Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103


Đúng lúc này, Kỷ Nguyệt sai người chuyển lời,nóingày mai trong nhà mời mấy vị tiểu thư đến làm khách, trong đám tiểu thư bao gồm cả Chu Lươngâm, đồng thời còn mời cả nhà Kỷ gia, muốn Kỷ Dao cũng đến, về phần Dương Thiệu, phải xemhắncó thời gian haykhông.

Nàng đeo xong: "đisớmđi, đừng để trễ."

Dương Thiệu cúi đầu hôn lên môi của nàngmộtcái rồi thả tay ra.

Kỷ Dao hừmộttiếng: "Lần saukhôngbiết đến khi nào, rốt cuộc Hoàng thượng có chuyện gì mà cứ gọi chàng vào cung? Chẳng lẽ lại muốn chàngđiđánh trận sao?"

Bắt lấy gót sen trắng tuyết, lòng bàn tay ma sát qua, khiến nàng cómộtđợt ngứa ngáy lạ lẫm.

Nàng tiễnhắnđến cửa, nhìnhắnrờiđi.

Kỷ Dao cắn môi, bây giờ ngược lại lại thành cái cớ chohắn!

Thấy nàng ngoan ngoãn, trong lòng Thẩm phu nhân vui vẻ, nhất thờikhôngép buộc nàng gả cho Giang Vô Hồi, chuyện này cần chất lượng mới được.

Tống Thụy thấp giọng dặn dò Vương Hi.

Ánh trăng dịu dàng, cả nhà ngồi trong sânmộtlúc lâu,nóicười vui vẻ, thậm chí mấy con mèo cũng tới vây quanh ăn cá.

Vợ chồng trẻ ngọt ngào thân mật, Thái phu nhân thấy vậy cười tươi.

"Ngươiđiđâu vậy?" Tô Thăng hỏi thăm.

Kết quảkhôngcần phảinói, chuyệnkhôngtiện làmtrênxe ngựa đều làmmộtlần.

Chỉ là Giang Vô Hồi này, nàng vẫnkhôngmuốn gả chohắn.

Người đến ngườiđi, vô cùng náo nhiệt.

Trời còn đen nhánh, mặt trời vẫn chưa lên, nàng nghiêm túc thắt đai ngọc cho Dương Thiệu, sau đó đeo túi thơm, đoản đao, trường kiếm, ngọc bội từng thứ đeo lên.

"Sớm muộn gìhắncũng biết, sai cái gì?" Tô Thăng nâng chung uống hết, nghĩ đến biểu cảm củahắnta có vẻ rất tức giận,hắnaimộttiếng, "Rốt cuộc Tán Minhđangsuy nghĩ gì vậy? Ngươinóixem? Thẩm tiểu thư đuổi Giang đại nhânđi, cuối cùng chuyện vớihắnmànóilà chuyện tốt hay xấu?"

Gió thổi lên gương mặt mang theo chút hơi nóng, mới đó màđãđến đầu hạ.

Hứa Nham cắn răng lui ra.

Hứa Nham quỳ xuốngnói: "Hoàng thượng, tiểu nữ tuyệt đốikhônglàm ra chuyện độc ác như vậy, trong đó nhất định có hiểu lầm gì đó, xin Hoàng thượng minh xét!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Nham lớn tiếngnói: "Đó cũng chỉ là lờinóimộtbên của La đại nhân! Hoàng thượng, La đại nhân và Dương Đô đốc..."

Nàng tuyệt đốisẽkhôngvìmộtcâu của Kỷ Đình Nguyên mà gả chomộtngườikhôngthích.

Lúcđitới cửa mới pháthiệnkhôngcó nghe lầm, lông mày cau lạimộtcái, nghĩ thầm Dương Thiệu chưa đánh thức mình màđãtự mình mời Thái phu nhân đến, nàngđira ngoài cườinói: "Mẫu thân, người tới rồi."

Cứ tiếp tục như vậy, tiếng phản đốitrêntriều nhất địnhsẽcàng lúc càng nhiều.

"Conđãkhôngsao, mẫu thân, bây giờđangcảm thấy đói."

Kỷ Dao nghe hiểu ý tứ trong lờinóicủahắn, lông mi run rẩy, vội vàng mở to mắtnói: "Muốn ăn cá mè."

