Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22: Trở về Thất Huyền Môn, kinh biến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Trở về Thất Huyền Môn, kinh biến


Lạc ấn của hắn dần hình thành lên thân kiếm, đồng thời Trường Xuân Công bắt đầu vận chuyển, từng vòng chu thiên hoàn thành, phương viên xung quanh linh khí bị Lạc Vũ hút vào thể nội, sau đó bị luyện hóa thành pháp lực.

Lạc Vũ thấy được Dã Lang Bang đám người, sắc mặt hắn dần lạnh xuống, đối với đám người Dã Lang Bang hắn không hề có chút cảm tình nào. Do đó mà Lạc Vũ ra tay không chút lưu tình, liền tế ra pháp bảo Băng Diễm Ly Kiếm chém g·iết hết bọn ác ôn này.

Vị đệ tử này, chứng kiến Lạc Vũ nhẹ nhàng rời đi hắn liền không trụ được mà quỳ xuống, miệng thì lẩm bẩm tiên sư, tiên sư.( suýt thiếu chữ bố nữa ha ha )

Lạc Vũ chứng kiến cảnh này, hắn liền nhanh chóng chạy tới Lạc Nhật Phong đỉnh núi.

Cổ Thiên Long đã lãnh đạo Dã Lang Bang, liên tục công phá Lạc Nhật Phong 11 đạo cửa ải, hơn nữa chỉ cần lại công chiếm hai đạo cửa ải, như vậy Lạc Nhật phong 13 đạo trạm gác, liền sẽ triệt để bị Dã Lang Bang công phá!

Đôi mắt của Vương Môn Chủ đối diện với ánh mắt của Cổ Thiên Long.

Nhưng được cái là về phòng ngự thì cũng rất ổn, có thể đỡ được cả Trúc Cơ tu sĩ nhất kích, điều này đã làm cho hắn ổn định tâm tình trở lại.

Cổ Thiên Long nhìn thấy thế, vẻ mặt của hắn thỏa mãn không thôi, sau nhiều năm tranh đấu với Thất Huyền Môn, thì sau ngày hôm nay tất cả những gì của Thất Huyền Môn sẽ thuộc về hắn

Tiếp đấy là những tiếng bước chân, từ bên trong truyền ra, càng ngày càng rõ ràng.

“Chuyện gì đã xảy ra với Thất Huyền Môn, chả lẽ Dã Lang Bang tiến công?”

“Tiên sư, tiên sư!”

Cổ Thiên Long lúc này rất tự mãn, khuôn mặt bình thường tái nhợt thảm đạm, bởi vì quá hưng phấn, mà hiện ra vài nét hồng hào.

Mặc dù đang đêm, bởi vì ánh đuốc nhìn không rõ toàn cảnh, nhưng cái khí thế thuần túy là cao lớn, hùng vĩ tráng lệ này.

“Chạy mau, ác ma hắn là ác ma!”

Những nơi Băng Diễm Ly Kiếm đi qua đều biến thành băng điêu, cũng có bị thiêu cháy do hỏa diễm.

Những tiếng kêu kinh ngạc và thảm thiết ở trong rừng, trong nháy mắt vang lên, nhưng tiếng kêu dần dần thưa thớt, thậm chí không quá lâu, liền yên tĩnh hoàn toàn.

Đám người Dã Lang Bang, không ngừng chen chúc nhau lên Lạc Nhật Phong đỉnh núi.

Sau đấy, Vương môn chủ mặc trên người y phục màu trắng xuất hiện ở lối vào, trên đầu có cắm một thanh mộc trâm, toàn thân trên dưới chỉ có một thanh trường kiếm vỏ màu trắng.

Bọn họ đều biết, chỉ cần bàn tay này hạ xuống, cuộc chiến tiêu diệt phòng tuyến cuối cùng Tổng đường Thất huyền môn sẽ bắt đầu.

“A... a ác ma, chạy mau!”

“Có chuyện gì xảy ra với bản môn thế?”

Vương Tuyệt Sở mặt không b·iểu t·ình nhìn Cổ Thiên Long, không đáp lại hắn, bầu không khí trở lên khẩn trương.

Vị đệ tử này, đã chứng kiến được Lạc Vũ diệt hết đám người Dã Lang Bang một cách nhẹ nhõm liền sợ hãi, khi Lạc Vũ tiến lại gần hỏi chuyện thì hắn không tự chủ mà chân run rẩy.

