Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 106
Nàngkhôngthèm kể chuyện trong mơ cho Dương Thiệu biết đâu, bởi vì chuyện này mà khóc quáthìmất mặt, nàng nghĩ thầm, nhất định là vì mình quá sốt ruột muốn mang thai bé con nên mới có thể mơ giấc mơ hoang đường này. Nếukhôngcứ cho là ở trong mơ, Dương Thiệu cũngkhôngức h**p nàng như vậy.
Hai tay Thường Thanh dâng lên cho Tống Vân.
Dương Thiệu sững sờ: "Còn việc này nữa ư?"
"Chàngthậttốt." Nàngnói, "Thiếp rất thích chàng."
Trước đó Dương Thiệu cũng chohắngợi ý, nhắc đến mấy người, Tống Diễm cẩn thận suy nghĩmộtchút, cảm thấy thế tử phủ Văn Quốc Công Khương Chi Sâm ôn tồn lễ độ, nhân hậu bao dung, nhất định rất phù hợp với Tống Yên, nênnóicho Thái hoàng Thái hậu.
Vì nàng chia sẻ, vì nàng an ủi,hắnkhôngdo dự để lộ thân phận.hắnmuốnnóicho nàng biết, cho dù chuyện gì xảy ra,hắnđều cùng nàng đối mặt giải quyết.
Kỷ Dao nghe vậykhôngnhịn được khóc, ômthậtchặt eo củahắn: "Thiếp cũngkhôngrời bỏ chàng, thế nhưng mà, thiếp muốn sinh con trai cho chàng. Thiếp thích con trẻ, thiếp cảm thấy con chúng ta lớn lên nhất địnhsẽrất đẹp, cũng rất tài giỏi."
Nhưngkhôngbiết Dương Thiệu đứng ở cửa nhìn.
Nàng kinh ngạc: "Hầu gia,khôngphải chàngđangở chungmộtchỗ với ca ca sao?"
Kỷ Daonói: "khôngbằng mời nhà mẹ con cùngđi?"
Đôi mắt Kỷ Dao xoay chuyển: "Chỉ là ác mộng thôi."
Trước kia nàng chưa từng biết cuộc đời có thể trở lạimộtlần nữa, bây giờ rơi vào người, sao mà may mắn, nàng có thể quen biết Dương Thiệu lần nữa, hiểurõnhau lần nữa, bắt đầu lại từ đầu lần nữa...Phụ thân mẫu thân an khang, tỷ tỷ hạnh phúc, mặc dù đường tình ca cakhôngrõ, nhưng bây giờ cũng rất bình an,thậtra nàng vẫn tham lam, hi vọng có thể sớm sinhmộtđứa con của nàng và Dương Thiệu.
"Dao Dao." Dương Thiệu cúi đầu xuống gọi nàng.
Sau khi Tống Diễm nhận được công hàm tóm lược này, nhìnmộtlúc lâu,mộtlúc sau mới đặt quamộtbên.
Thường Thanh biến sắc: "Điện hạ, ngườithậtsựmuốnđitrị thủy sao?"
khôngchỉ ngọt, ăn xong còn dễ dàng làm chuyện khác, kết quả lại biết nguyệtsựcủa Kỷ Dao tới, Dương Thiệu đành phải thôi.
Nàng ta là muội muội ruột của Tống Vân, gả nàng cho Khương Chi Sâm, chẳng phải đẩy Khương gia về phía bên kia sao! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thế nhưng mà, chuyện đó chắckhôngxảy ra đâu.
khôngcần sợ...
Dương Thiệu híp mắt: "Cười cái gì?"
hắnđãthay đổi vận mệnh, Kỷ Dao cũng giống như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cũngkhôngbiết đó có phải là hi vọng xa vờikhông...Cuộc sống có thể vẹn toàn được sao?
"...."
Lọt vào trong tai Dương Thiệu,hắnnhếch miệng lên.
Dương Thiệu là cố ý đắc tội Cố Diên Niên, khóe miệng Tống Diễm cong cong: "Hoàng Tổ Mẫu, chúng ta vẫn nên ngắm hoađi."
Chương 106
Kỷ Dao còn chưa nuốt vào,hắnđãxông tới.
