Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 137: Một ân huệ đổi một lời hứa.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 137: Một ân huệ đổi một lời hứa.


- Thời đại hải tặc.

- Bộp!

Tiếp theo là chuỗi ngày địa ngục, Roger mỗi lần ra tay Feldon đều không phản kháng được, không phải là do Feldon yếu mà do Roger quá mạnh, dù là nương tay nhưng bây giờ chính là thời kì đỉnh cao của hắn.

Feldon biết rằng sẽ không dễ dàng để Roger đồng ý, mặc dù con người của Roger là vô tư. nhưng đó là với người hắn tôn trọng và đồng đội của hắn thôi. Feldon lên tiếng:

- Feldon đi theo ngươi mà giờ người ở đâu ngươi cũng không biết là sao?

• Sức mạnh [ Ton Ton no Mi ] : khai phát 50%.

Roger hơi bất ngờ, không biết người thanh niên trước mắt này muốn ở lại làm gì, nhưng không muốn có một người phá vỡ giây phút yên tĩnh của mình nên hắn nhã nhặn từ chối:

Feldon lắc đầu, nhìn thẳng vào mắt Roger nói:

- Phải là như thế đấy . . .

Roger trợn tròn mắt, vốn tưởng rằng Feldon cố ý thần bí trước mắt để ra vẻ nhưng giờ hắn thật sự tin rồi, đây mới chỉ là ý tưởng của hắn cách đây không lâu thôi, nhưng Feldon đã có thể nói ra bằng miệng.

Roger trợn tròn mắt, một tia nguy hiểm lóe lên, lông tơ Feldon dựng đứng. Roger hiền lành trước đó bỗng hóa thành hồng hoang, uy áp kinh khủng đè nặng lên vai Feldon.

Đinh!

Khoảng không chìm vào yên lặng, khác với Râu Trắng, Roger không giải thích cho Garp về Raftel và cũng không nói về ý nghĩa của D. trong tên bởi mặc dù thân thiết nhưng hai người có lý tưởng khác nhau và có lẽ Garp cũng biết về D.

- Tại sao ta phải làm như vậy, nhóc biết được tương lai của ta thì sao chứ, cũng có cứu được ta đâu hahaha!

Garp trừng mắt, liên tiếp là những tin tức động trời, khó có thể tin làm người vốn ít động não như lão c·hết lặng.

- Lần này gọi ta đến đây không chỉ là ôn chuyện như này chứ?

• Kenbushoku Haki (Haki Quan Sát): 30%.

Roger cười lắc đầu, đưa tay lên sờ lên ngực nói:

Roger ở trên bờ chống nạnh cười lấy. Đợi Feldon trở về, thân thể ướt nhẹp nụ cười càng thêm lớn.

Đêm khuya, chỉ còn một mình Garp và Roger, hai người yên lặng, Garp lúc này trầm giọng nói:

Roger tiếp tục nói:

- Làm sao ngươi biết về đứa bé, ta cũng chỉ mới biết thôi mà.

Bàn chân như lâm vũng bùn, Haki bá vương của Roger trùng kích thẳng vào tâm linh Feldon, mạnh đến mức trong đầu Feldon dâng lên ý nghĩ thần phục.

- Ta không còn nhiều thời gian nữa Garp ạ!

Garp phất phất tay:

- Vậy nên ta sẽ ra đầu thú, vài tháng nữa đi, ta sẽ ở bên chăm sóc cho Rouge, khi nào đầu thú ta sẽ liên lạc ngươi.

- Nhắc mới nhớ . . .

Roger mặt không b·iểu t·ình:

Roger gật đầu:

Hải quân bản bộ

Ba tháng luyện tập, Feldon có thể cảm nhận được sự tăng lên rõ rệt, thực lực vững bước tiến dài.

- Ta muốn ở lại với chú Roger một đoạn thời gian, có được không?

- Ta cũng sẽ không để ngài dạy ta không công, tương lai ta hứa sẽ trả lại ân huệ này.

- Nhất định phải như thế sao? Ngươi có thể tìm một nơi ngươi muốn để an nghỉ lúc mất mà không phải là hải quân mà. . .

- Quá khó rồi.

- Có một căn bệnh quái ác đang hoành hành trong cơ thể này, ta đã tìm mọi cách nhưng không thể nào ngăn cản. Thời gian của ta chỉ còn hơn 1 năm mà thôi.

Tuổi tác: 17 tuổi.

Ba tháng này, mất một tháng đầu tự luyện tập, Roger chỉ dạy Feldon khi hắn hỏi thôi, còn lại sẽ không chủ động. Sau đó nhờ Feldon năn nỉ, đồng thời kể tính xấu của Garp cho Roger nghe thì Roger mới chịu cầm kiếm lên đánh với hắn.

