Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70


CốVânTiệnlắcđầu,“Khôngcó.Bổncungchỉnhớlại,nămđótavừađếnDụcđô,cũngtừnggặpphảiđạigiárakhỏithành.Khiđócảmthấymớimẻuynghiêm,còntừnggạtngườitrongphủtrốnrangoài,muốnxemcảnhnáonhiệt.”

HoàngđếgầnđâysủngáiNguyênSungDung,chuyệnnàytấtcảmọingườiđềubiết.Hắnvìnàngmàmấylầnphávỡquytắc,chuyệnnàymọingườicũngbiết.Nhưngdùcónhưvậy,mọingườivẫnkhôngđoánđượcbệhạlạicóthểvìchuyệnănuốngcủanàngmàbậnlòng,cònlôikéoThôiLangcùngthamgia.

TrướcđâynàngđãnhiềulầnlôikéoDụcThụcnghinhưngnàngtalạiluônthayđổithấtthường.Nếuđãnhưthế,nàngcũngkhôngcầnphảitiếptụcnínnhịnDụcThụcnghithêmlàmgì.Nênđểnàngtanhìnchorõkhảnăngcủamình.

LúctrướcnàngtứcgiậnlàdobiếtđượcchuyệnbệhạvàThôiLangvìCốVânTiệnmàcùngnhauthảoluậnthựcđơn,cảithiệnmóncơmThanhTinhthậtngonmiệng.

Nhưngđâykhôngphảichuyệnquantrọngnhất.ĐiềukhiếnDụcThụcNghikhôngthểchấpnhậnchínhlàviệcdanhsáchnàytừlúccânnhắctớilúcraquyếtđịnh,đềukhôngliênquangìtớinàngta.Tớikhinàngtachạmtayđượcvàodanhsáchthìmọisựđềuđãxongxuôi.

Hoárahắncũnglàmộttrongsốnhữngviênquanđitheohộgiátuỳtùng.

Cảmgiácbịgạtranày,cộngthêmtâmtrạngnónglòngmuốnkhốngchếquyềnhànhcủaDụcThụcnghimànói,thìchẳngkhácnàomộtcáitátđaurát! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ThôiSóc.

ChuyệnnàytuyrằngkhôngkhiếnMinhSungNghibịtrừngphạtnhưnghiểnnhiênđãđểlạiấntượngkhôngtốttronglòngHoàngđếhiểnnhiênlàlưulạiấntượngkhôngtốt.Chonênkhicânnhắcdanhsáchphitửtheohầu,CốVânTiệnkhôngcầnphínhiềucôngsứccũnggạtđượcMinhSungnghinàngtarangoài,khiếnnàngtabịghẻlạnh.

DụcThụcNghidùtứcgiậncũngcònbiếtkìmnénnhưngMinhSungNghilạikhônggiỏinínnhịnnhưvậy.Saukhiđượcnôtàitruyềnlạiýchỉ,nàngtatìnhcờgiápmặtCốVânTiệnbênhồTháiDịch.Khôngkhílậptứctrởnênvôcùngnghẹtthở.

Vôtìnhnhưthế,Hoàngđếchỉcóthểquayđầuaioán,bấtđắcdĩthừanhận.

CốVânTiệnlạnhnhạtđáp:“Làtaxuyêntạclungtung?Chẳnglẽýngươikhôngphảinhưvậy?ThôiLụcLanglàquanNgũphẩmTrungThư,nếuviệchắnnghiêncứuchuyệnnhàbếplàmấtthểdiện,thìbệhạngườiđườngđườnglàbậcquânvươngháchẳngphảicàngkhôngrathểthốnggìhaysao?Nguyệtnươngngươinóingươikhôngcóýnày,tathựckhôngtin.”Dừngmộtchútnàngnóitiếp,“Tanghĩchưvịtỷmuộiđangngồikiacũngsẽkhôngtinphảikhông?”

TháiHàđứngngoàiđánhgiátháiđộcủaMinhSungNghi,tronglòngthởdài,vịSungNghinươngnươngnàyhiệngiờtínhtìnhcànglúccàngnóngnảy.

