Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Âu Dương Phi Vân phán đoán
Âu Dương Phi Vân nhớ tới tối qua cảnh tượng, hắn không thấy Tiêu Thu Lâu hoa khôi mà chỉ thấy cái thị nữ mang theo Đỗ An Trung lệnh bài tiến xuống.
Vậy là tiếp theo sẽ có tình tiết giữa Diệp Phàm cùng Hợp Hoan tông.
“Cẩu thí Đỗ gia nhị công tử, Đỗ gia so với ta là cái thá gì?”
Âu Dương Phi Vân suy tư, sau đó lại hỏi:
Ngay sau khi dời khỏi Đỗ gia, đã ngay lập tức sử dụng nhiều loại phù lục che giấu tự thân thoát khỏi, phía Phủ Thành chủ cho biết đối phương vẫn chưa rời khỏi Đỗ Phát thành.”
“Ngươi nói mình là Đỗ gia nhị công tử, vậy ngươi lệnh bài đâu?”
“Nhị công tử, có người tới phá đám bắt Như Ngọc phải phục vụ hắn.”
“Dẫu ngươi có là Đỗ gia gia chủ thấy ta cũng phải cung kính gọi một tiếng Âu Dương công tử, Thanh Lam tông Đại sư huynh.”
Âu Dương Phi Vân cười lớn tiếng nói:
“Có phân biệt được kẻ đột nhập là đến từ thế lực nào không?”
Ngoài ra, hắn vậy mà trên người Đỗ An Trung nhận thấy trúng phải mị thuật dấu hiệu, tinh thần suy yếu, tên kia nửa người dưới vận động khá khó khăn.
Đám người làm việc tại Tiêu Thu Lâu hết sức lo lắng cản trở hắn nhưng Âu Dương Phi Vân đã lớn tiếng kêu gào đòi không phải Mị Như Ngọc nhất định không được.
“Lớn mật, ngươi biết ta là ai không mà dám trấn áp ta như này? Ta là Đỗ An Trung, Đỗ gia nhị công tử. Tên khốn kh·iếp, ngươi c·hết chắc rồi.”
Đường đường Thanh Lam tông đại sư huynh lại đến nơi phong lưu t·ranh c·hấp nữ tử với Đỗ gia nhị công tử.
Nghe thấy phía dưới ồn ào, nàng ngay lập tức biết được chuyện gì xảy ra, đang cần có nhân chứng chứng minh nàng cùng Đỗ An Trung tối nay ở cùng nhau thế là nhanh chóng dọn đi vết tích, sau đó giải thuật rồi giả vờ là vội vã xuống giường nghe ngóng ồn ào xảy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đỗ An Trung giãy dụa hòng tìm kiếm mình thân phận lệnh bài nhưng không thấy đâu, khi hắn đang lo lắng, Mị Như Ngọc thị nữ vội vã chạy tới mang theo hắn lệnh bài.
“Ai u, vị này công tử đại giá quang lâm, không biết đã có mình vừa ý vị cô nương?”
Mạc Quang ngay lập tức đáp:
Âu Dương Phi Vân diễn màn mở đầu như vậy là được, ngay lập tức lao thẳng tới trên lầu tìm tới Mị Như Ngọc gian phòng.
Âu Dương Phi Vân tỏ vẻ trêu đùa hỏi hắn:
Diệp sư đệ a, Diệp Diệp sư đệ, ngươi chính tà đều thu, ma quỷ đều thu, cây thú cũng thu khiến sư huynh có nhiều chỗ thao tác lắm.”
Nhìn hắn khí chất, t·ú b·à không dám chậm trễ đón tiếp hắn.
“Haiz, nếu biết trước có Hợp Hoan tông người thì ta đã không phải diễn trò kia.”
Đỗ An Trung nghe vậy tức tối lắm, hắn vội vã mặc vào y phục sau đó lao tới bên ngoài nhìn thấy một cái so hắn còn phách lối, lại đang chửi bới hắn Đỗ gia.
Mị Như Ngọc lúc này đã trở về phòng, thấy Đỗ An Trung đã yên lặng nằm trên giường, tay thì đang ôm ấp ve vuốt đã hỏng cái ghế khiến nàng kinh bỉ không thôi.
Lúc này, Âu Dương Phi Vân đang không biết chuyện vừa mới xảy ra tại Đỗ gia, hắn đang tiến về Tiêu Thu Lâu.
---
Trên người Thanh Lam tông chân truyền phục sức đã đổi đi, trên thân mặc một bộ làm từ loại lụa tốt nhất Thanh Y khiến hắn trở thành một cái đúng nghĩa công tử ca, tay cầm quạt xếp ung dung bước vào.
Thế nên đây chính là cú gõ thứ nhất cho người đó.
Âu Dương Phi Vân nhìn lấy hắn lệnh bài sau đó cười lớn:
Nhưng biết sao được, Đỗ An Trung vai trò đã xong, bởi vì tên này âm thầm có ý định cấu kết cùng Thu Mộng thương hội nhằm tìm kiếm chống lưng, mà hắn con cá lớn chính là Thu Mộng thương hội một người.
“Thưa đại sư huynh, kẻ đột nhập ý đồ tiến tới Diệp Phàm sư đệ nơi ở, không rõ mục đích là gì nhưng phán đoán khả năng rất lớn là hướng tới vị thần bí đan sư.”
