Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Chấp nhận hiện thực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chấp nhận hiện thực


Tại sao ư?

Thứ tư, tên đệ tử đang nói tới là Diệp Phàm, này đối với người từng đọc qua nhiều tiểu thuyết mạng như hắn không cần phải tìm hiểu cũng tự tin khắng định đây là một cái khí vận chi tử, vì đã họ Diệp lại còn tên Phàm quá quen thuộc rồi.

Thời gian đầu, hắn sau khi nghĩ tới mình là một cái người xuyên việt đã bắt đầu trong lòng thử đủ mọi khẩu quyết hòng kích hoạt hệ thống như:

Tần Phi Tuyết trước khi rời đi lời nói đã cảnh tỉnh Phạm Thành Trung, dù hắn rầu rĩ như thế nào đi chăng nữa cũng không thể cải biến được sự thật ở Trái Đất hắn đã c·h·ế·t, lúc này hắn đã xuyên qua vào Âu Dương Phi Vân thân thể.

Mặc dù không biết cuốn sách này hướng đi, nhưng hắn biết về sự tồn tại của nữ chủ, hắn hiểu sự tồn tại của khí vận chi tử, hắn biết về khí vận.

Ngoài đánh mặt phản phái còn thu nữ chủ, ra ngoài thì kéo cừu hận cho tôn môn, dẫn đến tông môn chịu gần như diệt môn nguy cơ, từ đó mới chế tạo ra anh hùng câu chuyện cho nhân vật chính. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ta nói ngươi có nghe rõ không vậy?”

Nhưng mà bây giờ đã dây dưa với khí vận chi tử rồi thì cũng là một cái vấn đề đau đầu đối với hắn.

Thế là Phạm Thành Trung trong lòng chỉ có thể cất giữ chính mình sự lo lắng cho cha mẹ vào một góc, thầm mong chị gái sẽ thay mình chăm sóc cũng như báo hiếu cha mẹ phần đời còn lại.

“Haizzz! Thật là đau đầu mà.”

Còn tông chủ thì bởi vì ông ta có quyền phế bỏ hắn chức vụ và phong cho Diệp Phàm chứ sao.

Đối với hắn theo đuổi làm như không thấy, quà tặng thì hắn cũng chỉ là mang đến nàng đỉnh núi sau đó giao cho mấy cái giữ cửa giúp nàng cầm.

Sau khi vạn chúng chú mục thì tiến vào nội môn, tại nội môn cơ bản là đắc tội phản phái, giả heo ăn thịt hổ, đánh mặt đại phản phái, đánh đến trở thành đại sư huynh.

Nói xong, nàng nhanh chóng dời đi như thể ở lại nơi này mỗi một phút, một giây khiến cho nàng mắc bệnh, để lại Phạm Thành Trung đứng tại nơi đó tiếp tục rơi vào trầm tư.

Từ đủ mọi loại dấu hiệu, Âu Dương Phi Vân có thể xác định Tần Thiên Tuyết chính là một cái nữ chủ.

Bắt đầu là một cái ngoại môn đệ tử phế vật chịu đủ mọi loại khuất nhục, chèn ép, bắt nạt, coi thường.

Âu Dương Phi Vân ông nội là Thanh Lam tông nội môn nhị trưởng lão, Ngộ Pháp cảnh đại tu sĩ nếu chẳng may nhận ra điều gì đó có thể khiến hắn ăn đủ.

Đọc tiểu thuyết mạng không ít hắn cùng với Âu Dương Phi Vân ký ức, Phạm Thành Trung hiểu nếu lúc này mình bỗng chợt thay đổi rõ ràng khiến người khác hoài nghi có thể Âu Dương Phi Vân đã bị đoạt xá.

Thêm nữa ông nội hắn thèm vị trí đại trưởng lão lâu lắm rồi, tia lửa giữa ông nội hắn và đại trưởng lão bắn ra tung tóe từ lâu.

