Ôn Kiều Ngã Vào Lòng Tôi
Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66
Vì cô có quan hệ tốt với người khác mà sinh lòng ghen ghét, còn lặng lẽ nảy sinh lòng chiếm hữu, chỉ muốn cô thân cận với anh, chỉ cười với một mình anh!
Tống Thời Ngộ gật đầu, lại quay sang hỏi Mục Thanh về bằng cách nào.
Ôn Kiều cũng nhìn sang bên kia, chỉ thấy hình như có độc Mục Thanh nói chuyện, Tống Thời Ngộ chỉ ngồi nghe, vẻ mặt không được tốt lắm.
Nhìn thấy cô vui vẻ thì anh cũng không kìm được mà vui theo, rồi lại vì cô vô thức tới gần mà đột nhiên mặt đỏ tim run, những lúc đó anh đều phải giả vờ bình tĩnh.
Nhiều người vẫn lặng lẽ chú ý đến anh, dõi theo từng hành động của anh.
Triệu Long Phi khó hiểu nhìn người nọ, đáp: "Cậu hỏi tôi? Cậu cũng biết cô ấy mà, không nhận ra à?"
Bạn cấp ba không nói gì nữa, cao gả thấp cưới vốn là chuyện bình thường, cộng với Tống Thời Ngộ và Ôn Kiều cũng coi như là thanh mai trúc mã.
Có rất nhiều người có đủ hết những ưu điểm đó, nhưng đó không phải Ôn Kiều.
Thế mà bây giờ Triệu Long Phi lại nói là từ lúc đó bọn họ đã ở bên nhau rồi, đó quả thực là một chuyện không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng hôm nay hình tượng của Ôn Kiều đã thay đổi hoàn toàn, cho dù bạn cùng lớp của Tống Thời Ngộ năm đó thường xuyên gặp cô cũng không nhận ra được.
Nhưng tất cả những thứ đó đều không phải nguyên nhân anh yêu cô.
*
Tống Thời Ngộ im lặng một lát mới nói: "Anh không biết."
Ôn Kiều kinh ngạc lại bối rối nhìn anh, như thể muốn nhìn thấu những mạch nước ngầm cuồn cuộn trong đáy mắt anh.
Mục Thanh chỉ mỉm cười, nhún vai.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Bạn cấp ba hơi bực bội, lại nói: "Này, có phải bạn gái cậu đâu, sao phải kích động thế?"
Triệu Long Phi nói: "Không phải bạn gái thì cũng là đàn em khóa dưới của tôi."
Ôn Kiều kinh ngạc trừng mắt nhìn bàn tay Tống Thời Ngộ đang nắm tay cô, đột nhiên hỏi: "Tống Thời Ngộ, tại sao anh lại thích em?"
Hiện tại Mục Thanh vẫn còn độc thân nhưng chỉ vì tạm thời cô ấy không muốn yêu đương thôi, cô ấy mới chia tay chưa đến một tuần, cũng chẳng thiếu những lựa chọn khác. Triệu Long Phi không phải mẫu người Mục Thanh thích, tất nhiên cô sẽ không nói chuyện này với anh ta, chỉ có thể nói Mục Thanh không còn độc thân để anh ta từ bỏ ý định.
Nếu chỉ nói là vì ưu điểm của cô thì nhiều lắm.
Hành động vừa rồi của Tống Thời Ngộ cũng đã rơi vào mắt rất nhiều người, ai nấy ít nhiều đều có chút nghi hoặc, sôi nổi hỏi thăm Ôn Kiều với những người xung quanh.
Ôn Kiều hơi do dự, cuối cùng khẽ gật đầu, cô hơi khó hiểu quay sang nhìn Mục Thanh.
"Bây giờ cô ấy đang làm gì?" Bạn cấp ba không nhịn được hỏi.
"Vậy cậu cứ đưa Ôn Kiều về đi, tôi ở lại chơi một lát." Triệu Long Phi nói.
Khi đó Hồ Ánh Tuyền cũng rất nổi tiếng trong trường, cô ta được rất nhiều người theo đuổi, tiếng tăm cũng không nhỏ.
Tất nhiên Ôn Kiều không đi, ngũ âm của cô không được đầy đủ nên trước giờ không có hứng thú với ca hát, cũng không có hứng thú nghe một đám người lạ ca hát, cộng với sau khi uống rượu vào đầu óc hơi choáng váng nên cô muốn về nhà nghỉ ngơi sớm. Lúc Tống Thời Ngộ hỏi cô có muốn đi hát không, cô lắc đầu không chút do dự.
"Chỉ mới đây thôi." Ôn Kiều đáp.
"Hình như mở một quán ăn đêm." Triệu Long Phi nói, anh ta chỉ tình cờ nghe thấy chứ không biết cụ thể.
"Tống Thời Ngộ theo đuổi cô ấy?" Bạn cấp ba rất kinh ngạc: "Cậu nói ngược à?"
