẽ cáccônương.
"Chuyện xảy ra khi nào?" Thẩm phu nhân vô cùng kinh ngạc, "ta đềukhôngbiết."
Vốn dĩ ngày đó nênđi, nhưng sợ Thẩm phu nhân quá mức tức giận, nên đợi bà ấy tiêu giậnđimộtchút.
"Có nghiêm trọngkhông?"
"khôngsay, chính là uống no quá, trướng bụng khó chịu." Kỷ Nguyên Đình đứng lên, nhìn ra bên ngoài cửa sổmộtcái, chỉ thấy bầu trờiđãtối om rồi,đãsắp giờ hợi, khẽ cườinói: "Tạ đại nhân là có lời muốnnóivới ta sao?"khônguống rượu lại đến Xuân Phong Lầu,khôngtin là y chỉ tới xemhắn.
Tỷ tỷ vừakhôngphải tiến cung ngay, cũng có thể kéo dàimộtthời gian, đúng là nhất cử lưỡng tiện. Xem ra y đúng là rất thích tỷ tỷ, mới có thể hao tâm tổn sức như vậy, nếukhôngsao phải mạo hiểm đối đầu với Hoàng Thái hậu, xen vào việc này?
"Vậy sao?" Mọi ngườikhôngtin, Tô công tửnói: "Bất kể như thế nào, nếu Tạ đại nhânđãtới, liền mời ngài ngồi cùng bàn với chúng ta, ta kính ngàimộtly trước."
Nếu đoánkhôngsai,thìHoàng Thái hậu muốn tuyển phi cho Hoàng thượng.
"Sao lạikhôngmang haicônương tới?"
Cách cũngkhôngxa, Tạ Minh Kha cho kiệu phu nâng kiệu tới Xuân Phong Lầu.
"Tìm được rồi, Hầu gianóitỷ tỷkhôngtiến cung, con liền trở về."
Kỷ Dao thànhthậtnói: "Con sợ xảy ra chuyện,đitìm Hầu gia giúp đỡ."
Mà những phi tử đó, nhất địnhsẽcó Kỷ Nguyệt ở bên trong.
Kỷ Nguyên Đình phất phất tay: "khôngcó gì."
Chính là người như vậy, còn muốn gả cho người ta?
Gã rót rượu cho Tạ Minh Kha.
Liêu thịnói: "Con ở cùng với Nguyệt Nhi, nương còn có chút chuyện."
đangnghĩ ngợi, Tạ Minh Khađãbước lên cầu thang.
"Vâng."
Muội muội còn quánhỏ,khôngmuốn thương lượng với muội ấy về chuyện này,hắnta phảđinóicho phụ thân, mẫu thân biết.
Kỷ gia chính là ở bên trong ngõnhỏnày, Lý Ngọc trở về rất nhanh, bẩm báo: "Kỷ công tửkhôngcó ở trong nhà, nghenóilàđangở Xuân Phong Lầu."
Gặp Kỷ Nguyên Đình ở cửa.
Liêuthìlắc lắc đầu: "Cũng may mà Hầu gia độ lượng,khôngcó so đo, còn nghe ngóng giúp con, con phải cảm ơn người ta cho tốt."
Hoàng Thái hậunhẹgiọng phân phó Thái giám bên người.
Tài danh của Tạ Minh Kha nổi tiếng khắp Kinh thành, rất được các quan viên trẻ tuổi và học sĩ ngưỡng mộ, đều xem y là tấm gương sáng, nhìn thấy tất nhiên là nhận ra. Công tử kia vừa kêu lên, dẫn tới những người khác đều nhìn tới, trong đó gồm có cả Kỷ Nguyên Đình, đầu tiên Kỷ Nguyên Đình có chút kinh ngạc, sau đó nhanh chóng đứng lên,đivề phía y.
"Điểm kỳ quái chính là, tranh này người khác chưa từng được xem, cũngkhôngnghe thấy Thái hậu nương nương bình phẩm xấu đẹp, nếu là trước đây, nếu là danh họa hoặc chữ đẹp, đều nhịnkhôngđược mà ban thưởng."
Hai người rời khỏi Xuân Phong Lầu, đếnmộtnơi yên tĩnh.
Vừa rồi Thẩm Nghiênnóichuyện rất thấu tình đạt lý, mặc dù Kỷ Daokhôngmuốn ả ta có liên quan gì tới ca ca nữa, nhưng Thẩm Nghiên hành xử như vậy, thựcsựkhôngthể cự tuyệt được.
Tỷ tỷ tức giận rồi.
Phải nhắc nhở ca camộtchút, Kỷ Dao đảo mắt:"Thái hậu có lẽ là nhìn trúng tỷ tỷ, muốn tỷ ấy ở mãi trong cung."
Sau khi Thẩm Nghiên thăm hai tỷ muội xong, liền rời khỏi Kỷ gia.
Cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên, nên làm, nênnói, nàng đều tận sức rồi, cũngkhôngcó biện pháp nào tốt hơn cả.
