Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 5

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5


“Tiểu Khải, sao em lại ở đây?” Ngô Đồng hỏi

“Vừa nãy làm kiểm tra xong nên bây giờ mới có thời gian, em đến thăm Tiểu Nguyênmộtchút.” Ngô Khải nhìn vào phòng bệnh “Tiểu Nguyênđangngủ hả chị?”

“Vậyhiệngiờ cháu cònđihọckhông?” Ba Tần cũng hỏi.

đãnóiđến như vậy, Ngô Đồng hiếu kì hỏi ngược lạimộtcâu “Ngô thị và Tần thị liên hôn thương mại là doyêucầu bắt buộc, cònanhlà vì sao?”

“Dạ, xong rồi.” Người thợ trang điểm xoay chiếc ghế, đưa mặt Ngô Đồng quay về phía thím Hai “côNgô quả thực rất xinh đẹp.”

“Chủ tịch Tần quá khen rồi ạ. Cháu chỉ mở phòng thiết kế ở nhà, chưa có lập văn phòng riêng.”khôngđể thím Hai khen mình quá mức, Ngô Đồng vội vàng giải thích.

“Chắc chắn rồi.” Mẹ Tần kích động kêu lên “Chờ tụinhỏkết hôn, có chính gia đình của mình, những di chứng của Tần Qua chắc chắnsẽhết hoàn toàn.”

“Được rồi,anhkhôngưa điểm này của chú,nhỏnhặt quá!” Tần Qua cũngkhônggiấu giếm, dứt khoátnói“anhđưa danh thiếp của bác sĩ Lý chocôấy.”

Chú Hai nhìn bản hợp đồng luật sư đối phương đưa cho mình, trong đó kèm theo điều khoản đặc biệt

“anhcả!” Tần Hoài thựcsựkhôngthíchnóiđùa kiểu này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“khôngcó gì. Con chỉđangvui vẻ.khôngnghĩ vợ tương lai của con lại làmộtngười tài giỏi như vậy.” Tần Qua nhìn Ngô Đồng, nhướng mày.

Đảo mắt, thứ tưđãđến, từ sáng, thím Hai nhà họ Ngôđãdẫn Ngô Đồngđichọn quần áo, trang điểm. Đối với hành động của thím Hai, Ngô Đồng cũng chỉ cười nhạt,khôngphản đối. Nhìncôgáitrang điểm xinh đẹp trong gương, Ngô Đồng bỗng có chút hoảng hốt, dường nhưthậtlâu rồi mình chưa chú ý trang điểm bản thân mình như vậy.

“Gả cho người con trai lớnkhôngphải là người con thứ hai đâu.”mộttrợ lý khác góp lời.

“anhthoạt nhìn rất khỏe mạnh.” Ngô Đồng nhíu màymộtcái,nói.

“Phụ nữ ấy à, phải biết tự làm đẹp cho chính bản thân mình.” Người thợ trang điểm bỏ cây cọ đánh má hồng xuống, nhìn lần cuối tác phẩm của mình, hài lòngnói.

“Cám ơn em!” Nụ cười Ngô Đồngđãcó vài phần ấm áp “Thựcsựlàkhôngcó việc gì đâu. Em cũng về nghỉ ngơiđi, chị phải về nhàmộtchút.”

7 giờ tối tại biệt thự nhà họ Tần

“Sao lại nhạy cảm như vậy? Chẳng lẽ em thíchcôNgô?” Tần Qua cười trêu chọc em trai.

(Trong thời gian Tần thị và Ngô thị hợp tác,côNgôkhôngcó quyềnyêucầu ly hôn. NếucôNgô kiên quyết ly hôn, hoặc có những hành vi gây tổn hại đến quan hệ hôn nhân, Tần thịsẽlập tức rút vốn và có quyềnyêucầu Ngô thị bồi thường toàn bộ tổn thất kinh tế.)

Ngô Đồng vừa từ phòng bệnhđirathìthấy Ngô Khảiđangđứng phía ngoài phòng nhìn mình mỉm cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cùng thời gian, trợ lý đặc biệt Lâm Vĩ cùng với cố vấn pháp lý của Tần thịđãngồi trong phòng họp của Ngô thị.

“Bà Tầnkhôngbiết đâu,khôngphải tôinóikhoác chứ, Ngô Đồng từnhỏthành tích học tập rất tốt, là gương cho mấy đứanhỏnhà khác, còn biết thổi sáo nữa.” Thím Hai cười, tiếp lời.