Nghe xong, Lạc Vũ biết kịch bản Kim Quang Thượng Nhân đã tới, hắn liền thi triển "Ngự Phong Quyết" ngự gió mà đi, trong ánh mắt kinh ngạc lẫn sợ hãi của chúng đệ tử còn sống sót.

Tuy vậy vẫn không thể che giấu đi sự hèn mọn trên gương mặt.

“Mà bây giờ, Bang Chủ Dã Lang Bang Cổ Thiên Long đã công lên chủ phong, sư ... sư huynh mau nhanh lên giúp đỡ Vương Môn chủ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cổ Thiên Long dùng một loại giọng điệu đặc biệt, trên khóe miệng nổi lên vẻ trào phúng, sau đó từ từ đưa bàn tay phải rụt trở về.

Trong lúc hắn tự sướng trong suy nghĩ, thì nhìn một chút lối vào tối đen của chủ điện, rồi lại nhìn thuộc hạ ở bốn phía xung quanh, rốt cục tay phải cũng chậm rãi đưa lên.

Sau đó hắn lại mua sắm thêm mười mấy tờ phù lục khác nhau, và một tiểu pháp thuật trong đó có “Mộc Thuẫn Thuật”. Pháp thuật mà Thanh Vân Tử đã dùng qua.

Đi bên cạnh hắn là một tên chỉ cao chưa tới 1m dáng vẻ của tên này rất cao ngạo. Thoạt nhìn tên này vẻ ngoài tầm hơn bốn mươi tuổi, trông tướng gầy ốm, hắn mặc hồng bào thêu chỉ vàng, ngón tay, trên cổ đeo đầy nhẫn và dây chuyền vàng. Bên hông còn đeo mấy cái chuông vàng, khi nói chuyện trong miệng kim quang lập lòe, xem ra trong đó cũng không ít răng vàng, từ bề ngoài cho thấy, mười phần là khoe khoang.

Nhưng khi về tới đã là ban đêm của mấy ngày sau, lúc này trên Thải Hà Sơn các đỉnh núi, đang sáng bừng do lửa thiêu đốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba ngày sau, Lạc Vũ lại tới Vạn Bảo Lâu bỏ ra gần 90 viên hạ phẩm linh thạch để mua một viên Thăng Linh Đan, đan dược này là do chưởng quỹ giới thiệu.

Bỏ qua chuyện đó, lúc này Kim Quang Thượng Nhân vẻ mặt rất bất mãn, hắn đang trò chuyện với Cổ Thiên Long. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cổ Thiên Long” Vương Môn Chủ ngữ khí lạnh băng gọi thẳng danh hào của Cổ Thiên Long.

Trải qua cuộc chiến với Yêu thú lần này, làm cho Lạc Vũ hiểu tầm quan trọng của phù lục, pháp khí, trận pháp.

Không bao lâu, đám người Dã Lang Bang do Cổ Thiên Long cầm đầu đi cùng hắn là Kim Quang Thượng Nhân đã tới được đỉnh núi Lạc Nhật Phong.

Sau một hồi, Cổ Thiên Long phải cắn răng cấp thêm một khoảng ngân lượng không hề nhỏ cho Kim Quang Thượng Nhân, sau đó vẻ mặt của hắn mới bình thường lại.

"Khoan đã".

Làm hết những thứ này, hắn liền rời khỏi phường thị, thẳng tiến về Thất Huyền Môn, phải mất gần ba ngày đi đường hắn mới về tới Thải Hà Sơn mạch.

“A a… cứu ta, ta bị thiêu rồi a…”

“Vương môn chủ một mình ra đây, chẳng lẽ là định đầu hàng sao?"

Vạt áo thì tung bay, tay cầm trường kiếm, chỉ thiếu mất chân đạp phi kiếm lơ lửng giữa trời nữa thôi, thì hoàn hảo luôn.

Đợi g·iết xong đám người Dã Lang Bang, Lạc Vũ tiến lại gần một vị đệ tử.

Vù~

Lúc này, ngay trên chủ phong Thất Huyền môn, Lạc Nhật Phong, trên sườn núi một chỗ thạch điện phía trước.