"Cái gì..." Kỷ Nguyệtkhôngngờ nàng đột nhiênnóinhư vậy, vội đáp, "Y vì chuyện ở chùa Bạch Mã mới tương trợ, muội nghĩđiđâu vậy?"
khônghổ là Thủ phụ đại nhân tương lai, nghĩ ra kế này.
Bà muốn đánh cho Hoàng Quý phi trở taykhôngkịp.
Da mặt đúng là dày hơn cả tường thành, Kỷ Nguyên Đìnhnói: "Sau này ngươikhôngcần tới nữa."
Tạ Minh Khanói: "Hôm nay ta đến gặp ngươi, là muốn nhắc nhở ngươimộtchuyện, e rằng Thái Hậu nương nương muốn tuyển phi cho Hoàng thượng, Kỷcônương cũng nằm trong đó."
Nhưng mà, tỷ tỷ có thích Tạ Minh Khakhông?
"Chính là ngày hôm qua, bàkhôngbiết là bình thường, vốn làmộtchuyện ngoài ý muốn."
Muội muội này ấy à, đúng là hết cách với nàng!
Đợi Kỷ Chương trở về, ba người ngồi xuống cùng nhau thương lượng.
Nhưng ai ngờ, Thẩm phu nhân nhìn thấy bà vẫn giống như trước đây, tươi cười tiếp đón: "Ôi chao, sao lại khách sáo như vậy? Còn mua đồ, đúng là tốn kém."
Liêu thị nhìnhắntakhônggiốngnóidối, liền tạm thời tin tưởng.
Thẩm phu nhân vì nữ nhi mà dò hỏi Liêu thị: "Nhắc tới Kỷ công tử, hình như vẫn mãi mà chưa định thân?"
đanglúc cả nhà Kỷ gia phát sầu vì chuyện chung thân đạisựcủa Kỷ Nguyệt, ở chỗ Hoàng Thái hậu cũng động chút tâm tư.
Thẩm Nghiên biết hai tỷ muội nghĩ gì, liềnnóivới Kỷ Dao: "Đó là chuyện của ta với ca ca muội, takhôngmuốn mấtđimộtngười bạn như muội." Ả ta đặt hộp thức ăn lên bàn, " ta mua ở Thiên Vị Trai, có bánh đậu xanh, bánh xốp hoa sen, bánh mã đề, cũngkhôngđáng giá, cái này muội và Nguyệt Nhi tỷ có thể nhậnđi?"
"Xuống lầu rồinói."
Ngược lại Thẩm Nghiên biết tin Kỷ Nguyệt bị thương, ngày hôm sau lại tới thăm hỏi.
Đợi mẫu thân rời khỏi, Kỷ Dao liền hỏi tỷ tỷ.
Kế hoạch ngày đó bị hủy, mặc dùđãbắt được chủ nhân của con ngựa, nhưng trađitra lại chỉ làmộtchuyện ngoài ý muốn, cuối cùng đành thôi, Hoàng Thái hậu lại có dự định muốn tuyển phi cho Hoàng thượng.
Thẩm gia bọn họ có tiền dùng băng, trời ngày hè, trong phòng vẫn mát như ngày xuân.
Hai tỷ muội đều rất kinh ngạc.
"Hả?" Liêu thị cảm thấy nữ nhi rất kỳ lạ, "có thể có chuyện gì xảy ra, cònđitìm Hầu gia. Con sao có thểđilàm phiền người ta như vậy? Vậy có tìm đượckhông?"
Thẩm Nghiên than thở, ngày đó ngay cả cái c·h·ế·t ả ta cũngđãnghĩ tới, bởi vìsựtuyệt tình của Kỷ Nguyên Đình, nhưng sau đó ả ta hiểu ra, là ả ta tự mình thích Kỷ Nguyên Đình, Kỷ Nguyên Đình lạikhôngthích ả ta, sao có thể ép buộc?nóiđinóilại cũng là do ả ta sai, cho nên mới giấu mẫu thân,khôngcónóira, sợ phá hỏng mối quan hệ của hai nhà.
"Nương xem con là kết bạn nhưkhônghay sao? Người đợi tin tức là được." Kỷ Nguyên Đình vỗ ngực bảo đảm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Biện pháp của Tạ Minh Kha đúng là hữu dụng, nhưng vết thương này cũngkhôngthể cứ giả vờ mãi được, cũng phải có lúc khỏi hẳn chứ, đến lúc đó Hoàng Thái hậu triệu kiến, phải làm sao? Kỷ Nguyên Đình cau mày: "thậtkhôngbiết Hoàng Thái hậu nghĩ như thế nào,đangyên lành, sao phải làm khó Nguyệt Nhi?"
Cánh mũi ngửi thấymộtmùi thơm nhàn nhạt, Kỷ Nguyên Đình cau mày, thầm nghĩ, đúng là chưa từng gặp quacônương nàokhôngbiết xấu hổ như vậy,đãcự tuyệt rồi, còn dám nhảy nhót ở trước mặthắnta!