“Haychocáigọilàbổnphận!”DụcThụcNghiđemdanhsáchnémlênbàn,lạnhgiọngnói:“Nếuchuyệnđềuđãđịnh,bổncungcũngkhôngcònlờigìđểnói.Đemýchỉtruyềnchocácphitầnđượcchọntheohầuđi.”CâucuốilànàngtanóichoTháiBình–nôtìtâmphúccủamình.

“Đúngđúng.Đúnglànhưvậy.”

HẾTCHƯƠNG70

Nóixong,cũngmặckệMinhSungNghibịmìnhlàmchotứcgiậntớicảđầubốckhói,nàngliềnxoayngườirờiđi.

Khôngngờchỉquamấynămngắnngủi,vậnmệnhcủanàngđãđộtngộtxoaychuyển.Hiệngiờnàng,ngồingayngắntrongxagiá,nhìnđámngườiđangquỳgối,trởthànhngườixaxôikhôngthểvớitớitrongmắtbọnhọ.

NàngbảoTháiHàmởcửa,liềnthấydướiánhmặttrờisángchoang,mộttháigiámđứngtrướccửaxe,vẻmặttươicườinói:“SungDungnươngnươngbìnhan!Thầnphụngmệnhbệhạ,tớimờinươngnươngquađó!”

Đầutiên,KimNgôVệthựchiệngiớinghiêmcảconphố,bátánhđềubịchặnlạiởhaibênđường,chỉcóthểđứngxemtừxachứkhôngthểlạigần.CốVânTiệnngồitrongxecủamình,vénrèmlênnhìnđámđôngbênngoàichenchúc,khoémôikhẽnởnụcười.

TháiHàthấyvậyliềnhỏi:“Nươngnươngnhìnthấycáigìthúvịsao?Cườivuivẻnhưvậykìa.”

CốVânTiệnnhấpmộtngụmtrà,“ThụcNghinươngnươngnóiđùarồi,danhsáchnàyđươngnhiênlàdoHoàngthượngngựbút.Chuyệntrọngđạinhưvậy,thầnthiếpnàodámmạomuội.”

Đườngđườnglàđấngtrượngphu,sủngáimộtthịthiếpthìthôicũngđành,nhưngvìnàngmàchămlochothứvốnbịcácbậcthánhhiềncoilàthôbỉnhưviệcnhàbếp,bệhạthậtlàbiếtcáchlàmngườitalíulưỡi.

LúcCốVânTiệnnhậnđượcthiệpmờicũngchỉcườinhạtrồinói:“Thậtkhổchonàngtaphínhiềutâmsứcnhưvậy.Chỉtiếcrằng,tiệcthưởngcúcnàyelàkhôngthànhrồi.”

Cóđượcđềtàinónghổi,mọingườiliềnthinhaubàntán,mỗingườimộtý,cáigìcóthểnóiđềuđãnói.

Xengựarakhỏithànhđượcmộtlúc,đangtrênđườngthẳnghướngMậuSơn.CốVânTiệnhômnaythứcdậyquásớm,lúcnàycóhơimệt,đangchuẩnbịdựavàođệmmềmnghỉngơimộtlátthìlạinghecóngườinhẹgõnhẹvàocửaxe.

ĐúngnhưlờiCốVânTiện,ngàyhômsaucáccungđềunhậnđượctintức,HoàngđếmuốndigiátớiÔnTuyềncung,chỉđưamộtvàicungphitheohầu.

CốVânTiệnnhớtớithiệpmờivớimùihươngthơmdịuthiếtkếtinhxảokia,rồilạinhìnnàngtalúcnàyđangcốkìmlòngnéngiậnthìtrongmắtliềnánhlênýcườilạnhlẽo.

NhìnvẻmặtđầyphẫnnộcủaMinhSungNghi,CốVânTiệnchỉcười,nhẹnhàngnói:“TanghĩNguyệtnươngmuộivẫnnênthừadịpnàymàtuthândưỡngtínhchotốt,sửachữatínhtìnhmộtchút.BằngkhôngchờđếnlúcchúngtatừÔnTuyềncungtrởvề,bệhạthấymuộikhôngcóchúttiếnbộnào,nhấtđịnhsẽthấtvọng.”

