Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65


Hắc Miêu tên thật là Hữu Ngạn, cậu đã hôn mê hơn 2 năm rồi. Trước đó cậu mắc bệnh tự kỉ, cha mẹ vì lo lắng mà miễn cưỡng ép cậu ra ngoài chơi với họ, không ngờ lần đó xe lại bị tai nạn, cha mẹ không sao nhưng cậu đã không bao giờ tỉnh lại. Mong đợi con trai tỉnh lại suốt gần 2 năm, cha mẹ cậu dần tuyệt vọng nhưng họ vẫn muốn con trai mình được vui chơi 1 lần trong đời dù thằng bé không thể tỉnh lại, họ đồng ý việc kết nối não cậu với game thực tế ảo, ôm mộng có thể tìm cậu trong game. Nhưng kết nối xong, ID của cậu lại bị ẩn... cậu bé này, không muốn gặp lại cha mẹ mình?

"Tưởng gì... thì ra cô cũng bị ghét giống tôi." cậu ta cười khẩy

"Hừ, g·i·ế·t làm sao được nhiều thế!" Cậu cười khẩy

"Tôi mà c·h·ế·t thì không mua đồ cho cậu đâu. Còn cậu mà c·h·ế·t thì bye nhé, về lại Đông Thành của cậu mà chơi."

Bạch Nguyệt kinh ngạc nhìn Hữu Ngạn, cô ta cứ tưởng Di Giai sẽ về một mình nên chuẩn bị 30 người đón đầu, không ngờ Di Giai lại mang theo cả 1 người lợi hại như vậy trở về. Đoàn quân 30 người của cô ta vậy mà chỉ còn 3 người.

"Phì... cô nghĩ tôi tin à?" Hắc Miêu cười nhạt

"Cho vui thôi."

"Tôi không nói vậy, là tự cậu nói." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Di Giai nói:"Trước tiên đi Nam Đảo."

"Tới đó sẽ mua cho cậu, lỡ giờ đưa xong cậu chạy mất thì sao?"

Hắc Miêu nghe cũng có lý, thế là 2 người lên đường trở về Nam Đảo, cả 2 cưỡi chung thú cưỡi của Hắc Miêu, đó là 1 con Mèo đen có cánh.

Bắc Cái nhíu mày, đang định giải thích thì Anh Trai Tốt Nhất SV lên tiếng:"Nghe nói nhân lúc tôi online không được nhiều lắm, có người truy sát em gái tôi."

"Lạnh lùng ghê, chẳng chào hỏi 1 câu, anh em cho cô ta biết lễ độ là thế nào đi." Bạch Nguyệt bực bội vì Di Giai không để ý đến mình, cô ta phất tay, bản thân thì lui lại phía sau, đàn em ả nhanh chóng xông lên.

"Thế... tại sao?"

"Nhờ trang bị." Nói xong cô thay 1 người sáng chói, Hắc Miêu kinh ngạc trợn mắt. Hắn vốn không thể kết nối với đời thực nên không thể nạp tiền thật vào, cũng không giỏi buôn bán, tất nhiên hắn cũng không có cơ hội mặc bộ đồ sáng chói như vậy.

"Tôi mặc kệ cậu tin không, tôi là Lam Ninh. Cậu đã có thể ẩn ID của mình vậy hẳn cũng nắm hết thông tin mấy người bên điều hành game và bệnh viện. Họ vốn không tìm ra cậu."

"Vậy cùng chơi không?"

"..."

"Đúng là trẻ con." Cô thầm nghĩ.

Đáp chân xuống nơi phồn hoa lạ lẫm tràn ngập màu xanh, Hữu Ngạn hồ hởi vừa ngắm cảnh vừa giục Di Giai đi mua trang bị cho cậu ta, cô bất đắc dĩ dẫn cậu vào thành tìm cửa hàng. Lại chẳng ngờ vừa sắp bước chân vào thành, 1 đoàn người lại đang đợi cô ở rìa rừng gần đó. Từ 2 bên rừng bước ra tầm 30 người, Bạch Nguyệt dẫn đầu đứng ra che miệng cười:"Nhớ cô quá nên tôi ra tận đây đón đó."

Cậu hỏi:"Chúng ta đi đâu?"

Một ngày ngoài đời bằng 4 ngày trong game, thời gian Đảo Chiến đang dần đến gần.

"Tôi là sứ giả chính nghĩa, đến đây với nhiệm vụ cao cả là đánh thức cậu dậy."

"Sắp diễn ra Đảo Chiến, cậu dám g·i·ế·t nhiều người thế không?"

Đứng đó là Anh Trai Tốt Nhất SV - Bang chủ bang top 1 [Anh Trai], Sát Hàn - Bang chủ bang top 2 [Hàn Sát], Bắc Cái - Bang chủ bang top 3 [Bắc Nguyệt] chồng trên game của Bạch Nguyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bạch Nguyệt tức điên nhổ tên ra, đầu đầm đìa máu mà nhìn về phía người hô.

"Kẻ thù." Di Giai mỉm cười

"?" Cậu nhíu mày nghi ngờ nhìn cô

"Dừng lại." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắc Miêu im lặng 1 lát bèn khẽ gật đầu, cô có chút nghi ngờ nhìn rồi hạ trủy thủ xuống, cậu ta cũng không chạy.

"...Sao nghe như thể cô bao nuôi tôi?"

Bạch Nguyệt vội chạy đến bên chồng, lo lắng hỏi:"Sao anh lại ra đây?"

Di Giai ngồi phía trước, thỉnh thoảng có chút động chạm với cậu ta, cậu ta lại ghét bỏ ngoảnh mặt đi hừ một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có tiếng quát đằng sau, tất cả dừng tay, nhưng Hữu Ngạn mà ngoan ngoãn như vậy lại không phải Hữu Ngạn, cậu vẫn cố chấp bắn thêm 1 tên vào đầu Bạch Nguyệt làm cô ta mất 1/2 máu.

"Bạn cô à?" Hữu Ngạn ghé lại thầm thì

"Trang bị của tôi thì sao?"

Hữu Ngạn phản ứng cực nhanh, cậu lui về sau kéo dãn cự ly rồi bắn 1 lúc 5 mũi tên, ai dính mũi tên đó của cậu lập tức yếu máu, có người trang bị kém cỏi liền c·h·ế·t ngay lập tức. Di Giai nhàn rỗi chém mấy tên yếu máu sau khi trúng tên chưa c·h·ế·t, còn thỉnh thoảng được rảnh tay.

Ngẫm nghĩ 1 lát, Di Giai lại hỏi:"Sao lại muốn g·i·ế·t người?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cái gì?" Đường xá xa xôi lặn lội đến đây, chẳng lẽ tay không về, Hữu Ngạn nghiến răng.

"Đi theo tôi, tôi cho cậu thoải mái càn quét g·i·ế·t người, g·i·ế·t chán liền tỉnh lại, thế nào?" Giọng nói cô trầm bổng đầy dụ hoặc, Hắc Miêu như chìm đắm vào 1 hố nước sâu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65