Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải

Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2


“Bà Ngô, đây là hiểu lầm, chắc Tần Qua tưởngcôgáinày cũng là con của bà, hiểu lầm là đối tượng xem mắt.” Mẹ Tần giải thích.

“Phi Phiđãbuồn ngủ, tôi đưa bé về nhà ngủ trưa.” Tần Qua ôm Phi Phi đứng lên, muốnđi.

“Tiểu Nguyên, em đừng lo lắng. Nhất định chịsẽkhôngtừ bỏ. Chịsẽtìm ra được biện pháp cứu em.”

Tần Qua vừa mớinóixong, tuy người nhà họ Tầnđãbiết ý định của Tần Qua, nghe thế cũng phải nhăn mặt, huống chi là người nhà họ Ngô, sắc mặt người nào cũng rất khó coi.

Tần Quakhôngchút để ý cười cười, cúi đầunhỏgiọngnóivới Phi Phi “Còn nhớrõkhiđilên bađãnóigì với conkhông, ngẩng đầu lênmộtchút nào.”

“Nhìn cũng vừa mắt, Phi Phi cũngkhôngghétcôấy.” Tần Quanói.

Bị thương? Bị thương chỗ nào? Vì bị thương nên xuất ngũthìchắc phải bị thương nặng rồi, Ngô Chi Chiâmthầm nhận xét, nhớ lại lúc Tần Qua mới vào phòng, cũngkhôngthấy bị thương tật bên ngoài.

-----------

“Connóicón trai thứ hai nhà họ Tần? Cậu ta nếu muốn kết hônthìcongáicác nhà danh giá phải xếp hàng từ đây tới cổngđi, làm gì có chỗ cho chúng ta xen vào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tần Qua đâu rồi?” Mẹ Tần định thần trở lạithìkhôngthấy Tần Qua đâu nữa.

“Tôikhôngnóicongáichúng takhôngtốt. Nhưng nhà người ta coi thường chúng ta…. Tóm lại, ngày mai tôisẽcho người tìm hiểu con trai lớn nhà họ Tần thường làm những gì, Chi Chi, con chủ động tìm cơ hội tiếp xúc với cậu ta.”

“Đúng vậy, quân nhân đều là người phẩm chất đạo đức tốt”. Chú Hai họ Ngô liên tục gật đầu đồng ý. Việc liên hôn này liên quan đếnsựsống còn của công ty nhà mình,khôngthể để xảy ra sơ sót. Hơn nữa, bản thân ông tađãtìm hiểu từ trước, con trai lớn nhà họ Tần tính tình có chút khó chịu, ngoài rakhôngcó vấn đề gì lớn. Bằngkhôngthìông ta cũngkhôngđồng ý gả congáiyêucủa mìnhđiqua nhà họ Tần.

“Chẳng lẽ bakhôngnhận ra thái độ người nhà họ Tầnkhôngtốt sao. Vấn đề là,hiệntại ba con … phải nịnh nọt người ta.” Ông Tần cũng khó chịu trong lòng “Tình trạng của công ty chúng tahiệnnay con cũng biết rồi đấy, nếukhônghợp tác được với Tần thị,sẽkhôngchống đỡ được bao lâu nữa.”

“Vậy, bây giờ thân thế của cháuđãkhỏi hẳn chưa?”

“Chú Hai, tiền viện phíkhôngthiếu, nhưng tiểu Nguyên cần ghép tủy. Cháuđãđến bệnh viện kiểm tra, tủy của cháukhôngthích hợp, bác sĩ đề nghị …”

“Tổng giám đốc Ngô, hôm nay chúng ta kết thúc ở đây. Về chuyện hợp tác, tôisẽvề công ty bàn bạc với các phòng ban, sau đó liên lạc lại với ông.” Tần Hoài bỗng nhiên đứng lênnói.

Tần Qua cảm giác có ngườiđangquan sát mình, bèn liếc mắt bắt gặp ánh mắt nhìn trộm của Ngô Đồng. Ngô Đồngkhôngnghĩ mình nhìn lén người khác mà bị pháthiện, nên ngẩn ramộtlát rồi cười cười ngượng ngùng.

“Ha ha…” Lần này, chú Hai họ Ngô miễn cưỡng cười “Chi Chi nhà chúng tôi cũng rất thích trẻnhỏ, ngày nghỉ, ngày lễ cũng thường xuyên đến cáccônhi viện làm từ thiện.”

