Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 108
Thái phu nhân cũng đúng lúc từ trong kiệu ra, khó hiểunói: "Sao vậy? Bị thương chỗ nào à?"
Bên ngoài, tiếng pháo nổ vang lên, từng tiếng từng tiếng càng to lớn, ánh sáng rực rỡ bay thẳng lênkhôngtrung, năm mớiđãđến.
"Muộn hai ngày còn thích ngủ,khôngchừngđãcó!" Thái phu nhânnói, "Có phải gần đây con dễ mệt mỏi haykhông?"
Lý trí củahắnđâu rồi?
Nếu có liên quan đến chuyện làm ăn, tiểu nhị lập tứcđithông báo.
Cố phu nhân cũng đáp lễ, đồng thời cũng nhìn Kỷ Daomộtcái.
....
Kỷ Dao ở bên trong khócmộtlúcthìnín, vội vàng sợ bụng: "Ôi, bé con có thể biết đượckhông? Có cảm thấykhôngthoải máikhông?"
"..." Sao mẫu thân biết được? Khóe miệng Kỷ Dao giật giật, chẳng lẽ mỗi ngày Thái phu nhân đều theo dõi nguyệtsựcủa nàng? Cũng rất có thể, Thái phu nhânmộtlòng muốn ôm cháu trai.
hắnôm Kỷ Dao đến chính phòng, đặt lên giường.
Bộ dáng như vậy vừa đángyêuvừa đáng thương, Dương Thiệu ôm nàng lên chân: "Mới cho bao lớn chứ, sao có thể hiểu được? Nàng cho rằng nàng mang thai thần tiên sao?"
Dương Thiệu nắm chặt tay của nàng, giọngnóitrầm ổn: "Chờ đại phu khám xongsẽbiết,khôngcần đoán mò."
Kỷ Đình Nguyên cảm giác tức giận mìnhđangđè nén lại muốn xông lên, xưa nayhắnkhôngbiết bản lĩnh làmhắntức giận của Thẩm Nghiên cũng hạng nhất. Nhưng mà hôm nayhắnkhôngphải đến cãi nhau,hắnđilên nắm chặt tay Thẩm Nghiên, kéo nàng về căn phòng trước mặt, trở tay đóng cửamộtcái, lập tức chốt khối gỗ xuống.
Hôm nay nàng sai người đến mở cửa từ đường, sai người quét dọn, thỉnh bài vị...Đồng thời mọi nơi trong phủ đều phải quét dọn, sau đó phải chuẩn bị đồ tết, gà vịt thịt cá, trà tương dấm đều phải mua đủ, còn quà tặng cho các nhà, mua thêm đồ mới các loại cho người trong nhà, nàng có cảm giác còn bận hơn ở nha môn, nhưng trong lòng lại vui mừng phấn khởi.
Kỷ Dao lắc đầu: "Cũngkhôngnhớrõ."
"Thái hoàng Thái hậu kianóirất nhiều, trong bữa tiệc còn gọi người đến hát khúc góp vui, nghe cũng thú vị, mẫu thânkhôngcẩn thận ăn nhiềumộtchút..." Thái phu nhânđangnói, nhìn thấy Cố phu nhân ra, bà cườimộtcái với bà ấy.
Thẩm Nghiên căm tức nhìnhắn: "Kỷ Đình Nguyên ngươi..."
Dương Thiệu mỉm cười: "Nhìnđi, mẫu thânkhôngcho phép."
"Tốt tốt tốt, đa tạ!" Thái phu nhân vô cùng kích động, vội vàng chưa kịp đưamộtbao lì xì lớn.
Nàng sắp được đón năm mới chung với Dương Thiệu rồi!
"Vâng, mùng hai đầu năm consẽđến thăm tổ phụ...tỷ tỷ như thế nào rồi?"
"Ta tìm đượcmộtloại rượu ngon muốn cho Thẩm tiểu thư nếm thử, nếu như có thể, ta muốn giới thiệu chuyện làm ăn này cho nàng, ngươiđinóivới bà chủ Thẩmđi."
Nhìn đôi mắt kinh ngạc của nàng, bản thân Kỷ Đình Nguyên cũng kinh ngạc, nhưngđãnóira như tát nước ra ngoài khó mà thu hồi lại,hắndừngmộtchút, giả bộ bình tĩnh: "Takhôngmuốn ngươi gả cho người khác."
Thấy hồi lâuhắnchưa ra, Kỷ Đình Nguyên suýt chút muốn bóp nát chung rượu,khôngphải nàngkhôngmuốn gặp Giang Vô Hồi sao? Xảy ra chuyện gì đây? Hai người trai đơngáichiếc,khôngsợ người khác bàn tán sao? Đột nhiên Kỷ Đình Nguyên đứng lên,điđến hậu viện.
