Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay
Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri Đạo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Cậu Lén Lút Làm Gì Thế?
Anh ta cầm lấy thỏi bạc từ tay Đường Khê, cẩn thận xem xét.
Dù là chiếc vòng tay ngày hôm qua hay thỏi bạc hôm nay, anh ta đều chỉ ước lượng được giá trị sơ bộ, còn chi tiết thì thật sự không thể nói chính xác.
Anh ta tiếp tục săm soi hồi lâu, vừa nhìn vừa suy nghĩ, cuối cùng quay sang Đường Khê. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói càng lúc càng hào hứng, anh ta gật gù: “Không cần cân cũng biết đây là bạc thật, hơn nữa chắc chắn là đồ cổ!”
Thấy Đường Khê phản ứng như vậy, Quách Miểu Miểu không nói thêm. Theo quy tắc, chỉ cần nguồn gốc không bất thường, thì không được phép hỏi xuất xứ.
“Thế nhưng, tại sao tớ chưa từng thấy loại chữ khắc trên thỏi bạc này? Những thỏi bạc trên thị trường hiện nay thì tớ đều đã thấy qua...”
“Cậu có phiền nếu tớ mời chuyên gia đến xem không? Thật sự là tớ gặp phải điểm mù rồi...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chẳng phải sợ món đồ cổ lần này quá giá trị sẽ gây chú ý hay sao!”
Khi xuống xe, Đường Khê thấy Quách Miểu Miểu lấm lét ngó trước ngó sau như đang sợ điều gì.
Đường Khê gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 23: Cậu Lén Lút Làm Gì Thế?
Quách Miểu Miểu tháo kính râm và mũ xuống, lộ ra gương mặt tinh xảo.
“Bề ngoài và hình thức của nó đều đúng chuẩn, nhưng tớ không rõ đây là từ triều đại nào. Có khả năng lớn... là món đồ chưa từng được khai quật.”
“Không phải chứ, cậu lấy đâu ra thứ tốt thế này?”
Nhưng rồi lại tỏ ra băn khoăn:
Đường Khê: “...”
“Bớt nói nhảm đi. Mau, lấy ra xem món này đáng giá bao nhiêu?”
“Thỏi bạc này đúng là đỉnh cao, hình dáng chuẩn, màu sắc bóng bẩy, ánh bạc rất mượt. Lớp bề mặt cũng đủ độ ‘phủ’ đúng chuẩn, có những lỗ khí sâu nông khác nhau, kèm theo cả tổ ong và vân sóng nước tự nhiên.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quách Miểu Miểu nhìn Đường Khê bằng ánh mắt nghi hoặc.
Nhìn một hồi, anh ta không giấu nổi vẻ ngạc nhiên:
“Cậu sợ gây chú ý mà lại đi lái chiếc xe nổi bần bật kia đến đây?”
Chẳng mấy chốc, chiếc xe thể thao nổi bật của Quách Miểu Miểu đã dừng ngay trước cửa nhà Đường Khê.
“Cậu nhìn kiểu gì thế? Sao tớ lại không thể có đồ tốt? Đây dù sao cũng là tổ trạch của nhà tớ, lật ra được vài món đồ hay ho thì có gì lạ đâu!”
Đường Khê lấy hai thỏi bạc ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quách Miểu Miểu không cam lòng thừa nhận, một người trẻ tuổi xuất thân từ dòng họ chuyên làm về cổ vật như anh ta lại có ngày bị một người như Đường Khê làm cho bó tay.
Vào nhà, Đường Khê không nhịn được hỏi:
“Cậu lén lút làm gì thế?”
Ánh mắt Đường Khê hơi lảng tránh: “Cậu hỏi xuất xứ làm gì? Không phải quy tắc là không hỏi nguồn gốc sao? Định phá luật à?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.