Dù sao đi nữa, chỉ cần đẹp là bỏ qua hết, sau đó hắn bắt đầu luyện hóa thanh cực phẩm pháp khí.

“Vị sư huynh này, ngài không biết sao hôm qua Dã Lang Bang đề nghị cầu hòa với chúng ta, hẹn ở một nơi để đàm phán nhưng ai ngờ đó là cái bẫy, tất cả đều c·hết không còn một ai!”

Chỉ thấy, Băng Diễm Ly Kiếm lơ lửng trước người của Lạc Vũ, từ cơ thể của hắn pháp lực không ngừng truyền vào thân kiếm.

Cổ Thiên Long thanh âm có vẻ cười cợt, cười nói.

Chương 22: Trở về Thất Huyền Môn, kinh biến

Làm cho Lạc Vũ biết được, sao hắn lại ngu muội như vậy, đi mua cái gì mà Thanh Linh Trường Bào.

Hắn liền vỗ túi trữ vật lấy ra hai kiện pháp bảo vừa mua xong, cầm trong tay Băng Diễm Ly Kiếm.

“Vương Tuyệt Sở”

Chỉ thấy trên Lạc Nhật Phong đỉnh núi có một khoảng đất rộng mấy mẫu, trên đó có mấy tòa thạch điện được dựng lên từ những phiến đá xanh cực lớn, một lớn sáu nhỏ.

Nếu muốn vạn vô nhất thất thì mấy thứ này là không thể thiếu, vì thế mà 199 viên hạ phẩm linh thạch này cần phải dùng vào đúng vị trí của nó.

“Nói đến, hai người chúng ta đều là chúa tể một phương, nhưng thật ra lần đầu tiên mặt đối mặt gặp nhau, có phải hay không, Vương đại môn chủ!"

Sắc mặt tái nhợt, song hai tròng mắt lại lấp lánh có thần, ánh mắt giống như lợi kiếm đâm thẳng vào lòng người khác, làm cho người ta không lạnh mà run.

Đệ tử của Thất Huyền Môn, không hiểu người này là ai nhưng đã giúp bọn họ một tay, vì thế mà mừng rỡ không thôi, xem ra bọn hắn không phải c·hết rồi a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đến bây giờ, Vương Tuyệt Sở mới mở miệng, giống như người băng lạnh lùng hồi đáp.

Mà tên lùn này, cũng là kẻ mà Lạc Vũ đã chờ hắn suốt gần 2 năm nay, tên này chính là Kim Quang Thượng Nhân hay còn biết tới là người đưa lệnh Thăng Tiên.

Từ Lạc Nhật phong chân núi, mãi cho đến Lạc Nhật Phong sau cùng hai đạo cửa ải, trên cơ bản cũng đều là Dã Lang Bang bang chúng, cùng với một chút khác tiểu bang phái bang chúng thân ảnh.

Trên đường đi hắn phát hiện được rất nhiều xác c·hết, có đệ tử Thất Huyền Môn cũng có người của Dã Lang Bang và đám bang phái đầu nhập vào Dã Lang Bang.

"Không sai, ta vốn định cùng ngươi thương lượng về việc đầu hàng"

Cổ Thiên Long cũng không yếu thế, mà nói ra thân phận của Vương Môn Chủ.

Lạc Vũ nhanh chóng, tìm một khách trọ ở lại, phí ở đây là một ngày một viên hạ phẩm linh thạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chợt một âm thanh băng lãnh từ trong lối vào đen tuyền vang lên, phá vỡ đi bầu không khí im lặng này.

Một luồng băng hỏa tràn vào cơ thể, chỉ thấy thân kiếm thon dài, chuôi kiếm được rèn luyện một cách tỉ mỉ, chỉ vẻ ngoài thôi đã làm cho hắn đã con mắt rồi. Chứ đừng nói, cầm nó ra đánh nhau, quả thực Vạn Bảo Lâu cũng rất biết thưởng thức cái đẹp.

Đám người Dã Lang Bang khi thấy thế liền hoảng sợ, vứt v·ũ k·hí mà bỏ chạy xuống núi.

Nhìn bên ngoài của vị sư huynh vẫn còn lưu lại từng tia sát khí, làm cho hắn kinh hãi, sau lưng thì bắt đầu lạnh toát, lắp bắp nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Trở về Thất Huyền Môn, kinh biến