"Vô cùng chính xác." Lưu đại phukhôngngờ Kỷ Daosẽkhóc, giọngnóicũng trở nên hòa nhã, "Phu nhân, ngàithậtsựcó tin vui."
Thẩm Nghiên giẫm chân củahắn.
Nàng liếchắnmộtcái: "khôngbiết hôm nay Kỷ công tử đến đây, rốt cuộc là có chuyện gì?"
"Đình Nguyên." Kỷ Chương thấyhắnđangrửa mặt, vẩy áo choàng ngồi xuống, "Lần sau đừng uống nhiều như vậy, nhìn mặt mũi con xem, bây giờ vẫn còn đỏ, có uống trà giải rượu chưa?"
Tay củahắngiữ gáy nàng lại, hoành hànhtrênmôi.
Cho dù là ngày tiến cống, sứ giả của các nướcnhỏlàm ông mất mặt trước mặt mọi người, hay là chuyện con trai ông xung đột, đềukhôngđơn giản như vậy. Cố Diên Niên thầm nghĩ, người trẻ tuổi kia đúng là lợi hại, cái gọi là "Trường Giang sóng sau xô sóng trước, người mới vượt người cũ" chính là như vậy.
Liêu thị có được đáp án, kích động lập tức về nhànóicho Kỷ Chương nghe tin tốt.
Lưu đại nhân vội vàngđivào.
Hai người ngu ngốc cười.
"Dễ dàng mệt mỏi, thích ngủ, nguyệtsựchưa tới." Thái phu nhânnóigiúp.
Đường ma ma nghe theo, nhanh chóngđidặn dò.
"Đúng làkhôngquá chuẩn, nhưng mà năm trước nhiều chuyện, muộn hai ngày cũngkhôngcó gì." Bản thân Kỷ Dao cũngkhôngđể ý.
Cảm giác thân thể trong lòng runmộtcái, có thể bịâmthanh này dọa,hắnche lỗ tai của nàng, cúi đầu xuống hôn lên.
Nàng nhắm mắt lại, nghĩ thầm, đây là năm mới đầu tiên, còn có đứanhỏtrải qua cùng bọn họ,thậtvui vẻ...
hắncầm khăn xoa xoa, ôm Kỷ Dao ra.
"Xin hỏi," Đột nhiên Thẩm Nghiênnói, "Cuối cùng vì sao Kỷ công tử muốn cưới ta? Ta mặc kệ ngươi có điều kiện thế nào, ta chỉ muốn nghe lờithậtlòng của ngươi."
Kỷ Đình Nguyên tức giận.
"Ừm,sẽkhôngnghĩ nhiều như vậy."
Liêu thị lập tức sốt ruột: "Trời ạ, có nên mời thái y đến khámkhông?"
Nàng còn buồn ngủ: "đãđến rồi sao? Vậy mà thiếp lại ngủ quên."
Dương Thiệu xuống ngựa vén rèm lên, quả nhiên nàngkhôngcó động tĩnh gì,hắnđilên xem thử, ngủ đến có vệt sáng lóng lánhtrênmiệng.
Nước mắt phút chốc ập tới, Kỷ Daokhôngkiềm nổi nước mắt, nức nởnói: ""Đại phu, làthậtsao, ông có muốn khám lạikhông? Làthậtsao?"
"Béo lênmộtvòng, con rể chăm sóc cẩn thận lắm." Liêu thị cười, nhìn congáimộtchút,nhẹgiọng hỏi, "Con còn chưa có tin tức à?"
Kỷ Đình Nguyên uống xong trà giải rượu, đợi đến khi đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, trờiđãtối,hắnđến quán rượu Thanh Nguyệt.
Cảm tạ tổ tông phù hộ!
"khôngcần đâu," Kỷ Đình Nguyên đưa khăn mặt cho gã sai vặt, "Cha có chuyện gì quan trọng à?"
Mặt Kỷ Dao đỏ lên,khôngnóichuyện này nữa, hỏi: "Mẫu thân đâu?"
Từng cảnh từng cảnh vô cùng đẹp đẽ, trong đầu Kỷ Đình Nguyênhiệnlên rất nhiều gương mặtcônương, cuối cùng cũnghiệnrõ, dừng lại trong đầu lại là Thẩm Nghiên.
"Vui, còn chàng?" Nàngthìthầm.
"Là con dâu ta!" Thái phu nhânnói, "Ông nhanh bắt mạch cho nàngđi."
"....."" Thẩm Nghiên nổi nóng, hạ giọng: "Ngươi cút ra ngoài cho ta."
Đôi mắt Dương Thiệu nhìn Kỷ Dao, hai người mắt đối mắt, nhất thời cũngkhôngbiếtnóicái gì.
"Ừm, vuikhông?"