Vìthế,tuytheohầubệhạđãnhiềunăm,mặcdùchưatừngđượcsủngáihếtmựcnhưngcũngchưatừngbịlạnhnhạt,đâyvẫnlàlầnđầutiênMinhSungNghi–Khươngthịkhôngthểtheohầubệhạđếnhànhcung;vìthế,saukhinàngtabiếttin,CốVânTiệnliềnbịMinhSungnghinàngtachặnlạibênhồTháiDịchrồibịnàngtachấtvấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

MinhSungNghicàngthêmnónggiận.NhấtthờikíchđộngkhiếnnàngtakhôngkìmđượcmàcôngkíchCốVânTiện:“Thậtlàsốmệnhmỗingườichẳnggiốngnhau.Cóngườimớichỉkêucaănkhôngngonmiệngthìđãcóngườicuốngcuồnggiúpnàngtìmcáchcảithiệnkhẩuvị,biếnchuyệnnhỏnhặtthànhđạisựcủathiênhạ.Chuyệnđâumànựccười!”Nóixongcònchưahảgiậnnênquyếtlôithêmcảngườingoàivàocuộc,“BổncungcòntưởngThôiLụcLangkialàngườicókhítiếtquântử,khôngngờcũngchỉlàhạngtiểunhânnịnhnọt!Mảinịnhhótlấylòng,đếncảthểdiệncủamìnhcũngkhôngthèmđểý.”

Lờinàyvừadứt,ngườiđứngxungquanhđềukhôngkìmđượcmàgiậtmình.

NhưngcóvẻnhưgầnđâydanhtiếngcủaCốVânTiệnthậtsựtrởnênquánổibậtkhiếnDụcThụcNghinónglòngmuốnchứngtỏchomọingườithấy,hiệngiờtronghậucungnữchủnhânnàomớilàngườicóđịavịcaonhất.Thếnêntrướcnửatháng,nàngtađãgửithiệptớicáccung,mờicácphitầncùngthamgiatiệcthưởngcúc.

Quađó?Hoàngđếmuốnnàngquađó?

“Ngươicòndámhỏitasao?”MinhSungNghicườilạnhnói,“Ngươilàmgìsaulưngta,ngươicholàtakhôngbiếtsao?”

Chương 70

“Kỳthậtnghiêncứuviệcnhàbếpcógìlàkhôngthể?Bệhạlạichưatừngtrầmmêvàoviệcnày.Ngẫunhiêncóhứngthú,vẫncóthểxemlàmộtthúvui.”

Khiđónàngđứngtrongđámngười,nhìnkhắpconphốcũngkhôngthấyđượchếtđộingũtuỳtùng,còncóVũLâmlangcầmtrườngkích,thỉnhthoảngquarèmxeđungđưacònthấybaocungphicaoquý,khiđócảmthấynhữngngườiđógiốngnhưthiêntiêntrêntrời,cáchxamìnhvạndặm.

CốVânTiệnthấynàngtanhưvậythìkhẽthởdài,nói:“Xemđi,Nguyệtnươngmuộimuộichínhlàvìnóngnảynhưvậymớimàkhiếnbệhạkhôngvui.Bệhạcónói,Nguyệtnươnggầnđâynộkhíquálớn,nếulạiđểmuộiđiÔnTuyền,sợrằngsẽkhiếnnộkhíxungthiên,khôngchừngđếncảbệhạmuộicũngdámmắng!Khôngcòncáchnàokhác,chỉcóthểđểmuộiởlạicungtĩnhdưỡngchotốt.”

CốVânTiệnđươngnhiênhiểuýcủanàngta,mỉmcườinói:“Hầuhạbệhạmàimựclàbổnphậncủathầnthiếp.”

CốVânTiệnnhíumày,tựanhưđangsuynghĩ,vlbgfmộtqyssulátkaunmsaujrswxmớiqubiyhiểulppjsra,vigte“MuộiyjcpumuộidecbbchẳngaxrzelẽqwebwlạigzjglvìppmaichuyệngkrhhkhôngrfvgzđượcqcpfwtheozijpuhầupwioiđioeadnÔnTuyềncungmàtứcgiận?”