“Chú Hai, cháukhôngcần tiền…”

Hoàn Sơn Phỉ Thúy, nhà họ Tần

“thìcũng là người nhà họ Ngô cả mà, dù sao cũng là liên hôn, congáihay cháugáithìcó gì khác nhau.” Tần Qua hỏi ngược lại.

“Tần Qua,khôngđược hỗn.” Mẹ Tần khẽ mắng con, sau đó quay sang đối phương giải thích “Đứa con trai này của tôi,đilính cũng lâu, tính tình có chút cứng nhắc, nóng nảy nhưngkhôngphải người xấu”.

“anhđãđirồi” Tần Hoài trả lời.

“Tần phu nhân, tình huống gì thế này?” Bà Ngôkhôngvui, hỏi.

Sắc mặt người nhà họ Ngô lập tức biến đổi, Ngô Chi Chi tức giận suýt khóc lên.

“Chú Hai, cháukhôngcố ý, cháukhôngbiết hôm nay chị họđixem mắt.” Ngô Đồng chột dạ đáp “Thực tình là dokhônggặp được chú,khôngcòn cách nào nên khi vừa nhìn thấy chú là cháukhôngsuy nghĩ mà đến đây”.

“Tất nhiên bây giờ emsẽnóinhư vậy. Emnóinhư vậy chỉ để nhà chị đồng ý hiến tủy cho tiểu Nguyên.” Ngô Chi Chinói.

Ngô Đồng muốn đuổi theo nhưng bị bà Ngô ngăn lại “Ngô Đồng, thím Hainóicho cháu biết, làm ngườikhôngthể ích kỷ như thế. Tiểu Nguyên là người thân của cháuthìchú Hai cũng là người thân của cháu. Vả lại chú Hai còn phải lo lắng cho gia đình chúng ta. Từ nay về sau, cháu đừng tìm chú Hai nữa.”

“Dạ” Ngô Chi Chikhôngtình nguyện, đáp.

thậtlà khinh người quá đáng, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay, Ngô Chi Chi nghĩ, tôi còn chưa muốn gả choanhđâu.

“Vô tri? Cái tên nàythậtcó ý nghĩa!”

Mẹ Tần dỗ dànhmộtlúc lâu, lúc mọi người tưởng rằng Phi Phisẽkhôngngẩng đầuthìcuối cùng cậu bé cũng ngước lên, theo lờinóikích động của mẹ Tần, nhìn vào Ngô Chi Chi trong ba phút. Đúng vậy, trọn vẹn trong ba phút cũngkhôngnháy mắt mà nhìn chằm chằm Ngô Chi Chi.

“Chi Chi là chúng ta cũng tốt mà” Bà Ngôkhôngđồng ý,nói.

“khôngsao, chỉ cần chúđikiểm tra, dùkhôngphù hợp, cháu cũng mang ơn chú cả đời.” Ngô Đồng thành khẩnnói.

Người nhà họ Tần cũng trưng ra vẻ mặtkhônghiểu nổi, từ đầu đến giờ là xem mắt với Ngô Chi Chi, vớicôgáinày có liên quan gì đâu.

Tần Qua liếc nhìn Ngô Chi Chi. Dạng người nào màanhchưa từng gặp qua, tưởng rằng tươi cười là người kháckhôngnhìn rasựchán ghét trong mắtcôta.thậtlà giả dối.

“Phi Phi thích dì xinh đẹp nàykhông?” Mẹ Tần kiên nhẫn hỏi, chỉ là sau khi nhìn người xog, bạnnhỏPhi Phi lại cúi đầukhôngnóigì.

“anh,côấy là cháu của Tổng giám đốc Ngô.” Tần Hoài giải thích.

“ Tần Qua, đây là hòn ngọc quý nhà Tổng giám đốc Ngô, Chi Chi.” Mẹ Tần cười, giới thiệu.

“Vậy chúng tôiđitrước.”

“Tôi …” Ngô Đồng ngơ ngác chỉ vào mình, luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.

Bà Ngô thấy chồng mềm lòngthìkéo chồng quamộtbên,nói“Sức khỏe của ôngđãkhôngtốt, phẫu thuật cấy ghép tủy đâu phải đơn giản, tình hình của công tyy lại như vậy, nếu ông có chuyện gìthìmẹ con tôi phải làm sao.”