Trong đầu Kỷ Dao lóe lênmộtchút: "Cònkhôngphải bởi vì ca ca sao, thiếp mơ thấy huynh ấy xảy ra chuyện, ca ca vẫnkhôngchịu thành thân, trong lòng thiếp nóng vội, mơ cũng lung ta lung tung."
Liêu thị lôi kéo tay Kỷ Dao,nóikhẽ: "Này, Thái phu nhân cũng giống như nương, đều trông ngóng con sớm mang thai đó, chờ lát nương quyên thêm tiền nhang đèn, cầu Bồ Tát phù hộ." Sau đó nhìn Kỷ Đình Nguyênđangnóichuyện với Dương Thiệu phía trước, "Dương gia con cái ít ỏi, gia thế lại hiển hách, vì thế con nhất định phải sinh được con trai mới tốt."
hắnkhôngtrả lời, lôi nàngđiđến căn phòng bên cạnh, đóng cửa lại.
Nếu như là thường ngày, có lẽ Tống Diễmsẽnhượng bộ, nhưng hôm nayhắnđãchấp chưởng hoàng quyềnmộtnăm có thừa, thậm chí ngay cả sắc mặt cũngkhôngthay đổi, chậm rãinói: "Hoàng tổ mẫu, trẫm tự có tính toán, hôm nay hiếm khi thưởng cúc, sao lại làm hỏng bầukhôngkhí...ngườinóiđúngkhông, Hoàng tổ mẫu?"
Dương Thiệu nhìn kỹ, suy nghĩmộtlátnói: "Tin của Lưu Nguyên Cảo giữ lại, nhất địnhkhôngphải sơ sót, mà vì lưu lại nhược điểm của Hứa Nham trong tay." Bon chen trong quan trường đềukhôngđơn giản, nhưng mà tin bị đoạtđi, chứng cứ bị hủy, Lưu Nguyên Cảo muốn uy h**p Hứa Nham cứuhắncũngkhôngđược, chứ đừngnóigì tới giao cho Hứa Nham.
Kỷ Dao đỏ mặt: "Chàng, sao chàngkhôngtự ănđi?"
Sắc mặt Kỷ Đình Nguyên thay đổi, nghĩ thầm muội muội lại muốn gả Thẩm Nghiênđi, con bé nàythậtrảnh rỗi lo chuyện bao đồng! Quảnhắnkhôngnóicòn quản cả Thẩm Nghiên ư?
Xem ra bình thường Thái phu nhânkhôngnhắc đến, đều là che giấu,thậtrakhôngchừng mỗi ngày đều dòm ngó bụng nàng!
Đúng vậy, như vậyđãđủ.
hắnvừa mớinóicái gì? Kiếp trước?hắnđangthẳng thắn với mình sao?
"Con hiểu rồi, nương." Kỷ Dao gật đầu, nghĩ thầm nàng còn gấp hơn bất cứ ai, còn phải nhắc nhở nàng sao?
À, là chuyện có con, Kỷ Dao cắn môi: "Thiếp chỉ tùy tiện cúi đầu bái,khôngnghĩ gì cả."
Kỷ Đình Nguyên như vậykhôngthích hợp.
"Nàng có thể nghĩ như vậythìtốt." Dương Thiệu lấy khăn ra lau nước mắt cho nàng, khóc như con mèo, "Đây chẳng qua là kết quả xấu nhất, bây giờnóichuyện này còn hơi sớm, chúng ta mới bao nhiêu tuổi chứ? Người ta hơn ba mươi tuổi còn có thể sinh con...chúng ta còn rất nhiều năm, nàngkhôngcần phải gấp."
"Thế nhưng mà, sao chàng lại..." Đối với Dương Thiệu mànói, nhất địnhhắnkhôngmuốn phơi bày, bởi vìhắnđãlàm quá nhiều việc ngốc nghếch!
"Sao vậy?" Nàng cảm thấy có chútkhôngđúng.
Nhưng mà ngày xe ngựa Dương Thiệu bị đụng, sau khihắnbắt con trai Cố Nguyên của Cố Diên Niên về, từng đưa tớimộtphong thư.
Đôi mắt Kỷ Dao thoáng nhìn qua bụng mình, thầm nghĩđãtới rồi, có lẽ nàng nênđibái QuanâmTống Tửmộtchút.
thậtsựlà ngoài dự liệu!
"Vâng." Trần Tố lĩnh mệnh.
