Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay

Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri Đạo

Chương 138

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 138


“Thế tử, quận chúa, hai người tìm thuộc hạ có việc gì?”

Cố Hành Chu giữ lại một nửa số tiền để giao cho Đường Khê, phần còn lại là vốn để hắn đàm phán với thái hậu Bắc Triều.

Không biết giờ cô ấy đang làm gì nhỉ?

Còn phía Cố Tuyết Trúc, hắn tin rằng con số ấy còn lớn hơn nữa.

Còn Đường Khê, lúc này đang thực sự cảm nhận thế nào là "nhân gian khổ ải."

“Anh là ai? Tôi tìm Quách Miểu Miểu.”

Nói xong, Tần Nhị quay người chạy đi, tốc độ nhanh như gió cuốn.

“Vâng! Thuộc hạ sẽ lập tức báo tin vui này cho mọi người.”

“Đường Khê, đừng lo cho tôi! Cậu đừng đến đây, hắn ta...”

Chương 138

Đường Khê hốt hoảng. Sao giữa ban ngày lại xảy ra chuyện này?

Đường Khê cảm thấy khó hiểu.

- --

Cô nhắn tin cho Quách Miểu Miểu nhưng mãi không thấy hồi âm, liền gọi điện.

“Quách Miểu Miểu đang trong tay tôi. Muốn cứu cậu ta thì mang 500 vạn tiền mặt đến! Không thì...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay lúc đó, giọng nói của Hứa Tư Niên vang lên ngoài cửa.

“Thế tử... chúng ta... có thể trở về sao?”

“Số 595, đường Đông Cảnh, trong kho hàng. Đừng có báo cảnh sát, nếu không thì... tự biết hậu quả đi.”

“Hãy thông báo cho mọi người chuẩn bị. Chúng ta sẽ sớm trở về Nam Triều.”

Cô bước ra, nhìn thấy cậu thiếu niên mặc đồng phục đứng ở cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Các nhân viên trong cửa hàng của Cố Tuyết Trúc đều do nàng ấy tự tay chọn. Phần lớn là những nữ tử nghèo khó, không nơi nương tựa. Nếu không gặp được Cố Tuyết Trúc, rất có thể họ đã rơi vào cảnh làm việc trong kỹ viện.

Hai người tiếp tục đi đến Dao Quang điện, giọng nói đã bớt dè dặt hơn.

“Tiểu Thủy!”

Cô hít sâu vài lần để ổn định tinh thần. Quách Miểu Miểu bị b·ắ·t· ·c·ó·c, chắc chắn bọn chúng không thể không liên lạc với gia đình cậu ta.

“Vậy ta sẽ đến cửa hàng một chuyến, tiện thể hỏi xem có người nào muốn đi theo ta không.”

“Tôi là bạn anh ấy. Còn anh là ai?”

Đường Khê c·h·ế·t sững. Bị b·ắ·t· ·c·ó·c?!

Cố Hành Chu dặn Tần Nhị kiểm kê số tiền kiếm được trong thời gian qua.

Ngay sau đó, cô nghe thấy tiếng hét đau đớn vọng lại từ xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giọng của Quách Miểu Miểu vang lên từ xa:

“Khoan đã. Hôm nay là thứ ba, anh ấy định dẫn em đi đua xe? Em lại trốn học nữa đúng không!”

“Anh Miểu nói hôm nay sẽ dẫn em đi đua xe, nhưng đã hơn hai tiếng mà anh ấy vẫn không trả lời tin nhắn. Chắc chắn đã có chuyện! Anh ấy chưa bao giờ không trả lời tin nhắn em cả.”

Cả hai thống nhất xong, Cố Hành Chu gọi Tần Nhị đến.

Tần Nhị sững sờ, ánh mắt lộ vẻ không dám tin, thậm chí còn ngân ngấn nước.

“Đúng vậy, chúng ta đã có cách.”

Cố Tuyết Trúc im lặng. Đúng là nàng ấy chưa nghĩ đến điều này.

“Sao em lại ở đây? Giờ này lẽ ra em đang ở trường học mới phải?”

Lời chưa dứt thì dường như miệng anh đã bị bịt lại, chỉ còn tiếng ú ớ.

“Cô là gì của cậu ta?”

“Địa chỉ?”

Đầu dây bên kia im lặng vài giây rồi hỏi:

Cố Hành Chu hạ giọng, dặn dò:

Không ngờ người bắt máy lại là một giọng đàn ông lạ hoắc.

Đầu dây bên kia đột nhiên cười lớn:

Cố Tuyết Trúc quay sang nói:

Đường Khê nhìn lại số lưu trên điện thoại, chắc chắn đây là số của Quách Miểu Miểu.

Nói xong, đầu dây bên kia vang lên tiếng tút tút.

Tần Nhị dùng tay áo lau vội nước mắt.

“Chị Đường! Anh Miểu xảy ra chuyện rồi!”

Đường Khê gọi lại, nhưng điện thoại đã tắt.

Cô chưa nghĩ nhiều, chỉ đoán rằng đó là nhân viên của Quách Miểu Miểu.

Cô buộc mình phải bình tĩnh.

Sau khi đổi sang vàng nén, hắn đã thu được tổng cộng năm ngàn vạn lượng bạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đệ vẫn nghĩ trước tiên chúng ta nên lấy chuyện hợp tác kinh doanh từ các cửa hàng ra để đàm phán. Nam Triều chúng ta dồi dào lương thực, trái cây rau củ muốn bao nhiêu cũng có. Chúng ta là quốc gia giàu có nhất trong số các nước. Nếu bất đắc dĩ thì mới dùng đến chuyện kia.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 138