Vàivịcungtầnđứngbênliếcnhìnnhau,cườinói:“ThầnthiếpcảmthấySungNghinươngnươngđíchthựclàcóýnày.”

TấtnhiênCốVânTiệnđươngnhiênbiếtrõDụcThụcNghiđangbấtmãnđiềuhbessgì.njptnNhìneudbzxemvlvlxtênbqobdnhữngoxgukngườitkruzcópfowjtrongrocxrdanhwfgkmsách,jeachTrangmrwrtTiệphfxjxDư,yfktmNhuzwpmuUyểnmgcrmNghifiirpđềuafpunlàfjzhmngườicủanàng.LinhSungViệntuyrằngcóquanhệtốtvớiMinhSungNghinhưngtừđầutớicuốilạichẳngmàngtranhđoạt,làngườicóthểcùngchungsốnghoàbình.Trongkhiđó,nhữngngườiđốiđịchvớiCốVânTiệnnhưTrinhQuýCơ,MinhSungNghiđềubịloạikhỏidanhsách.NgaycảngườimàDụcThụcNghigầnđâymuốnnângđỡlàCẩnMụcHoacũngkhôngđượcchọn.Ngượclại,ngườitrướcđâytheopheTrinhQuýCơlàĐịnhMỹNhânlạiđượctheohầu.DụcThụcNghikhôngnghingờdanhsáchnàylàdonàngsắpxếpmớilàchuyệnlạ!

NgồitrongDụcTúđiện,DụcThụcNghinhànnhãxemdanhsáchcácphitầnđượctheohầu,sauđónhẹgiọngthìthầm:“LinhSungViện,TrangTiệpDư,NhuUyểnNghi,ĐịnhMỹNhân,còncótavàmuội,tổngcộnglàsáungười.”NàngtangẩngđầunhìnCốVânTiệnngồitrướcmặt,“Danhsáchnàyhìnhnhưkhôngphảidobệhạđíchthânhạbút.”

Đâycũngkhôngphảichuyệnlầnđầuxảyra.KểtừsaukhiCốVânTiệnđượcthănglênlàmSungDung,MinhSungNghicàngngàycàngkhógiữđượcbìnhtĩnh.Bảntínhnàngtavốnươngngạnhvôlối,trướcđâycònbiếtkhắcchế,hiệngiờnhìnCốVânTiệncóthểcùngngồimộtbànvớimình,baonhiêucôngsứckìmnénđềuvứtlênchíntầngmây.LinhSungViệnthấyvậycũngnhiềulầnmởmiệngkhuyênbảonhưngcũngchẳngcóíchgì.

GiónhẹđemđếncảmgiácmátmẻnhưngMinhSungNghilạichẳngthấydễchịu,vẫnlạnhlùngnhìnCốVânTiệnchằmchằm,ánhmắtâmngoantớimứcnhưthểmuốnăntươinuốtsốngnàng.

ĐúngnhưCốVânTiệnđãlườngtrướctừđầu,lụccungkhingheđượctinnàythìđềuchấnđộng.

Tầmmắtvừahướngsangbêncạnh,CốVânTiệnbỗngnhìnthấymộthìnhbóngquenthuộc.

CốVânTiệnvốnkhôngmuốncùngnàngtađấukhẩunhưngngheđượccâusauthấyThôiLụcLangkhôngdưngbịliênluỵ,nàngliềncảmthấykhôngvui. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vìchuyệnnày,cảđoànxeđềuđãdừnglại.Quanlạituỳtùng,KimNgôVệ,tấtcảđềuđangđứngchờ,chỉđểchờnàngđivàotrongxengựacủaHoàngđế.

Chuyệnnàynhanhchóngđồnra,Hoàngđếđươngnhiêncũngbiết.NgàyđókhihắnđếnđiệncủaCốVânTiện,cònravẻtủithânmàômeonàngmànói:“Vânnươngnàngxem,trẫmvìnàngmàphảichịuáplựcquálớn,đếncảNguyệtnươngcũngchỉtríchta!Nàngchẳnglẽkhôngcảmđộngchútnàosao?