Cuối cùng bây giờ thiên hạ cũng của Tống Diễm.
Ai nhìn cũng như vậy.
Kỷ Dao nhìn chăm chú khuôn mặt hiền hòa của QuanâmBồ Tát, cung cung kính kính dập đầu.
"Lão gia phảiđitheo nương."
Gã sai vặt nghe theo, nhanh chóngđitới Kỷ gia.
Tháng bảy lưu hỏa*, thời tiết dần dần trở lạnh, bên trong khu vườn của Hoàng gia, các loại hoa cúcđãnở rộ.
Hơn nữa, kiếp trước cũng chỉ kết hôn hơn hai năm,hắnđãtừng gặp người sau khi kết hôn đến bốn năm mới sinh con, căn bảnkhôngcần sốt ruột.
Thái hoàng Thái hậu nhíu mày: "Gia thế cao như vậy?"
"Thẩm tiểu thư cũng đồng ý sao?" Kỷ Đình Nguyên khôi phục lại bình tĩnh hỏi thăm.
"Là ta, chắc nàngđãsớm biết, đúngkhông?" Dương Thiệu cúi đầu hôn lên môi nàng, "Nghĩ lại ta cũngkhônglừa được nàng, chúng ta vẫn là vợ chồng, bây giờnóirõcũng tốt."
Tống Yên làmộttiểucônương ngây thơ hoạt bát, vốn Tống Diễm cũngkhôngghét, mà sau khi phụ hoàngkhôngcòn nữa,hắncảm thấy phụ hoàng tin tưởnghắn, cuối cùng vẫn quyết định đểhắntrở thành tân đế, vậy càng phải chăm sóc tốt chocômuội muội này.
"Cònkhôngphải sợ đồ ngốc như nàng suy nghĩ lung tung sao?"
"Tề đại nhân biết được bí mật này là do có người ở quán trà bàn tán, sau đó tramộtchút lập tức pháthiệnra chứng cứ phạm tội của Lưu Nguyên Cảo, nhất định là có ngườiđãsớm sắp xếp tốt để ông ta pháthiện." Dương Thiệu gõ gõ danh sách, "điđiều tra bối cảnh của tất cả những người này, năm đó là cấp dưới của ai, lui tới với ai nhiều nhất, nhất định phải biếtrõràng." Cuối cùng còn thêmmộtcâu, "Theo dõi Hứa Nham."
Kiếp trước, Thái phu nhân muốn thỉnhmộttượng QuanâmTống Tử về nhà cho nàng, lúc đó nàng nghe đượcthìcực kì tức giận, cảm thấy Thái phu nhân muốn mỗi ngày nhắc nhở nàng, mìnhkhôngsinh được con cái. Bây giờ nghĩ lại, Thái phu nhân cũng chỉ nôn nóng muốn ôm cháu trai. Chỉ là ở kiếp này, bà tương đối châm chước với mình, hơn nữa thời gian thành thân cũngkhônglâu.
Vừa đúng là nghỉ hưu mộc, Kỷ Dao và Dương Thiệu cũngđitheo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng nàngkhônghi vọng giống như kiếp trước. Nàng có thể cam đoan với Bồ Tát, Dương Thiệusẽlà người cha tốt, nàng cũng cố gắng làm người nương tốt...
Chẳng lẽ bà còn giẫm lên vết xe đổ nữa hay sao? Giọng điệu Thái hoàng Thái hậu dịu lại, từ từ ngồi xuốngnói: "Ta cũng vì nghĩ cho người, nếu Hoàng đế ngườiđãcó tính toán, chẳng lẽ takhôngnên hưởng thanh nhàn hay sao? Tuổi ta cũng lớn rồi,khôngcó nhiều sức lực như vậy...Diễm nhi," Bà dịu dàngnói, "Mọi chuyện người phải cận thậnmộtchút, bây giờ trong triều cũngkhôngyên ổn, đúng là người quá trọng dụng Dương Đô đốc, sao phải vìmộtngười màkhôngvui vẻ với các thần tử?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Được." Kỷ Đình Nguyênmộttiếng đồng ý.
*thời gian dài sánh bằng trời đất.
"Được." Kỷ Dao đồng ý, mỉa mainói, "Nam nhân cứ phải nhất định lúc này mới có thể đặc biệt chủ động à?"
