Phong Vân
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56:
“ Đi” Vô Bất Phàm nói. Tay bấm kiếm quyết đánh ra.
Mộc Trọng Sơn cả người lớn lên, cao đến một trượng, cả người mọc ra đầy long đỏ, răng nanh cũng lộ ra, hoàn toàn biến thành một thứ kỳ lạ.
Xung lực tỏa ra khiến những kẻ khác rút lui, đất đá và cây cối cũng bị tàn phá dữ dội.
Lúc này, kiếm của Vô Bất Phàm bị một chỉ từ xa đánh lui, Tiêu Viêm chậm rãi đi tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Hấp Huyết Chi Thuật – Các ngươi là Mao Sơn người” Trương Tuấn.
“ Quang Điểm” được Trương Tuấn thi triển, tốc độ được đề cao, hắn thoát ra khỏi vùng khống chế của Vô Bất Phàm.
“ Thái Chân Trảm”
Vô Bất Phàm kiếm đã kề sát cổ Trương Tuấn
“ Xoạt....Uỵch.....”
Trương Tuấn cũng không giữ sức. Quang Điểm cùng Thương Giáng kết hợp, đánh ra một thương uy lực.
Hắn đánh xuống mặt đất, xung lực phát ra khiến tất cả những người xung quanh bị đẩy lùi thoáng chốc.
Nhận thấy Trương Tuấn trầm mặc, Vô Bất Phàm nhất lên kiếm, chĩa thẳng vào
Nhận thấy đòn tấn công uy mãnh lao đến gần, Lương Thiên Hương không dám chống đỡ, roi quấn vào một thân cây phía xa, kéo bản thân thoát khỏi một đòn.
Từng roi quất đến, lần này uy lực còn mạnh hơn, Trương Tuấn không dám lơ là, né tránh từng roi cùng đó lao đến đối phương.
Mặt đất bị kéo ra một vệt dài.
“ Muốn chiến liền chiến, lại sợ ngươi sao” Trương Tuấn nói lên.
Lùi về sau, Trương Tuấn lại đón Vô Bất Phàm lao đến nhanh chóng, cả hai lao vào giao chiến vài chục hiệp.
“ Xoạt.....”
Trương Tuấn thi triển hết sức, linh lực của bản thân cộng với nguyên đan cung cấp cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ.
Trên người Trương Tuấn xuất hiện lớp giáp, gọi là đấu khí hóa giáp, một đặc trưng chỉ có Đại Đấu sư mới có.
Trương Tuấn đánh b·ị t·hương Mộc Trọng Sơn, roi của Lương Thiên Hương đã đến.
Kiếm quyết được hắn thi triển lên một tầm cao khác, Trương Tuấn ngày càng rút lui, kiếm chiêu hầu như khiến hắn chật vật.
Không lâu sau, nguyên đan sử dụng hết, sức mạnh Trương Tuấn trượt dài.
“ Không ổn” Trương Tuấn nói lên. Giai chiến với Vô Bất Phàm không phải lần đầu, Trương Tuấn biết đối phương sắp sữa thi triển chiêu thức gì.
Bầu Trời đã tối mù, vòng cuối cũng không còn bao lâu.
Trương Tuấn nhất lên Giác Long Thương, đói cứng một kiếm của Vô Bất Phàm.
Phong Đô quốc đã thống nhất quy định, chỉ có tông môn mới được Phong Đô cung cấp tài nguyên dựng nên Luyện Khí Tháp.
“ Phân Hình Kiếm”
Hắn trên không lao đến, hoàn toàn chặn lấy đòn đánh của Trương Tuấn, cứu nguy cho Khôi Hoàng.
Vô Bất Phàm cặp mắt đỏ dần, từng tia máu ẩn hiện. Hắn quát lớn:
“ CHẾTTT....”
Trương Tuấn nhìn quanh đã không còn bóng dáng ba người, không có lệnh bài xác định vị trí, muốn xác định vị trí của bọn hắn lần nữa sợ là rất khó.