"Ôn Kiều, mấy năm nay em sống tốt không?" Triệu Long Phi hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ôn Kiều, bạn của em còn độc thân sao?" Triệu Long Phi chủ động hỏi Ôn Kiều.
Anh ta hỏi liên tiếp mấy câu hỏi khiến Ôn Kiều hơi choáng váng.
Người bạn cấp ba ngẩn người, sau đó há to miệng nói: "Cô vợ nhỏ của Tống Thời Ngộ?" Anh ta lại nhìn Ôn Kiều bên kia mấy lần, cuối cùng cũng tìm được vài điểm quen thuộc với người trong trí nhớ: "Thay đổi nhiều thật đấy, tôi nhớ hồi trước cô ấy đen lắm mà, tóc cũng rất ngắn..." Dáng dấp không xấu, lúc cười lên cũng đáng yêu nhưng so với người đẹp dịu dàng trong trẻo với làn da trắng phát sáng bây giờ thì đúng là khác một trời một vực.
"Có phải đi phẫu thuật thẩm mỹ không?"
Mỗi bữa tiệc đều có nhân vật chính, hiển nhiên Tống Thời Ngộ chính là nhân vật chính vô hình trong buổi họp hội cựu học sinh hôm nay.
"Ồ?" Bạn cấp ba vô cùng kinh ngạc: "Bọn họ yêu nhau từ hồi cấp ba rồi à?"
Nhưng Ôn Kiều thật sự không nổi tiếng trong trường, ngoài nhân duyên tốt thì cũng không có gì quá đặc biệt hay khác người. Ngoài những bạn học cùng lớp có lẽ chỉ có bạn cùng lớp Tống Thời Ngộ mới có chút ấn tượng với cô.
Tống Thời Ngộ cười nói: "Không sao đâu, chờ xong rồi chúng ta lại quay về nói chuyện." Dừng lại một chút, anh lại dặn dò: "Chút nữa đừng đi một mình, lúc nào muốn đi thì gọi anh, anh đi cùng em."
Ôn Kiều chẳng biết phải trả lời những câu hỏi này thế nào, cô vô thức liếc nhìn Tống Thời Ngộ và Mục Thanh bên kia, chỉ thấy vị trí của hai người họ đã thay đổi, có vẻ đã nói chuyện xong nên cô vội vàng lảng sang chuyện khác: "Bọn họ nói chuyện xong rồi."
Mặc dù lúc đó bọn họ luôn miệng gọi Ôn Kiều là cô vợ nhỏ này cô vợ nhỏ kia nhưng cũng không coi đó là thật, dù gì lúc đó Ôn Kiều vẫn để tóc ngắn, da đen sạm, nhìn chẳng khác con trai lắm. Còn lúc đó Tống Thời Ngộ lại là học sinh xuất sắc, hotboy trường, trên đầu có một hào quang to lớn. Hai người họ hoàn toàn không phải người cùng một thế giới, rất khó để đặt hai người họ cùng một chỗ.
Có lẽ Ôn Kiều thời cấp ba được nhiều người biết đến nhất với thân phận hàng xóm của Tống Thời Ngộ, thường xuyên đưa cơm cho anh, còn cùng đi học và về nhà với anh.
"Thời Ngộ vẫn còn theo đuổi em đấy, sao không đồng ý?" Triệu Long Phi hỏi: "Anh thấy Thời Ngộ vẫn còn đeo sợi dây đỏ em tặng từ hồi cấp ba đấy, rốt cuộc tại sao năm đó hai người lại chia tay vậy? Có phải vì mỗi người mỗi nơi không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bạn cấp ba kinh ngạc: "Thế nào là gần như thế? Vừa rồi còn nắm tay mà?" Anh ta vừa nói vừa tự nắm hai tay mình biểu diễn lại.
"Vớ vẩn! Chưa từng nghe câu gái mười tám lột xác hoàn toàn à?" Mặc dù không phải bạn gái mình nhưng Triệu Long Phi vẫn vô thức bảo vệ: "Cậu không cảm thấy dáng dấp vô cùng tự nhiên sao? Chẳng qua tóc dài ra, da trắng hơn cộng với trang điểm thôi."
Khi Ôn Kiều quay lại, Mục Thanh và Tống Thời Ngộ vẫn đang nói chuyện.
Anh ta không khỏi quay sang nhìn Ôn Kiều mấy lần, nhưng nhìn thế nào cũng thấy rất lạ lẫm, phàm là những cô gái xinh đẹp đã từng gặp thì anh ta chưa từng quên, nhưng quả thực không hề nhận ra cô gái này: "Ai vậy?"
Chẳng biết hai người vừa nói chuyện gì mà có vẻ tâm trạng Tống Thời Ngộ không vui lắm.
Trong xa rất yên tĩnh, cuối cùng Ôn Kiều cũng tìm được cơ hội hỏi anh: "Lúc nãy Mục Thanh nói gì với anh vậy?"
Bạn cấp ba lại hỏi: "Cô ấy đang yêu Tống Thời Ngộ à?"