Từ đại mônđira, trực diện nhìn thấy Kỷ Nguyên Đình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thái giám lĩnh mệnh.
trêntrán Kỷ Nguyên Đình đổ mồ hôi lạnh.
Kỷ Nguyên Đình lại nghĩ,hắnta mới gặp qua Tạ Minh Kha mấy lần, cũngkhôngtính là có giao tình, bị Tô công tử kianóinhư vậy, ngược lại giống nhưhắnta cố ý giấu diếm vậy, liền giải thích: "Chỉ là có duyên gặp mặt vài lần, takhôngdám mời ngài tới."
Vì hổ thẹn với Thẩm Nghiên, lại thêm, chuyện lần trước với Tưởng giakhôngthành, sau đó Liêu thị vẫn là ngạikhôngdám nhắc chuyện với Thẩm phu nhân muốn bà lưu ý tìm giúpmộtchàng rể cho Kỷ Nguyệt.
Nhưngnóiđến Thẩm gia, sáng sớm ngày thứ hai Liêu thị liền bảo Chu ma mađimua chút hoa quả, còn có lá trà, điểm tâm, đích thân mang đến Thẩm gia, dự định bồi tội.
Biểu tình giống với lúc đánh đổ vò rượu của ả ta, vô cùng đáng sợ, Thẩm Nghiên rụt người lại, muốn chạyđi, nhưng trong lòng lạiyêuthích nam nhân này, làm ả ta nhẫn nhịn chịu đựng loại hàn khí đập thẳng vào mặt này, cười khẽ: "Ta nghenóiNguyệt Nhi tỷ tỷ bị thương, cho nên tới thăm tỷ ấy."
hắnta nhấc chânđivào nhà.
Nam nhân trẻ tuổi hiển nhiên là trở về từ nha môn, mặc quan phục màu xanh lá cây, trước ngực có thêu cò trắng, thần thái phần chấn, nhưng vừa nhìn thấy ả ta, cả khuôn mặt liền trầm xuống, lạnh giọngnói: "Ngươi tới đây làm gì?"
"Ngươi sao rồi?" Y hỏi Kỷ Nguyên Đình.
Tạ Minh Nha nhấp thửmộtchút: "Tửu lượng của takhôngtốt, xin hãy thông cảm."
"Tô công tử gia thế tốt, lại có công danhtrênngười, nhưng làm người lại quá khéo đưa đẩy. Lý công tử xuất thân hàn môn đương nhiệm chức viên ngoại lang Lễ bộ, lại là conmột, có tài có mạo, Chu công tử..."hắnkể ra lần lượt từng người, lại nhìn Tạ Minh Kha, "Tạ đại nhân, ngàinóixem?"
nóixong, liền rờiđi,đisát qua ngườihắnta.
đangnghĩ ngợi, chỉ thấy Tô công tử kia bịchmộttiếng làm rơi ly rượu, ánh mắt nhắm nghiền, đổ rạp xuống bàn.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Liêu thịđangở chỗ Kỷ Nguyệt, nhìn thấy nhị nữ nhi, nhịnkhôngđược quở trách: "Dao Dao, rốt cuộc là conđiđâu? Nguyệt Nhi bị thương, conthìkhôngthấy bóng dáng đâu, làm ta sợ c·h·ế·t khiếp, suýt chút nữathìcho người ra ngoàiđitìm con."
Gần đây tâm ý của Hoàng thượng có chút chuyển biến, Thái Hậu nhìn ra manh mối, bà vẫn luôn cảm thấy Hoàng Quý phi là giả bộ ngây thơ, kỳ thực là kẻ tâm cơ thâm trầm, mà nay Thái tửkhôngbị phế, trong lòng Hoàng Quý phi nhất định rất sốt ruột, nếu lại xuấthiệnmộtngười có thể tranh sủng với ả, đến lúc đó nhất địnhsẽlộrõbộ mặtthật, làm cho Hoàng thượng chán ghét.
"Sao muội ấy có thể ở mãi trong cung được..." Kỷ Nguyên Đìnhđangnóithìngừng lại,mộtcônương ở trong cungkhôngra ngoài, chỉ có ba con đường,mộtlà làm phi tần của Hoàng thượng,mộtlà làm Thái tử phi, cònmộtcon đường nữa là làm cung nữ, hầu hạ chủ tử! Nhưng phụ thân và mình đều làm quan, Kỷ Nguyệtkhôngthể nào và cung làm cung nữ được, vậy chỉ còn hai con đường.
"Đừng nhắc nữa," Liêu thịnói, "mỗi lần ta nhắc tới chuyện đó, nó liền chạy mất tăm mất tích, ta cũngkhôngdám gây họa chocônương nhà nào."
Hôm nay quả nhiên là có thu hoạch.
Cách màn kiệu, Lý Ngọcnói: "NghenóiThái hậu nương nương thích xem tranh, mấy ngày nay có rất nhiều họa sĩ vẽ tranh mang tới Từ Tâm Điện."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.