Tại sao ư? Thứ nhất, Tần Thiên Tuyết tính cách thanh lãnh khó gần, lại thêm không thích hắn hành vi dẫn đến luôn luôn không có sắc mặt tốt dành cho hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn và khí vận chi tử là hai kẻ đối lập nhau, vì thế mà ông nội hắn chắc chắn đối lập khí vận chi tử vì ông nội hắn cực kỳ yêu thương hắn và bao che khuyết điểm.

Thứ ba, nàng trước đó không gần bất kỳ một cái nam tử nào nhưng sau khi bị trọng thương do làm nhiệm vụ, vô tình được Diệp Phàm liều mình cứu giúp nên gần nhất nàng có thể nói tương đối chú ý tên kia đệ tử.

Đỉnh điểm là tại ngoại môn thi đấu, dù bị chèn ép nhưng vẫn mạnh mẽ trở thành ngoại môn đệ nhất, hấp dẫn ánh mắt từ đó kéo đến một cái ngoại môn trưởng lão khác từ đó dùng chính mình miệng lưỡi khiến tên trưởng lão trước đó bị xử phạt.

Thứ năm, nàng vì e ngại Âu Dương Phi Vân bối cảnh nên dù không thích hắn theo đuổi cũng không dám hoàn toàn bác bỏ hắn, chỉ là sắc mặt không tốt đối với hắn mà thôi, nhưng lễ vật thu vào rồi thì nàng mang đi tiếp tế cho Diệp Phàm.

“Vừng ơi mở ra.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một núi không thể nào có hai hổ, cổ nhân không nói sai bao giờ.

Sau khi ra ngoài, Âu Dương Phi Vân bắt đầu tính toán chính mình lộ trình hòng sống sót trước khí vận chi tử.

Thứ hai, hắn là đại sư huynh, nàng thì là đại sư tỷ của Thanh Lam tông, hắn và nàng nếu đến được với nhau cũng coi như một đoạn “thần tiên quyến lữ” chuyện ngắn.

Hắn xuyên qua cái này thân thể chính là trong tiểu thuyết một cái nhân vật phản diện, còn về phần tiểu thuyết gì thì hắn không biết, bởi vì sau khi thể loại Phản Phái nổi lên, đủ loại sảng văn ra đời nên không thể nào nhận biết nổi.

Dựa theo đủ loại “công pháp” Âu Dương Phi Vân cũng biết rõ lộ trình của khí vận chi tử tại Thanh Lam Tông.

Hắn không thể nào thay đổi sự thật rằng mình là đại sư huynh, rồi là Tần Thiên Tuyết liếm cẩu, mà dựa vào khí vận chi tử thiết lập trăm cái như một nội một việc thôi cũng khiến hắn chả khác tử thù là bao.

“Tốt, ngươi vẫn cứ duy trì như vậy đi, đừng có lúc nào cũng phách lối như trước kia. Thay đổi như này không phải điều xấu.”

Tần Thiên Tuyết sửng sốt một chút vì hắn dễ nói chuyện, sau đó lãnh đạm nói:

Là một tên phản phái đại sư huynh, hắn không cần đọc nội dung cũng hiểu rằng bản thân được thiết lập có bối cảnh, có thiên phú chắc chắn là một cái đá đặt chân xịn cho khí vận chi tử hòng thỏa mãn người đọc thẩm du tinh thần.

“Cẩu hệ thống, mau mau cứu giá.”

“Haiz, ta dù sao cũng xuyên qua, coi như sống lại một đời cũng không thể nằm thẳng chấp nhận cái c·h·ế·t được. Dù có thất bại cũng phải cắn trọng thương khí vận chi tử.”

Chính bởi vì điều này mà dẫn tới khúc mắc đầu tiên giữa Âu Dương Phi Vân và khí vận chi tử.

Kết cục cuối cùng, hoặc hắn bị Diệp Phàm đạp lên vai và Diệp Phàm thượng vị hoặc hắn thành công thủ tháp ngăn cản khí vận hát vang, giữ vững mình vị trí.