Nhưng mà sợ congáilàm việckhôngcẩn thận, Liêu thị tới thăm: "Có chuyện gìkhônghiểu phải hỏi bà thông gia nhiều vào, Tết nhất mà sai cái gì rấtkhôngổn."
Ngày ba mươi tháng chạp, trước giao thừa, bá quan văn võ và mệnh phụ trong nhà đều phải vào cung chúc mừng, Dương Thiệu là quan nhất phẩm, đương nhiên Kỷ Dao là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân.
Đột nhiên gương mặt Thẩm Nghiên nóng lên, miễn cưỡng tỉnh táo lạinói: "Đâykhôngphải chuyện ngươi có muốn haykhông, tađãnóirồi, giả sử Kỷ công tử vì thương hại ta,thìkhôngcần phải như vậy, takhôngcần bất kì người nào thương hại, hơn nữa, ta cũngkhôngthích ngươi."
hắncúi đầu hôn lên tai của nàng: "Có nhộtkhông?"
hắncau mày: "Sao nghe có vẻkhôngvui?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố phu nhân ngồi lên xe ngựa,nóikhẽ: "Dương Đô đốc kia đúngthậtkinh người, dù gì chàng cũng là lão thần, cũng là thiên quan, nhìn thấy chàng,hắncũngkhônghành lễ sao? Khó trách đều đồn đãihắnkhôngcoi ai ra gì, cũng khó trách trước đóhắndám đối phó Nguyên nhi như vậy," Nghĩ đến lúc ăn cơm vừa nãy, lại lắc đầu, "Hoàng hậu cũng có vẻyêuthích Dương phu nhân kia."
"Đô Sát Viện bọnhắnngày nào chẳng có chuyện." Làm quan quản lý các quan,nóikhó nghemộtchút chính là chuyên mônđitrêu ghẹo, là chức quan đám quan chức thống hận cũng kiêng kỵ nhất.
Trước giờ Kỷ Đình Nguyên chưa từng bực tức như hôm nay, ngay cả Liêu thị cũng nhìn ra, bànóivới Kỷ Chương: "Đứa con trai này sợ rằng ăn phải pháo rồi, độngmộtcái liền nổ! Hôm qua thiếp chỉnóihai câu,hắnnhư muốn đập luôn bát cơm, chẳng lẽ nha môn có chuyện gì à?"
Dương Thiệuđilên ôm nàng, yên lặng vỗ lưng cho nàng.
Tại saohắnnhất định Thẩm Nghiên phải gả chohắn?
"Đúng rồi, gần đây ca ca thế nào?" Nàng hỏi.
Liêu thị như mở cờ trong bụng, liên tục hỏi: "Connóithậtchứ?"
"Con cảm thấy ca casẽnhanh chóng cưới A Nghiên, nương, nương có thể chuẩn bị sính lễ rồi." Rốt cuộc ca ca vẫn là người thông minh, nghĩ thông suốt đương nhiênsẽcó hành động. Còn Thẩm Nghiên, nhất định Thẩm Nghiên cũng nhận ra ca ca thích nàng, vẫn đến quán rượuđãnóilên trong lòng nàng ấy vẫn thích ca ca, vậy đoạn nhân duyên nàykhôngphải vánđãđóng thuyền sao?
Kỷ Dao oamộttiếng, càng khóc lớn hơn.
Kỷ Dao lắc đầu: "Vẫn chưa."
Dương Thiệunói: "Còn đợi nàng à,đãsớm sạchsẽrồi." Nếukhôngcứ vậy mà ôm ra, bị hạ nhân thấy được lại cười cho.
Lúc này Thẩm Nghiên toát lên vẻ hào phóng, nhưng bên trong hào phóng cũng chứa đựng khôn khéo cần thiết, Kỷ Đình Nguyênđiqua, thản nhiênnói: "Bà chủ Thẩm, ta cũng có việc muốnnóivới ngươi."
"Cha, cha coi con là con nít ba tuổi à? Conkhôngcó gì cả." Trong lònghắncómộtngọn lửa,khôngcó chỗ trút giận.
"Chakhôngđến hỏi thử sao?" Kỷ Dao buồn cười.
"Cha và nương con cũng già rồi, sau này chẳng lẽ con sốngmộtmình sao? Conkhônghi vọng có vợ hầu hạ bên người sao? Mùa xuân có người cùng con ra ngoài du xuân, mùa hè có người cũng con ngắm sen, còn mùa thu lên núi du ngoạn, mùa đông ủmộtvò rượu, đêm tuyết thảo luận việc nhà..."
Nhưng mà thê tửđãnhắc nhở, đến chiều ông vẫn nênđixemmộtchút.
Kỷ Dao bật cườimộttiếng: ""Cũng đúng."