Mặc dù chỉ thoáng chốc nhưng Feldon cảm giác rất dài, tinh thần bị áp bách không phải dễ chịu, đã vậy còn là người mạnh nhất nữa. Roger bỗng tản đi khí thế, trong đáy mắt cũng có một tia tán thưởng, nhưng nhiều hơn là nguy hiểm.

- Ta không cứu được ngài nhưng đứa bé trong bụng cô Rouge thì có thể!

- Như ta nói ta có thể thấy được tương lai nhờ năng lực đặc biệt, với lại ta thấy tay của cô Rouge thường lấy tay bảo về bụng trong lúc vô tình, từ đó ta càng chắc chắn . . .

Hai phút

Nghe được Feldon nói như vậy Rouge cũng vui vẻ, nàng ngồi cạnh nhìn lấy hai người, Feldon có thể thấy tay nàng trong lúc vô ý xoa lấy bụng, chắc hẳn nàng cũng nhận ra có một sinh mệnh đang hình thành trong bụng.

Roger vươn vai, nụ cười vẫn ở trên khuôn mặt, quay ra hỏi Feldon: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơi híp mắt, Roger lại cười lớn, hắn khoanh tay, ngả lưng lên chiếc ghế:

Feldon thì ngồi ở phía xa xa, Rouge đặt một ly nước ở cạnh hắn, ngồi xuống nói:

Tính danh: El Feldon.

- Cô hiểu lầm rồi, ta rất ngưỡng mộ chú Roger, thêm vào đó ta cũng không phải là những con dê bị dắt mũi, ta biết chú Roger là người thế nào mà.

Sengoku cũng không biết nói gì hơn, nhưng ở biển Đông thì đúng là không có nguy hiểm gì thật. Bởi đây là biển yếu nhất mà.

Thai nhi mới được hình thành, chuyện này Roger đảm bảo ngoài hai người họ không ai biết cả, thế mà thanh niên hải quân trước mắt này lại biết.

Roger hơi kinh ngạc, trầm giọng hỏi:

Feldon đứng thẳng người, bình tĩnh nói:

- Vậy nói ta nghe, tương lai của ta sẽ thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Ta có một khả năng đặc biệt là sẽ thấy được tương lai ngắn của một người . . .

Sức mạnh, tiền bạc, danh vọng. Roger không thiếu thứ gì, đặc biệt là sức mạnh. Roger tự tin hắn chưa từng bại trận và gần như không thể ngăn cản trong mọi cuộc chiến.

- Thôi, dù gì ta cũng là một người sắp c·hết, dành thêm chút thời gian cho ngươi cũng được.

- Chẳng lẽ . . .

Ánh mắt Feldon chưa rời, miệng mấp máy chỉ đủ hai người nghe: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Garp trợn mắt, tin tức này đến quá bất ngờ, ở trong độ tuổi đỉnh cao của bọn hắn vậy mà Roger chỉ còn 1 năm, nhưng nghe giọng điệu của Roger thì hắn cũng đã cố hết sức.

Roger quay sang nhìn hắn, sau đó lại cúi xuống nhìn hai bàn tay:

Feldon cũng gật đầu:

Chín thật một giả, Feldon tin rằng Roger cũng không phân trắng đen như vậy.

- Ông sống không được lâu, phải chứ?

- Ngươi nói vậy là sao? Không phải ngươi mới trở về từ Raftel sao?

Chương 137: Một ân huệ đổi một lời hứa.

Lại là câu chuyện lâu ngày không gặp, Roger và Garp ăn uống xay sưa, cả hai ôn lại chuyện của bọn hắn, những trận rươt đuổi ngày đêm trên biển, tất cả đều là kỉ niệm đẹp của cả hai người.

Cứ đến chiều Feldon mới chạy sang để hỏi han kiến thức về Haki, xem cách hắn luyện tập, . . .

Roger nghiêm mặt hỏi:

Đúng vậy, Feldon cho dù biết thì cũng không ảnh hưởng đến Roger, trái lại còn phá vỡ yên tĩnh của hắn, việc gì hắn phải giúp chứ.

- Đừng trách hắn vắng vẻ cậu nhé, ở ngoài kia hắn uy danh hiển hách vậy thôi chứ hắn thực sự là người tốt!

Mới thời gian đầu Roger còn chưa thích ứng, nhưng sau đó hắn thấy Feldon là một đứa trẻ ham học, cũng biết điều, không ảnh hưởng đến nhiều mà trái lại còn đem đến nhiều thú vui hơn. Rouge cũng thích đứa trẻ này nên cả ba chung sống được tính là vui vẻ.