Từng roi quất ra trên mặt đất những vết hắn, đánh nát từng tảng đá lớn, Lương Thiên Hương đánh ra một roi sau đó giật về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Bất Phàm ngươi, từ đâu dám ra lệnh cho ta làm việc” Trương Tuấn tức giận nói tiếp
“ Ngươi vì sao có lệnh bài của hắn” Vô Bất Phàm nói.
“ Giao ra tên Phong Vân đó, bằng không ta g·i·ế·t c·h·ế·t ngươi” Vô Bất Phàm nói.
Trương Tuấn cơ thể đầy máu văng ra xa, thương tích cực kỳ nghiêm trọng.
Trương Tuấn bổ xuống một thương không thành, lập tức xoay cán thương chấn đến.
Vô Bất Phàm tay đã nhanh chóng tiến gần người Trương Tuấn, bắt lấy kiếm đến, đánh thẳng vào người Trương Tuấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vô Bất Phàm kiếm thu về, chém ra một chém tách đôi Giao Long.
Để bọn người Lương Thiên Hương thoát đi, Trương Tuấn vốn định quay về bàn kế sách khác nhưng lúc này dị biến lại phát sinh.
“ ẦM.....”
“ Nhanh Rút Lui” Mộc Trọng Sơn hét lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Xoạt......”
Trương Tuấn vừa đối mặt ba thanh kiếm lao đến, lại vừa chống đỡ mặt đất rung lắc.
“ Muốn đánh bại ta. Chờ các ngươi vào Luyện Khí Tháp tu luyện rồi nói” Trương Tuấn nói.
Giác Long Thương xoay tròn, quét ra một đòn, Vô Bất Phàm bị uy lực đẩy lui.
“ Đột phá thì sao chứ, ta lại sợ ngươi sao” Trương Tuấn chiến ý đề cao.
Trương Tuấn lui về sau vài bước, hắn nhìn về người trước mặt.
Đối mặt, Trương Tuấn xoay nhanh thương, như một tấm khiên phòng thủ trước ba thanh kiếm lao đến.
“ Ta Bảo Ngươi Tên Phong Vân Đó Đâu !!!”
“ Lệnh bài?” Trương Tuấn nghỉ đến lệnh bài duy nhất đang giữ lấy, chính là lệnh bài của kẻ áo đen thần bí đêm nọ đưa hắn.
Vô Bất Phàm chân dặm xuống triệt tiêu đi lực, nhất lên kiếm pháp lao đến.
“ Ngươi chỉ cần trả lời là được, thứ ngươi không nên hỏi, tốt nhất đừng hỏi” Vô Bất Phàm nói.
Cả hai không ngừng lao đến giao chiêu, hết người này đến người khác bị đánh bay ra rồi lại lao vào.
“ Vô Bất Phàm. Ngươi đây là phát điên sao” Trương Tuấn không nể mặt nói.
Dù sao hắn cũng mượn nhờ nguyên đan của Giao Long để miễn cưỡng giao chiến.
“ Địa Chấn” Vô Phàm tiếp tục thi triển tuyệt học, đại địa rung lắc dữ dội.
Vô Bất Phàm phía xa tụ lực, đánh ra một kiếm tuyệt học.
Vô Bất Phàm lùi ra sau, đánh ra tuyệt học của mình.
“ ẦM.....ẦM....”
“ ẦM.....”
Trương Tuấn lao về phía Vô Bất Phàm, bổ xuống một thương, Vô Bất Phàm không thua kém, chém ra một kiếm.
Trương Tuấn như quả bóng lao thẳng về sau, trên miệng cũng rỉ ra vết máu.
Vô Bất Phàm cho thấy kiếm pháp cao minh, một kiếm xuất ra chặn lấy thương đến, sau đó xoay tròn cán kiếm, kiếm xoay tròn dọc theo thân thương.