Kỷ Đình Nguyên nhanh chóngđitới quán rượu Thanh Nguyệt.

Đến khuya mới kết thúc.

Thái phu nhân vô cùng vui vẻ, ănmộtmiếng: "Chà, coi nhưkhôngtệ, mặn nhạt vừa vặn."

thậtsao?

Giang Vô Hồi ngây ngẩn cả người, trơ mắt nhìn Thẩm Nghiên buông rèm châu xuống, ngăn cảnhắnở bên ngoài.

Ngày hôm sau, Hình bộ xử án, bởi vì có La đại nhân làm chứng, Hứa Linh Nhi vốnkhôngcó cách nào thoát được, phạm hai tội danh đánh lén và tập kích mệnh quan triều đình, bị phán lưu đày ba ngàn dặm. Diên An hầu Hứa Nhamkhôngphục, quỳ gối bên ngoài ngọ mônyêucầu gặp mặt Hoàng thượng, hi vọng có thể điều tra lại lần nữa.

Bởi vì kể từ sau ngày đó Dương Đô đốc bận rộn đến chânkhôngchạm đất.

Vừa mở mắtđãthấy ánh lửa bập bùng, vậy màđãnhóm lửa rồi, dường như nàng còn nghe được tiếng của Thái phu nhân, vội vàngnóiMộc Hương lấy váy sam ra, ăn mặc chỉnh tề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Làm gì mà sợ hãi mới ngủ, Kỷ Dao nhìn Dương Thiệumộtchút,rõràng đều là chuyện tốthắngây nên!

"Ainóichờhắn?" Thẩm Nghiên cười khúc khích, kéo cánh tay của Thẩm phu nhân, "Nương, sau này con muốn gả chomộtcông tử, nhất định phải tốt hơn gấp trăm ngàn lần Kỷ Đình Nguyên. Kỷ Đình Nguyênthìtính là gì? Conđãsuy nghĩ kĩ càng rồi,khôngxứng đáng."

Đủ thấy làm quyền thần mệt mỏi biết bao nhiêu!

Cho đến ngày hôm sau muốn gặp nàng, tiểu nhị quán rượu trực tiếp mời Giang Vô Hồi ra ngoài, Giang Vô Hồikhôngchịu, lúc đó mười người đàn ông cao to manghắnra khỏi quán rượu.

Thay đổi chỗ nàokhôngphải là vấn đề. Nếu như tình cảmtrênđời đều dễ dàng như vậythìtốt rồi.

hắncười, cúi đầu hôn l*n đ*nh đầu của nàng: "Sau nàykhôngcần giúp ta như vậy nữa, quá sớm." Thân thể nàng mảnh mai, cần nghỉ ngơi nhiều,khônggiống nhưhắnđãquen rồi, "Hôm nay như vậy đủ rồi, ngày mai ngoan ngoãn ngủđi, sau đó khẽnói, "Ban đêm cùng bản hầu là được.”

Nhưng mà Kỷ Dao bỏ qua ánh mắt đónói; "khôngbiết ca ca có đến haykhông, nếu đến, cũngkhôngbiết có để ý Chu tiểu thư haykhông."

Hứa Nham này còn vì đứa congáiđộc ác kia mà trả đũa!

Mấy ngày trôi qua, Dương Thiệu phảiđitảo triều, ban đêm Kỷ Dao ngăn cảnhắnnáo loạn,nóithân thể khó chịu, chút nữathìDương Thiệuđãmuốnđimời đại phu, sau đó mới biết, Kỷ Dao vì muốn tự mình tiễnhắnra ngoài.

Nhưng mà Công chúa Phúc Giả hồn nhiên đángyêu, mặc dù trước đó hơi phiềnmộtchút, nhưng nàng vẫn hi vọng nàng ấy có kết cục tốt, nghĩ rồi lại nhìn Dương Thiệumộtcái, chắc làhắnsẽđể cho Công chúa Phúc Gia gả cho phò mã thế tử kiếp trước nhỉ? Dường như bọn họ sống rất tốt.

"Hiểu lầm?" Tống Diễm lạnh lùngnói, "Hôm qua ở trong rừng có biết bao nhiêu người nhìn thấy mũi tên từ trong rừng bắn tới, thế mà Hứa tiểu thư lại ở ngay trong rừng. Sau đó nàng ta còn rút chủy thủ ra đối phó Dương Đô đốc,khôngchỉ La đại nhân, hai binh sĩ của La đại nhân cũng nhìn thấy, giải thích thế nào đây? Trẫm biết ngươi thương congáinên nóng lòng, nhưng chứng cứ việc này vô cùngrõràng,thậtsựkhôngthể phúc thẩm."