"Từ cấp ba tôi đã cảm thấy hai người họ không bình thường rồi, nhớ đại hội thể d·ụ·c thể thao năm đó Tống Thời Ngộ cõng cô ấy đến phòng y tế, chủ nhiệm còn gọi cậu ấy đi nói chuyện nữa." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe nói Mục Thanh không phải độc thân, Triệu Long Phi vô cùng tiếc nuốt, lại hỏi: "Bọn họ nói chuyện gì mà lâu thế?"
Ôn Kiều nói: "Sao lại không có lý do được? Em thích anh là vì anh đẹp trai, giọng hay, học giỏi, mặc dù nhiều lúc xấu miệng nhưng có lúc lại đối xử với em rất tốt, còn anh thì sao? Tại sao lại thích em?"
Ôn Kiều im lặng một lúc lâu mới khẽ nói: "Thế sao em có thể tin rằng anh thật sự thích em chứ?"
Tống Thời Ngộ nắm chặt tay cô, nói: "Về đến nhà anh sẽ nói với em."
Cũng không thể trách Triệu Long Phi, có mấy câu anh ta không dám hỏi Tống Thời Ngộ, mà hỏi cũng chẳng nhận được đáp án, chẳng qua lòng vẫn tò mò muốn biết nên mới nắm chặt Ôn Kiều yếu thế thành thật mà tra hỏi thôi.
Ôn Kiều liếc nhìn Mục Thanh và Tống Thời Ngộ đang nói chuyện bên kia rồi mới nhìn Triệu Long Phi, nói: "Không phải."
Ngay cả Mục Thanh cũng nổi tiếng toàn trường vì cái đầu trọc của cô ấy lúc chuyển trường.
Không giống Tống Thời Ngộ, phàm là học sinh của trường trung học phổ thông số 2 thì đều nghe nói đến vị thần tiên này.
Khoảng thời gian khổ cực kia còn vượt qua được thì bây giờ tất nhiên rất tốt rồi, lại còn có thể đường hoàng về tham gia hội cựu học sinh như vậy.
Tống Thời Ngộ quay sang nhìn cô, bàn tay càng nắm chặt tay cô hơn: "Thích chính là thích, làm gì có lý do?"
"Em liên lạc với Thời Ngộ từ lúc nào vậy?" Triệu Long Phi hỏi: "Mấy hôm trước anh hỏi cậu ấy còn lừa anh là hai người không liên lạc với nhau mà."
Triệu Long Phi đáp: "Gần như thế."
Người bạn cấp ba này vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ hỏi lại: "Tôi biết?"
Quả nhiên chuyện này thành công dời đi sự chú ý của Triệu Long Phi, anh ta lập tức nhìn sang bên kia, chỉ thấy Tống Thời Ngộ và Mục Thanh đang quay lại đây.
Tính cách cô vui tươi rực rỡ, nấu ăn ngon, ngoài học tập ra thì cái gì cũng biết, lúc nào cũng lạc quan đầy sức sống.
"Chúng tôi không đi đâu, cậu đi đi." Tống Thời Ngộ nói với Triệu Long Phi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Thời Ngộ ứng phó xong những người muốn giữ họ lại rồi dẫn Ôn Kiều đi trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tiệc tùng linh đình gần đủ, mọi người bắt đầu chuyển mặt trận, trong khách sạn có KTV nên có người đề nghị vào KTV ca hát, có khá nhiều người hưởng ứng.
Trong lòng họ, Tống Thời Ngộ là một sự tồn tại như thần, nếu thần thích một người, anh còn cần phải theo đuổi sao?
Triệu Long Phi nói: "Cô ấy là người hay mang cơm đến lớp chúng ta cho Thời Ngộ mà."
Chương 66
"Bọn họ yêu nhau từ lúc đó rồi." Triệu Long Phi nói.
Triệu Long Phi nói: "Còn không phải Thời Ngộ đang theo đuổi sao, chỉ chờ Ôn Kiều gật đầu thôi."
Ôn Kiều gật gật đầu, cười nói: "Em rất tốt."
"Triệu Long Phi, người phụ nữ vừa rồi là ai vậy? Cái người Tống Thời Ngộ nắm tay ý."
Mục Thanh đáp: "Các cậu không cần quan tâm tôi, tôi lái xe tới, lát gọi tài xế đến lái là được."
Thấy Triệu Long Phi đến gần, có người lập tức hỏi.
Triệu Long Phi không biết mấy năm nay Ôn Kiều sống thế nào nhưng từ hồi còn ở trường học anh ta đã cảm thấy mặc dù Ôn Kiều học không giỏi nhưng tính cách tốt, lại thông minh nhanh nhẹn. Kiểu người này ra ngoài xã hội cũng sẽ như cá gặp nước, thế nên nghe Ôn Kiều nói vậy anh ta cũng chỉ biết nghe.
Chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, chỉ cần ở bên cạnh cô thì anh đều cảm thấy vô cùng thoải mái, dễ chịu, thỉnh thoảng còn muốn bật cười.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.