Ngô Đồng xoay người, thấykhôngbiết khi nào Tần Quađãxuống xe,đangđứng dựa vào đầu xe, nhìn mình mang vẻ mặt nghiền ngẫm.

Nhân viên trợ lý vẻ mặt tiếc rẻnói.

Chương 5

“Người khỏe mạnh khi bị bệnh mới là bị bệnh nặng.” Tần Qua nháy mắt mấy cái.

“Vì người nhà của tôi.” Ngô Đồng cũngkhôngquan tâm việc mình liên hôn thương mạisẽđem đến lợi ích gì cho nhà chú Hai.côchỉ biết rằng cho dù có nhiều tiền như thế nàođinữa cũngkhôngthể mua được tính mạng của em trai.

“côNgô.”

Tần Hoài nhìnanhtrênđilên lầu, ngẫm nghĩmộtlát rồi gọi điện thoại cho trợ lý đặc biệt Lâm Vĩ “Ngày mai đến Ngô thị … Nhớ ép sátmộtchút.”

“Dạkhôngạ, cháuđãđilàm được 2-3 năm nay.” Ngô Đồng lễ phép trả lời.

“Ừ, nó vừa chợp mắt đượcmộtchút.”

“Đúng vậy đấy.” Thím Hai nhà họ Ngô cũng gật đầu tán thành.

Tần Quanóidứt lời, cũngkhôngnhìn phản ứng của Ngô Đồng, tìm kiếm xung quanh người, lấy ramộtdanh thiếp đưa cho Ngô Đồng “Nếu có thời gian, tôi đề nghịcôđến gặp ngườitrêndanh thiếp, đó là bác sĩ điều trị của tôi. Sau đó … mới suy nghĩthậtkĩ xem có còn muốn gả cho tôi haykhông.”

“Nếu thựcsựkết hôn,thìviệc này sớm muộn gìcôấy cũng biết.” Tần Qua lắc lắc ly rượu, uống nốt ngụm rượu vang,nói“Em uống ít thôi,anhvào xem Phi Phi thế nào.”

Vì tiền cũng là vì người nhà, cảm giác có văn vẻ hơn.

Tần Hoài làmộtthương nhân thành công, nhưnganhcũng biết làkhôngphải cái gìtrênđời này cũng mua được bằng tiền, chỉ là có đôi lúc con ngườisẽbị rất nhiều chuyện ảnh hưởng, gặp phải hoàn cảnhkhôngcòn đường lui. Màanhcũng chỉ có dự trù hết các tình huống, làm đối phươngkhôngthể tùy tiện đổi ý. Giao dịch ở trường hợp như vậy thường là tốt nhất.

Thựcsựlà bị bệnh tâm thần?!

-----------

“khôngạ.” Tần Hoài lắc đầu, chínhanhcũng bị giật cả mình “Có lẽ,anhcả thựcsựthíchcôgáinày.”

Nhân viên trợ lý nhìn hai ngườiđira cửa, chạy đến tám chuyện “NghenóiTần thị và Ngô thị chuẩn bị liên hôn, chắc chắn làcôgáinày. Nhưng mà … sao vẻ mặtcôấy chẳng cómộtchút vui vẻ.”

Kết thúc bữa ăn tối, bỗng nhiên Tần Qua chủ động đề nghị được đưa Ngô Đồng về nhà. Mọi người trong nhà họ Tần ngạc nhiên muốn rớt con mắt, đồng thời cũng rất vui mừng, mà chú Hai cũngkhôngphản đối. Thế là Ngô Đồng ngồi lên xe Jeep của Tần Qua.

“Cám ơnanhđãđưa tôi về.” Ngô Đồng lễ phépnóicám ơn, tự mình mở cửa xe bước xuống.

“Cho nên …côđối với tôi … Chồng tương lai củacô… hiểu được bao nhiêu?”

Ông bà Tần nhìn đứa con trai khôn khéo, có năng lực của mình, cũng hiểu ý tứ trong lờinóicủa con. Mặc dù có chútkhôngđành lòng, nhưng trong lòng vẫn nghiêng về con trai nhà mình.

Tần Qua lái xe về nhà, thấy Tần Hoàiđangngồimộtmình uống rượu, ngắm trăng trong chòi nghỉ mát.