Kỷ Dao véomộtcáitrêncánh tay củahắn, hắng giọng: "Chỉ nghĩ mấy chuyện này!"

Kỷ Dao cảm thấy còn mệt hơn so với cưỡi ngựa, có thể còn hơn leo núi, nằm lì ởtrêngiường, toàn thân bủn rủn, ngủmộtlúc lâu mới tỉnh.

Nhưng mà Giang Vô Hồi vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn đến quán rượu nhiều lần, cómộtngày Lý Băng Ngọc và Tô Thăng thấyhắnbị tiểu nhị đuổi ra. Hai ngườikhôngkhỏi trợn mắt há mồm, hỏi tiểu nhị trong quán rượumộtchút mới hiểu được xảy ra chuyện gì,khôngnhịn được có hơi cảm khái.

Tống Diễmkhôngnỡ đểhắnđiđánh trận, Dương Thiệu cười lên: "Cứ cho là đánh trận cũng phải có các tướng quân, nàng chớ suy nghĩ lung tung, chỉ là việc vặt. Đúng rồi, Hoàng thượng còn muốn ban hôn cho Công chúa Phúc Gia, sang năm xả tang,nóimuốn gả Công chúa Phúc Giađi, còn bảo ta nghĩ lại có người nào tốt để chọnkhông."

Cho tới bây giờ bà cũngkhôngnghĩ tới, cómộtngàysẽăn cá nướng chung với con trai và con dâu, đứa con trai này, cưới nàng dâu xong cả người đều trở nên hòa nhã.

Kỷ Đình Nguyênkhôngđáp, nhanh chóng bướcđi.

Đường ma manói: "Vẫn nên ăn ítmộtchút, nếukhôngnhững con cá còn lại sai phòng bếp nấu ít canh cá thanh đạm?"

Tuy vậy thỉnh thoảnghắnsẽthấy Thẩm Nghiên, có đôi khi nàng mặc áo bào, có đôi khi mặc váy, có khinóicười với khách nữ uống rượu, khi lại tiễn các nàng ra ngoài, cũng có khi tự mình ngồi bên cửa sổ, uốngmộtngụm rượu, bóng dáng bên trongkhôngkhí náo nhiệt, lộ ra mấy phầncôđộc.

"Ôi nương ơi, sau này con ít đến quán rượu được chưa? Con ở nhà giả làm tiểu thư khuê các, giống như nươngnói,đitìm Dương phu nhân học vẽ tranh học viết chữ!"

Miệngthìnóinhư vậy nhưng lại nhận định Tống Diễm là hôn quân, thiên vị Dương Thiệu.

"Đương nhiên, ai lừa nương đâu? Về phần Giang công tử này, conthậtsựkhôngthích, hơn nữa nươngkhôngcảm thấy da mặthắnquá dày sao?"

Khóe miệng Dương Thiệu cong cong, x** n*n mặt nàng rồi mớiđi.

Chương 103

Giống như nhiều lần trước đây,hắnđingang qua quán rượu này, ngửi được mùi rượu thơm phức, nhưng xưa nay đều chưa từngđivào.

Chuyện đó nàng cũng chỉ để trong lòng,khôngbiểuhiệnra ngoài mặt, ngôn ngữ cử chi vẫn giống như thường ngày.

Dường như nửa tháng thành thân kia Tống Diễm gom rất nhiều chuyện, chờhắnvừa đến nha môn lập tức thường xuyên gọihắnvào cung bàn bạcsựtình.

"Có lẽ làđigặp bà chủ Thẩm." Lý Băng Ngọc cau mày, "Ngươinóixem, chúng ta cónóisai gìkhông?"

Con trai tự tay nướng, sao có thể ănkhôngngon?

Đối diện với gương mặt lạnh lùng củacôgái, Giang Vô Hồi chân thànhnói: "khôngbiết rốt cuộc Giang mỗ có chỗ nàokhônghợp ý Thẩm tiểu thư? Giang mỗsẽsửa."

*ghế của vua ngồi.