...
Chỉ là nể mặt Kỷ Dao, muốn an ủi vợhắnmộtchút,hắncũng có thể mờimộtít nữ quyến trong gia tộc đến làm khách.
*Miếng đệm hình tròn dùng cho khách hành hương quỳ ở chùa.
Cho nên, xin hãy thành toàn cho nàng.
Nàng nhón chân lên ômhắn: "Dương Thiệu..."
"Nàng cho rằng tasẽtin ư?" Dương Thiệunói, "Nàng dập đầu mấy cái?"
Cả nhà lập tức đến Dương gia, Liêu thị thân thiếtnóivài câu với Thái phu nhân, hai người ngồi chungmộtxe ngựa, lúc này mới xuất phátđira ngoài thành.
"khôngsai."hắnlại ôm nàng,nhẹnhàng v**t v* búi tóc của nàng, "khôngsai, chỉ là takhôngmuốn nàng hối hận.thậtra những chuyện này, ta cũngđãnghĩ qua, thế nhưng ta chưa từng hối hận, nếu như chúng tathậtsựkhôngcó con, ta cũng vẫn lấy nàng. Dao Dao, tasẽcùng với nàng sống quãng đời còn lại, cho dù gặp được chuyện gì, ta cũngkhôngbỏ nàng..."
*Tháng bảy lưu hỏa (thất nguyệt lưu hỏa): vào tháng bảyâmlịch, trời bắt đầu trở lạnh, vào lúc nhá nhem tối có thể sao rơi ở bầu trời phía Tây, được cho rằng đó là sao Hỏa dịch chuyển về phía Tây.
Dương Thiệu đem dưa lạnh tới, múc cho nàngmộtmuỗng.
Kỷ Đình Nguyên cũngkhônghỏi nữa.
Kỷ Dao đưa tay che miệng củahắn: ""nóibậy, thiếp chỉ sinh với chàng! Nếu nhưkhôngđược, cũng được, thiếpkhônghối hận. Cùng lắmthì, cùng lắmthìchúng ta nhậnmộtđứa con nuôi!"
""Ngốc rồi sao, cứ gọi tên ta hoài vậy, có còn chút quy tắc nàokhông?" Mặc dù Dương Thiệu trách cứ, nhưngtrênmặt lại cười, tay chậm rãi ôm chặt eo nàng.
Tri phủ Trừng Châu ở ngoài kinh thành, đây là muốn đuổi Tống Vân ra khỏi kinh thành à, Tống Diễmnói: "Hoàng tổ mẫu, việc này ngườikhôngcần lo lắng, chờ sau khi xả tang, tasẽtự thương lượng với nhị đệ và tam đệ, có lẽ bọn họđãcó người trong lòng rồi."
Trong chớp mắt, Thái hoàng Thái hậu thấy được uy nghiêm thiên tử trong mắthắn, bà đột nhiên nhớ đến con traiđãqua đời.
Ai lại vìmộtngườikhôngthích mà cư xử qua loa với chuyện hônsựcả đời của mình chứ?
Nàng khẽ gọinói: "Dương Thiệu..."
Chờ đến chùa Bạch Mã, thấy khách hành hương rộn rộn ràng ràng, đều là người đến thắp hương cầu phúc.
"Ừm."
"Vậy có muốn ta giật dây cho Tán Minhkhông?" Kiếp này, Kỷ Đình Nguyên có chút kì lạ,khôngcưới Thẩm Nghiên, cũngkhôngcưới người khác, nhưng màhắnlà nam nhân, cũngkhôngcảm thấy có gìkhôngtốt. Đời người còn dài lắm, nếu như chưa có người thích, chờmộtchút vẫn được.
khôngngờ được, Tống Diễm lại gả muội muội cho Khương Chi Sâm.
Kỷ Dao cố ý dặn dò: "Nhất định phảinóimẫu thân để ca ca cùngđi."
"sẽkhông."hắnsẽtương đối tuyệt tình, nếu nhưcônương kia vẫn u mêkhôngtỉnh ngộ,hắnsẽkhôngquan tâm sống c·h·ế·t của nàng.
Đôi mắt nàng trợn to: "Chàng..."
Gọi Mộc Hương hỏi chỗ của QuanâmTống Tử, sau đó nàngđivề hướng đó.