Ănmộtbữa cơm còn hao tâm tốn sức hơn so với bình thường, nhưng mà Thái phu nhân gừng càng già càng cay, vẫnnóichuyện vui vẻ với Thái hoàng Thái hậu.
"Chuyện nàykhôngphảiđangchọn sao, chuyện hônsựcả đời, sao có thể qua loa?"
"Sau này Giang đại nhân uống rượusẽtínhtrênngười ta," Thẩm Nghiên cười, "Chỗ ông chủ Trần, ông ấynóibao nhiêu tiền ta cũng có thể đồng ý, chỉ cần ông ấy hứa ngoài quán rượu Thanh Nguyệt, cho dù bất kì quán rượu nào cũngkhôngsẽkhôngxuấthiệnloại rượu này."
Nàngthậtsựmuốn há miệng kêu người, Kỷ Đình Nguyên thốt lên: "Ta hối hận rồi."
Lên kiệu, Kỷ Daokhôngnhịn được ngápmộtcái, đến lúc đến cửa thùy haothìđãngủ thiếpđi, Mộc Hươngnóivới Dương Thiệu: "Phu nhân ngủ thiếp trong kiệu rồi."
"Ngươi," Thẩm Nghiên cắn răng, "Ngươi tránh ra, nếukhôngta gọi người tới, ngươi đường đường là Tả Thiêm Đô Ngự Sử lại làm ra loại chuyện này..."
"khôngcó việc gìkhôngthể tới à?"
Hôn còn lâu hơn so với lần đầu, nhưng giống như rất bất mãn, luôn cảm thấy còn có thể làm thêm chút gì,hắnvừa định cạy mở môi tiến vào, dưới chân truyền đếnmộttrận đau đớn.
"Kỷ công tử dựa vào cái gì mànóicâu này?" Thẩm Nghiên buồn cười, "Lần trướckhôngphảinóivới takhôngnên hối hận sao, nhưng ta cũngkhôngcó hối hận."
Dương Thiệu còn chưa lên tiếng, Thái phu nhânnói: "Nhanh ôm vềđi, ngơ ngác làm gì?"
Kỷ Dao ôm eo củahắn, ngẩng đầu lên: "Chàng hôn thiếpđi."
Nếunóithương hại, nhất định Thẩm Nghiênsẽtừ chối, nhưng vậyhắnuổng côngđirồi, Kỷ Đình Nguyên hítmộthơithậtsâu: "Ta cảm thấy ngươikhôngtệ."
"Tránh ra." Kỷ Đình Nguyên đẩyhắnra, nhanh chóng bước vào.
Bỗng nhiênhắncúi đầu, hôn lên môi nàng.
"Trời!" Thái phu nhân mừng rỡnói, "khôngphải là có rồi chứ?" Bà nhanh chóng bước lên, chạy còn nhanh hơn so với bất cứ lúc nào, "Dao Dao,khôngphải nguyệtsựcủa con còn chưa tới sao?"
"không, sao lạikhôngvui, chỉ là cảm giác như nằm mơ," Nàng dựa vào trong ngực củahắn, "Làthậtư?"
"Ngủ đến mức mặt mũi đầy nước bọt."
Tiểu nhị chặn lại: "Kỷ đại nhân, chuyện này chỉ sợkhôngthích hợp...bà chủ bọn takhôngcó mời ngài."
Bỗng nhiên đôi mắt có chút tinh ranh,khônghiểu sao gương mặt Kỷ Đình Nguyên nóng lên, muốn xoay người rờiđi, nhưng màđivề lại bực bội nên nhịn lại: "Chỗ nào cũngkhôngtệ, dáng dấp đẹp mắt, tính tình cũng tốt, còn biết làm ăn, bình luận về rượu..."
Có lẽ ngay từ lúc bắt đầu Thẩm Nghiênnói"Ta thích ngươi"thìđãchônmộthạt giống trong lònghắn, chậm rãi mọc rễ nảy mầm, ngay cả chínhhắncũngkhôngbiết. Đột nhiên Kỷ Đình Nguyên bật cười: "Con hiểu rồi, cha, consẽnhanh chóng cưới vợ."
Quan viên đến chúc mừng năm mới Hoàng thượng, nhóm mệnh phụthìđến trước mặt Thái hoàng Thái hậu, Hoàng Thái hậu và Hoàng Hậu.
"Chúc mừng Thái phu nhân, Hầu gia, phu nhân." Lưu đại phu đứng lên chắp tay thi lễ, "Phu nhân có tin vui!"
Kỷ Đình Nguyên bước tới gầnmộtbước: "Cho dù là tướng mạo tài hoa, takhôngkém người khác, gia thế bình thường, thế nhưng có xứng với Thẩm tiểu thưkhông? Huống chi, chúng tađãsớm quen biết, ngươi và muội muội ta là bạn bè, ngươinóixem, ngươi có lý do gìkhôngchọn ta? Ngươi còn bị ta hôn."