"Mời Giang công tử vềđi, tanóiđượcthìlàm được."

"Hiếm khi mới được." Thái phu nhânkhôngngại.

hắnđãsớm biết Thẩm Nghiên thích Kỷ Đình Nguyên, tiếc hận thay nàng.

Thấy sắp đến Đoan Ngọ rồi, Kỷ Dao loay hoay quên trời quên đất,khôngnóitới làm dây trường mệnh, còn làm mấy túi thơm, dự định treo bên hông Dương Thiệu.

Dương Thiệunóixong, sải bước ôm Kỷ Dao trở về phòng.

"Connóithậtchứ?" Thẩm phu nhân dò xét nàng.

Nhìn thiên tử lộ vẻ mặt giận dữ, trong lòng Hứa Nham biếtkhôngcòn cách nào, thở dàimộttiếngnói: "Hoàng thượngnóiđúng, vi thầnkhôngbiết tốt xấu, hiểu lầm Dương Đô đốc."

"Hảo nữ sợ triền lang*, da mặtkhôngdày sao cưới được vợ chứ?" Thẩm phu nhân nhíu mày, "Chọn ba lấy bốn, connóixemkhôngdễ gì mới cómộtngười..."

Dương Thiệu cảm nhận được nàng muốnnóigì, ánh mắt hơi động.

Lạinóiđến sau ngày Thẩm Nghiên gặp Kỷ Đình Nguyên, vì sợ mẫu thân pháthiện, cứ thế nén lạikhôngkhóc, chỉnóivới Thẩm phu nhânkhôngthoải mái nên trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Saokhôngnghỉ ngơi thêmmộtlát?" Thái phu nhân ân cầnnói, "Ta nghe Thiệu nhinói, con bị kinh sợ ở núi Ngọc, bị người khác đánh lén. Ôi, Hứa Linh Nhi kia cũng vậy,khôngcó lý do gì mà hại con... Đổi lại là ta, ta cũng sợ hãi, con nên ngủ thêmmộtlát."

Chuyện của Hứa gia truyền đến tai Tống Thụy, nghenóiHứa Linh Nhiđãbị đày đến biên cương, nghĩ thầm những quan viên này vì lấy lòng Dương Thiệu, hiệu suất làm việc cũng khá nhanh.

hắnđứng ở cửa, nhưngkhôngđivào.

Còn chưanóixong, Tống Diễmđãngắt lờihắn: "khônglẽ ngươi còn địnhnóiDương Đô đốc và La đại nhân muốn hãm hại Hứa tiểu thư hay sao?"

Chờ đến lúc Kỷ Dao đến Tạ phủ, bất ngờ thấy phụ thân mẫu thân còn có ca ca đềuđãđến, nàng cònđangcảm thấy kinh ngạcthìđãthấy mẫu thân nàng vui vẻđitới, lôi kéo tay của nàng thấp giọngnói: "Dao Dao, cuối cùng ca ca conđãthông suốt rồi, đồng ý gặp mặt!"

Kỷ Đình Nguyên nghe vậy, chung rượuđangcầm lên bỗng nhiên đặt lên bàn.

"Ta còn phải đến điện Minh Đức." Dương Thiệu thuần thục thắt đai lưng cho Kỷ Dao, vừa thắt vừa chiếm tiện nghi, "Có thể đến chiều mới về, nàngnóivới bọn D·ụ·c Thiệnmộttiếng xin lỗi, lần sau mời bọn họ đến, đền bùthậttốt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Dao ngây ra, rốt cuộc cả nhà bọn họđãđợi được ngày này rồi sao?

*congáitốt sợ người khác đến quấy nhiễu làm phiền.

Dù sao theo Tống Diễm thấy,hắncho Dương Thiệu nhiều quyền lực như vậy, Dương Thiệu có thể vì thê tử mà g·i·ế·t Hứa Linh nhi,thìcó làm sao? Nhưng Dương Thiệu chưa từng bỏ qua luật pháp, làm chuyện gì cũng theo điều lệ mà làm.

Ngón tay nàng mảnh khảnh tinh tế, chỉ nhìn như vậy cũng làmộtloại hưởng thụ, chứ đừngnóinàng ở trước mặt là vợ củahắn.

Chuyện của Hoàng tộc cũng muốn Dương Thiệu nhúng tay vào sao? Kỷ Daokhôngnóigì.

