Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay

Đống Lê Đích Vị Đạo Ngã Tri Đạo

Chương 108

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 108


Đường Khê chào tạm biệt ông Đào, rồi đi thẳng đến phố Tây.

Đường Khê cười gượng, nghĩ nhanh ra một cái cớ:

Ông Đào cầm điện thoại, dặn dò vài câu rồi cúp máy.

“Ông Đào, ông nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Thuê thêm vài người phụ đi, đừng để mình quá mệt mỏi.”

Cứ thế này thì ông Đào sắp thành doanh nhân lớn rồi!

Lúc đó, một thanh niên mặc tạp dề trắng nhìn thấy Đường Khê liền nhanh chóng bước ra đón.

Quay đầu nhìn sang phía đối diện, lại thấy một chi nhánh khác, hai tiệm như đang đối mặt nhau.

Đường Khê há hốc mồm.

Nhớ tới vấn đề bảo quản, Đường Khê hỏi thêm:

Cần qua đó mua thêm đồ ăn, rồi nhập thêm gạo, cơm tự hâm nóng, lẩu tự hâm. Cả mì ăn liền nữa, chắc là trụ được một thời gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng vậy, ông mở hai chi nhánh rồi, cả hai cái đều ở phố Tây, đi bộ qua là đến. Ở bên đó, ông thuê một thanh niên trẻ làm quản lý. Tiệm bên đó lớn hơn, nhân viên cũng nhiều hơn. Để ông gọi điện cho cậu ta, cháu qua đó là được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô nghĩ ngợi một chút rồi hỏi: "Từ giờ đến chiều tối, các anh có thể làm được bao nhiêu suất?"

Chẳng mấy chốc, cô đã nhìn thấy một bảng hiệu lớn đề chữ “Gà rán Đào Thị.”

Giải quyết xong việc ở đây, Đường Khê vội vã chạy đến nhà hàng Tứ Xuyên của Trịnh Lai.

Người thanh niên thở phào nhẹ nhõm.

"Yên tâm đi, chị sẽ làm đủ số cho em. Tối nay chị sẽ cho người mang đến, em cứ gửi địa chỉ."

Lại còn mở hai chi nhánh?!

Đường Khê cứng họng, ngạc nhiên không thốt nên lời.

Cô không tin nổi, một quán gà rán lại có thể to đến thế này.

Sau vài câu chào hỏi, Đường Khê đi thẳng vào vấn đề:

"Chắc cô là Đường tiểu thư nhỉ? Ông chủ Đào vừa gọi điện dặn chúng tôi, bảo cô đặt hàng nhiều, bảo chúng tôi chuẩn bị tinh thần."

Lúc này chưa phải giờ cao điểm, nhà hàng mới chỉ vừa mở cửa.

"Em yên tâm, nhà hàng chị có thể làm đồ ăn chế biến sẵn, đóng gói kín. Khi nào ăn chỉ cần trụng nước nóng là được. Không cần tủ lạnh cũng có thể giữ được vài ngày. Nhưng em yên tâm, nguyên liệu bên chị luôn tươi ngon và đảm bảo vệ sinh. Chỉ là sử dụng kỹ thuật chế biến sẵn thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trịnh Lai đang ngồi tính toán sổ sách, thấy Đường Khê tới liền nhanh chóng bước ra đón.

“Biết rồi, tiểu Đường. Bên kia ông dặn dò xong cả rồi, cháu qua đó đi.”

"Em gái, có chuyện gì xảy ra à?"

"Chị Trịnh, em cần khoảng hơn mười nghìn suất đồ ăn, món nào cũng được. Thêm cả cơm nữa."

Mặc dù bất ngờ, nhưng Đường Khê vẫn thật lòng vui mừng cho ông.

"Chị ơi, đồ này để được mấy ngày? Ở bên đó không có tủ lạnh đâu."

Đường Khê mở lời: "Tôi cần mười nghìn suất hamburger và gà rán, liệu các anh có thể làm xong trước chiều tối không?"

"Đường tiểu thư, cô cứ nói số lượng đi. Nếu không đủ nhân lực, chúng tôi còn có người bên cửa hàng đối diện. Nếu cần, chúng tôi còn có thể gọi cả họ hàng bạn bè đến giúp."

Nghe vậy, Trịnh Lai xúc động hẳn, lập tức đồng ý:

Họ hàng, bạn bè cơ à... Cần phải làm lớn vậy sao?

"Em gái, sao hôm nay lại tới đây?"

Đường Khê nhìn đám thanh niên trong tiệm, ai cũng sẵn sàng vào việc, tràn đầy năng lượng.

Cửa tiệm này không chỉ lớn hơn, mà phải gọi là nhà hàng thì đúng hơn!

Chương 108

Cô lại nghĩ đến nhà hàng món Tứ Xuyên của chị Trịnh Lai.

Nhưng tiệm bên kia nhỏ hơn tiệm này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặt Trịnh Lai thoáng qua vẻ nghiêm trọng:

Ông Đào nghe mà trong lòng cảm động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn ông bận rộn, Đường Khê không quên nhắc nhở:

Trịnh Lai nở nụ cười tự tin:

Đường Khê ngạc nhiên đến không nói nên lời.

Trong đầu cô tính toán nhanh: trong một thị trấn cỡ nhỏ khoảng mười nghìn dân, mỗi ngày ít nhất phải chuẩn bị mười nghìn suất hamburger.

"Tôi còn tưởng số lượng bao nhiêu, chứ mười nghìn suất thì không thành vấn đề. Chúng tôi cộng thêm bên đối diện nữa là đủ."

Thêm vào đó là các suất gà rán, như vậy mới tạm đủ cho một ngày.

"Em thấy trong một ngôi làng nghèo, người ta không có đủ ăn. Em muốn làm chút gì đó giúp họ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 108