Thẩm Nghiênkhôngtrả lời.
Kỷ Daonói: "Chàng thả thiếp xuống trước." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"hắnvịt c·h·ế·t cứng miệng, có thể thừa nhận sao?"
Mặt Thẩm Nghiên đỏ lên: "Ngươinóicái gì?"
"Vậy connói..."
"thậtsao?" Thẩm Nghiên chớp mắt hỏi, "Chỗ nàokhôngtệ?"
"Như vậy cũng tốt." Liêu thị yên tâm, "Tổ phụ con cũng đến ăn Tết, những trái lê này là do ông ấy mang đến, chờ lát nữa đưa đến cho bà thông giamộtít, biết chưa?"
"Lúc này còn khónói." Lưu đại phu cười cười, "Nhưng mà mạch tượng của phu nhân rất ổn, ngàikhôngcần phải lo lắng, mỗi tháng tasẽđếnmộtchuyến, quamộtthời gian ngắnsẽbiết được nam hay nữ."
"Trở về cũngkhônghỏi ca ca à?"
hắncảm thấy chuyện này gây nghiện, Kỷ Đình Nguyênnói: "Ngươi còn muốn ta lặp lại lần nữa à..." Ngừngmộtlát, "Thẩm Nghiên, rốt cuộc vì sao ngươikhôngmuốn gả cho ta? Đâykhôngphải chuyện ngươi vẫn luôn hi vọng sao?"
"Nàng quản chuyện này để làm gì," Cố Diên Niên tựa đầu lên vách xe, "Vừa rồi uống nhiều mấy chung rượu với Hoàng thượng, ta nghỉ ngơimộtlát." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vậy mà còn muốn suy nghĩ, Kỷ Đình Nguyên nổi nóng,hắnđãnóiđến thế rồi, Thẩm Nghiên còn chưa chịu sao? Nàngthậtlà được voi đòi tiên, nếu là trước kia,hắnnhư vậy, chỉ sợ Thẩm Nghiên vui mừng phát khóc. Kỷ Đình Nguyên híp mắt: "Suy nghĩ cũng được, chỉ là..."
Nhưng mà Kỷ Đình Nguyênkhôngcảm thấy Giang Vô Hồi tuân thủ quy củ,hắncảm giác ánh mắt nam nhân này vẫn còn quấn quýt si mê,hắnnói: "Tốt nhất ngươi đừng gặp lạihắnnữa."
Mỗi lần nhớ lại ngày đối mặt với Thẩm Nghiên ở Hầu phủ,hắncảm thấy mình quá tệ,hắnlại bị Thẩm Nghiên hỏi đến cứng họngkhôngtrả lời được, đến cuối cùng chỉnóimộtcâu "Ngươikhôngnên hối hận" rồi chạy trối c·h·ế·t.
Vốn dĩ Thái hoàng Thái hậu này coi Hoàng Thái hậu là cái đinh trong mắt, nhưng kết quả Kỷ Dao thấy được, tựa như rất vui vẻ hòa thuận, cũng cảm thấy lạ lùng, nhưng mà Tống Diễmđãtrở thành quân vương, còn có chuyện gìkhôngcó khả năng chứ?
Thẩm Nghiên vô thức trốn về sau.
Kỷ Chương cất cao giọng: "Đình Nguyên, cònnóikhôngcó việc gì, chađangnóichuyện với con đó, con cũngkhôngthèm nghe," Dặn dò gã sai vặt, "Mau đến phòng bếp chuẩn bị trà giải rượu!"
Tay Kỷ Dao đặttrêngối, khẩn trương hơn bất kì lúc nào.
Hầu kết của Kỷ Đình Nguyên nhấp nhô.
Thẩm Nghiên giật mình.
"Cònkhôngphải bởi vì nương con sao, nương lo lắng cho con." Kỷ Chương dò xét con trai, "Cha biết con có chừng mực, nhưng mà gần đây tính tìnhkhôngổn, con nên cẩn thận, đừng đắc tội cấptrên."
Nghe xongđãbiết giả, nhưng mà cũng nên để Giang Vô Hồiđivề, Thẩm Nghiênnói: "Giang đại nhân, việc này chúng ta để sau lạinói." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng muốn nghe Kỷ Đình Nguyênnóicâu kia, nàng muốn cảm giác chân thực, nàng hi vọng Kỷ Đình Nguyênthậtlòng muốn cưới nàng, màkhôngphải thương hại, hoặc là ý đồ gì khác. Có lẽ, con người chính là tham lam như thế.
Dương Thiệu cúi đầu xuống hôn nàng.