Cái mũi Thường Thanh chua chua, rơi lệ.
Buổi tối tới thư phòng, Trần Tố bẩm báo: "Năm đó ở Liễu Châu chuyện giao dịch với ngoại di đều tự mình làm,khôngliên quan đến nhiều người, thuộc hạ điều tra mấy hôm nay, cộng thêm tin tức ở chỗ Kỷ đại nhân, ở đây cómộtphần danh sách, mời Hầu gia xem qua."
Đây là muốn Thẩm Nghiên chọn chồng à?
Tống Diễm thản nhiênnói: "Hoàng tổ mẫu, Yên Yên là Công chúa Đại Yên, chẳng lẽkhôngđược trèo cao sao?"
Kỷ Dao giật mình: "Hầu gia!"hắnkhôngphải là muốn ở đây...
Dương Thiệu cũng vậy, chỉ cần nàng gặp được Tống Vân,hắnđều trở nên vô cùng kích động.
Dương Thiệunóitiếp: "Chủ yếu là Dao Dao sốt ruột thay Thẩm tiểu thư,nóimuốn chọn chồng cho nàng ấy, ta bị épkhôngcòn cách nào, ngươi cũng hiểu tính tình Dao Dao..."hắngiả bộkhôngbiết chuyện của Kỷ Đình Nguyên và Thẩm Nghiên,nóirất tự nhiên.
Tống Vân run lên, cúi đầu nhìn kỹ từng người, pháthiệnđều là người trẻ tuổi tuấn tú văn võ song toàn, mà gia thế đềukhôngtệ, Khương Chi Sâm là người tốt nhất. Đương nhiênhắncũng biết,khôngchỉ cómộtthân võ công tốt, phẩm hạnh cũng tốt, phụ thân còn là Quốc công gia.
âmthanhthìthầm như bài hát êm tai nhấttrênđời, quanh quẩn bên tai, Dương Thiệu cúi đầu hôn nàng, ngàn vạn câu chữ đều hóa thànhmộtnụ hôn này.
Toàn thân Kỷ Dao chấn động.
"Hoàng thượngnóicó mấy vị công tử, để điện hạ nhìnmộtchút, chỗ Thái hoàng Thái Hậu và Hoàng Thái hậuđãđồng ý, Hoàng thượngnóingài ấy cảm thấy Khương công tử tốt nhất, muốn hỏi ý kiến điện hạ."
"khôngphải phụ thân cũngđisao?"
Trước đókhôngphải còn hi vọng mình thích Thẩm Nghiên sao,hiệntại lại mặc kệ suy nghĩ củahắn? Con béthậtsựlàmộtngười nóng vội.
"Đúng vậy đó, chàngnóixem, thiếp đoán có đúngkhông?" Kỷ Dao ngẩng đầu nhìn Dương Thiệu chằm chằm, "Các người đều là nam nhân, chàng cảm thấy tâm tư của ca ca thế nào? Nếu như là chàng, có thể như vậykhông?"
"Ta nghenóingườiđangchọn chồng cho Yên Yên?" Thái hoàng Thái hậu nhàn nhạtnói, "Ngườithậtcó lòng, chọn ai vậy?"
Kỷ Dao bĩu môi: "Thiếp chỉ muốn sinh con trai cho chàng, thiếp sai sao?"
"Ta đâykhôngbiết, phảiđihỏi Dao Dao." Dương Thiệunói, "Dù sao cũng chỉ gặp nhau, Thẩm tiểu thưkhôngcó lý dokhôngđồng ý."
"Trừ phihắnkhôngcó ý gì, nếukhôngchắc chắnsẽcó hành động." Ngón tay Dương Thiệu v**t v* mu bàn tay của nàng, cảm giác giống như noãn ngọc, "Nếu như vậy mà Tán Minh còn thờ ơ, vậy cũng là cơ hội tốt để Thẩm tiểu thư chọn chồng, coi như vẹn toàn chuyện hai bên, nàng cảm thấy thế nào?"
"Đúng vậy, trước kia ta sớm có hứng thú với trị thủy, lúc đó còn từng đề nghị với Hoàng thượng...Nghĩ đến vẫn tự mìnhđithực tế cho thỏa đáng, những thức trong sách viết đều nông cạn." Tống Vân vỗ vỗ bả vai Thường Thanh, giọngnóinhu hòa, "đãlà lúc nào rồi, ngươikhôngcần vọng tưởng nữa, tương laiđikhắp nơi với ta."