“Được rồi, sư đệ lui ra đi.”
Hắn rất hưởng thụ lúc này cảm giác, bảo sao khí vận chi tử lại thích đánh mặt mấy cái công tử ca, bởi vì sướng chứ sao khi mà một đám người xung quanh trầm trồ trước hắn hành vi.
Bởi vì lần này dẫn tới dây dưa với Diệp Phàm sau đó tình tiết sẽ xoay quanh nàng và Diệp Phàm.
Âu Dương Phi Vân ẩn ẩn suy đoán Mị Như Ngọc chính là Hợp Hoan tông thánh nữ, và cũng là một cái nữ chủ.
Âu Dương Phi Vân b·ị đ·ánh, hắn bắt đầu né tránh, cố giả vờ gọi Đỗ An Trung bình tĩnh sau đó khi hiệu quả đã đạt được, hắn mới tung sức ra một chiêu trấn áp Đỗ An Trung.
“Người kia mục đích là gì?”
Nghe tới đây, Âu Dương Phi Vân bắt đầu lộ ra vẻ mặt rõ ràng ràng là thuộc về một cái hoàn khố công tử khi nghe tin mình cần nữ tử lại đi với nam nhân khác rồi h·ăm d·ọa:
Âu Dương Phi Vân nho nhã cười một tiếng đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đại sư huynh, tối qua Đỗ gia bị người đột nhập, thời gian ngay gần lúc ngài tới Tiêu Thu Lâu, kẻ đột nhập phải có Đỗ gia người quan trọng lệnh bài mới có thể tới lui tự nhiên mà không gây nên trận pháp phát hiện.
Âu Dương Phi Vân hoàn toàn xác định rằng cái kia đột nhập người là Mị Như Ngọc, nếu hắn đoán không sai chính là Hợp Hoan tông người, dù sao chốn phong lưu người thường là vỏ bọc tốt nhất của Hợp Hoan tông lại còn Đỗ An Trung trên thân mị hoặc khí tức.
“Hừm, không thể khẳng định nhưng có thể đánh giá khoảng tám thành chân tướng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn hết sức đau đầu, bởi vì muốn vặn ngã Đỗ An Trung mà bản thân phải đánh mất hết mặt mũi.
Bởi vì do bị Diệp Phàm đánh gãy hành động dẫn tới vội vã dẫn tới tiết lộ một chút khí tức mà nhận ra.”
Hắn mục đích tới đây là thành.
Sáng hôm sau, Âu Dương Phi Vân mới được Mạc Quang tới báo cáo về việc Đỗ gia đêm qua bị người đột nhập.
Mị Như Ngọc không trả lời hắn chỉ bảo rằng:
“Mỹ nữ, đêm qua chứng kiến gia sức chiến đấu cảm nhận như thế nào? Hắc hắc?”
“Ngươi là ai mà dám t·ấn c·ông ta?”
“Haiz, thôi người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, ta trước kia danh tiếng cũng như này chỉ là không từng tới nơi phong lưu mà thôi.
Đỗ An Trung tỉnh dậy, cả người ê ẩm không thôi, đặc biệt là ở hạ bộ, nhìn Mị Như Ngọc giả bộ đi đứng khó khăn hắn hắc hắc cười nói:
Thế là xung quanh mọi người vẻ mặt ngưng đọng t·ú b·à cứng đờ người, làm ăn tại Đỗ Phát thành sợ nhất là đắc tội Đỗ gia, thế mà vị này công tử lại nói ra lời như vậy khiến nàng ta hết sức lo lắng.
Mạc Quang nhanh chóng trả lời:
Chương 67: Âu Dương Phi Vân phán đoán
“Công tử thứ lỗi, hiện tại Như Ngọc đang tiếp đãi Đỗ gia nhị công tử, e rằng công tử phải chờ đợi.”
Sau đó hắn hỏi Mạc Quang:
Đỗ An Trung miệng lớn mắng chửi:
“Dám t·ấn c·ông ta, ngươi ăn gan hùm mật báo đi, để xem Đỗ gia có còn dám cho ngươi nắm quyền nữa không. Ha ha ha.”
Thế là máu nóng lên đầu lại còn vì phía sau mĩ nữ, hắn lao tới v·a c·hạm ngay với tên phách lối công tử kia.
Tú bà nụ cười cứng lại một chút nhưng chuyên nghiệp tố dưỡng khiến bà ta nhanh chóng làm ra ứng đối: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bản công tử từ xa tới đây là nghe tiếng Tiêu Thu Lâu mới tới hoa khôi, nghe rằng dáng người kiều mị, như ngọc làn da, nhất kiến kiều nhan, than rằng: hồng nhan họa thủy.”
“Thưa đại sư huynh, dựa vào chúng ta trong Đỗ gia người báo về, người kia ẩn ẩn là một cái tà tu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó hắn rời đi, trước khi đi ánh mắt thâm ý nhìn về vẻ mặt c·hết lặng Đỗ An Trung.
Vừa rồi hắn vội vã mà không để ý trước đó lệnh bài đang nằm ở trên đất rồi phóng ngay xuống dưới hòng ghi điểm trong mắt người đẹp.
Cũng nhờ lần này mà xác định được Hợp Hoan tông người thế mà cũng chú ý tới Diệp Phàm.”
Hắn mới hỏi:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.