Ông Xã Là Chiến Thần
Ice Tea
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 320: Được Ăn Cả Ngã Về Không Vậy Liều Mạng Thôi Không Ổn Rồi!
Vì thế, đám vệ sĩ từ bốn phương tám hướng đều giống như sói đói, hai mắt tỏa ra ánh sáng xanh, cùng nhau ra sức chạy phía sau Lâm Ngọc Linh.
Cô chắc chắn không?”
Không lâu sau, tiếng hét chói tai của quản lý nữ lại vang lên lân nữa: “Mẹ kiếp, các người đang làm gì thế hả? Bắt có mỗi một người mà nửa ngày vẫn chưa xong? Các người nhiều người như vậy chẳng lẽ còn sợ một mình cô ta chắc? Còn không mau hành động cho tôi, bắt được tên kia thì sẽ có tiền thưởng!”
Xem ra là đã sớm có người ở sau lưng theo dõi cô!
Sau khi say rượu, tin tức thật sự bọn họ nói ra đúng là không ít đâu!
Bọn họ xong đời rồi!
Thật không ngờ, cô đã làm trọn vẹn không chê vào đâu được thế mà nhiệm vụ vẫn xảy ra sai lầm.
Không biết là ai phát hiện ra Lâm Ngọc Linh đang leo lên cầu thang trước, ánh sáng chói mắt của đèn pin chiếu lên mặt cô, khóa chặt mục tiêu.
Lâm Ngọc Linh dùng sức kéo hẳn ta đến bên cạnh đẩy một cái ngăn lại đám vệ sĩ bên đó vẫn còn chưa tới gần.
Chương 320: Được Ăn Cả Ngã Về Không Vậy Liều Mạng Thôi Không Ổn Rồi!
Bàn tay hẳn ta tàn ác dùng sức kéo một cái, nhưng lại không ngờ được, từ khi nào Lâm Ngọc Linh đã cởi dây thắt lưng ra, tựa như chiêu kim thiền thoát xác, hai chân cô đã thoát khỏi cái quần kia.
Mà Lâm Ngọc Linh lúc này đã sớm thừa dịp mọi người không chú ý chạy thoát, nhưng vệ sĩ tương đối nhiều, rất nhanh hành tung của cô đã bị bại lộ.
“Ở chỗ nào cũng phải bắt lại cho tôi!”
Nghĩ vậy, cuối cùng Lâm Ngọc Linh cũng không có bất cứ sợ sệt nào, cô giống như thay đổi thành người khác, cả người tỏa ra lệ khí mạnh mẽ, sát khí trong mắt vô cùng mãnh liệt!
Nghe thấy nửa câu sau của quản lý nữ, đám vệ sĩ như tỉnh lại từ trong mộng, lấy lại tỉnh thần bắt được Lâm Ngọc Linh!
Thấy dáng vẻ như vậy của bọn họ, quản lý nữ đã hiểu tất cả, cô ta căm giận giơ tay lên tát mạnh lên mặt bọn họ.
“Vừa mới… đi… đi rồi!” Em gái lắp bắp nói: “Không phải nói là ông chủ lớn có tiền có thế ư? Sao đột nhiên lại biến thành phóng viên? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như tất cả đều được giao vào trong tay cảnh sát thì chắc chắn bọn họ phải c·h·ế·t không thể nghi ngờ, hơn nữa còn có thể ảnh hưởng đến lợi ích của tổ chức bên trên…
Lâm Ngọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng ra lệnh vừa nói ra, tất cả vệ sĩ trong quán ba đều đồng loạt hành động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ba em gái ý thức được bản thân bọn họ bị đùa giỡn vẻ mặt căm hận, cơ thể mềm nhũn.
Còn Lâm Ngọc Linh cũng không có thời gian rảnh mà dừng lại cùng bọn họ, cô nhân lúc vệ sĩ lúc này còn đang buông lỏng, động tác nhanh nhẹn trèo lên lan can.
Một tiếng hét thảm thiết vang lên, tên béo lăn xuống cầu thang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao có thể không nói!
Linh lại không cho hẳn †a bất cứ cơ hội phản ứng nào, cô dùng sức giơ chân đạp mạnh lên cái mặt mập mạp của hẳn WP.
Ba em gái lúc trước ở cùng với Lâm Ngọc Linh nghe thấy tiếng ồn cũng từ trong phòng đi ra, quản lý nữ vội vàng chạy đến chỗ bọn họ, lòng nóng như lửa đốt quát nhẹ: “Người đâu rồi? Đi đâu rồi?”
Thế nhưng lúc này, bắp đùi của cô đột nhiên chợt có một sức nặng trĩu xuống Cô quay đầu lại thì thấy một tên béo đang dùng sức ôm chặt lấy đùi cô, vẻ mặt hẳn ta vừa dữ tợn lại đáng sợ nói: “Thằng nhóc thối, †ao xem mày còn có thể chạy trốn thế nào được? Đi c·h·ế·t đi!”
Nhớ lại những động tác đánh nhau lúc trước Hình Y đã từng dạy cô, Lâm Ngọc Linh mạnh mẽ giơ tay ra chộp được cổ tay của một người đàn ông đang giơ lên đánh ngay mặt cô xoay một cái, “răng rắc” hạ gục hắn ta.
Lâm Ngọc Linh linh hoạt nhảy xuống cầu thang, tên béo ngơ ngác nhìn cái quần trong tay mình vẫn chưa phản ứng lại.
Mọi người vừa nghe có phóng viên đến, nháy mắt cơn buồn ngủ hay l*m t*nh gì đó toàn bộ đều bị vứt ra khỏi đầu, ai nấy đều hoảng loạn như kiến bò trên chảo nóng, ích kỷ tự mình chạy trốn, thậm chí có những người đến quần áo cũng quên mặc.
bỏ qua, phải bắt được hẳn cho tôi” Quản lý nữ như mắc bệnh tâm thần rống to.
Mắt thấy mấy tên dẫn đầu đều đã bị thương nặng, đám vệ sĩ còn lại đều lảo đảo tại chỗ, không ai dám tiến lên.
“Lục soát cho tôi! Ngăn chặn tất cả các ngóc ngách trong này, tuyệt đối không được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Muốn chạy thoát e là đã không có khả năng nữa rồi, hơn nữa so với khoanh tay chịu trói chờ đợi cái c·h·ế·t, chẳng bằng bắt lấy cơ hội liều mạng một phen!
Bọn họ thật sự không thể ngờ được Lâm Ngọc Linh lại không dễ đối phó như vậy!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.