Kỷ Chương vui mừng gật đầu, vỗ vỗ bả vaihắnrồiđi.
Đương nhiên sau đó lại bịhắndùng cách khác để thắng lại, nghĩ đến đó, đột nhiên nàng cảm thấy eo có hơi đau, đưa tay xoanhẹmộtchút.
thậtlàmộtbé ngoan.
Qua nhiều lần từ chối như vậy, Giang Vô Hồi cũngđãhiểurõ, quan hệ của bọn họ chỉ là bà chủ và khách uống rượu, Giang Vô Hồinóicó thể làm bạn bè, nàngkhôngcó lý do từ chối. Nàng làmộtngười làm ăn, cũng nên có quan hệ với nhiều loại người, nếukhôngsao cho thể để quán rượu Thanh Nguyệt thành quán rượu ngon nhất kinh thành?"
Mặc dù nàng có chút hiểurõtâm tư Kỷ Đình Nguyên, nhưng bị nhốt trong phòng vẫnkhôngtránh được hoảng hốt, nhanh chóng bước lên muốn mở cửa.
Thấy Giang Vô Hồiđangngồi trong sân với Thẩm Nghiên, trước mặt mỗi người cómộtchung rượu.
Thấy nàngkhôngtrả lời được, Kỷ Đình Nguyên cảm thấy rốt cuộc mình cũngđãlấy lại mặt mũi, ngày đóhắnnênnóinhư vậy!
hắnngẩng đầu.
Sáng sớm ở phủ Hoài Viễn Hầu, từ cửa chính, cửa lớn cửa phụ, cho đến đại sảnh noãn các, chính đường đều mở rộng cửa, đèn lồng đỏ rực dưới mái hiên được thắp lửa, ngay cả các tấm bình phong cũng được buộc lụa đỏ, khắp nơi đều là bầukhôngkhí vui mừng.
Đôi mắt nam nhân tĩnh mịch, cósựnhu hòa hiếm thấy.
Chỉ sợ muội muội cũng nhìn ra được, mình thảm hại!
Cuối cùng Lưu đại phu cũng buông tay.
Giang Vô Hồi nhanh chóng được mời đến hậu viện.
"nóikhôngchừng là như vậy đó, là con của Quanâmban tặng." Kỷ Dao cười hì hì, lại thở dàimộthơi, "thậtđãmang thai rồi."
Kỷ Chương an ủi: "khôngsao,hắncông tưrõràng, những năm nay nàng có thấyhắnlàm hỏng việc chưa?"
"Ngươi gạt ai? Mới có mấy ngày, ngươiđãkhôngcòn thích ta ư? Vậy sao ngươikhônglấy chồng?"
Thẩm Nghiên sửng sốt.
Nàng ngửa đầu nhìnhắnchăm chú,khônghề chớp mắt.
Bầukhôngkhí im ắng khiếnhắnvô cùng khẩn trương, còn khẩn trương hơn so với đối mặt với tướng địch hung hãn.
"Vui."hắnôm eo nàng, "Vô cùng vui."
Bởi vì là Thái phu nhân mời, cho dù là giao thừa, Lưu đại phu cũng vội vàng chạy tới, lau mồ hôitrêntránnói: "Thái phu nhân, rốt cuộc có việc gì mà gấp vậy? Có vị nào trong quý phủkhôngthoải mái sao, là Thái phu nhân ngài hay là..."
Đầu tiêu quan sát sắc mặt Kỷ Dao, thấy trắng trẻo hồng hào, khí sắc rất tốt, ông có chút nghi ngờ: "Xin hỏi phu nhân khó chịu ở đâu?"
Dương Thiệu và Kỷ Dao mỗi ngườimộtbên đỡ Thái phu nhân ngồi lên kiệu, tiến về hoàng cung.
Nhưng mà trong đầu lạihiệnra cảnh Dương Thiệu gặp ông mấy ngày gần đây,hắnnói: "Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi."
hắnngắt lời nàng: "Bên ngoài có người đấy."
Thẩm Nghiên nghe xong,khôngnhịn được cụp mắt muốn cười, thế mà nàng còn nghe được Kỷ Đình Nguyênnóinhững lời này. Nàng ừmộttiếng: "Xét thấy ngươinóinhư vậy, tasẽsuy nghĩ lại."
Thế nhưng mà, nàngthậthi vọng là đúng, mặc dù trước đóđãnghĩ thông suốt, nhưngmộtkhi có tia hi vọng, vẫnkhôngnén đượcsẽchờ mong, nàng nằm trong ngực củahắnthở dài: "thậtkhôngmong đại phu đến, chỉ sợkhôngphải, lạikhôngbiết phải làm sao?
Thái phu nhân hỏi: ""Như thế nào?"
"Được." Giang Vô Hồi ra về.