Bộ váy thanh nhã cùngsựbụi bặm của chiếc xe Jeep có vẻkhônghài hòa, Ngô Đồngkhôngbiết vị công tử này vì sao chợt có ý định đưa mình về nhà,cônóiđịa chỉ nhà, sau đó yên lặng ngồi vào vị trí bên cạnh tài xế.

“Đúng vậy, Ngô Đồng nhà chúng tahiệnlà nhà thiết kế thời trang.” Thím Hai bổ sung “Tự mình mởmộtphòng thiết kế, cũng rất có tiềm năng.”

“Tần Hoài, có phải con mách nước choanhconkhông?” Ba Tần cũng có chútkhôngthể tin được, hỏi.

“Xong chưacô?” Thím Hai vừa xem đồng hồ vừa hỏi.

Có lẽ vì con trai lớn cuối cùngđãmuốn kết hôn nên ông bà Tần rất vui vẻ, mà vợ chồng chú thím Hai lại tích cực lấy lòng nên bữa ăn trôi qua khá hài hòa.

“Vậy cháu là nhà dòng dõi Nho học rồi.” Mẹ Tần kinh ngạcnói.

“Vâng, cha mẹ cháu đều là giáo sư đại học.” Ngô Đồng bỏ nĩa xuống, mỉm cười.

Bác sĩ tâm lý?

“Tất nhiên.” Tần Qua bỗng nhiên cười vui vẻ “Ví dụ như … Tôi có bị bệnh gìkhông?”

“Con cười cái gì?” Ba Tần cảm thấy con trai nhà mình có chútkhônglịchsự.

“Cho nên?” Ngô Đồngkhônghiểu hỏi.

“anhcả,anhcùngcôNgônóichuyện gì?” Tần Hoài hỏi thẳng

“Nếu có chuyện muốnnóithìgọi điện thoại choanhlà được,khôngcần mỗi ngày đều ngồi ở đây uống rượu.” Tần Qua cười ngồi xuống, rót cho mìnhmộtly.

“Quan điểm của em như vậy là xưa rồi Diễm.” Thợ trang điểm cũngđira,nói“Thời nay, phụ nữ phải làm đẹp vì chính bản thân mình, phụ nữ làm đẹp vì đàn ông là người nhu nhược và quá phụ thuộc.”

Mọi người nhà họ Tần thấy Tần Qua chủ động đưa Ngô Đồng về nhà, mẹ Tần kinh ngạc đến suýt đỏ cả vành mắt, nắm tay chồngnói“Ông xem, ông xem, tôiđãnóigiới thiệu đối tượng cho Tần Qua là chuyện tốt mà, ngay cả việcnóichuyệnyêuđương đưa đối tượng về nhà đều biết luôn rồi.”

Ngô Đồng nhìn bóng lưng Ngô Khải chậm rãi rờiđi, mặc dù có phải thựcsựNgô Khảikhôngbiết tính toán của chú thím Hai haykhông, nhưng nhờ có những lờinóicủa Ngô Khải mà cuộc giao dịch lạnh lùng đó rốt cuộc cũng cómộtchút ấm áp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hy vọng là như vậy …” Ba Tần có chút lo lắngnói“Chỉ làkhôngbiếtcôNgô này có cùng Tần Qua sống hòa thuận được haykhông.”

“Tôi cần phải đặc biệt hiểu cái gì sao?”

trênbàn ăn lớn hình chữ nhật, hai nhà Tần, Ngô phân ra ngồi hai bên. Ngô Đồng ngồi đối diện với Tần Qua, ngồi bên cạnh Tần Qua chính là người có tiếng tăm lừng lẫy - Tần Hoài.

Ngô Đồng cười lễ phép, tạm biệt với người thợ trang điểm rồi mớiđitheo thím Hai.

“Ô, đúng là tuổi trẻ tài cao.” Ba Tầnkhôngnhịn được, tán thưởng.

“khôngcó gì” Ngô Đồng cười nhạt, đáp.

“Những người có học vấn như cáccônóichuyện dễ nghe hơn so với những người thô lỗ như chúng tôi.” Tần Qua bội phụcnói.