Mọi người đều nín thở chờ câu trả lời, nhưng bạnnhỏPhi Phi lại dựa vào người Tần Qua, nhắm hai mắt lại.

“Vậy ….”, mọi người đều ngẩn ra.

Ngô Đồng lập tức sững sờ, đâykhôngphải là cậu bé mìnhđãđụng ngã lúc trước sao. Cậu bé như có cảm giác, nhìn Ngô Đồngmộtcái. Ngô Đồng cũng nở nụ cười thân thiện với cậu nhóc.

“Ba …” Ngô Chi Chi do dự rồinói“Ba, conkhôngphản đối liên hôn, nhưng nhà họ Tần có hai con trai cơ mà, có thể …”

“Nghiêm trọng như vậy rồi sao?” Bà Ngô hỏi.

“Phi Phi, Phi Phi, bà nội nè con.” Mẹ Tần dỗ dành cậu bé “Ngẩng đầu nhìn dì ở đối diện nè, dì đó rất xinh đẹp, dì xinh đẹp làm mẹ con có đượckhông?”

Lông mày Tần Qua nhíu lại, xem racôgáikia rất can đảm,khôngnhư nhữngcôgáikhác ra vẻ rụt rè.

“Chú của cháuđãlớn tuổi,khôngchịu được phẫu thuật cấy ghép tủy. Tính mạng của em cháu quan trọng, còn tính mạng của chú Hai cháukhôngphải là tính mạng hả?” Bà Ngô mắng Ngô Đồng.

Người nhà họ Ngô đều đứng lên, nhìn ba người nà họ Tần ra khỏi phòng. Chú Hai nhà họ Ngô còn tự mình tiễn ra ngoài cửa. Sau khi tiễn ngườiđi, chú Hai nhà họ Ngô với vẻ mặt bất đắc dĩ đóng cửa lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chú biết cháu muốnnóigì. Tiểu Nguyên bị bệnh, chú cũng rất lo lắng, đau lòng, nếu như thiếu viện phí, chú có thể …”

Ngô Khảithìhâm mộ khí thế của Tần Qua, toàn thân toát lên vẻ rất đàn ông, cánh tay cơ bắp, mạnh khỏe, nhìn mà ch** n**c miếng, đây mới là đàn ông chân chính.

“Con hôm nay làm sao vậy?” Mẹ Tần tức sôi ruột, quát Tần Qua.

“khôngsao,khôngsao. Tần Qua chắc là muốn đùa thôi. Nam nữ mới gặp mặt, khó tránh khỏi có chútkhôngtự nhiên. Hay là chúng tađira ngoàimộtchút, để bọnnhỏcókhônggian trao đổi, tâmsựvới nhau.” Bà Ngô thấy ánh mắt ám chỉ của chồng, cười cười đề nghị.

Ngô Chi Chi nghe xong, nghĩ Tần Qua tính tìnhđãkhôngtốt, lại còn có con trai,thìlập tức cảm thấythậtlà tủi thân.

“Nếukhôngnghiêm trọngthìtôi cần gì phải ở đây cho người ta cười vào mặt!” Chú Hai nhà họ Ngô tức giậnnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 2 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bác yên tâm,đãkhỏi hẳn rồi. Cũngkhôngphải là bị thương đến tàn phế.” Tần Qua lạnh lùng đáp.

“Mặc dù Phi Phikhôngphải là do tôi sinh ra nhưng tôisẽcoi nó còn hơn con ruột của mình.” Tần Qua nhìn người nhà họ Ngô, nghiêm trangnói“Có thểnóilà, tương lai, nếu vợ tôi đối xử với Phi Phikhôngtốt, tôisẽkhôngcùngcôta sinh con,”

“khôngcần phiền phức như vậy.” Tần Qua trực tiếp ngắt lời “Tôiđãnóitrước rồi, tôi cưới người nào cũng được, quan trọng là Phi Phi muốn ai là mẹ của nó.”

“Mẹ sao lại tức giận dữ vậy?khôngphải conđãchọn xong rồi sao?” Tần Qua khó hiểu, hỏi.

“Xin chào mọi người.”

Ngô Chi Chi cảm thấy nụ cườitrêngương mặt mình cũng cứng lại.

“Chú Hai còn công chuyện,đitrước.”nóixong, chú Hai nhà họ Ngô liền tránh Ngô Đồng,đira cửa.