Cảm giác chânthậtnhư vậy, Kỷ Dao cười lên: "Đó làthật! Hầu gia, chúng tathậtsựcó con rồi."
Ông nhắm mắt lại.
"Tự ngươi suy nghĩđi," Thẩm Nghiên xoay người, "đinhanhđi, ở lại lâu rồi."
Thái phu nhân cũng bị ảnh hưởng, chùi khóe mắt, tự mình đưa Lưu đại phu ra ngoài, hỏi: "Đứanhỏnày là..."
"Dù sao con nhất định phải uống trà giải rượu." Kỷ Chương đứng lên, "Chakhôngquấy rầy con nữa, lát nữa con ngủ tiếpđi, còn nữa, thu liễm tính tình lạimộtchút. Conkhôngcưới vợ nương conđãrất đau lòng rồi, còn như vậy nữa,khôngtrách được bà ấysẽsuy nghĩ lung tung." Ông thở dài, "Đình Nguyên, chakhôngmuốn ép con, nhưng mà con cũng nên suy nghĩ cho mìnhmộtchút, bên cạnh phải có người biết nóng biết lạnhthìcông việc mới tốt, đúngkhông?"
Nhất thời Kỷ Đình Nguyên còn chưa hiểurõ, do dựmộtlát, mở cửađira ngoài.
Vừa mới tới cửađãpháthiệnbóng dáng Giang Vô Hồi,hắnđivào, nghe tiểu nhịnói: "Giang đại nhân, sao ngài lại tới? Cho dù bà chủkhôngnóiđuổi ngàiđi, ngài cũng nên chú ý mặt mũi của mình chứ."
"Có thể," Thẩm Nghiên hướng mặt về căn phòng phía trước, "Uống rượu, mời ra bên ngoài, ta còn phải xem sổ sách."
Nhột c·h·ế·t!
Ngàn vạn lờinóicũngkhôngthể biểu đạt hếtsựvui mừng của nàng, vậy để nàng khócmộttrậnđi.
"Trước khác giờ khác." Thẩm Nghiênnói, "trênđờikhôngcó quan hệkhôngđổi, hơn nữa Gang đại nhân rất có quy tắc."
"Đương nhiên, lời hứa của ông chủ Trần cũng là ngàn vàng."
"Cha con sợ nhìn lầm, xoa mắt đến mấy lần, nhưng thấy Thẩm tiểu thưđangở đó, ông ấy cảm thấykhôngtiện quấy rầy..."
Chương 108
Nhưngrõràng Thẩm Nghiên thíchhắn, vì sao mình phải tức giận như vậy, vào lúc đó lại làm ra chuyện khó hiểu chuyện như thế? Cái gì mà mua mèo sư tử, nếuthậtsựtrong nhà Mục công tử có mèo sư tử,hắnngáng tay làm cái gì?
"khôngdám." Giang Vô Hồinói, "Có thể giúp đỡ Thẩm tiểu thưmộttay, ta rất vinh hạnh."
Từng vấn đềhiệnlên trong lòng, Kỷ Đình Nguyên cũng chẳng nghe phụ thânhắntra hỏi.
Nhất định làđangcầu phúc rồi. Giờ phút này Dương Thiệu muốn ôm Kỷ Dao vào lòng.
Đúng vậy, có thể làm ông ấy nhiễu loạn, Kỷ Dao hítmộthơi sâu, bình tĩnh trở lại.
Dương Thiệu cười tomộttiếng: "Hôn rồisẽthoải máimộtchút sao?"
Nhìn thấyhắn, Thẩm Nghiên sửng sốtmộtchút, nhưng nhanh chóng nghiêng đầunói: "Giang đại nhân, cảm ơn ngàiđãđề cử, rượu này có điểm đặc biệt, vừa uống nào mùi hương thơm ngát mềm mại, dư vị ngọt, nếu có cơ hội, ta cũng rất muốnnóichuyện hợp tác với ông chủ Trần và ngài."
Lúc trở về, Dương Thiệuđãở bên ngoài chờ, nhíu màynói: "Vậy mà còn trễ hơn."
Thẩm Nghiên cắn môi.
Lưu đại phu cười, nụ cười này như trăm hoa đua nở, màu xuân giáng trần, cho đến bây giờ Dương Thiệu mới pháthiệndáng dấp Lưu đại phu ưa nhìn như vậy!
Hai người đềukhôngnóigì.
"A!" Kỷ Dao vội vàng vươn tay ra lau.
Vui vẻ cũng được, thất vọng cũng được, bọn họsẽcùng nhau vượt qua.
Lưu đại phunói: "Mời phu nhân thả lỏng."
Từ sườn mặt nhìn sang, ánh mắt của nàng hết sức nghiêm túc, tầm mắt rủ xuống, lông mi dài khẽ run, nhìn kỹ lại, khóe miệng cũng mấp máy.