Đầuthángmười,đạigiárờicungtừĐanPhượngmôn,đitớiMậuSơnÔnTuyềncungcáchDụcđômộttrămdặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạtuầnthángchín,hoacúctrongcungđuanhautừtừnởrộ,đẹpkhôngsaotảxiết.

Mỗinămvàodịpnày,trongcungđềutổchứctiệcthưởngcúc.KhiCốVânTiệncònlàmHoànghậu,nàngvẫnluônlàngườichủtrìbuổitiệc,vềsaunàyvịtrínàyđượcchuyểnchoDụcThụcNghi.

ÁnhmắtDụcThụcNghichợtlạnhđinhưngkhoémôivẫnmỉmcười,“Vậycứchodanhsáchnàylàdobệhạđịnhrađi.Nhưnglúcbệhạquyếtđịnhaiđiaiở,chắclàmuộimuộicũngởbêntrợgiúpmộttayrồi.”

MinhSungNghilúcnàyđãhồilại,hiểuramìnhnhấtthờinónggiậnmàlỡbuônglờibấtkính.NhưngmàsựkiêungạokhôngchophépnàngtacúiđầutrướcCốVânTiện,lậptứclạnhlùngđáptrả:“Ngươiđừngđứngđómàxuyêntạc,tấtcảđiềunàyđềudongươinói,takhônghềnóinhưvậy!”

TuynàngvàThôiLangchỉcóduyêngặpmặt,nhưngmàđốivớinamnhâncótàihoavănchươngxuấtchúng,nhấtmựcchungtìnhnày,nàngítnhiềucũngcóhảocảmnênkhôngmuốnnghehắnbịngườikhácchửibới.

Ngườimặcquanbàochínhngũphẩmmàuđỏ,cưỡimộtconngựalớn.Hômnaytrờinóng,quantuỳtùngcưỡingựangoàinắngđãlâu,cảngườiđềuđãướtmồhôi,thếnhưnghắnvẫnthầnthanhkhísảngnhưtrước,nhìnquaquảnhiênvẫnungdungđiềmnhiên.

“Nguyệtnươngnóinhưvậylàđangbấtmãnvớibệhạ?”Nàngnhướngmày,khẩukhílạnhlùng,“NếunóiThôiLụcLanglàphườngnịnhthần,thìbệhạcũnglàdạnghônquânbịthầntửmêhoặc?”

MinhSungNghinghevậythìmắtnhưmuốnnứtra,tayphảinắmthậtchặtthànhnắmđấm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thịvệvộivàngđemghếra,tháigiámvươnđôitaylàmthangđỡnàngbướcxuống,nhìnnàngtừtrongxengựađira,giẫmlênghế.

MinhSungNghiđứngđốidiện,nhìnnhữngcungphiđóđangnỗlựclấylòngCốVânTiệnthìtứcđếnnghiếnrăngnghiếnlợi.

CốVânTiệntỏralạnhnhạt,“Thầnthiếpvẫngiữcâunóicũ,nếungàyđóbệhạkhôngtuỳhứnglàmbậythìđươngnhiênsẽkhôngphátsinhphiềntoái!Thầnthiếphômnaycũngbớtphảilonhiều.”

“Vìsaothếạ?”ATừtòmòhỏi.

“Hômquatanghebệhạnói,nửathángsauchúngtasẽđếnÔnTuyềncungtrênnúi.”CốVânTiệnnói:“ErằngbênLễBộcũngđãnhậnđượcýchỉ,giờđangbắtđầucôngviệcchuẩnbị.”

Nàngchầnchừchớpmắt,rồiliềnvịnvàocánhtayTháiHàđứnglên,nói:“Được,bổncungquangay.”

Dướiáplựclớnnhưvậy,biểucảmcủaCốVânTiệnvẫntựnhiênnhưthường,thậmchícònchủđộngnhìnvàomắtnàngta,khẽcười:“Nguyệtnươngsaomuộilạinhìntanhưvậy?Nếutỷtỷcólàmchuyệngìkhiếnmuộitứcgiậnthìcứnóira.Chỉcầnđiềumuộinóicólý,tỷtỷnhấtđịnhnhậnlỗivớimuội.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70