“Ấy, báckhôngcó ý gì đâu.” Bà Ngô cuống quítnói“Bác chỉ quan tâm hỏi thămmộtchút thôi.”

“Đồng Đồng,khôngphải là chúkhôngmuốn giúp nhưng tủy của chú cũng chưa chắc là phù hợp.” Chú Hai nhà họ Ngô thấy Ngô Đồng khóc nức nở, cũng cảm thấykhôngnỡ.

“khôngphải đâu thím Hai. Cháuđãhỏi bác sĩ, là người có quan hệ họ hàngthìtỉ lệ tủy phù hợp vẫn tương đối cao. Mặc dù tủy của cháukhônghợp, nhưng mọi người có khả năng phù hợp, nhất là chú Hai …”

Chú Hai họ Ngô cảm thấy bầukhôngkhí có chút lạnh lẽo nên cười ha ha tiếp lời. Tuy rằng Tần Quakhôngtò mò về người nhà họ Ngô nhưng từ lúcanhbước vào phòngthìánh mắt của toàn bộ người nhà họ Ngô đều dán lên ngườianh.

“Chọn cái gì mà chọn. Con cố ý chọc mẹ phảikhông, mẹ giới thiệu congáinhà họ Ngô, con lại tùy tiện chọn ngườikhôngcó liên quan làm gì.”

“Còn cháu … Cháu tới đây làm gì?” Chú Hai nhà họ Ngô nhìn Ngô Đồng, quát.

Mục đích của Ngô Đồng muốn tìm chú Hainóichuyện,côkhôngmuốn quấy rầy công việc của chú Hai nên sau khi vào phòngthìngồi yênmộtchỗ.

“Ồ, Chi Chithậtlà người nhân hậu.” MẹTần quảthậtđãcoi Chi Chi là con dâu tương lai.

“Vâng, nhưng hai năm trước tôi bị thương nênđãgiải ngũ.” Tần Qua hờ hững trả lời.

Nhưng nữ nhân vật chính của chúng ta, Ngô Chi Chithìcảm thấykhôngổn, như thế nàykhônggiống với tưởng tượng của mình. Đáng lẽ phải giống với con trai thứ hai nhà họ Tần, phong độ, nho nhã chứ. Nhưng nhìnanhta mặc quần jean, áo thun, cắt tóc đầu đinh,trênmặt lại có vết sẹo, nhìn giống dân nhà quê, đâu phải là người có tiền.

“Tần Qua!” Mẹ Tần có chútkhôngvui “Chú ý thái độ của con!”

“Vậy ý con là, con thựcsựvừa ý cháugáinhà họ Ngô.” Ba Tần nãy giờ ngồi im, bỗng nhiên lên tiếng.

Tần Qua khó hiểu nhìn Ngô Đồng,trênmặt Ngô Đồng cũng là vẻkhôngthể hiểu được, mình cũng rất được trẻ con thích mà,khôngđến nỗi hù dọa đứanhỏvậy chứ.

Tần Qua vừa dứt lời, trong phòng lập tức yên lặng, mọi người đều lắng tai chờ cậu bé trả lời,mộtphút, hai phút … Đến khi mọi người gần như mất hết kiên nhẫnthìrốt cuộc Phi Phi cũng ngẩng đầu lên.

“Thím Hai, thím giúp cháuđimà. Nếu thím đồng ýthìthím muốn cháu làm gì cũng được.”

“…” Chú Hai nhà họ Ngô suy nghĩmộtlúc rồi xoay ngườinóivới Ngô Đồng “Ngày mai chú Haisẽcho người đưa cho cháu ít tiền, mua thuốc bổ, đồ ăn ngon cho tiểu Nguyên. Có lẽ tiểu Nguyênsẽchờ được người có tủy phù hợp.”

“Vậy cũng được …”

“côấykhôngphải người hà họ Ngô?” Tần Qua kinh ngạcnói.

Bà Ngô cảm thấy ngoại hình của Tần Quakhôngđẹp bằng Tần Hoài nhưng cũng làmộtngười đàn ôngkhôngtồi,trênkhóe mắt lại có vết sẹo làm cho bộ mặt hơi hung dữ. Tính tình hình như cũngkhôngthân thiện, nhưng người ta là con nhà giàu, ai màkhôngcó tính “đại thiếu gia”.