Thấyhắnđirồi, Kỷ Đình Nguyên nhíu màynói: "khôngphải bà chủ Thẩmkhôngmuốn gặphắnnữa sao?"
Dương Thiệunói: "Có chuyện này à?"
Đó làcôgáiduy nhấthắnnhớthậtkỹ.
Liêu thị khó hiểu: "Vậythìvì sao? Thiếp thấyhắnuống rượu cũng nhiều hơn thường ngày, đêm hôm qua nghe gã sai vặtnói, hơn nửa đêm mới trở về. Cũng may là ngày nghỉ, nếukhôngkhôngphải chậm trễ công việc rồi sao? Chàng khuyênhắnmộtchút."
"À, conkhôngcó gì," Kỷ Đình Nguyên lấy lại tinh thần, "Có thể là ngủkhôngđủ."
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này,hắncảm thấy còn dài hơnmộtngày.
*Đ·ạ·n kỳ làmộttrò chơi cổ của Trung Quốc, bản thân mình thấy nó như chơi bi-da phiên bản taykhông. Mọi người có thể lên youtube và gõ 弹棋 (dàn qí) để biết thêm chi tiết.
Liêu thị vỗ đùimộtcái: "Nương cũng muốn hỏi con đây, connóicó phải Đình Nguyênhắnvới Thẩm tiểu thư...cha connóiông ấyđixã giao với đồng liêu về,đingang qua tận mắt thấy Đình Nguyên uống rượu ở quán rượu Thanh Nguyệt, Thẩm tiểu thư định đóng cửa,hắncũngkhôngđivề, sau đó còn giúp Thẩm tiểu thư đóng cửa."
"...."
Ánh mắt kia sáng như sao, như muốn chiếu vào lòng củahắn.
hắnxoa đầu của nàng: "Đừng sợ, cho dù là chuyện gì, ta cũng ở bên cạnh nàng."
Mình nghĩ? Suy nghĩ gì?
Về phần Dương Thiệu, bà takhôngthèm nhìn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có Đường ma ma hỗ trợ, những quà tặng ngày Tết Thái phu nhân cũngđãxem qua."
Dương Thiệunói: "Ngủ thiếp ở bên trong, nha hoàn kêukhôngtỉnh, con thấy nàng vô cùng mệt mỏi, cho nên..."
Đây là năm mới đầu tiên của Kỷ Dao ở Hầu phủ, Thái phu nhân bàn giao rất nhiều chuyện xuống dưới.
"khôngcần đâu, gần đây con tương đối bận rộn, Hầu gia cũng vậy, chờmộtthời gian nữasẽổn." Lần trước Dương Thiệuđãkhiến nàng hiểurõ, cũngđãđưa ra dự tính xấu nhất, vậy cứ thuận theo tự nhiênđi, mỗi ngày ở chung với Dương Thiệu, vui vẻ là được. Lâu lắm rồi nàngkhôngsuy nghĩ về chuyện này, hôm qua Dương Thiệu còn dạy nàng chơi đ·ạ·n kỳ* nàng chơi xấu mới thắng được hai bàn.
"thật."
Trong các mệnh phụ, Thái phu nhân và nàng đều được Hoàng hậu Kiều An ưu ái, từng người đều được nhắc tên, tính thêm mấy phu nhân khác, ăn cơm trưa chung với các nàng, tuy Kỷ Dao cảm thấy Kiều An ôn hòa dễ gần, nhưng dù sao vẫn là Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ,khôngthể tránh cẩn thận từng li từng tí, đừngnóiđến bên cạnh còn hai vị kia.
Ở ngoài cửa cung, xe ngựa của Cố gia chạy tới, Cố Diên Niên ở bên trong ló đầu ra, mời phu nhân lên xe trở về, đúng lúc ánh mắt đối diện với Dương Thiệu.
"Đứanhỏngốc!" Thái phu nhânnóimộttràng, "Nhanhđimời đại phuđi, mời Lưu đại phu của Hồi Xuân Đường...Đúng rồi, hôm nay là giao thừa, đến nhà ông ấyđi, nhất định phảinóilà có chuyện khẩn cấp, nhất định phải mời đến, chuẩn bịmộtphong đỏthậtdày."
Lưu đại nhân thầm nghĩ, đây chẳng phải hỉ mạch sao? Nhanh chóng hiểu được vì sao Thái phu nhân gấp gáp như vậy, ông vội vàng bắt mạch cho Kỷ Dao.
"Chàngnóicó phải haykhông..." Kỷ Dao đưa tay sờ bụng của mình, khẽnói, "Chỉ sợ mẫu thân thất vọng."
Thấm thoát vậy màđãgần đến Tết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.