Vẻ mặt bình tĩnh của Ngô Đồng có chútkhôngkiềm được, có lẽ người đàn ông này thựcsựbị bệnh – bệnh tâm thần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng nhìn tấm danh thiếp màu trắngtrêntay, dưới ánh đèn đường mờ mờ của khu chung cư, nhìn thấy dòng chữ: Phòng tâm lý trị liệu Lam Hải – Lý Vân Cảnh.

Nãy giờ vẫn yên lặng ăn cơm, thuận tiện quan sát ba người ngồi đối diện, Tần Qua bỗng nhiên bật cườinhẹ.

“Cũng đúng …” Mẹ Tần cũng lo lắng “Thoạt nhìn đó làmộtcôgáirất ưu tú.”

Ngô Đồng nhìn thím Hai khoe khoang, cườinhẹnhưngkhôngphản đối.

“Vì năm trăm triệu sao?”

“Quả nhiên là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân” Thím Hai soi móimộtlúc, dù giọng điệu có phần kì quái nhưng cũng bộc lộ phần lớn là hài lòng.

“Cha mẹ, đừng lo lắng quá.” Tần Hoàinói“Đừng quên chúng tá là liên hôn thương mại.”

“Hôm nay Tiểu Nguyên cũng phải làm rất nhiều kiểm tra nên chị cũngkhôngcó thời gian hỏi thăm em. Có vất vả lắmkhôngem?”

“anhgọi tôi là Ngô Đồng cũng được.” Nếu như nhất định phải lấy nhau, vậythìphải bắt đầu từ việc xưng hô cho gần gũi.

“đithôi, xe chú Hai của cháu điều đếnđãchờ trước cửa.” Thím Hainóixong, quay đầuđitrước.

Quamộtđêm suy nghĩ, sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Đồng tìm đến phòng tâm lý trị liệu Lam Hải.

“Ôi, làm congáicủa nhà giàu cũng chẳng sung sướng gì. Nhưng màcôNgô này quảthậtlàmộtcôgáixinh đẹp, đáng tiếc phải gả chomộtanhlính thô lỗ, khô cằn.”

“Tôi?” Tần Qua chỉ vào đầu mình, mỉm cười kỳ lạ “Bởi vì …Tôi bị bệnh.”

Ngô Đồngkhônghiểu ý cười trong mắt Tần Qua nên chỉ yên lặng mỉm cười.

“Vậythìtốt, em về đây, tạm biệt.”

“Ngô Đồng?” Ngón tay Tần Qua lơ đãng gõnhẹlên thân xe,nói“Nếu nhưkhôngcó gì bất ngờ xảy ra, chúng tasẽnhanh chóng kết hôn.”

Chiếc xe Jeep lao nhanh trong màn đêm,điqua nửa thành phố, dừng lại trước khu chung cư nhà Ngô Đồng.

“Emkhôngsao. Bận rộn đều là bác sĩ và y tá, mẹthìlàm chân chạy vặt, em chỉ phụ trách nằm hay ngồi phục vụ kiểm tra.” Ngô Khải cười cười, bỗng nhiên nhớ tới điều gì “Đúng rồi, chị họ, hôm qua chị đến gặp ba mẹ em có chuyện gìkhông?”

“Ngô Đồng, nghenóicha mẹ cháu đều là người trí thức hả?” Lần trước gặp mặt ở khách sạn, mẹ Tần chưa nhìn kĩ Ngô Đồng nên buổi tối hôm nay mẹ Tầnđãâmthầm quan sát hồi lâu. Dáng dấp Ngô Đồng tươi tắn, đángyêu, tính tình cũng tự nhiên, thoải mái, mẹ Tần rất hài lòng.

“Vâng, Tổng Giám đốc Tần.”

“…” Ngô Đồng cúi đầu suy nghĩmộtlát mới nghiêm túcnói“Mặc kệanhcó bị bệnh haykhôngbị bệnh, tôi đềusẽgả choanh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em còn lạ gì tính khí ba mẹ em, chắc chắn lạiyêucầu này nọ với chị.” Ngô Khảinói“Tiểu Nguyên cũng là em của em, chắc chắn emsẽcứu nó.”

“anhcả,anh…”

“Chúng tađiđược rồi chứ ạ?” Ngô Đồng đứng lên hỏi.

(nguyên gốc: người dựa vào ăn mặc, ngựa dựa vào cái yên).

“Vậy mai em lại đến thăm nó.” Ngô Khải từ bỏ ý định tìm Tiểu Nguyên trò chuyện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5