“Emkhônglừa mọi người. Em thựcsựđãhỏi ý kiến của bác sĩ. Nếu ảnh hưởng đến sức khỏe mọi người, emsẽkhôngdámnói.” Ngô Đồng sốt ruộtnói“Chú Hai, tình trạng bệnh của tiểu Nguyênđãxấuđi, bệnh viện vẫn luôn tìm nhưng màkhôngtìm được tủy thích hợp. Chú và chị họ, em họ là hy vọng cuối cùng của gia đình cháu. Chúđãnhìn chị em cháu lớn lên, chú giúp tiểu Nguyênđimà.”

“Vậy cũng được. Tôi chờ tin tức của cậu.” Nghe đến chuyện hợp tác, thái độ của chú Hai nhà họ Ngô nghiêm túc hẳn lên.

“Lập Nhân, ôngnói…” Bà Ngô cũng cảm thấykhôngtốt, muốn bàn bạc cùng với chồng.

Giống như bị hoảng sợ, cậu bé cúi đầu xuốngthậtnhanh, im lặng cầm đồ chơi trong tay.

“Ông Ngô, bà Ngô, mọi người đừng hiểu lầm. Đứa bé là con của đồng đội Tần Qua, cha mẹđãqua đời nên Tần Qua nhận về nuôi.”

“khôngphải đâu thím Hai, cháuđãhỏi bác sĩ, bác sĩnóiphẫu thuật cấy ghép tủykhônglàm ảnh hưởng đến sức khỏe của người hiến tặng….”

“Tần Qua phảikhông, nghenóitrước đây cháu là bộ đội hả?” Bà Ngô cười, hỏi.

Lúc này, Tần Qua bế Phi Phi cũng vào đến nơi, ánh mắt liếc nhìn toàn bộ người nhà họ Ngô, cũngkhôngđặc biệt chú ý đếncôgáicó khả năng là vợ tương lai của mình.anhđến bên mẹTần, khẽ gật đầu chào hỏi rồi ngồi xuống bên cạnh.

Người nhà họ Ngô cũng hếtnóinổi, việc nàythìliên quan gì đến Ngô Đồng.

Ba người nhà họ Tần nhìn nhau, trao đổi ánh mắt, hai người đềukhôngghét là được rồi, mặc dù họ cũngkhôngnhìn ra được là Phi Phi ghét haykhôngghét.

“ChàoanhTần, tôi là Ngô Chi Chi.” Ngô Chi Chi cườinhẹnhàng, có chút ngại ngùng.

“Đúng vậy, nhìn thái độkhôngtôn trọng người khác.khôngphải là muốn cưới chị sao? Nhưng em nhìn thấy thái độ củaanhta làkhôngmuốn kết hôn.” Ngô Khải cũngnói.

“khôngcần, con chọn xong rồi. Chính làcôấy.” Tần Qua lấy tay chỉ vào Ngô Đồng.

“Cài này ….” Mẹ Tần cũngkhôngbiết phải trả lời như thế nào.

“Vậy làm sao bây giờ?”

“Conđiđâu? Mọi việc còn chưanóixong.” Mẹ Tần tức giậnnói.

“Đây là con trai lớn của tôi, tên Tần Qua. Tần Qua, đây là ông Ngô Giám đốc Công ty thực phẩm Ngô thị và người nhà”. Mẹ Tần giới thiệu.

Người nhà họ Ngô nghe thế mới dãn mặt mày ramộtchút.

“Cháu là chị ruột của nó, tủy của cháukhôngphù hợpthìnhững người họ hàng như chúng ta chắc chắn cũngkhôngphù hợp.” Bà Ngô ngắt lời Ngô Đồng muốnnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mọi người lạinóichuyệnmộtlúc nữa, vẫn yên lặng ngồi phía sau làm khán giả, lúc này Ngô Đồng mới hiểu,thìra đây là chị họđixem mắt. Đối tượng xem mắt là người họ Tần … gì gì đó.

Truyện này có vẻkhônghấp dẫn các bạn lắmthìphải. Nhưng các bạn cứ đọcđinhé,khôngphải hối hận đâu. Tần Đại thiếu càng ngày càng dễ thương, bé Phi Phi cũng rất manh đó nha.

“Ba, mẹ, bọn họ có ý gì?” Lập tức Ngô Chi Chikhôngvui, kêu lên.

“….” Mẹ Tần cảm thấysựkiềm chế mấy chục năm của mình đều bị con trai phá hỏng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2