- Ta muốn được huấn luyện cùng ngài, thời gian tùy ngài quyết định!

Sáng hôm sau, Feldon dậy rất sớm, phụ giúp Rouge làm việc nhà, đợi đến lúc Roger tỉnh dậy đã là giữa buổi. Garp sáng sớm đã rời đi, hắn có gọi Feldon nhưng Feldon nói muốn ở lại vì còn có việc, Garp không nói nhiều liền gật đầu.

Một phút

Feldon lần này trầm ngâm một chút, nhìn ra phía sau hắn, sau đó ánh mắt trở lại, Roger cũng nhìn ra chi tiết này, Feldon chầm chậm nói:

Feldon bây giờ được nếm trải nó từng ngày, nhưng tiến bộ cũng không bảo là nhỏ.

- Hahaha, nhớ hôm đó ngươi ta đánh hai ngày hai đêm chứ, ngươi không phải cụp đuôi theo dồng bọn chạy à.

- Garp nói với cậu sao?

Cây kiếm gỗ chém thẳng eo Feldon, thân thể cong như cây cung, b·ị đ·ánh văng vài trăm mét, lao xuống biển.

- Nhóc Feldon chưa rời đi sao? Ta không thấy Garp ở đây, không lẽ nhóc bị bỏ lại sao?

Mặt mũi đầy thống khổ, mồ hôi tuôn ra ướt người nhưng Feldon không sợ hãi, hắn tin rằng Roger sẽ manh động như vậy.

Feldon thành công thuyết phục Roger, Roger cũng không hỏi về tương lai của con hắn, Feldon cũng không chủ động nói.

Sengoku cầm lên một bản báo cáo, ở nơi đó xác nhận băng hải tặc Roger đã giải tán, minh vương Rayleigh được xác nhận là hoạt động gần quần đảo Sabaody, Gaban ở một hòn đảo trên tân thế giới, . . .

Từ nay trên đảo nhỏ lại có thêm một thành viên, Feldon cũng tự xây cho mình một căn nhà gỗ cách đó không xa. Không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của Roger và Rouge.

- Có lẽ không được, sắp tới ta còn có chuyện . . .

Nhân vật biết được tin tức đang thản nhiên ăn bánh gạo gần đó, lâu lâu còn đùa mấy câu vô tri khiến Sengoku nhức cả đầu. Sengoku quay sang mắng Garp:

Roger trợn mắt, mặc dù vô lý nhưng hắn tin, bởi Haki Quan Sát cũng có thể làm được nhưng với thời gian hơn một năm thì không thể. Khẽ nhếch miệng cười, Roger lại hỏi:

Garp quay sang ngạc nhiên:

Không hề có sức đánh trả.

Ba tháng nháy mắt trôi qua.

Nhìn Feldon một hồi lâu, Roger thở dài một tiếng, hắn khoát tay:

- Ngươi lo gì cho tên nhóc đó, trời sập có chắc gì hắn đ·ã c·hết đâu mà hahaha. . .

Roger cười lớn một tiếng:

• Busoshoku Haki (Haki Vũ Trang) : 29%.

• Số lần khôi phục lập tức : 3.

- Ngươi không thắc mắc tại sao ta lại gấp gáp chinh phục Raftel như vậy sao?

- Ra đây là sức mạnh của vua hải tặc!

Nhìn bên ngoài, không gian xung quanh không hề bị ảnh hưởng, nhưng ở góc nhìn của Feldon, tất cả mọi thứ đều đang chống lại hắn, mọi vật xung quanh đều toát ra địch ý, sát khí theo Roger tỏa ra bao vây lấy hắn.

Áp lực mất đi, cơ thể trở nên nhẹ nhõm khiến Feldon thở phào một cái, ánh mắt mang một chút sợ hãi nhìn Roger, nếu người đàn ông này có ý định g·iết hắn thì có 100 cái hồi phục cũng không sống nổi.

- Vậy nói đi cậu nhóc, cậu muốn gì?

- Thân thẳng, chú ý vào bản tâm, đừng để Haki đánh lừa.

Feldon nghiêm mặt, hơi cúi đầu nói:

- Cái gì hả lão già, lúc đó nếu như Rayleigh không kéo ta đi thì người nằm xuống là ngươi đấy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rải rác tin tức của các thành viên băng Roger truyền về nhưng thuyền trưởng của bọn hắn, Vua hải tặc lại không hề có một chút tin tức, phảng phất biến mất khỏi thế gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Feldon mỉm cười lắc đầu, chân thành nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 137: Một ân huệ đổi một lời hứa.