Nguyên thân từ nhỏ được nuông chiều đã quen dẫn đến lớn lên phách lối tính cách không coi ai ra gì, đồng một sư đệ nếu như làm hắn mất lòng hoặc sau lưng bàn tán để hắn biết được sẽ làm đủ mọi cách gây khó dễ.

Chương 2: Chấp nhận hiện thực

Dù có gọi như một tên dở hơi, Âu Dương Phi Vân cũng phải từ bỏ việc kích hoạt chính mình hệ thống mà chấp nhận hiện thực khó khăn.

“Ta đã biết, về sau ta sẽ không làm phiền đến ngươi cũng như Diệp sư đệ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù tiểu thuyết mạng luôn luôn đảm bảo dù cao thủ đến đâu cũng khó có thể nhìn ra việc bị đoạt xá, nhưng đó là tiểu thuyết, Phạm Thành Trung không dám cược.

Còn cái phản phái đại sư huynh trước đó không tài nào đột phá lại may mắn được ma đạo công pháp hoặc tà giáo nguyền rủa sau đó bị nhân vật chính bóc trần cuối cùng bị hủy tu vi đuổi đi, hoặc xử phạt.

“Hệ thống đâu, mau mau xuất hiện!”

Bởi vì hai người là hai cá thể hoàn toàn khác biệt nhau dẫn đến từng thói quen, cử chỉ không giống nhau.

---

Phạm Thành Trung thời gian qua không biết đã trong lòng cảm khái nguyên thân hành vi liếm c·h·ó đến mất mạng quả thật chính là một cái kỳ hoa.

Phạm Thành Trung lúc này mới đáp lại:

Thêm nữa, duyệt qua vô số tiểu thuyết mạng, hồng trần luyện tâm trong vô số cái vô não tác phẩm, dựa vào đủ loại dấu hiệu, hắn thừa biết tại nội môn ai sẽ bảo kê cho khí vận chi tử.

Sau đó, hắn nhanh chóng trở về động phủ tu luyện, đóng kín cửa đá, nhớ lại Âu Dương Phi Vân ký ức, thói quen, tính cách rồi sau đó lần lượt điều chỉnh chính mình hành vi để cho dù có khác biệt nhưng cũng không khác biệt tới nỗi tưởng như hai người khác nhau hoàn toàn.

Mặc dù như vậy, nhưng hắn lại có thiên phú rất cao, ông nội làm chỗ dựa vì vậy mà trở thành Thanh Lam tông đại sư huynh.

“Hệ thống ba ba.”

Nếu như hắn là một cái phản phái có hệ thống thì tất cả đều dễ nói, thế mà hắn lại không có hệ thống phò tá, điều này khiến đường đi thật sự là trắc trở mà.

Sau này, khi nhìn thấy Thanh Nguyện phong Tần Thiên Tuyết, hắn bị rung động bởi nàng mỹ mạo mà sống c·h·ế·t theo đuổi nàng.

Hai tuần này, Âu Dương Phi Vân cũng đã chấp nhận hiện thực, hắn đã không còn quá nặng nề nữa, lấy lại tinh thần bắt đầu hiểu rõ chính mình cảnh ngộ hiện tại.

… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó bỗng chốc có kỳ ngộ, lật mình đột phá liên tục sau đó đánh mặt tiểu phản phái, đánh mặt tiểu phản phái phía sau người, rồi đắc tội một cái nào đó ngoại môn trưởng lão dẫn đến bị chèn ép.

Tất nhiên là Tần Thiên Tuyết, tiếp theo là quý trọng nhân tài tông chủ Lý Thanh Tùng, rồi thì chí công vô tư đại trưởng lão.

Tần Thiên Tuyết thấy Âu Dương Phi Vân tiếp tục bơ chính mình bèn tức giân hỏi lại:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chấp nhận hiện thực