Bóng lưng nam nhân dần dần biến mất, giờ phút này nắng sớm chậm rãi lan tỏa, chiếu sáng trời đất, nàng dừng chân nhìnmộtlát rồi mới trở về.

Loại Hoàng đế như vậy mà xứng ngồitrênlong ỷ* sao?nóithế nào ông cũng là lão thần, cho dù congáicủa ông phạm sai lầm, Tống Diễm cũng nên nhìn chiến công trước đó của ông mà bao dung mấy phần, nhưnghắnlại chỉ bao che cho Dương Thiệu, hoàn toànkhôngđể ý đến thần tử khác!

Dương Thiệu lại nướngmộtcon cá mè cho Kỷ Dao.

Tống Diễm này...

Nàng có thểkhôngđợi Kỷ Đình Nguyên, nhưng nàng vẫn muốn gả cho người mình coi trọng, có lẽ điều kiện Giang Vô Hồikhôngtệ, nhưng từ đầu đến cuối nàng vẫnkhôngthích, gảđi,khôngcông bằng đối với Giang Vô Hồi.

Dương Thiệu đưa cá vừa nướng xong cho Thái phu nhân: "Da rất giòn xốp, mẫu thân nếm thử xem như thế nào."

Ba người ăn xong mấy con cá, chỉ là Kỷ Daokhôngdám uống nhiều rượu, say xỉn náo loạn trước mặt Thái phu nhân còn ra thể thống gì?

Kỷ Dao cảm thấy nên đổi thành Dương Thiệu ăn canh đại bổ mới đúng.

Nhưng mà,hắncòn phải thêm chút lửa mới được.

Ý tứ là, trong lòng Hứa Nham nên biết ơn mới đúng.

Lúc uống rượu với Kỷ Đình Nguyên, Tô Thăng liềnnói: "Nếu ta là Thẩm tiểu thưthìsẽgả chohắn, nam nhân tốt như vậy, sao lạikhônggả chứ? Tuổi của Thẩm tiểu thư cũngkhôngnhỏnữa, người khác đềuđãcó con rồi, ngươinóixem hết lần này đến lần khác..."

"Ta là vì nàng, là nàng muốn có con trai,khôngnhư vậy sao được?"

"Ừm, nhưng màkhôngbiết mẫu thân muốn ăn cái gì." Kỷ Dao uốn éo muốn xuống, "Hầu gia ôm mệtkhông? Để tự thiếpđi."

Nha hoàn đem rượu tới.

Bởi vì gặp Thẩm Nghiên,hắncòn có thểnóigì đây? Nhất định Thẩm Nghiênsẽnói, nàngkhôngmuốn gả cho Giang Vô Hồi...hắnlại có thể thế nào?hắnđãhết lòng quan tâm giúp đỡ, rốt cuộc muốnhắnthế nào, Thẩm Nghiên mới có thể buông tay đây?

"Nàng suy nghĩ nhiều làm chi, lương duyên tự có trời định." Dương Thiệu ngồi xổm xuống mang vớ cho nàng, "Giống như chúng ta, làm sao cũngkhôngtránh khỏi."

Giống như bóng đêm này.

Hai người kia hai mặt nhìn nhau.

Cho nên ngày hôm đó Giang Vô Hồi đến,mộtlần nữa bày tỏ thích Thẩm Nghiên, nàng từ chối vô cùng vô tình,nói: "Giang công tử, nếu như ngươithậtsựthích rượu ở nơi này, tiểu nữ rất hoan nghênh. Nhưng nếu là vì chuyện khác, xin Giang công tửkhôngcần trở lại."

"Vậy đúng lúc, tới ăn cá nướngđi." Thái phu nhânđãsớm sắp xếp xong ghế ngồi, cười tủm tỉmnói, "Thế mà đứanhỏnày lại muốn nướng cá trong nhà, trong trí nhớ của ta, thấyhắnăn cá nướng là vào tám chín năm trước, khi đó lão gia vẫn còn, hai cha con bọn họ cùng nhau nướng cá ăn."

Phòng bếp lại bận bịu nấu nướng.

Thế nhưng mà, Thẩm Nghiên làm sao bây giờ? Nhất thời trong lòng cảm xúc phức tạp.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn bởi vì có Tống Diễm ủng hộ.

"Công tử còn tới nữa, tasẽbảo tiểu nhị mời công tử ra ngoài!"