Lần đầu tiênhắnthấy dáng vẻ thành kính của Kỷ Dao, nghiêm túc như vậy, đột nhiên trong lòng đau xót, nàngkhônggả cho mình, có phải cũng vì nguyên nhân nàykhông?
Như vậy địa vị mới ổn định!
"Ăn như vậy đặc biệt ngọt..."
Nhưng cho dù như vậy,hắnvẫn thích nàng.
Vậy phải bịamộtchút...
Nàngnhẹgiọng cười.
Thái hoàng Thái hậu ngồi bên trong đìnhnóichuyện với Tống Diễm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vô thức dập rất nhiều...
"Ác mộng gì?" Dương Thiệu nắm chặt tay của nàng, "nóicho ta nghemộtchút."
Thái hoàng Thái Hậu khoát tay chặn lại, đây là việcnhỏ: "Mà thôi, ngườiđãmuốn chọn chồng cho Yên Yên,khôngbằng dứt khoát cho Vân nhi, Thụy nhi cùng cưới, ta thấy Vân nhi cưới congáiTri phủ Trừng Châu..."
Hai ngườiđivào trong chùa.
Nhưng nhớ lại vẫn đáng ghét, Kỷ Dao hậnkhôngthể nện cho Dương Thiệumộtđấm.
hắnôm nàng, đặt lêntrênbàn, tiếp tục hôn nàng, muốn hôn đến thiên hoang địa lão*.
Kỷ Dao mỉm cười: "khôngphải chàng trông chờ ca ca ăn dấm đó chứ?" Người như huynh ấy, thiếpthậtsựkhôngbiết trong bụng có dấm haykhôngđâu."
"khôngcó gì." Tâm tình Kỷ Dao rất tốt, chỉ chỉ dưa lạnh, "Vừa rồimộtmiếng cũng chưa ăn, đột nhiên cảm thấy khát quá."
Kỷ Dao theo phụ thân mẫu thân, Thái phu nhân vào bên trong thắp hương, quảthậtthấy mẫu thân nàng góp rất nhiều tiền nhang đèn, cũng phải cỡ ba mươi lượng bạc, nghĩ thầmthậtlà vô cùng rộng tay, sau đó lại nhìn Thái phu nhân, càng nhiều hơn gấp hai lần, nàng lập tức cảm thấy áp lực.
Nàng kiễng chân lên, giống như muốn đu lên người củahắn.
Dương Thiệuđangnóichuyện khác với Kỷ Đình Nguyên: "Mấy ngày nữa, ta mời D·ụ·c Thiện, còn có mấy vị công tử tới làm khách, ngươi cũng tớiđi, chúng ta uống rượu với nhau."
Đây là muốnnóichuyện gì lớn à? Kỷ Dao nhìnhắn, ai ngờ Dương Thiệu lại hỏi: "Vì sao đột nhiên lại đến bái QuanâmTống Tử?"
"Được." Thái phu nhân rất vui vẻ, "Vừa khéo náo nhiệtmộtchút, buổi trưa chúng ta ở đó ăn chay,nóiđến cũng lâu rồikhônggặp phu nhân thông gia, nhanhđimời!"
Đây là lần đầu tiên nàngnóinhư vậy, cổ họng Dương Thiệu giật giật,âmthanh khàn khàn: "Nàng lặp lại lần nữa."
Đây là lần đầu tiên nàng bái vị Bồ Tát này.
"Vậy lỡ nhưkhôngcóthìsao? Nàng có hối hận khi gả cho takhông? Có lẽ nàng và nam nhân khác..."
Ngón tayhắnv**t v* giấy Tuyên Thành, khẽ cười: "Vậythậtsựcảm ơn Hoàng thượng." Sau đó cầm công hàm tóm lược ởtrênbàn mà trước đóhắnnghiêm túc viết, "Dâng cái này lên cho Hoàng thượng."
Trước kiakhôngbiếthắnsống lại, luôn cảm thấy Dương Thiệu kỳ kỳ quái quái, sau này mới biết...Chắc làhắncũng giống như mình, hoặc là rất quen thuộc nội dung trong sách này, nên mới có thể ăn dấm bởi vì Tống Vân?
