Ông Xã Tôi Là Sao Nam Hot
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Chương 13
Tạ Tận cõng tôi, rồi đi thẳng ra ngoài.
Tập phát sóng hôm đó vừa có cảm động, lại vừa có tiếng cười.
Lâm Đình bị bóc chuyện bắt nạt và bịa đặt, hình tượng trong sáng hoàn toàn sụp đổ, bị cả mạng tẩy chay.
Chương 13: Chương 13
“Mình đi đâu vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Couple của tôi và Tạ Tận cũng hot không kém, rất nhiều fan cp để lại lời chúc phúc, mong hai chúng tôi trăm năm hạnh phúc.
Tạ Tận từ chối rất nhiều công việc, nói muốn dành thời gian bên tôi.
“Được thôi, em là gấu túi, anh là cây bạch đàn, kể cả ra ngoài cũng không được tách em ra.”
Ngoài ra, họ cũng rất “chơi ác”, khi quay cảnh Lâm Đình đưa bánh quy cho tôi, còn cố ý dừng hình, dán thêm biểu cảm kinh hoàng bên cạnh: “Không ngờ là bánh quy chơi khăm!”
Kết quả là đến giờ lưng tôi vẫn còn ê ẩm, đáng ghét thật!
“Này! Anh chơi thật hả?”
Chỉ có điều khiến tôi không hài lòng nhất, đó là tối hôm ấy, Tạ Tận nhất quyết nói mình thắng cược, lại khiến tôi mệt đến khuya.
Tôi nhìn chiếc móc cá nhỏ đung đưa trên kính chiếu hậu, trong lòng tràn đầy ấm áp.
Chúng tôi đã hứa hôm nay sẽ hẹn hò, nhưng tôi vẫn cứ uể oải không muốn dậy.
Tôi cũng vừa kết thúc hợp đồng với công ty, liệt kê từng tội trạng ép buộc nghệ sĩ, thao túng dư luận của công ty, và đâm đơn kiện họ ra tòa.
Người ấy nhìn tôi từ xa và nói, anh cũng rất thích nhạc jazz.
Tạ Tận vỗ nhẹ tôi đang tựa đầu lên vai anh:
Nơi này, chính là nơi tôi gặp Tạ Tận lần đầu.
Tạ Tẫn:
13
Tôi làm nũng:
Sau này Tạ Tận kể, hôm đó anh được mời về trường chia sẻ kinh nghiệm sáng tác. Sau buổi chia sẻ, anh định ghé qua phòng nhạc từng hay đến hồi đi học, và tình cờ nghe thấy tiếng đàn jazz của tôi.
Đa số cư dân mạng đều chấp nhận chuyện tình của tôi và Tạ Tận. Điều này khiến tôi thở phào nhẹ nhõm.
“Chờ chút rồi em sẽ biết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nếu em còn không dậy, thì anh sẽ cõng em đi đó.”
Thật không biết ai mới là người trẻ con hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi bị anh cõng đến tận xe trong một tư thế ngốc nghếch hết sức, Tạ Tận bày trò thành công, cả quãng đường đều cười rất đắc ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hôm đó, tôi vừa học xong tiết thanh nhạc. Kỹ thuật chơi nhạc jazz thầy vừa dạy khiến tôi rất cảm hứng. Tôi muốn chỉnh sửa phần mở đầu của bài Autumn Leaves, nên đã ngẫu hứng đàn thử một đoạn.
Tạ Tận đưa tôi đến phòng nhạc ở trường đại học.
“Ừ.”
Rõ ràng chỉ là những chuyện thường ngày giản dị, nhưng chỉ cần có Tạ Tận, mọi thứ đều trở nên đặc biệt.
Không ngờ Tạ Tận thực sự đứng dậy, tôi lập tức bám chặt lấy anh:
Tôi hỏi dồn:
Phòng nhạc vắng lặng, bên ngoài cửa sổ là cây phong đã nhuộm đỏ, đứng yên bình trong tư thế vươn mình. Một cơn gió thu thổi qua, mang vài chiếc lá phong bay vào bên trong.
Tôi cũng rũ bỏ được những vết đen từ thời thi tuyển, cư dân mạng đổ xô vào Weibo của tôi bình luận, gọi tôi là “mỹ cường thảm”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi kết thúc bản nhạc, tôi ngẩng đầu lên thì thấy có người đang đeo khẩu trang, tựa vào cửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.