Thẩm phu nhân biết được, chạy tới gặp Thẩm Nghiên: "Trời ơi, công tử tốt như vậy, sao con lạikhôngcần? A Nghiên, con đừng mong gả cho Kỷ công tử nữa,đãbao nhiêu năm rồi? Sao con lại phải khổ như vậy!"

"Được." Thái phu nhân suy nghĩmộtchút rồi đồng ý, "Dao Dao cũng ănmộtchút." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Suýt chút nữa Kỷ Daođãmuốn lăntrêngiường, nàng dùng sức rút vềnói: "Chàng mauđigặp Hoàng thượngđi, đừng để chậm trễ công việc."

Nàngnói: "Mẫu thân cũng đừng nên ăn nhiều, khó tiêu hóa."

Nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của thiên tử, Hứa Nham vộinói: "Vi thầnkhôngcó ý này, chẳng qua lúc đó trong rừng chỉ có hai bọn họ,khôngcó quan viên nào khác, vi thần còn nghenóiLa phu nhân từng dạy Dương phu nhân cưỡi ngựa..."

"khôngnóinhư vậy, chàngsẽnghe à?" Kỷ Daokhôngthèm tin đâu, nhất địnhsẽmuốn giày vò nàng, như vậy ngày hôm sau nhất định nàngsẽkhôngdậy nổi.

Tống Diễm tiếp kiếnhắnở điện Minh Đức.

Thái phu nhânnóicó chút thổn thức, nhưng lại cảm thấy vui mừng.

"Lý nào lại vậy!" Gần đây Tống Diễm nghe đủ người hãm hại Dương Thiệu, bây giờ Hứa Nham này lại hồ đồ như thế,hắnquát, "Trước đó Hứa tiểu thư ám sát Dương phu nhân, sau đó công kích Dương Đô đốc, dựa vào bản lãnh của Dương Đô đốc, muốn g·i·ế·t Hứa tiểu thư dễ như trở bàn tay, sau đó hoàn toàn có thểnóilà vì tự vệ nên ngộ sát, nhưng Dương Đô đốc chỉ đả thương Hứa tiểu thư! Bây giờ ngươinóihắnhãm hại? Trẫm thấyhắnlà mắt nhắm mắt mở, tha cho congáicủa ngươimộtmạng!"

khôngphải vừa rồi còn giả vờ ngủ sao, còn làm nũng, bây giờ sợ rồi à? Dương Thiệukhôngchịu buông ra, dặn dò Trần Tố: "Bảo phòng bếpđimuamộtít cá mè, mua thêm ít cáthì."

Lông mày Kỷ Đình Nguyên cau lại.

Lý Băng Ngọckhôngtrả lời, bởi vìhắnhoàn toànkhônghiểurõđược tâm tư của Kỷ Đình Nguyên.

hắnlẳng lặng đứng đó, rốt cuộc vẫnkhônggặp nàng.

Nhưng mà ca casẽđồng ý đến Tạ gia gặp Chu Lươngâmsao? Kỷ Dao rất hoài nghi.

Kỷ Đình Nguyên cầm chung rượu: "Ngươinóithậtchứ? Giang Vô Hồi bị nàng đuổiđi?"

Ngay sau đó, Kỷ Đình Nguyên lập tức đứng lên.

"Cònkhôngphải sao?" Lý Băng Ngọcnói, "Bọn ta đặc biệt đến hỏi tiểu nhị,nóiGiang đại nhân kia đến mấy lần, nếu như chỉ là uống rượuthìbà chủ Thẩmkhôngngại, nhưng chỉ cầnnóigặp nàng, nhất định phải đuổiđi."

Trần Tố nghe theo.

"Chỉ cá mè thôi sao?"

Lúc nam nhân đưa qua, ánh lửa phản chiếu ánh mắt vô cùng dịu dàng củahắn, Kỷ Dao ngọt ngào nhận lấy, ăn vài miếng, cẩn thận chọn miếngkhôngcó xương, đút vào trong miệng Dương Thiệu: "Tướng công vất vả rồi."

Dương Thiệu cảm giác trong lòng sôi sục,khôngnhịn được đưa tay ôm nàng vào trong ngực: "Đồ ngốc,khôngphải tối hôm quanóikhôngđược sao,khôngphảinóikhôngthoải mái sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103