“ Ngươi dám làm trái quy lệnh, dám bước vào vùng tham gia tuyển chọn, truyện này ta nhất định bẩm báo tông môn trị tội ngươi” .
“ Lệnh bài đó, ngươi làm thế nào lại nắm giữ”
“ Hắn đột phá Đại Đấu sư” Trương Tuấn nói.
Nhân cơ hội đó, Khôi Hoàng ném hết số lượng thuốc nổ trong người hình thành những vụ nổ lớn.
Đừng nhìn bọn hắn rút lui mà xem thường, phải biết, nhóm ba người chỉ là Đấu sư Ngũ tinh, lại chóng đỡ đến lúc này trước sự quần công, bao nhiêu đó đã nói lên bọn hắn đều là tinh anh trong tinh anh.
Trương Tuấn nhận thấy tình hình không ổn, Trương Tuấn bước ra một bước, dồn lực vào Giác Long Thương đâm ra.
Vô Bất Phàm đánh ra ba bộ kiếm pháp, mỗi một lần xuất hiện uy lực đều đề thăng, đến lần thứ ba, cả người đã căng đầy sức mạnh, trảm tới Trương Tuấn nơi xa.
Vô Bất Phàm chém ra một chém mang ưu lực cực kỳ, Trương Tuấn sau thời gian dài đấu khí có dấu hiệu suy giảm, bị một chém này trọng thương.
Chương 56:
Quanh người hắn bốc lên Linh lực, trán mọc trên hai cái sừng nhỏ, móng tay cũng dài hơn. Hắn đang sử dụng nguyên đan của một con Giao Long chiến đấu.
Roi đánh đến, Trương Tuấn dùng thương chắn trước người nhưng đầu roi đột nhiên nhanh chóng quất vì cú kéo về quất vào trước ngực Trương Tuấn khiến hắn đau rát.
Kiếm cũng đã rạch ra cổ vết máu.
Lương Thiên Hương tránh ra đòn này, nó lại đâm đến Khôi Hoàng phía xa vốn đang quần đấu rơi vào yếu thế.
Cả hai đồng loạt hét lớn, hai đòn tốn công uy lực tuyệt đối va chạm với nhau, tạo thành thế giằng co.
“ AAA.....”
“ Nhiều người bị loại cũng không oan, bọn hắn người nào cũng nhiều ác chủ bài, đúng là tinh anh của đế quốc bồi dưỡng” Trương Tuấn một bên tán thưởng.
Vô Bất Phàm lao đến, một chém lao đến.
Từ nơi xa, một kiếm sắc bén lao đến, Trương Tuấn không do dự quay người bổ lấy một thương.
“ Đại Đấu Sư nên để Đại Đấu Sư lo đi” Tiêu Viêm nói.
“ Trương Tuấn, bọn ta hẹn gặp lại ngươi” Tiếng Khôi Hoàng vang vãng.
“ Ngươi có thù với chủ nhân lệnh bài?” Trương Tuấn hỏi.
Nói về thực lực tổng thể, thế lực theo đế quốc mạnh hơn nhưng nói về thực lực cá nhân, tông môn vẫn nhỉnh hơn rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Không ổn” Lương Thiên Hương nói.
Theo thông thường, nếu đánh bại thí sinh lấy điểm, lệnh bài sẽ được chính thí sinh trả lại, môn sinh cũng không giữ lại vì không có ích lợi gì.
Linh Lực toàn thân đề cao, Trương Tuấn đánh ra một đâm toàn lực, hư ảnh một con Giao Long hung dữ lao đến ngoạm lấy.
Cả hai cho thấy sức mạnh của bản thân. Cây cối xung quanh bị gió lốc càn quét, giống như là một trận thiên tai.
“ Chỉ bằng ngươi cũng dám giao chiến với ta” Vô Bất Phàm nói.
Chỉ thấy thanh kiếm trên tay lơ lửng, từ một biến thành ba thanh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.