"khôngđược." Kỷ Dao lắc đầu, "khôngthể để cho ca ca làm chuyện hồ đồ,thậtra thiếp nghi ngờ huynh ấy cũng có ý với A Nghiên. Chàngkhôngbiết đâu, huynh ấy vì làm cho A Nghiên hết hi vọng, vốn định cưới đạimộtngười, đâykhôngphải điên rồi sao?"
Ngày hôm đó Thái phu nhânnóilà ngày Địa Tạng Vương Bồ Tát ra đời, muốn đến chùa Bạch Mã thắp hương.
Mấy ngày trôi qua, danh sách nhân tuyển vị hôn phu tương lai của Công Chúa Phúc Gia được đưa tới phủ Sở vương.
"Hửm?"
"thậtra thửmộtchút là được." Dương Thiệu trầm ngâm, "Quamộtthời gian nữa ta mờimộtvài công tử đến phủ, còn chỗ D·ụ·c Thiện nữa, cũngnóihắnmời tới mấy người, nàngthìmời Thẩm tiểu thư."
"Hả?" Kỷ Dao ngẩn người, mặt lập tức đỏ lên, "Thiếp, thiếp chỉ là tiện đườngđingang qua, nên vào xemmộtchút..." Còn chưanóixong,mộtlực ập tới, đột nhiên nam nhân ôm nàng vào ngực.
Có điều, Kỷ Đình Nguyên cũngrõ, có khả năng vẫn có chút để ý.
Nếu khóc vì Kỷ Đình Nguyên, Dương Thiệu vẫn có thể hiểu được, dù sao Kỷ Đình Nguyên đối vớicômuội muội này vẫn rất tốt.
Sau đó chịu trách nhiệm cho việc này cũng chỉ có Lưu Nguyên Cảo, còn có hai tên phó tướng bị c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u.
Kỷ Dao quỳ gốitrênbồ đoàn*, chắp tay trước ngực,âmthầm cầu nguyện.
"Rất thích rất thích chàng."
Thời tiết trong lành.
Liêu thị nghe xong liềnnóivới Kỷ Đình Nguyên: "Hầu gia cũng đến chùa Bạch Mã, con cũngđicùngđi, nếukhôngđều là nữ nhân,hắncũngkhôngcó ngườinóichuyện, conđithìcác con có thểnóichuyệntrêntriều."
Kỷ Đình Nguyênkhôngnóigì, nghĩ thầmkhôngphải Dương Thiệu cũng muốnđitheo muội muội sao? Chẳng qua gần đây mọi chuyệnhắnlàm đềukhôngthuận lợi, đến chùa Bạch Mã giải sầu cũngkhôngtệ.
"Nàng đừng sợ,"hắnnhìn chằm chằm vào mắt của nàng, dịu dàngnói, "sẽkhônggiống kiếp trước đâu, vận mệnh của chúng tađãkhác rồi, cho nên nàng đừng sợ."
Nhất thời Dương Thiệukhôngnhìn ra vui buồn củahắn.
Thế nhưng nam nhân cũngkhônglàm cái gì, chỉ ôm nàngthậtchặt.
Nét mặthắnvô cùng dịu dàng, Kỷ Dao nhìnhắn, cảm thấy lúc này Dương Thiệu động lòng người khó tả.
Vua củamộtnước, lại muốn hỏihắnsao?
Vừa rồihắnkhôngtìm thấy Kỷ Dao, vội vàng sai người tìm, lập tức pháthiệnnàng ở đây.
Kỷ Dao bái Quanâmxong liền thấy Dương Thiệu đứng đối diện,hắnđứng dưới ánh mặt trời, toàn thân chìm trong ánh nắng, tơ vàng chỉ bạctrênngười lấp lánh giống như sao.
*Chỗ này mình nghĩ là lấy oán báo ơn mới hợp logic chứ nhỉ.
"Người sao lại có lòng tốt như vậy!" Thái hoàng Thái hậuthậtsựkhôngnhịn được, đứng lên chỉ vào Tống Diễm, "Người có biết cái gì gọi là lấy ơn báo oán*không? Người cứ dung túng cho bọnhắnnhư vậy?"
Kỷ Dao lặng lẽ chạy ra bên ngoài.
Khóc thương tâm như vậy, vô cùng đáng thương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.