Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4


Tạ Tận tự nhiên nắm lấy tay tôi: “Đi thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đỏ với xanh, đúng kiểu đồ đôi đấy, không tệ.”

Tôi nhanh chóng lấy áo khoác từ balo ra, kéo khóa lên tận cổ.

Đấy, thế mới đúng, phải mặc mấy bộ đồ xấu xí. Tôi cũng phải trêu lại Tạ Tận.

“Hay là chọn cái này đi.”

Tôi chọn gì anh ấy cũng mặc, không hề phàn nàn lấy một câu.

Tôi miễn cưỡng gật đầu, bên tai liền vang lên tiếng cười khẽ của Tạ Tận.

Tạ Tận lại kéo dây an toàn bên cạnh, cúi người giúp tôi cài vào, khóe môi còn mang theo ý cười:

Tay chạm tay, tôi chạm vào chiếc nhẫn trên ngón giữa của anh. Đó là món quà tôi tặng anh hồi mới yêu.

5

Tạ Tận rất ít khi trông yếu ớt thế này.

Đến trung tâm thương mại, tôi vẫn chưa nguôi giận vì trò đùa dai của Tạ Tận.

Tạ Tận hỏi tôi:

Tôi bước đến cạnh gương thử đồ, gật đầu đầy hài lòng:

Một khúc nhạc jazz quen thuộc đến không thể quen hơn vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bình thường, tủ đồ của Tạ Tận chỉ có ba màu: đen, trắng và xám, anh ấy thích những kiểu dáng đơn giản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tôi vẫn chưa biết phải đối diện với anh ấy thế nào, vừa lên xe đã quay mặt đi chỗ khác.

Còn đang trêu tôi nữa!

“Không nói gì thì coi như đồng ý rồi đấy.”

Chương 4: Chương 4

Tôi vừa đưa cho anh ấy một chiếc hoodie đỏ chót, anh ấy cũng không có phản ứng khó chịu, thậm chí còn đứng trước gương ngắm nghía.

Tức quá, tôi giơ tay đấm vào vai Tạ Tận một cái.

Tâm trạng Tạ Tận hoàn toàn không bị ảnh hưởng, anh ấy nhịp ngón tay theo điệu nhạc rồi bật loa.

Đáng ghét, lại bị chơi một vố!

Thôi vậy, để anh nắm tay một lát cũng được.

Sau lưng chiếc áo có in hình SpongeBob, Tạ Tận cao mét tám lăm, mặc chiếc áo hoodie trẻ con thế này thật sự không hợp chút nào.

Tôi đang giận, không đáp lời.

Tạ Tận nói:

Anh ấy nghiêng người, nhẹ nhàng xoay mặt tôi lại.

Khoảng cách gần như vậy, tôi mới phát hiện quanh mắt anh có quầng thâm, trong mắt còn đầy tia máu.

Tạ Tận vòng tay ôm tôi:

Là tối qua anh không ngủ được sao?

Tôi thật sự không thể chống đỡ nổi ánh mắt của Tạ Tận, dù đã từng đối diện với đôi mắt đào hoa chan chứa tình ý ấy vô số lần, nhưng mỗi lần như thế, mặt tôi vẫn đỏ lên.

Tôi âm thầm hạ quyết tâm, lần này nhất định phải trả đũa anh ấy cho ra trò.

“Vẫn đến trung tâm thương mại hay tới trước đây nhé?”

Chỉ trong chớp mắt, khoang xe trở thành không gian riêng tư chỉ thuộc về tôi và Tạ Tận.

“Autumn Leaves”, bản nhạc lần đầu tiên tôi gặp Tạ Tận.

Nhưng vẫn còn camera quay kìa! Tôi dùng ánh mắt lên án anh ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng may là tôi đã có phòng bị từ trước.

Tôi khẽ động ngón tay.

“Ngốc quá, chưa thắt dây an toàn.”

Thế nhưng phản ứng của Tạ Tận lại khiến tôi bất ngờ.

Thông thường, ánh mắt thế này của Tạ Tận nghĩa là sắp hôn tôi.

Vậy nên, lần này tôi cố tình làm ngược lại, toàn chọn đồ màu mè sặc sỡ, họa tiết loè loẹt.

Lúc chọn xe, Tạ Tận chọn một chiếc siêu xe hai chỗ, không có ghế sau, nên đội quay phim cũng không thể theo được, chỉ gắn mấy chiếc camera cố định rồi rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe vậy, tôi cúi đầu nhìn lại, phát hiện mình đang mặc chiếc áo thun màu xanh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chương 4