Phu Nhân Vì Sao Nàng Như Vậy
Thích Quyển Lại Lại
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14
Nhưng thật ra, ta rất thích phu nhân như vậy. Mỗi lần như thế, tai ta lại đỏ bừng, nhưng vẫn phải giữ vẻ mặt lạnh lùng mà trả lời nàng.
Sau khi chuyển đến biệt viện, phu nhân luôn tìm đủ mọi cách để trêu chọc ta.
Một nữ tử như phu nhân, trên đời này chẳng có mấy ai. Một kẻ sống trong bóng tối như ta, làm sao dám mơ ước xa vời.
Đó là lý do ngày hôm đó, ta lần đầu tiên thua trong một cuộc tỷ võ, và bị thương ở khóe mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đúng vào đêm hội hoa đăng, bụng đói cồn cào, ta nằm dưới một pho tượng đá, chờ c·h·ế·t.
Sau khi trở thành hộ vệ của phu nhân, ta mới phát hiện.
Ta nghĩ nàng đang giận Tề Túc, nên muốn dùng cách này để an ủi bản thân.
"Trẫm nghe đại ca muội nói, hình như muội rất vừa ý tên hộ vệ kia."
Chương 14
"Nếu thật sự thích, trẫm sẽ ban hôn cho hai người, thế nào?"
Cha mẹ ta vì thương nữ nhi nên đã không màng tình nghĩa mà kiên quyết đòi hòa ly.
2
Cuối cùng, giữa sự đồng tình của cả kinh đô, ta đã thành công hòa ly.
Phu nhân luôn nghĩ lần đầu tiên gặp ta là ở Quốc công phủ, nhưng thật ra không phải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn nói rằng trước đây đã để ta phải chịu nhiều thiệt thòi.
Ta cúi đầu tạ ơn, trả lời: “Ngoài phu nhân ra, thuộc hạ không còn cầu mong gì khác.”
Thế là cả kinh thành đều nói Tề gia thật bẩn thỉu, không thể nào ngẩng mặt lên được.
Phu nhân đã cứu ta. Nàng đặt cho ta một cái tên, nói ta có vẻ đẹp ôn nhuận tựa trạch, phong thái như ngọc, nên gọi là Trạch Ngọc.
Phu nhân trông đoan trang, cẩn trọng, nhưng thực ra lại rất tinh quái, giống như một con hồ ly nhỏ lém lỉnh. Nàng luôn thích trêu chọc ta, giả vờ như không biết gì để làm khó ta.
Sau khi tân đế đăng cơ, ta đã cho Trạch Ngọc theo đại ca ta vào quân doanh. Đến giờ, cũng đã gần nửa năm.
Ngay cả biểu ca ta, nay đã là tân đế của Đại Ngụy, cũng cho triệu ta vào cung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phu nhân trong lòng ta, chưa bao giờ là phu nhân của Tề Túc.
Năm mười chín tuổi, phu nhân gả chồng. Tuy lòng ta có chút buồn bã, nhưng vẫn tự biết mình không xứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
1
Nhị ca của nàng đưa ta đến chỗ nghĩa phụ để học võ. Kể từ đó, ta luôn nung nấu ý định lớn lên sẽ trở về bên cạnh phu nhân, làm hộ vệ cho nàng.
5
Biểu ca ta cười nói: "Cũng phải. Đợi hắn công thành danh toại, mới xứng đôi với Tịnh nhi."
Khi hồi triều, tân đế hỏi ta muốn ban thưởng gì.
Cho đến ngày tiên đế băng hà, phu nhân thẳng thắn nói chuyện với ta, ta mới kinh ngạc nhận ra, nàng không phải không có chút tình cảm nào với ta, thậm chí còn lo toan cho tương lai của ta.
Mà Tề gia, dù bị "không thể ngẩng mặt", cũng chẳng dám hé răng phản bác.
Trong mắt người ngoài, ta đã phải chịu đựng biết bao tủi nhục: nhẫn nhịn Tề Túc mang một nữ nhân bụng mang dạ chửa về nhà, lo liệu việc trong phủ, vậy mà hắn lại lạnh nhạt với ta.
Ta nghe theo sắp xếp của phu nhân, cùng đại ca nàng vào quân doanh, liều mạng chiến đấu trên chiến trường, lập được nhiều công lao.
4
Ngoại Truyện (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Năm đó, ta mới bảy tuổi, cha mẹ đều mất, lang thang ăn xin ở kinh thành.
…
Ta khẽ cười: "Đợi hắn bình an trở về, ta sẽ lại cầu xin biểu ca ban ân điển này."
Biểu ca ta hơn ta mười mấy tuổi, từ nhỏ đã rất mực cưng chiều ta. Nếu không, ta cũng đã không nhẫn nhịn lâu đến thế.
3
Ta nghe xong, che miệng cười khúc khích. Quả nhiên là một kẻ ngốc, nhưng là một kẻ ngốc rất quan tâm đến ta.
"Hắn cũng quả thật rất kiêu dũng thiện chiến," biểu ca nói tiếp. "Để tránh tiếng danh, hắn đã đánh lũ man di ở biên giới đến mức chỉ nghe tên thôi đã sợ."
Lúc đó, ta đã nghĩ, nếu có thể có được đêm nay, thì dù sau này phu nhân tỉnh táo lại, muốn lấy mạng ta, ta cũng không oán không hối hận.
Khi đó, ta thường nghĩ mình chỉ là một món đồ chơi của phu nhân.
Đúng vậy, mẫu thân ta đã cho người tung tin như thế. Và mỗi khi gặp các quý nữ trong kinh thành, ta đều khéo léo lau nước mắt, khuyên họ sau này nên tìm hiểu kỹ lưỡng gia đình chồng.
------- Truyện cùng thể loại: Hoàng Hậu chỉ là lười chạy trốn!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.